Mục lục
Tiên Y Thức Tỉnh, Tử Thần Xuất Sơn - Giang Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 49: Một khoản lợi lớn
“Đây là kẻ thù mà anh phải đối mặt!”
Nghe Kỷ Tuyết Tình nói, sắc mặt Giang Vũ trở nên nghiêm túc, ánh mắt bắt đầu đánh giá Lăng Vân.
Tuy nhiên, ánh mắt của Giang Vũ cuối cùng dừng lại trên một người đàn ông trung niên mặc vest đứng cạnh một chiếc xe thương vụ bên ngoài, anh có thể cảm nhận được mùi nguy hiểm từ người đàn ông này.
Cửa sân mở ra.
“Tuyết Tình, em đến đầu tư vào Giang Châu, sao lại không nóỉ cho anh biết một tiếng?”
Lăng Vân mang theo một hộp quà được gói đẹp mắt, nhiệt tình chào hỏi.
“Bởi vì nhà họ Lăng trước mắt còn chưa định cư ở Giang Châu cho nên tôi thay mặt nhà họ Kỷ đầu tư vào đây”.
Kỷ Tuyết Tình lạnh lùng nói: “Tôi cũng không muốn xảy ra xung đột lợi ích với nhà họ Lăng”.
“Thật là trùng hợp!”
Tựa như đã sớm quen với thái độ lạnh lùng
của Kỷ Tuyết Tình, Lăng Vân nheo mắt lại, hưng phấn nói: “Lần này anh cũng đến đây để thay mặt cho nhà họ Lăng chính thức đầu tư vào thị trường Giang Châu, về sau chúng ta có thể gặp nhau nhiều hơn”.
Nghe vậy, Kỷ Tuyết Tình cau mày, động thái của nhà họ Lăng còn có dụng ý khác, chỉ sợ Giang Vũ sắp gặp phải phiền toái lớn!
“Tuyết Tình, người đàn ông này là ai?”
Lúc này, Giang Vũ đột nhiên vòng tay ôm lấy eo Kỷ Tuyết Tình, cười hỏi: “Người tới đều là khách, sao em lại không mời khách vào trong uống trà chú?”
Đối mặt với hành động đột ngột của Giang Vũ, Kỷ Tuyết Tình lúc đầu cứng đờ, sau đó nhẹ nhàng cười, cảm thấy rất hài lòng với hành động của Giang Vũ.
Kỷ Tuyết Tình vốn tưởng rằng Giang Vũ sẽ cảnh giác với Lăng Vân, con trai lớn của nhà họ Lăng, cô thật không ngờ rằng Giang Vũ không những không sợ Lăng Vân mà còn tuyên bố chủ quyền của mình theo cách này, đúng là có dũng khí phỉ phàm!
Sắc mặt Lăng Vân tối sầm khi nhìn thấy Giang Vũ không chỉ thân thiết gọi Kỷ Tuyết Tình bằng tên mà còn dám ôm cô vào lòng.
Ba ngày trước anh ta nhận được tin tức Kỷ Tuyết Tình có người thương ở Giang Châu, vì vậy cũng đã chuẩn bị tinh thần cho việc này.
Theo tư liệu điều tra, Giang Vũ chẳng qua chỉ là một tên ở rể vô dụng, ba năm sống trong nhà họ Triệu không biết đã bị cắm lên đầu bao nhiêu chiếc sừng.
Lăng Vân hoàn toàn không xem trọng Giang Vũ vừa vào cửa đã phớt lờ anh.
Không ngờ Giang Vũ lại chủ động khiêu khích anh ta, tỏ ra mình là chủ nhà này.
Hơn nữa Kỷ Tuyết Tình lại không có bất kỳ sự phản đối nào đối với hành động thân mật của Giang Vũ, điều này khiến Lăng Vân ghen tị phẫn nộ đến cực điểm.
“Đây là Lăng Vân, con trai lớn của nhà họ Lăng ở tỉnh lỵ”.
Kỷ Tuyết Tình rúc vào trong ngực Giang Vũ, giới thiệu sơ qua người trước mặt.
“Thì ra là con trai lớn nhà họ Lăng, ngưỡng mộ đã lâu, hoan nghênh hoan nghênh”.
Giang Vũ chợt nhận ra, nên vừa ôm Kỷ Tuyết Tình vừa đưa tay về phía Lăng Vân nói: “Tôi tên là Giang Vũ, tôi là bạn trai của Tuyết Tình, rất mong được anh chiếu cố nhiều hơn”.
Nhìn Giang Vũ đưa tay ra, sắc mặt Lăng Vân âm trầm đáng sợ, anh ta đã bị Giang Vũ đánh phủ đầu cho nên hiện tại vô cùng bị động.
“Cô Kỷ, tôi là khách ở xa, cô mời tôi vào ngồi một lát có được không?”
Lăng Vân buộc mình phải bình tĩnh lại, không để ý đến Tưởng Sinh, nhìn thẳng về phía Kỷ Tuyết Tình.
“Không, chuyện này…”
Kỷ Tuyết Tình theo bản năng muốn từ chối.
“Tuyết Tình, anh Lăng đã không khách khí thì chúng ta cũng không nên vô lễ”.
Giang Vũ thản nhiên thu tay lại, mỉm cười nói: “Mời anh Lăng vào nhà uống một ly nước!”
Kỷ Tuyết Tình nghỉ hoặc nhìn Giang Vũ, thấy Giang Vũ nháy mắt với cô nên cô cũng không cự tuyệt nữa.
Ba người vào phòng khách, Giang Vũ nhanh chóng ngồi xuống ghế sô pha chính, chỉ vào ghế phụ nói: “Anh Lăng, anh muốn ngồi đâu cũng được, cứ coi như đây là nhà của mình, đừng ngại”.
“Con mẹ nó…”
Nhìn thấy Giang Vũ thật sự coi mình là chủ
nhà, trong lòng Lăng Vân thầm mắng chửi.
Nhưng Kỷ Tuyết Tình không hề phản đối cho nên anh ta cũng chỉ có thể chịu đựng.
“Tuyết Tình, em đi pha cho bọn anh một ấm trà ngon đi”.
Lúc Kỷ Tuyết Tình muốn ngồi xuống, Giang Vũ liền bảo: “Anh muốn chiêu đãi anh Lăng thật tốt!”
Kỷ Tuyết Tình liếc nhìn Giang Vũ một cái rồi ngoan ngoãn đi pha trà.
Nhìn thấy Kỷ Tuyết Tình ngoan ngoãn nghe theo lời Giang Vũ, Lăng Vân siết chặt nắm đấm, ánh mắt gần như bốc lửa.
“Nhanh như vậy mà đã có thể chiếm được trái tim của cô Kỷ, còn khiến cho cô ấy đối xử với mình một cách đặc biệt”.
Sau khi Kỷ Tuyết Tình rời đi, Lăng Vân lập tức thay đổi hình tượng quân tử, lạnh lùng nhìn Gian Vũ nói: “Nhóc con, mày cũng khá lắm!”
“Sức hút của tôi quá lớn, tôi cũng không còn cách nào khác”.
Giang Vũ bắt chéo chân, trêu đùa nhìn Lăng Vân nói: “Tôi biết anh là người theo đuối Tuyết Tình, nhưng anh thấy đó, Tuyết Tình và tôi đã ở bên nhau, chỉ sợ là anh không còn cơ hội
nữa rồi1′.
“Người như mày không xứng với cô Kỷ, cũng không có thứ gì so sánh được với tao”.
Lăng Vân nghiến răng nghiến lợi nói: “Tao tốt nghiệp một trường đại học nổi tiếng thế giới, sau khi về nước liền tiếp quản công việc kinh doanh của gia tộc, đem về cho gia tộc rất nhiều lợi nhuận…”
“Không cần phải báo cáo lý lịch của anh cho tôi bi”
Giang Vũ thiếu kiên nhẫn ngắt lời Lăng Vân: “Dù cho anh có lợi hại đến đâu thì cũng không thể chiếm được trái tim của Tuyết Tình, bởi vì chúng tôi đã sống cùng nhau rồi”.
“Mày…”
Lăng Vân tức giận đến mức không nói nên lời.
Dù anh ta có tài giỏi đến đâu thì anh ta vẫn là kẻ thất bại hoàn toàn bởi vì Giang Vũ đang sống cùng Kỷ Tuyết Tình.
“Gỉang Vũ! Mày và cô Kỷ không phải là người trong cùng một thế giới”.
Lăng Vân hít sâu một hơi, bình tĩnh nói: “Mày chẳng qua chỉ là ham muốn quyền thế của nhà họ Kỷ, muốn cầu lợi ích mà thôi”.
“Lời này chắc anh đang tự nói mình đúng không?”
Sắc mặt Giang Vũ trở nên kỳ quái: “Nhà họ Lăng ở tỉnh lỵ nếu so với nhà họ Kỷ thì thật sự chẳng đáng nhắc tới. Anh theo đuổi Tuyết Tình chính là vì muốn bám lấy nhà họ Kỷ đúng không?”
Lăng Vân hơi nhíu mày, nhưng đối với lời này, anh ta cũng không thể phủ nhận.
Nhà họ Lăng mặc dù là một gia tộc giàu có và danh giá ở tỉnh Giang Đông nhưng thực sự không có gì đáng nhắc đến trước mặt nhà họ Kỷ.
Việc anh ta theo đuổi Kỷ Tuyết Tình quả thực là đề bám lấy nhà họ Kỷ để giúp bản thân và gia tộc phát triền hơn.
“Thân phận của tôi quả thật không xứng với Tuyết Tình, nhưng thân phận của anh Lăng đây cũng chẳng xứng với Tuyết Tình đâu1′.
Giang Vũ trêu chọc nhìn Lăng Vân nói: “Chó chê mèo lắm lông, anh dựa vào cái gì mà nói tôi chứ?”
“Người ta đều nói mày bị mất trí nhớ, nhưng tao cảm thấy đầu óc mày thật ra rất tỉnh táo”.
Im lặng một Iúc, giọng điệu của Lăng Vân lại dịu đi một chút: “Nếu như mày bám lấy cô Kỷ vì tiền thì tao có thể đưa tiền cho mày”.
Lăng Vân lấy ra cuốn chỉ phiếu đưa cho Giang Vũ: “Chỉ cần mày chịu rời xa cô Kỷ thì mày muốn bao nhiêu cũng được”.
“Dùng chỉ phiếu thì cũng quá không có thành ý rồi”.
Giang Vũ liếc nhìn cuốn chi phiếu, cảnh giác nói: “Lỡ như tôi rời khỏi Tuyết Tình rồi anh lại hủy tấm chỉ phiếu đi thì chẳng phải tôi đã phí công vô ích rồi hay sao?”
Nghe vậy, ánh mắt của Lăng Vân sáng lên: “Nếu như dùng chi phiếu khiến mày cảm thấy lo lắng thì tao có thể đưa tiền mặt cho mày”
Từ tư liệu điều tra, anh ta cho rằng Giang Vũ là một kẻ dưới đáy xã hội, nhất định sẽ ham muốn tiền bạc cho nên liền dùng tiền để thử.
Đánh giá phản ứng của Giang Vũ, Lăng Vân liền kết luận rằng anh ta có thể mua được Giang Vũ bằng tiền.
“Tuyết Tình là con gái lớn của nhà họ Kỷ, giá trị của cô ấy là vô cùng lớn”.
Giang Vũ liếc nhìn vào phòng trà, nhỏ giọng nói: “Giá cả không phù hợp thì tôi sẽ
không buông tay”.
“Mày nóỉ thẳng đỉ, mày muốn bao nhiêu tiền?”
Lăng Vân cười ngạo nghễ, tự tin nói: “Nhà họ Lăng của tao là một gia tộc giàu có ở tỉnh Giang Đông, không thiếu tiền”.
“Tôi muốn con số này!”
Giang Vũ lịch sự đưa một ngón tay về phía Lăng Vân.
“Được, một trám triệu, tao lập tức chuyển cho mày!”, Láng Vân không chút do dự đồng ý.
“Ô! Nhà họ Lăng giàu có như vậy sao?”
Giang Vũ nhìn Lăng Vân với vẻ mặt khoa trương: “Vốn dr tôi chỉ muốn mười triệu, nhưng anh lại muốn cho tôi một trăm triệu, đúng là một khoản lợi lớn!”
“Chỉ muốn mười triệu thôi sao, đúng là một tên quê mùa ngu dốt!”
Nghe vậy, Lăng Vân thầm khinh thường nói: “Nếu như có thể giải quyết chuyện này với một trăm triệu thì đối với tao cũng không thiệt”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK