Mục lục
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan - Lâm Bắc Phàm (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Bắc Phàm gật đầu, mỉm cười nói: "Có chuyện gì, ngươi cứ hỏi đi!"

"Công tử, kẻ đứng sau đám mã tặc này là ai, mục đích của bọn chúng là gì?"

Lâm Bắc Phàm mỉm cười: "Thật ra, trong lòng ngươi đã có đáp án rồi mà!"

Mạc Như Sương hỏi với vẻ khó xử: "Có lẽ là không phải hắn ta đâu, hắn ta là người có lòng nhân hậu, anh minh thần võ, không thể làm ra loại chuyện như vậy được!"

"Nhưng ngoài hắn ta ra, hình như không thể là ai khác được nữa!"

Lâm Bắc Phàm gõ ngón tay trên mặt bàn đá: "Dù sao thì đây cũng là địa bàn của hắn ta, xảy ra chuyện lớn như thế, ngươi nói hắn ta không biết, có tin nổi không đây? Cho nên, chắn hẳn hắn ta đã biết rồi, nhưng biết rồi lại chẳng làm gì cả, vậy thì chỉ có hai nguyên nhân!"

"Hai nguyên nhân gì cơ?"

Mạc Như Sương hỏi.

"Thứ nhất, kẻ đứng sau lưng đám mã tặc có thể lực quá mạnh, hắn ta không thể đắc tội kẻ này được!"

Lâm Bắc Phàm nói: "Nhưng kẻ có thế lực như vậy rất ít! Dù sao thì hắn ta cũng là người muốn chiếm lấy ngôi vị hoàng đế, trên đời này có mấy kẻ mà hắn ta không dám đắc tội cơ chứ?"

"Vậy thì chỉ còn khả năng thứ hai mà thôi!"

Lâm Bắc Phàm cười nói: "Bọn chúng vốn cùng một ổ, cho nên mới dung túng cho đám mã tặc!"

Sắc mặt Mạc Như Sương lại càng đau khổ hơn.

Như thể niềm tin mà nàng tâm niệm suốt bấy lâu nay đã vỡ nát, khó mà chấp nhận nổi.

Lâm Bắc Phàm đứng dậy, đặt hai bàn tay lên bả vai gầy gò của Mạc Như Sương, dịu dàng mà nói: "Như Sương, đừng nghĩ nhiều như thế làm gì, ta sẽ cho hắn ta thêm chút thời gian, để mọi chuyện tiếp tục diễn ra, rồi tất cả mọi thứ sẽ được phơi bày thôi! Giờ thì ngươi quay về nghỉ ngơi cho khỏe đi!"

"Được, công tử!"

Mạc Như Sương gật đầu rồi quay về.

Cùng lúc đó, vì đột nhiên có ba nhóm mã tặc biến mất ở cùng một địa điểm, nên đám mã tặc đã bắt đầu cảnh giác.

"Mấy người Ngạ Lang, Thiên Hồ và Bạch Hùng đều chưa về, tình hình có vẻ bất ổn!"

"Hôm nay bọn họ đều hoạt động ở khu vực quận Phong!"

"Xem ra, có thể bọn họ đã gặp chuyện rồi, lập tức phái người đi điều tra đi!"

Đám mã tặc ở lân cận lập tức lên đường, phát hiện ra ba chồng thi thể đã bị thiêu cháy khét, lập tức báo cáo lên bên trên...

Ngày hôm sau, mấy người Lâm Bắc Phàm tiếp tục đi về phía trước.

Song điều khiến người ta kinh ngạc là hôm qua bọn họ mới đi được lúc đã gặp ba tên mã tặc, tần suất gặp vô cùng nhiều.

Ấy thế mà đến hôm nay đi mãi mà chẳng gặp tên nào, yên bình vô cùng.

“Đúng là kì lạ, sao chẳng thấy tên mã tặc nào vậy!”

Quách thiếu soái kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ bị chúng ta giết nên sợ rồi chăng?”

Tiểu quận chúa gật gù đắc ý.

Hôm qua nàng xung phong đi đầu, một mình chiến đấu với mười mấy tên mã tặc, đánh đến nghiện luôn.

Hôm nay nàng càng hăng hơn, còn muốn đánh thêm vài tên nữa.

“Đây là một băng đảng mã tặc đông người và có tổ chức, bọn chúng sẽ không sợ đâu! Khả năng là bọn chúng đang toan tính để đối phó với chúng ta, giờ mới chỉ là đêm trước cơn mưa bão thôi!”

Lâm Bắc Phàm nói.

Những người có kinh nghiệm trong giang hồ khác cũng gật đầu: “Công tử nói chí phải.”

“Ta có một dự cảm chẳng lành, mọi người phải cận thận vào, lấy binh khí ra và phòng bị mọi lúc!”


Mạc Như Sương nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
23 Tháng một, 2024 14:34
mình là dịch giả bộ này ạ,bạn nào cần đọc dịch full thì liên hệ zalo: 0704730588,hoặc fb(.)com/Damphuocmanh.Tất cả đều chính chủ ạ . Mình gửi full file đọc off cho ạ , tổng 900 chương end ạ,hãy ủng hộ dịch giả chân chính ạ,mọi nơi khác đều là lừa đảo ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK