Mục lục
Tiên Y Thức Tỉnh, Tử Thần Xuất Sơn - Giang Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Hừ! Không biết tự lượng sức".

Kỷ Thường Viễn chán ghét hừ lạnh nói: "Bạch Hổ, không cần phải tiếp tục nương tay nữa".

"Tuân mệnh!"

Bạch Hổ từ lâu đã không còn kiên nhẫn, vừa nghe thấy mệnh lệnh của Kỷ Thường Viễn thì đã ngay lập tức đánh một chưởng cực mạnh về phía đầu Giang Vũ.

"Xong rồi!"

Nhìn thấy cảnh tượng này, Ngô Khai Sơn trên tường không đành lòng nhắm mắt lại: "Uy lực một chưởng của đại tông sư cũng đủ để đánh bay đầu Giang Vũ, xong rồi!”

Ngô Khai Thiên không nói gì, gắt gao nhìn chằm chằm Giang Vũ sắp bị đánh bay đầu, anh ta không tin Giang Vũ lại dễ dàng bị người khác giết chết như vậy.

Đáng tiếc, kỳ tích đã không xảy ra, một chưởng của Bạch Hổ đã đánh trúng đầu Giang Vũ.

"Hửm?"

Bạch Hổ hô lên một tiếng, thân thể của Giang Vũ lại bị đánh bay, nặng nề ngã trên mặt đất.

"Tên nhóc này đúng là cứng đầu!"

Bạch Hổ cau mày nhìn Giang Vũ ngã xuống đất, một chưởng này anh ta đã dùng hết sáu phần khí lực, đủ để đánh bay đầu Giang Vũ, nhưng đầu Giang Vũ vẫn còn nguyên.

"Cuối cùng cũng kết thúc!"

Kỷ Thường Viễn liếc nhìn Giang Vũ đang bất động, sải bước đi về phía cửa.

"Tôi sẽ không bao giờ thua bất cứ ai nữa!"

Lúc này, Giang Vũ đang nằm trên mặt đất cử động ngón tay trong miệng phát ra một âm thanh không rõ ràng.

Sau khi bị Bạch Hổ đánh vào đầu, Giang Vũ đã gần như bất tỉnh, nhưng anh vẫn nhớ lời thề mình đã lập với Kỷ Tuyết Tình: Sau này chỉ cần không chết thì anh tuyệt đối không thể thua.

"Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, bây giờ chúng ta đã ra tay thì không thể để cho hắn ta có cơ hội trở mình được nữa".

Kỷ Thường Viễn dừng bước, lạnh lùng nói: "Để tránh việc sau này hắn lại làm phiền Tuyết Tình nữa".

"Thuộc hạ đã hiểu!"

Một chưởng trước đó chưa thể đánh chết Giang Vũ đã khiến cho trong lòng Bạch Hổ tức giận như có lửa đốt.

Sau khi đáp lại một tiếng, Bạch Hổ liền lướt đến chỗ Giang Vũ, tập trung toàn bộ sức mạnh hung hăng đá vào đầu Giang Vũ.

Cho dù đầu của Giang Vũ có cứng cỡ nào thì một cước của đại tông sư nhất định cũng có thể đá vỡ nó.

Ngay khi chân của Bạch Hổ sắp đá trúng đầu Giang Vũ thì có một bàn tay đột nhiên tóm lấy cổ chân anh ta...

"Tôi sẽ không bao giờ thua bất cứ ai nữa!"

Khi Bach Hổ dùng hết sức đá vào đầu Giang Vũ, Giang Vũ sắp hấp hối đột nhiên gầm lên rồi dùng cả hai tay nắm lấy mắt cá chân của Bach Hổ một cách chính xác, chặn một đòn chí mạng.

Nhìn thấy cảnh tượng này, những người có mặt ở đó đều trợn tròn mắt!

Anh em nhà họ Ngô trên tường suýt chút nữa đã hét lên.

Khi nhìn thấy Bach Hổ dùng toàn lực tấn công Giang Vũ, ngay cả Ngô Khai Thiên, người luôn kính sợ Giang Vũ, cũng đã nghĩ rằng lần này Giang Vũ chắc chắn sẽ phải chết.

Thật không ngờ Giang Vũ trước đó còn không đỡ được một đòn của Bạch Hổ, lúc này đang hấp hối lại có thể chặn được một cước toàn lực của Bạch Hổ.

Trong sân!

Kỷ Thường Viễn nghi hoặc hỏi: "Bạch Hổ, chuyện gì xảy ra vậy?"

"Tôi cũng không biết!"

Bạch Hổ mới là người bị kinh ngạc và bối rối nhất ở đây.


Trước đó Giang Vũ thậm chí còn không thể cản được những lần tùy ý công kích của anh ta, lần này anh ta thật sự động sát tâm thì Giang Vũ lại có thể cản được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK