Mục lục
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan - Lâm Bắc Phàm (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cơn mưa to đó dội xuống lò luyện đan đang đỏ rực lửa, tạo ra những tiếng xì xèo. Hơi nước bốc lên cuồn cuộn, gần như dập tắt lửa bên trong.

Hoàng đế Đại Viêm và các quan văn võ càng lo lắng hơn nữa!

Thế nhưng tên đạo sĩ bất lương thì vô cùng vui vẻ! Xem ra đã đến lúc hắn ta nghỉ tay rồi! Hắn ta chuẩn bị một màn kết thúc lay động tâm can, vẽ một lá bùa nghỉ ngơi cho sự nỗ lực của mình!

Chỉ thấy hắn ta ngẩng đầu lên, gào thét với ông trời: “Ông trời ơi, ngươi đang cản trở việc luyện chế thuốc trường sinh bất lão của ta đó sao? Bản tọa nói cho ngươi hay, ngươi đừng có nằm mơ! Dù ngươi có là ông trời thì bản tọa cũng sẽ nghịch thiên mà làm!"

Tên đạo sĩ bất lương dùng hai tay bê lò luyện đan lên, hét lên những câu phản kháng vận mệnh với ông trời.

“Ông trời, tới đi! Mệnh của ta là do ta chứ không phải do trời!"

Lâm Bắc Phàm mỉm cười: “Để ta thành toàn cho ngươi!"

Hắn lại phất tay, một tia sét màu tím rạch ngang trời, kèm theo đó là tiếng sấm đinh tai nhức óc đánh thẳng về phía phủ quốc sư.

Mặt Không Hư đạo trưởng tái mét!

Ta chỉ nói bừa thôi mà ngươi lại làm thật à?

Hắn ta ôm lấy lò luyện đan rồi chạy!

“Uỳnh uỳnh!"

Tia sét màu tím kia vẫn hoành hành, vừa hay đánh đúng vào vị trí ban nãy Không Hư đạo trưởng đứng và tạo ra một cái hố cực lớn, khói bụi bay lên, đá vụn văng khắp.

Không Hư đạo trưởng thở hắt ra một hơi, may mà ban nãy hắn ta chạy nhanh, bằng không tia sét kia sẽ đánh trúng hắn ta rồi, hắn ta sẽ chết toi.

Đúng lúc ấy, Lâm Bắc Phàm lại phất tay, một tia sét nữa lại ập xuống.

Sắc mặt Không Hư đạo trưởng càng xanh hơn nữa!

Một lần thôi là đủ rồi, ngươi còn muốn lần thứ hai nữa hả? Hắn ta lại ôm lò luyện đan tháo chạy.

“Uỳnh uỳnh!"

Tia sét kèm tiếng sấm đổ xuống.

Không Hư đạo trưởng tránh được kiếp nạn tiếp theo, mặt hắn ta đầy bùn đất bẩn thỉu, trông chật vật vô cùng.

Lâm Bắc Phàm ở trên mây mỉm cười một cách lạnh lùng: “Để ta xem ngươi còn trốn được đến khi nào?"

Nói đoạn, hắn lại cho thêm hai tia sét nữa đánh xuống.

Sắc mặt Không Hư đạo trưởng đã tái mét!

Ông trời ơi ngươi đủ rồi đây! Lần này lại còn đánh hai tia sét, ngươi không đánh chết ta thì không cam tâm đúng không?

Ta là đứa con mà ngươi yêu thương nhất đấy, sao ngươi lại đối xử với ta như vậy?

“Uỳnh uỳnh!"

“Uỳnh uỳnh!"

Hai tia sét đánh xuống.

Tên đạo sĩ bất lương không biết là may mắn hay là phát huy giữa lúc quẫn bách mà bỗng tránh được một cách thuận lợi, hắn ta chỉ bị thương một chút ở ngoài da mà thôi.

Tuy nhiên, Lâm Bắc Phàm đã chơi đến nghiện, hắn có cảm giác đang bắt chuột.

Thế là hắn lại hô hoán thêm rất nhiều tia sét nữa.

“Uỳnh uỳnh!"

“Uỳnh uỳnh!"

Không Hư đạo trưởng chỉ đành trốn hết chỗ này đến chỗ khác, trong lòng hắn ta đang hối hận muốn chết!

Biết trước thì mới nãy hắn ta đã không khiêu khích ông trời rồi, nhất thời gáy to nên giờ mới bị ông trời trừng phạt thế này đây!


Chỉ mong chuyện này mau chóng qua đi rồi hắn ta sẽ thắp hương đền tội với ông trời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
23 Tháng một, 2024 14:34
mình là dịch giả bộ này ạ,bạn nào cần đọc dịch full thì liên hệ zalo: 0704730588,hoặc fb(.)com/Damphuocmanh.Tất cả đều chính chủ ạ . Mình gửi full file đọc off cho ạ , tổng 900 chương end ạ,hãy ủng hộ dịch giả chân chính ạ,mọi nơi khác đều là lừa đảo ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK