Mục lục
Tiên Y Thức Tỉnh, Tử Thần Xuất Sơn - Giang Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 110: Ngủ cùng nhau là có ý gì
“Ăn cái bà nội nhà anh”.
Bị Lưu Hạo làm hỏng việc, Kỷ Tuyết Tình khôi phục lại dáng vé băng lạnh ngày thường, căm ghét mắng: “Bạn trai tòi đưa tôi đi ăn, liên quan quái gì đến anh. Anh mau cút đi cho tôi”.
Giang Vũ hết sức ngạc nhiên nhìn Kỷ Tuyết Tinh, đây là lần đầu tiên anh nghe thấy Kỷ Tuyết Tình chửi bậy.
Cảm giác khí thế bây giờ càng thân thiết gần gũi hơn là loại khí thế bá đạo đầy áp lực khi trước nhiều.
“Người đẹp, em có thể không biết anh là aỉ, nhưng chắc chắn em biết chị của anh là ai!”
Bị Kỷ Tuyết Tình mắng, Lưu Hạo dường như đã rất quen với chuyện này, ngạo mạn nói: “Chị gái anh chính là Lưu Nhã Hiên, người livestream bán hàng nối tiếng nhất của thành phố Ngô, có mười triệu fan hâm mộ”.
“Mà anh không chỉ là em trai ruột của chị ấy, còn là trợ lý đặc biệt”.
“Chỉ cần em làm bạn với anh, vậy thì anh
đảm bảo không đến một tháng sau anh sẽ bảo chị gái anh đưa em trờ thành người nổi tiếng trên mạng xã hộ có thu nhập hàng tháng cả triệu tệ, em sẽ không cần phải ngồi ở quán vỉa hè để ăn những thứ thực phấm rác này nữa”.
Cái gọi là kết bạn chí là một lý do, mục đích của Lưu hạo đương nhiên là chơi phụ nữ.
Kỷ Tuyết Tình quả thực quá đẹp, là người đẹp nhất mà Lưu Hạo từng gặp cho tới thời điểm hiện tại, thậm chí còn đẹp hơn hẳn một bậc so với chị gái của gã, do đó gã mới chạy đến đây đế làm quen.
Sau khi tự mình giới thiệu xong, Lưu Hạo cười híp mắt nhìn Kỷ Tuyết Tình, chờ đợi đáp án, gã vô cùng tự tin vớỉ thân phận cùng những cạm bầy của mình.
Lưu Hạo không phải là lần đầu tiên dùng cách này để đi làm quen với các em gái xinh đẹp, dường như tất cả những người phụ nữ bị gẵ nhẳm trúng, khi nghe nói gã là em trai của Lưu Nhã Hiên đồng thời có thể khiến cho bọn họ trớ thành người nổi tiếng trên mạng xã hội có thu nhập hàng tháng cả triệu tệ thì đều sẽ bị choáng ngợp, thậm chí chủ động nhào vào lòng gã.
“Lưu Nhã Hiên gì, chưa từng nghe qua, tôi cũng không có hứng thú làm người nổi tiếng”.
Kỷ Tuyết Tinh lạnh lùng nhìn Lưu Hạo, nói thẳng thừng: “Anh tốt nhất biến mất khỏi tầm mắt tỏi ngay lập tức, nhìn thấy anh ảnh hường đến khấu vị của tôi”.
“Hãy chú ý đến lời nóì của em. Chị của anh chính là người đứng đầu cả thành phố Ngô này, em dám ăn nói thiếu lề phép với chị ấy như thế, cẩn thận sau này chẳng có chỗ đứng trong thành phố Ngô đâu”.
Nghe vậy, Lưu Hạo đanh mặt lại, uy hiếp: “Nếu biết điều thì em ngoan ngoãn nghe theo anh, nếu không anh tìm người cưỡng.,.a!”
“Bốp!”
Không đợi Lưu hạo nói hết câu, Kỷ Tuyết Tình đã rút ghế đập thẳng lên đầu Lưu Hạo, dứt khoát cho gã gục luôn tại chổ.
Cùng lúc này, Giang Vũ đã túm lấy một chai rượu, nhưng mà Kỷ Tuyết Tnh ra tay còn nhanh hơn anh, làm cho anh mất cả cơ hội để thế hiện.
“Bổn cô nương bảo anh cút, không nghe thấy à?”
Kỷ Tuyết Tinh xách cái ghế trên tay, căm ghét nhìn Lưu Hạo đang ngã gục trên đất nói: “Cái loại như anh mà cũng dám uy hiếp tôi, đúng là chán sống!”
“Tuyết Tình, sau này những chuyện như vậy có thể để anh làm!”, Giang Vũ hờn dồi đặt chai bia xuống, sầu não nói.
Sau khi trải qua sự việc Kỷ Tuyết Tình bị bắt cóc và ra tay tiêu diệt nhà họ Lăng, Giang Vũ đã chịu ấm ức suốt cả ngày, đang buồn vì không có chổ nào phát tiết, vừa hay Lưu Hạo lại nhảy ra để bị ngược, nhưng mà anh còn chưa kịp ra tay.
Kỷ Tuyết Tình lại lo lắng Giang Vũ ra tay quá nặng nên mới tự mình động thủ.
Kỷ Tuyết Tinh trái lại cung không sợ làm lớn chuyện, mà là lo lắng sau khi chuyện này bị làm lớn lên thì sẽ ảnh hưởng đến thời gian ba ngày cô và Giang Vũ ở cạnh nhau…
“Con đĩ không biết điều này, lại dám đánh tao!”
Lưu Hạo ôm đầu ngã trên mặt đất, nghiến răng nghiến lợi gào lên: “Mày xong rồi, hôm nay nếu như mày không để cho tao chơi cho sướng, thì tao sẽ đập chết chúng mày, người đâu”.
Lời nói vừa dứt, mấy tên đàn ông to con cao ngất liền bao vây lấy bọn họ.
Lưu Hạo nếu đã dám làm loạn ờ ngay trên đường phố vậy thì đương nhiên là đã có chuấn bị từ trước, gã chỉ cần ra ngoài là sẽ mang theo mấy vệ sĩ.
Đám con gái biết điều thì Lưu Hạo sẽ từ từ hưởng thụ.
Còn đối vớỉ đám không biết điều thì gã cũng sẽ không bỏ qua, dứt khoát bảo vệ sĩ bắt trói mang về, sau đó…
“Anh yêu, lần này thì phải để anh ra mặt thật rồi!”
Đối diện với đám vệ sĩ hung thần ác sát, Kỷ Tuyết Tinh đặt chiếc ghế xuống, cầm xiên thịt nướng lên, nhắc nhở: “Đừng gây ra án mạng, nếu không sẽ ảnh hường đến hành trình của chúng ta”.
“Yên tâm, anh biết chừng mực”.
Giang Vũ bảo vệ Kỷ Tuyết Tình ờ phía sau lưng, lạnh lùng nhìn Lưu Hạo được đám người đỡ từ dưới đất đứng lên: “Anh dám sỉ nhục bạn gái tôi, tốt nhát là hãy xin lồi ngay đi, nếu không tôi sẽ bẻ răng anh”.
“Thẳng ngu ở đâu ra đây, lại dám ngồng
cuồng như thế”.
Nghe vậy, Lưu Hạo và đám vệ sĩ kìa đều nhìn Gỉang Vũ bằng ánh mắt như nhìn một tên đần.
Bây gỉờ bên phía bọn họ có bảy tám người, mà đối phương chỉ có một người còn phải lo cho một cò gái.
Trong tình huống này, thắng nhóc kia không những không cầu xin tha mạng và tạ lổỉ, mà ngược lại còn nói muốn bẻ răng của Lưu Hạo, thế có khác gì tự tìm chết đâu?
“Bọn mày cùng nhau lên hết!”
Lưu Hạo nổi điên gào lên: “Đánh tàn phế thẳng kia cho tao, bắt đứa con gái kia lại, ông đây hồm nay muốn chơi chết cô ta!”
Một đám vệ sĩ không nhiều lời, nhao nhao nhào về phía Giang Vũ, kết quả…
Không đến một phút sau, tất cả vệ sĩ đều đã bị Giang Vũ đánh ngã, người nào người nấy kêu lên thảm thiết không ngừng.
“Mẹ nó, dẫm phải đình rồi!”
Đến đây, Lưu Hạo mới ý thức được hôm nay mình đã dầm phải đinh rồi.
Nhìn Giang Vũ đang từ từ đi về phía
mình, Lưu Hạo hoảng hốt: “Người anh em, có gì từ từ nói, hiểu lầm, đều là hiểu lầm cả!”
“Hiểu lầm? Anh dùng thủ đoạn thế này đế hại đời bao nhiêu cỏ gái, tự anh rõ nhất”.
Giang Vũ lạnh lùng nhìn Lưu Hạo: “Nếu như không phải tôỉ có bản lĩnh, vậỵ thì có lẽ người nằm trên đất phải là tôi, mà bạn gái của tôi cũng không tránh khỏi bị anh hại đời, đúng không?”
“Tôi sai rồi, xin lỗi, tôi xin lồi!”
Biết mình không phải là đối thủ của Giang Vũ, Lưu Hạo lập tức nhận sai xin lồi: “Tôi đã xin lỗi rồi, xin anh tha cho tôi đi!”
“Anh yêu, đối với những người như vậy đùng quá nhân từ”.
Kỷ Tuyết Tình ngồi trên ghế, vừa ăn thịt xiên vừa nhắc nhờ: “Lăng Vân và Lưu Thư Nhất chính là ví dụ điển hình!”
Nghe vậy, đáy mất Giang Vũ thoáng lóe lên ánh sáng lạnh băng, chuyện của Lăng Vân và Lưu Thư Nhất quả thực khiến anh rút ra bàỉ học rất lớn, nhân từ với kẻ địch chính là lưu lại hậu hoạn cho chính mình.
“Tỏi nói muốn bẻ răng anh, vậy thì nhất định phải nói được làm được”, gương mặt
Giang Vũ vô cảm đi đến trước mặt Lưu Hạo.
“Anh, anh đừng có làm bậy!”
Nhìn thấy xin xỏ không có tác dụng, Lưu Hạo trợn mắt quát lên: “Chị tôi là Lưu Nhã Hiên, chị ấy quen biết với rất nhiều ông chủ lớn ớ thành phố Ngô, nếu anh dám động vào tôi, chị tôi sẽ không tha cho anh… a a a!”
Không đợi Lưu Hạo nói hết câu, Giang Vũ vươn tay giữ chặt hai chiếc răng cửa của Lưu Hạo, dùng sức vẻ một cái.
“A!”
Lưu Hạo gào lên thảm thiết, miệng chảy đầy máu tươi, hai chiếc răng cửa bị Giang Vũ bẻ gãy.
Giang Vũ vứt hai chiếc răng cửa đi, cầm giấy ăn lên lau vết máu trên tay, lạnh lùng nhìn Lưu Hạo ôm miệng kêu gào thảm thiết nói: “Nếu như lần sau còn đế tỏỉ gặp được anh làm xằng làm bậy, thì tôi sẽ đánh cho anh tàn phể’.
“Ăn no rồi!”
Kỷ Tuyết Tinh lau miệng, ngáp dài một cái nói: “Anh yêu, chúng ta tìm chổ đế nghỉ ngơi đi”.
“Đì thôi! Bị loại rác rưởi này làm cho
buồn nôn, anh cũng không ăn nổi nữa”.
Giang Vũ gật đầu, sau đó lập tức ôm lấy cái eo thon của Kỷ Tuyết Tinh, ngênh ngang rời đi.
“Khốn kiếp, tôi sẽ không tha cho hai người đâu”.
Nhìn bóng lưng Giang Vũ và Kỷ Tuyết Tinh rời đi, Lưu Hạo oán độc gào lên: “Chị tôi cũng tuyệt đối sẽ không tha cho hai người, hai người cứ chờ chết đi!”
Trong một căn phòng tổng thống của khách sạn nào đó tại thành phố Ngô.
Sau khỉ tắm rửa sạch sẽ, Giang Vũ thay một bộ đồ ngủ mới, thấp thỏm bất an ngồi trên sô pha trong phòng khách, ánh mắt đầy rốì rắm quét qua quét lại giữa hai căn phòng ngủ nam và phòng ngủ nữ.
Giang Vũ như vậy là vì Kỷ Tuyết Tình nóỉ: hôm nay muốn hai người ngủ chung với nhau!
Cuối cùng, ánh mắt của Giang Vũ dừng thật lâu ớ trước cửa phòng ngủ nữ, lầm bầm nói: “Chỉ lấy một gian phòng nhưng bên trong lại có hai phòng ngủ, vậy thì ngủ cùng nhau là có ý gì chứ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK