Mục lục
Tiên Y Thức Tỉnh, Tử Thần Xuất Sơn - Giang Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 80: Lăng Phi Dương vậy mà cũng ở đây
Cổng chính của khu biệt thự Vân Đỉnh.
“Cậu chủ Tê, anh gấp gáp muốn dẫn tôi đỉ tỉnh lị, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”
Vừa lên xe của Tê Thiên Minh, Giang Vũ đã hỏi bằng giọng đầy khó hiểu: “Còn nói liên quan đến kết quả của cuộc chiến tranh thương mại giữa tôi và nhà họ Lăng, là có ý gì?”
“Anh bây giờ chính là cậu chủ hạng nhất của Giang Châu, nên đừng gọỉ tôi là cậu chủ nữa”.
Tê Thiên Minh trợn mắt lườm Giang Vũ một cái, ngay sau đó khởi động xe.
Bây giờ Giang Vũ không chỉ xây dựng được một công ty y dược có giá trị không thể đong đếm được, còn đánh cho nhà họ Lăng một gia tộc hào môn của tỉnh lị đến mức không còn manh giáp, lại thêm đánh thắng cả Long Khiếu Thiên, trở thành cao thủ hạng nhất của Giang Châu.
Bên cạnh đó, Giang Vũ còn có thân phận đặc thù là một luyện dược sư, nay được xưng tụng là cậu chủ hạng nhất của Giang Châu thì cũng không ngoa.
“Bớt nói nhảm với tôi đi!”
Giang Vũ căn bản không hề để ý đến những hư danh này, hỏi bằng giọng hơi bực: “Rốt cuộc là có chuyện gì?”
“Nhà họ Lăng thời gian gần đây đã bị anh làm tổn thương đến tận gốc rễ, nếu như không có chi viện bên ngoài, thì nhà họ Lăng bị phá sản chỉ là chuyện nay mai”, Tề Thiên Minh nghiêm túc nói.
“Giờ còn chưa đến nửa tháng, nhà họ Lăng đã sắp xong đời rồi?”
Giang Vũ khó hiểu mà nhìn Tê Thiên Minh: “Hào môn của tỉnh lị lại yếu ớt vậy à?”
“Nhà họ Lăng mặc dù là hào môn của tỉnh lị, nhưng gốc rễ thì nằm ở lĩnh vực chăm sóc sắc đẹp, lại bị anh tấn công mạnh mẽ”.
“Thêm vào đó cục Chiến tranh của Giang Đông lại dừng việc hợp tác với nhà họ Lăng, điều này khiến cho nguồn tiền kinh doanh tổng thể của nhà bọn họ bị gián đoạn, có thể kiên trì được đến bây giờ đã là không dễ dàng rồi”.
Tề Thiên Minh vẻ mặt nghiêm túc nói: “Trước mắt Lăng Phỉ Dương đã ổn định được con thuyền khổng lồ của nhà họ Lăng, bắt đầu chuyển rời trọng tâm kinh doanh ra khỏi lĩnh
vực chăm sóc sắc đẹp, mà tiền đề để làm như vậy cần phải có một nguồn tiền đầu tư rất lớn”.
“Một khỉ nguồn tiền đã đủ, với khả năng của nhà họ Lăng, hoàn toàn có thể ổn định được căn cơ của mình trong lĩnh vực khác, vậy thì kế hoạch làm cho nhà họ Lăng phá sản của anh cũng bốc hơi theo rồi’.
“Nếu như nhà họ Lăng thực sự có thể làm như tráng sĩ chặt tay, rút lui khỏi lĩnh vực chăm sóc sắc đẹp, vậy thì quả thực sẽ khiến tôỉ phải đau đầu”, Giang Vũ khẽ nhíu mày.
Trước mắt dựa vào ba loại thần dược mới có thể dễ dàng đánh vào gốc rễ trong lĩnh vực chăm sóc sắc đẹp của nhà họ Lăng, nhưng một khỉ bọn họ chuyển rời trọng tâm thì anh sẽ trở nên bị động hơn bao giờ hết.
Ví dụ nhà họ Lăng rút lui khỏi lĩnh vực chăm sóc sắc đẹp, chuyển trọng tâm sang lĩnh vực bất động sản, vậy Giang Vũ muốn hạ gục bọn họ trong ngành này sẽ tương đối khó khán.
“Tôi bây giờ đưa anh đi cứu chữa cho một người, người này có vị trí vô cùng quan trọng trong cuộc chiến thương mại giữa anh và nhà họ Lăng”.
Tề Thiên Minh khẽ nheo mắt, trịnh trọng nói: “Chỉ cần anh chữa khỏi cho cô ta, là sẽ có
thể chặt đứt được nguồn đầu tư từ bên ngoài cho nhà họ Lăng, tiếp đó khiến cho bọn họ không thể trở mình được nữa”.
Giang Vũ cảm thấy hứng thú, tò mò hỏi: “Anh muốn tôi đỉ cứu ai?”
“Anh có biết Trương Hiển Minh, trưởng chỉ nhánh của ngân hàng Giang Đông không?”, Tề Thiên Minh không đáp mà hỏi ngược lại.
“Không biết!”
Giang Vũ ngơ ngác lắc đầu, anh còn chưa từng để tâm đến những chuyện này.
“Anh…”.
Vẻ mặt Tề Thiên Minh cứng đờ, bực bội nói: “Anh lại còn không biết đến nhân vật quan trọng nhất liên quan đến kết quả của cuộc chiến thương mại giữa anh với nhà họ Lăng, anh cũng quá là bình tĩnh đi!”
ý của anh là, nhà họ Lăng chuẩn bị vay tiền từ ngân hàng Giang Đông, sau đó tiến hành chuyển dịch trọng tâm kinh doanh!”
Giang Vũ không phải ngốc, anh rất nhanh đã hiểu được ý nghĩa phía sau.
“Đúng! Trong phạm vị của Giang Đông, chỉ có ngân hàng Giang Đông có thể chi viện cho nhà họ Lăng một khoản tiền vốn lớn như vậy,
mà chỉ có vị trưởng chi nhánh ngân hàng Trương Hiển Minh này mới có quyền quyết định khoản vay có giá trị lớn như thế”.
Tề Thiên Minh gật đầu, lạnh lùng cười: “Nhưng Lăng Phỉ Dương có nằm mơ cũng không ngờ được, Trương Hiển Minh là bạn học đại học của ba tôi”.
“Lần này tôi đưa anh đi gặp chú Trương, là đã được sự cho phép của ba tôi, nếu không anh không có dễ để gặp được người này như vậy đâu”.
“Anh giúp đỡ tôi còn có thể hiểu được”.
Giang Vũ khó hiểu nhìn Tê Thiên Minh: “Nhưng tôi còn chưa cả gặp mặt thị trưởng Tề, vì sao ông ấy lại giúp tôi?”
“Theo lý mà nói, với khả năng của nhà họ Tề, không nên đi chọc vào gia tộc lớn như nhà họ Láng mới đúng”.
Tề Thiên Minh giải thích: “Nhưng nhà họ Lăng làm việc quá mức ngang ngạnh, chỉ vì muốn đối đầu với anh mà đã đàn áp ba con tôi”.
“Ba tôi đến bây giờ vẫn chưa được phục chức, vẫn phải chịu sự điều tra của cấp trên”.
“Tôi thì còn thảm hơn, bị đè đến không ngóc đầu lên được, giờ thì đã trở thành một
nhân viên quèn nhàn tản”.
“Chỉ có lật đổ nhà họ Lăng, ba con tòi mới có thể phục chức quay lại con đường cũ, nếu không một khỉ anh thua cuộc, thì nhà họ Tề cũng sẽ bị vạ lây.
“Là nhà họ Lăng đã ép chúng tôi phải đứng cùng một chiến tuyến với anh, chúng tôi cũng đang cá rằng anh có thể hạ gục được nhà họ Lăng”.
“Thời gian gần đây chúng tòi vẫn luôn để tâm quan sát đến động thái của nhà họ Lăng, còn quan tâm bọn họ hơn cả anh”.
“Xỉn lỗi! Do tôi liên lụy đến mọi người!”, Giang Vũ thành khẩn xin lỗi.
Trước đây trong buổi tiệc của nhà họ Lăng, Giang Vũ đã nghe nói đến chuyện của Tê Thị Tôn và Tê Thiên Minh.
Chỉ là không ngờ được việc đàn áp này lại kéo dài lâu như vậy, xem ra nhà họ Lăng mà không đổ thì nhà họ Tề cũng sẽ không có ngày trở mình.
‘Việc đã đến nước này, không cần nói những lời khách sáo nữa”.
Tề Thiên Minh mỉm cười, nói bằng giọng lành lạnh: “Mặc dù khả năng của nhà họ Tê có
hạn, nhưng cũng không thể để người khác muốn làm gì thì làm. Chúng tôi không có khả năng để đối phó với nhà họ Lăng, giúp anh một chút cũng không thành vấn đê!”
“Đa tạ! Anh nói xem bệnh của Trương Hiển Minh này thế nào..”.
“Tôi không có nói là phải khám bệnh cho chú Trương”.
Tề Thiên Minh vội ngắt ngang lời của Giang Vũ, noi: “Người bị bệnh tên là Trương Xảo Xảo, là con gái được thương yêu nhất của chú Trương”.
“Đại khái một năm trước, Xảo Xảo đua xe với người ta, bị mẹ cô ta đứng ra ngăn cản. Sau đó, cô ta chở theo mẹ mình tức giận lái xe với tốc độ nhanh, kết quả gây ra tại nạn, mẹ cô ta đã mất ngay tại chỗ”.
“Mặc dù Xảo Xảo đã được cấp cứu kịp thời, nhưng mà gương mặt bị hủy hoại, lại thêm cô ta không chấp nhận được sự thật đã hại chết mẹ ruột của mình, nên cả người cứ ngơ ngơ ngan ngẩn”.
“Trước đó bác sĩ chẩn đoán Xảo Xảo bị di chứng sau chấn thương cùng với chứng trầm cảm nặng, đã từng đi khám rất nhiều nơi nhưng vẫn không có chuyển biến tốt”.
“Hai chứng bệnh mà anh nói, chỉ tùy ý một loại nào đó tôi cũng có thể dễ dàng chữa được”.
Giang Vũ khẽ nhíu mày, nói một cách cẩn thận:” Nhưng mà hai loại bệnh này mắc chung với nhau, hơi rắc rốỉ”.
“Theo như trí nhớ của tôi, mặc dù di chứng sau chấn thương thường sẽ đi kèm với bệnh trầm cảm, nhưng người bình thường sẽ rất hiếm khi cùng lúc mắc cả hai chứng bệnh này”.
“Tôi cần phải xem xét thật kỹ xong mới đưa ra kết luận được”.
“Hy vọng anh có thể chữa được cho Xảo Xảo!”
Tề Thiên Minh thở dài, giọng đầy thương cảm: “Do ba tôi và chú Trương có mối quan hệ rất thân, nên tôi luôn coi Xảo Xảo như em gái của mình, thực sự hy vọng Xảo Xảo có thể khỏe lại”.
Nói chuyện cả một đường, Tề Thiên Minh lái xe đến một căn biệt tự xa hoa ở ngoại ô của tỉnh lị.
“Thiên Minh, lâu rồi không gặp!”
Xe vừa mới dừng lại, một thanh niên mặc đồ tây đã chạy lên đón, nhiệt tình nói: “Nghe ba tôi nói cậu muốn qua đây, tôi đợi cậu cả một
buổi sáng rồi!”
“Nham Tử, vị này là người mà tôi đã từng nhắc đến với cậu lúc trước, người đã giúp tôi chữa khỏi cán bệnh vô sinh, Giang Vũ”.
Tề Thiên Minh cũng nhiệt tình ôm chào hỏi người thanh kia một cái, sau đó giới thiệu: “Anh Giang, đây là bạn nối khố của tôi Trương Hồng Nham, là anh trai của Xảo Xảo”.
“Hân hạnh!”
Giang Vũ và Trương Hồng Nham lịch sự chào hỏi nhau.
“Thiên Minh, cậu không nhầm chứ, người này trẻ tuổi như thế, có biết y thuật không?”
Sau khi chào hỏi xong, Trương Hồng Nham nhỏ giọng hỏi Tê Thiên Minh.
“Yên tâm đi! Anh Giang không chỉ có y thuật rất cao siêu, hơn nữa còn là luyện dược sư!”
Tề Thiên Minh đầy tự tin nói: “Đan Ngưng Chỉ và Đan Sinh Cân Tục Cốt của tỉnh lị Phong Mị bây giờ đều được làm ra bởi tay của anh Giang, tôi tin anh ấy nhất định sẽ chữa khỏi được cho Xảo Xảo”.
“Ba loại thần dược suýt chút nữa làm cho nhà họ Lăng phá sản là do anh ấy làm ra à!”
Trương Hồng Nham thoáng giật mình ngơ ngác, vẻ mặt quái dị liếc nhìn Giang Vũ, lầm bầm nói: “Đúng là sự trùng hợp lạ kỳ!”
“Ý là sao?”, Tề Thiên Minh khó hiểu hỏi.
“Gia chủ của nhà họ Lăng, Lăng Phi Dương cũng vừa mới đưa một vị bác sĩ tâm lý đến đây khám bệnh cho Xảo Xảo”.
Trương Hồng Nham do dự một chút, nói: “Bọn họ bây giờ đang ở bên trong phòng khách, ba tôi đang tiếp đón họ kìa!”
“Trùng hợp vậy sao!”
Tề Thiên Minh khẽ giật khóe miệng, không nqờ lại đụnq mặt với Lănq Phi Dươnq ở đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK