Mục lục
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan - Lâm Bắc Phàm (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Máu của người thân thì có thể hòa tan với nhau mà!”

“Công tử đang đùa hay chăng?”

Mọi người thi nhau thắc mắc.

Lâm Bắc Phàm lắc đầu, ở đây mọi người lại cùng nhau tin tưởng cái cách nhận diện người thân không hề khoa học này.

Giống như thuyết địa tâm đã tồn tại cả ngàn năm, chẳng có chứng cứ chứng thực gì nhưng vẫn được mọi người tin tưởng.

“Trăm nghe không bằng một thấy!”

Lâm Bắc Phàm kéo Đại Lực tới nhà bếp, một lát sau hắn bê một bát nước lã ra.

“Đây là máu của Đại Lực, các ngươi cử một người đến thử xem có đúng không?”

“Để ta!”

Quách thiếu soái rút đao đầy quyết đoán, hắn ta rạch một đường lên đầu ngón tay và nhỏ máu vào bát.

Sau đó, mọi người trông thấy hai giọt máu nhanh chóng hòa tan vào nhau.

Quách thiếu soái kinh ngạc vô cùng, hắn ta kích động nói: “Đại Lực ca, chẳng lẽ ngươi chính là ca ca đã thất lạc nhiều năm của ta ư?”

Đại Lực vội vã xua tay: “Ta không phải!”

“Sao có thể không phải? Ngươi xem, máu của chúng ta hòa tan vào nhau rồi này!”

Quách thiếu soái kích động nói.

Đại Lực lại xua tay: “Đừng hiểu lầm, ta thực sự không phải…”

Lâm Bắc Phàm cười ha ha: “Thực ra mới nãy ta lừa các ngươi đấy! Ta không dùng máu của Đại Lực mà dùng máu lợn! Nếu theo nguyên lí nhận diện người thân bằng máu thì chẳng phải Quách thiếu soái là họ hàng thân thích với lợn ư?”

Quách thiếu soái: “Hự!”

Họ hàng thân thích với lợn?

Nói vậy thì có khác gì chỉ thẳng vào mặt người ta mà mắng?

Quách thiếu soái cảm giác trái tim hắn ta như vừa bị đao xoẹt qua, hắn ta nhìn Lâm Bắc Phàm bằng ánh mắt ai oán.

Cái tên khốn khiếp này lại tính kế mình, đúng là vô cùng xấu xa!

Quách thiếu soái lập tức phủ nhận: “Sao ta có thể là họ hàng của lợn cho được? Ngươi đừng có đùa cợt!”

Mọi người bật cười ha ha.

Lâm Bắc Phàm chỉ vào bát nước chứa máu, nói: “Nếu mọi người không tin thì có thể thử xem có hiệu nghiệm không?”

Lại có thểm hai người nữa đứng ra thử, bọn họ phát hiện cách này không hề hiệu nghiệm.

“Thế nên cách này là giả, không đủ để chứng thực!”

Lâm Bắc Phàm tổng kết.

Tiếp đó, Lâm Bắc Phàm lại chỉ ra một vài sai sót khác trong cuốn sách.

Hắn phân tích, giải thích về những sai sót đó, ngoài ra còn chứng minh cho mọi người bằng kinh nghiệm của mình.

“Thảo dân đã hiểu, đa tạ đại nhân đã chỉ bảo! Nếu không có đại nhân thì thảo dân hãy còn hồ đồ lắm! Một khi xuất bản sách thì sẽ gây hại đến mọi người, thảo dân có tội và thấy áy náy vô cùng!”

Lão già kia vội vã chắp tay và nói một cách đầy biết ơn.

“Đa tạ tế tửu đại nhân đã chỉ bảo!”

Lý Ngọc Lang cũng khom người, chắp tay nói.

Lý Ngọc Tâm đứng ở cuối nhất, ánh mắt nhìn Lâm Bắc Phàm của nàng thoáng vẻ ngưỡng mộ, nàng không khỏi lên tiếng hỏi: “Tế tửu đại nhân, lẽ nào đại nhân chính là một đại phu?”

“Ngọc Tâm, không được vô lễ với tế tửu đại nhân, mau xin lỗi đi!”

Cha nàng nói.


“Tế tửu đại nhân, vừa rồi dân nữ đã thất lễ, xin lỗi đại nhân!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
23 Tháng một, 2024 14:34
mình là dịch giả bộ này ạ,bạn nào cần đọc dịch full thì liên hệ zalo: 0704730588,hoặc fb(.)com/Damphuocmanh.Tất cả đều chính chủ ạ . Mình gửi full file đọc off cho ạ , tổng 900 chương end ạ,hãy ủng hộ dịch giả chân chính ạ,mọi nơi khác đều là lừa đảo ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK