Mục lục
Tiên Y Thức Tỉnh, Tử Thần Xuất Sơn - Giang Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 87: ông dám chết thì tôi dám chôn!
Lăng Phi Dương đã điêu tra chi tiết về thân phận bối cánh cúa Bruce, ỏng ta biết Bruce là một trong hai mươi chuyên gia tâm lý hàng đầu thế giới nên mới bỏ ra rất nhiều tiền đế mời anh ta về đây.
Vì vậy khi thấy Bruce tiêu hết tài sản đế đánh cược với Giang Vũ, Lăng Phi Dương cũng muốn cược lớn.
Nếu có thế lấy được phương thuốc cúa ba loại thân dược từ tay Giang Vũ thì nhà họ Làng sẽ không cần phải chuyến trọng tâm sản nghiệp cúa mình nữa, họ chí cần đổi tên ba loại thuốc này rồi đưa chúng ra thị trường là có thế kiếm tiền.
Như vậy thì nhà họ Lăng chắng những có thế xoay chuyến thế cục thất bại trên thị trường y dược – mỹ phẩm, còn có thể dựa vào ba loại thần dược này đế phát triến vượt bậc, vượt ra khỏi Giang Đỏng, trở nên nổi tiếng khẳp thế giới.
‘Cược nhỏ thì vui, cược lớn thì hại thân!”
“Vốn dĩ tòi chỉ muốn đánh cược 100 triệu mà cậu Lăng đưa cho tôi, cho dù có thua cũng sẽ không đau lòng”.
“Vậy mà ông Lăng lại vung tay cược đến 500 triệu, có phái là chơi lớn quá rồi không?”
Giang Vũ nhìn Lãng Phi Dương, nét mặt kỳ
quái: ‘Với tình hình hiện tại của nhà họ Lăng thì ông có đú khả nang lấy ra 500 triệu không?”
‘Hừ! Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa. Mặc dù hiện tại nhà họ Lãng đang gặp khó khần nhưng nầm trầm triệu cũng không phải là vấn đề ‘.
Lăng Phỉ Dương hừ lạnh một tiếng, ngạo nghễ nói: ‘Nếu không dám cược thì cứ thừa nhận mình là kẻ lừa đảo rồi cút đi!”
‘Tòi có gì mà không dám cược, ông dám chết thì tỏi dám chôn! ‘
Giang Vũ phá lên cười, vốn dĩ anh chỉ muốn lấy cây nhân sâm sáu mươi năm tuối, không ngờ lại có thu hoạch ngoài ý muốn số tiền lớn đến 550 triệu!
‘Vậy mời giám đốc Trương làm chứng’.
Lăng Phi Dương gặt đầu mạnh mẽ, nhìn Trương Hiến Minh.
‘Được, tôi đồng ý’.
Trương Hiển Minh mím cười, kiên định nói: ớ tinh Giang Đông tòi có tư cách làm còng chứng viên, không ai có thế thua mà không chung cược!”
‘Bố, bố đang làm cái gì vậy?’
Trương Hồng Nham khó chịu nhìn Trương Hiến Minh, nói nhỏ: ‘Bọn họ lợi dụng sức khóe của Xáo Xáo đế cá cược, thật quá đáng. Sao bố lại đồng ý với bọn họ?’
‘Hồng Nhan, con van còn quá trẻ!’
Trương Hiến Minh mỉm cười, giải thích: Bởi vì bọn họ đã đặt cược quá lớn cho nên bọn họ mới phái cấn thận chữa trị cho xáo xáo’.
‘Cược càng lớn thì xảo xảo càng nhận được trị liệu tốt hơn. Sao bố lại không đồng ý chứ?1
‘Con hiếu rồi, van là bố sáng suốt nhất!’
Trương Hồng Nham chợt bừng tính, âm thâm ngưỡng mộ, quá nhiên gừng càng già càng cay!
Sau khi ba bên thống nhất, đoàn người trở lại phòng của Trương xảo xảo.
Người hâu của nhà họ Trương đã sứa xong cửa số, còn Trương xảo xào vần đang mê man ngủ trên giường.
‘Mởhết rèm ra”.
Sau khi vào cửa, Giang Vũ chậm rãi bước về phía cửa số.
Sầc mặt Trương Hiến Minh tái đi, ông ta nhâc nhở: ‘Cậu Giang, con gái của tôi không thế chịu được ánh sáng…’
‘Đó chỉ là bóng đen tâm lý. Nếu như cứ đế chuyện này tiếp diễn thì tình hình của cò Trương sẽ càng tồi tệ hơn’.
Giang Vũ ngât lời Trương Hiến Minh mà không quay đầu lại, thắng thừng mở tấm rèm trước mặt ra: ‘Lúc nãy cỏ ấy nháy lầu cũng đã tiếp xúc với ánh sáng, thân trí còn được khói phục một chút’
‘Đúng đúng đúng! Lúc nãy xảo xảo còn nhận ra tỏi, gọi tỏi là anh hai!’
Trương Hồng Nham liên tục gặt đầu, nhanh chóng chạy đến các cửa sổ khác và mở toàn bộ rèm cản sáng ra.
Chẳng bao lâu sau, căn phòng tối đen đã được ánh sáng mặt trời chiếu vào.
Khi ánh nấng chiếu vào Trương xáo xảo, Trương xảo xảo vốn đang mê man bất tỉnh thì lập tức lộ ra vê đau đớn, cơ thể run rấy dữ dội.
‘Cậu Giang, con gái tôi bị sao vậy? Nó thật sự không thể tiếp xúc với ánh sáng mặt trời đâu”.
Nhìn thấy vẻ mặt đau khổ của Trương xáo Xảo, Trương Hiến Minh lo lâng đề nghị: “Hay là cậu kéo rèm lại trước đi!’
‘Hừm! Bệnh tình nghiêm trọng của cô Trương vốn không thế tiếp xúc được với ánh sáng!1’
Bruce hừ lạnh một tiếng, giếu cợt nói: Thâng nhóc này càn bản không có kiến thức tâm lý học, chỉ đứng đây nói bậy bạ mà thòi ”.
‘Giang Vũ, nếu như cô Trương xáỵ ra chuyện gì thì cậu phái chịu hoàn toàn trách nhiệm, và chúng tôi liền thắng cược”.
Lảng Phi Dương hoàn toàn không quan tâm đến sự sống và cái chết của Trương xào Xảo, ỏng ta chí muốn thắng CƯỢC càng sớm càng tốt.
‘Không cần sốt ruột dù sao cũng sẽ có kết quà sớm thôi”.
Giang Vũ liếc nhìn Lăng Phi Dương và Bruce: “Nếu như anh đã là chuyên gia tâm lý học thì anh nên biết răng mặc dù người bệnh mâc chứng trầm câm xuất hiện chung với các triệu chứng kích động thì bệnh nhân cũng không thế bị rối loạn căng thắng và trầm cảm sâu trong chung một thời điếm’.
‘Mặc dù trường hợp mẳc cả hai căn bệnh này rất hiếm nhưng không phải là không thế xảy ra”.
Bruce kiêu ngạo ngẩng đầu nói: “Chính là bởi vì triệu chứng nghiêm trọng như vậy nên tòi khắng định anh không thế chữa khỏi trong một khoảng thời gian ngân”.
“Cho dù vậy thi e rằng chuyên gia tám lý học các người cũng không thể chữa khỏi, hoặc là các người ngay từ đầu đỗ không có nầng lực chữa trị”.
Giang Vũ nhìn Bruce, kiên quyết nói: ‘Bởi vì đây vốn không phái là bệnh”.
‘Đừng nói nhảm nữa, nếu có bán lĩnh thì cứ chữa khỏi bệnh cho cô Trương trước, bằng không thì mau nhận thua rồi chung cược’.
Bruce sốt ruột thúc giục, nhưng trong lòng lại dâng lên một nòi bất an.
Bởi vì thật sự từ trước đến nay những bệnh nhân mâc hai càn bệnh cứng đẳu này chưa bao giờ được các chuyên gia tâm lý chữa
khỏi.
Bệnh nhân hoặc sẽ chết một cách bi thảm, hoặc sẽ hồi phục một cách khó hiểu, điều mà khoa học hoàn toàn không thể giải thích được.
‘Bây giờ tôi sẽ cho anh biết tại sao cô Trương lại trở nên như vậy?”
Giang Vũ khẽ nở nụ cười, anh bước tới chỏ Trương xáo xáo, âm thầm vận công ngưng tụ chân khí trên tay phái rồi đặt tay lên trán Trương xáo Xáo.
‘Già thần giả quỷ, nếu như làm vậy có thế trị bệnh thì tôi đây cũng là thần y .
Nhìn hành động cúa Giang Vũ, Làng Phi Dương bTu môi khinh thường.
‘Ké lừa đảo, hần nhất định là ké lừa đảo. Tói chưa từng nghe nói có người nào có thế chữa khỏi bệnh tâm thân như vậy’.
Bruce hưng phấn siết chặt nám tay: ‘Nhóc con cứ chờ thua đi. Hôm nay tôi nhất định sẽ phát tài’.
‘Õng Lãng, Bruce!’
Sẳc mặt Trương Hiến Minh âm trầm nhìn hai người, lạnh lùng nói: “Các người thật sự hy vọng con gái của tòi không thể chữa khỏi sao?”
‘Giám đốc Trương đừng hiếu lầm’.
Lăng Phi Dương nhanh chóng giải thích: ‘Chúng tôi chỉ muốn õng nhìn thấy bộ mặt thật của Giang Vũ, một kẻ lừa đảo’.
Bruce hoàn toàn không đế ý đến sổng chết cúa ai, trong mât anh ta chí có tiền mà thôi.
Tháng được Giang Vũ thì liền cỏ thể kiếm được 50 triệu cùng với một dược liệu quý, việc này còn có thể kiếm tiền nhanh hơn việc anh ta cố sức chữa trị cho Trương xảo xảo.
Vài phút sau, khi Giang Vũ truyền chân khí vào cơ thế Trương xâo xảo, vẻ mặt đau đớn của Trương xáo xáo biến mất, cô ta dần dần llấy lại bình tĩnh.
‘Nhìn thấy chưa?”
Tê Thiên Minh hưng phấn nâm chặt nám đấm: ‘Xáo xảo đã lấy lại bình tĩnh, tôi đã nói Giang Vũ nhất định có thế chữa khỏi xảo xảo’.
Bố con nhà họ Trương cũng thở phào nhẹ nhõm, ít nhất điều đó đã chứng minh Giang Vũ có khá nàng giúp Trương xáo xáo bình tĩnh ổn định trở lại.
‘Các người đến nhìn cho kỹ đây, lên!’
Lúc này Giang Vũ khẽ quát một tiếng, giơ tay phái đang ấn vào trán Trương xảo xảo lên thật mạnh.
■Hú…”
Khoảnh khác tiếp theo, một màn sương đen kinh hoàng bị Giang Vũ rút ra khỏi cơ thế Trương xảo xảo, trong màn sương đen phát ra những ám thanh nức nở khúng khiếp giống như những tiếng khóc than.
Nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người trong phòng đêu bị dọa cho sợ hãi.
Không ai ngờ rang Giang Vũ có thế rút ra một thứ quái dị như vậy từ trên cơ thể của Trương xảo xảo, thật sự rất ly kỳ.
Bruce vốn là một người theo chú nghĩa vò thần trung thành với khoa học, nhưng lúc này anh ta cũng phái trợn mat há hốc mồm, sắc mặt tái nhợt.
‘Thủ thuật che mẩt, đáy chắc chắn là thủ thuật che mât của Giang Vũ’.
Lăng Phi Dương nuốt nước bọt nói, khó có thế tin được.
‘Cậu Giang, đây là cái gì vậy?’
Không thèm để ý đến phán ứng của Bruce và Láng Phi Dương, Trương Hiến Minh lắp bắp hỏi: ‘Tại sao nó lại có thế ở trong cơ thế của con qái tòi?’

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK