Mục lục
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan - Lâm Bắc Phàm (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà lúc này quân chủ các nước cũng biết Đại Viêm luyện chế được thuốc trường sinh bất lão nên cũng đồng loạt phái cao thủ và mật thám tới kinh thành Đại Viêm thăm dò tình hình, bắt buộc phải có được cách luyện chế thần dan. Kẻ đầu tiên không kiềm chế được chính là hoàng đế Đại Hạ.

Hắn ta đã có tuổi, chẳng sống được thêm mấy năm nữa. Nhất là sau khi trải qua trận thiên tai, sức khỏe của hắn ta không còn được như trước kia nữa, thế nên hắn ta vô cùng mong muốn có được thần dược để duy trì tuổi thọ của mình, thậm chí là trường sinh.

Thế nên hắn ta phái một vị Tông Sư và rất nhiều cao thủ Tiên Thiên tới kinh thành Đại Viêm để hành động. Hoàng đế của Đại Nguyệt hoàng triều cũng vậy, đều phái rất nhiều cao thủ tới.

Đến cả quốc vương nước Bạch Tượng mặc dù thực lực không bằng, tình hình đất nước loạn như cào cào nhưng vẫn phái một vài cao thủ tới Đại Viêm.

Bên cạnh đó còn có những kẻ có dã tâm và các cao thủ cũng dám tới. Tất cả mọi người trong thiên hạ đều hội tụ tại kinh thành Đại Viêm.

Bọn họ được biết, mặc dù lần luyện chế đan dược này đã thất bại, song hoàng đế Đại Viêm vẫn không cam tâm và muốn luyện chế thuốc trường sinh bất lão một lần nữa, thế nên bọn họ cũng đang thu thập dược liệu.

Đại Viêm thu thập thứ gì thì bọn họ cũng thu thập thứ ấy.

Không những để tiện cho việc luyện đan của mình mà còn để ngăn cản giấc mộng trường sinh của hoàng đế Đại Viêm.

Bọn họ được biết quốc sư Đại Viêm là người luyện chế ra thuốc trường sinh bất lão. Do hành động nghịch thiên nên hiện giờ hắn ta đang trọng thương và nghỉ ngơi dưỡng sức bên trong hoàng cung.

Vậy nên bọn họ đồng loạt phái cao thủ thâm nhập vào trong hoàng cung Đại Viêm, hi vọng có thể thuyết phục Không Hư đạo trưởng đi theo bọn họ.

Bọn họ còn phát hiện cả vết tích của rất nhiều Tông Sư đại náo hoàng cung vào ban đêm.

Để không cho người của quốc gia khác được lợi, hoàng đế Đại Viêm cử rất nhiều cao thủ, thậm chí còn có một vị cung phụng của triều đình tới canh giữ Không Hư đạo trưởng mười hai canh giờ.

Không Hư đạo trưởng hoàn toàn không có tự do.

Đến cả lúc đi vệ sinh hắn ta cũng cảm thấy có người đang nhìn chằm chằm sau lưng mình, đi tiểu cũng không xong nữa.

Kinh thành Đại Viêm đâu thể chỉ dùng một chữ loạn để hình dung?

Đến nữ đế nhìn mà cũng phải đau đầu.

“Một viên thuốc trường sinh bất lão mà có thể gây phong ba bão táp trong thiên hạ đến mức độ này! Lâm ái khanh, đúng là quá loạn rồi! Lần nào ngươi ra tay cũng khiến người trong thiên hạ phải điên đảo!"

"Nếu không phải trẫm đã biết chân tướng thì e là cũng không nhịn được đâu!"

“Cũng may Lâm ái khanh là người của trẫm, lòng hắn chỉ hướng về Đại Võ! Nếu hắn là người của quốc gia khác thì e là Đại Võ của trẫm cũng không xong rồi!” Nữ đế cảm thán.

Càng tìm hiểu Lâm Bắc Phàm là càng thấy hắn đáng sợ.

Đối phương rõ ràng là một người sở hữu thực lực vô cùng mạnh, chỉ dựa vào thực lực thôi hắn đã có thể tung hoành ngang dọc. Kết quả hắn lại không chơi bài thực lực mà chơi bài âm mưu.

Lần nào ra tay cũng khiến trời đất điên đảo, khiến người ta không đề phòng được, thường khiến người ta phải sập bẫy và không thể trốn thoát được.

Đã thế hắn còn tính kế lòng người, đúng là quá đáng sợ!

“Cũng may hắn là người của trẫm!"

Nữ đế nhìn khoang thuyền và đắc ý không thôi.

Ở nơi đó, Lâm Bắc Phàm còn đang chăm chỉ phê duyệt tấu chương.

Mặc dù không phải là hoàng đế song hắn gần như đã có quyền lực của một vị hoàng đế.

Do thuốc trường sinh bất lão xuất hiện nên quân chủ các nước đã bỏ mặc sự sống chết của dân chúng để lo cho giấc mộng trường sinh của mình. Bọn họ ra sức vơ vét của cải của dân, thu thập những vật liệu quý báu khiến cho thế đạo càng trở nên loạn lạc hơn.

Giữa sự loạn lạc ấy, chỉ có Đại Võ là vẫn bình an, bốn bề thái bình, chẳng khác gì một một mảnh đất bình yên giữa thế gian.

Thế nên lại có rất nhiều dân chúng từ các nước khác tới Đại Võ hòng kiếm kế sinh nhai. Bên cạnh đó còn có nhiều kẻ đọc sách, người luyện võ cũng tới Đại Võ, hi vọng được học thêm điều gì đó.

Đại Võ thì luôn thể hiện thái độ bao dung, chấp nhận dân chúng và những anh tài. Chỉ cần ngươi có sở trường gì đó và chăm chỉ, thật thà là có thể tới Đại Võ. Chỉ cần ngươi học thành, năng lực xuất chúng, bằng lòng cống hiến cho Đại Võ ta thì các ngươi cũng sẽ được ở lại Đại Võ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
23 Tháng một, 2024 14:34
mình là dịch giả bộ này ạ,bạn nào cần đọc dịch full thì liên hệ zalo: 0704730588,hoặc fb(.)com/Damphuocmanh.Tất cả đều chính chủ ạ . Mình gửi full file đọc off cho ạ , tổng 900 chương end ạ,hãy ủng hộ dịch giả chân chính ạ,mọi nơi khác đều là lừa đảo ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK