Mục lục
Tiên Y Thức Tỉnh, Tử Thần Xuất Sơn - Giang Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kim Tái An nhẫn nhịn phẫn nộ cùng nhục nhã, gian nan đứng dậy, dùng giọng khiêu khích nói: “Thảo dược ở nhà tôi, cậu có gan đi lấy không?”

“Nhà anh cũng đâu phải long đàm hổ huyệt, tôi có gì mà không dám đi!”, Giang Vũ đầy vẻ chẳng quan tâm đáp lại.

“Được! Chiều nay tôi ở nhà họ Kim đợi cậu, cậu có gan thì đến mà lấy dược liệu”.

Đáy mắt Kim Tái An chứa đầy oán hận, chỉ cần Giang Vũ dám đi đến nhà họ Kim, vậy thì chắc chắn sẽ chỉ có đi mà không có về.

Lời vừa dứt, Kim Tái An liền cúi gằm đầu đi xuống khỏi lôi đài.

Hai vệ sĩ lập tức bước lên trước dìu đỡ Kim Tái An với bộ dạng chật vật rời khỏi hiện trường, đúng là quá mất mặt.

Mãi đến khi Kim Tái An rời đi, quần chúng xung quanh mới dám mở miệng nói chuyện, ngay lập tức ồn ào như ong vỡ tổ.

“Ông trời ơi! Kim Tái An lại thua bởi Giang Vũ, đúng là không thể tưởng tượng nổi”.

“Tu vi của Kim Tái An bị phế bỏ rồi, trước mặt tất cả mọi người ăn bao nhiêu cái tát, còn bị ép phải quỳ xuống dập đầu, nhà họ Kim tuyệt đối sẽ không bỏ qua dễ dàng!”

“Nhà họ Kim không dễ dàng bỏ qua thì đã làm sao? Thực lực của Giang Vũ mạnh như thế, sợ là nhà họ Kim cũng chẳng làm gì được anh ấy”.

“Không hổ là người đàn ông lọt vào mắt xanh của cô Kỷ, hóa ra lại khủng khiếp như thế”.

“Kim Tái An vốn dĩ là một thiên tài võ đạo, nay lại bị người ta phế bỏ tu vi, thảm quá!”

...

“Cô chủ, cô không cần lo lắng ngày sau Kim Tái An sẽ trở thành mối đe dọa với nhà họ Hoắc nữa rồi”.

Ông Lữ với vẻ mặt quái dị nói: “Thằng nhóc Giang Vũ này đúng là ác thật, cứ thế đánh nát đan điền của Kim Tái An, khiến anh ta từ nay về sau trở thành một kẻ vô dụng”.

“Tôi cũng không ngờ được thằng nhóc kia lại ra tay ác độc như vậy”.

Hoắc Tú Tú nhíu chặt hai đầu lông mày nhìn chằm chằm Giang Vũ: “Nhà họ Kim tuyệt đối sẽ không buông tha cho anh ta”.

“Đi về triệu tập nhân lực, nếu như chiều nay Giang Vũ thực sự dám đi đến nhà họ Kim, vậy chúng ta cũng phải chuẩn bị sẵn để tiếp ứng cho anh ta”.

“Người này quả thực bất phàm, chỉ là thủ đoạn quá mức độc ác”.

Ông Lữ biểu cảm phức tạp nhìn Giang Vũ: “Cậu ta lại công khai phế bỏ tu vi của Kim Tái An, sợ là dù nhà họ Hoắc có ra mặt, thì nhà họ Kim cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua”.

“Tôi không dự định đi cùng anh ta vào nhà họ Kim, chỉ cần ở bên ngoài tiếp ứng là được”.

Hoắc Tú Tú khẽ nheo mắt, nói bằng giọng hờ hững: “Nếu như anh ấy không ra khỏi nhà họ Kim được, vậy cũng chỉ có thể trách anh ta quá ngông cuồng và tự đại”.

...

“Thắng rồi, thắng rồi, anh rể cậu thắng rồi!”

Tôn Lệ Lệ phấn khích kéo cánh tay Ngô Tuyết Tình: “Chị họ cậu đúng là mắt mù rồi, lại bỏ lỡ một người đàn ông ưu tú như vậy”.

“Nếu là tôi được gả cho anh ấy, tôi sẽ bằng lòng làm mọi thứ cho anh ấy”.

“Người ta bây giờ là bạn trai của cô Kỷ, cậu đừng có ảo tưởng nữa”.

Ngô Tuyết Tình trợn mắt lườm Tôn Lệ Lệ, quay người đi ra ngoài.

“Cậu đi đâu, không đợi anh rể cậu à?”, Tôn Lệ Lệ khó hiểu hỏi.

“Anh ấy phế đi tu vi của cậu chủ Kim, nhà họ Kim không thể nào tha cho anh ta”.

Ngô Tuyết Tình chẳng quay đầu lại nói: “Tôi và cậu đều biết thực lực của nhà họ Kim ở thành phố Ngô này thế nào, tôi không muốn bị anh ta liên lụy đến chết”.

Sắc mặt Tôn Lệ Lệ thoáng thay đổi, quay đầu lại nhìn Giang Vũ một cái xong, liền vội vàng đuổi theo Ngô Tuyết Tình.

Anh em nhà họ Ngô và Nghiêm Phá Quân chẳng có thời gian để tâm đến hai con nhóc, hưng phấn chạy lên lôi đài, nhưng lại phát hiện ra Giang Vũ cứ nhìn chằm chằm vào hồ nước không nhúc nhích.

“Đại ca, anh sao vậy?”, Ngô Khai Thiên hiếu kỳ hỏi.


“Tôi đang nhìn cái nước... không có gì!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK