Mục lục
Tiên Y Thức Tỉnh, Tử Thần Xuất Sơn - Giang Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 109: Đi Giang Châu đợi Giang Vũ hóa ra là Đại tông sư
“Nếu như là Tuyết Tình chủ động, vậy thì cứ đế tùy ý con bé đi!”
“Tuyết Tình đã thành niên rồi, sớm muộn gì cũng sẽ trờ thành một người phụ nữ chân chính, có thể dành lần đầu tiên cho người trong lòng cũng coi như duyên phận”.
Đối diện với vấn đề nhạy cảm mà Thanh Long đưa ra, Kỷ Thường Viền do dự một chút, rồi dùng giọng điệu lạnh lùng nói: “Nhưng nếu như là thằng nhóc kia chủ động, có ý đồ xấu xa, vậy thì anh cứ việc thẳng tay, ám thầm xử lý cậu ta!”
“Đã hiểu!”
Thanh Long gật đầu, sau đó xuống xe rời đi.
“Gia chủ, bây giờ chúng ta về khách sạn sao?”, Bạch Hổ lái xe hỏi dò.
“Đi Giang Châu, đợi đế giết Giang Vũ!”
Trong đáy mắt Kỷ Thường Viền thoáng lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, sát khí nặng nề: “Đế Tuyết Tình với thằng nhóc kia trải qua nốt ba
ngày cuối cùng này đi”.
“Ba ngày sau, khỉ Tuyết Tinh đi đến tỉnh lị, sau khỉ chúng ta giải quyết xong Giang Vũ ở Giang Châu xong rồi quay trở về tỉnh lị tập hợp với Tuyết Tình, như vậy thì Tuyết Tình sẽ không còn day dứt gì với Kim Lăng nữa”.
Kỷ Thường Viền từ trước đến giờ chưa từng nói rõ rằng sẽ không giết Giang Vũ, bời vì ông ấy hầu như không có dự định tha cho anh.
Cho dù ông ấy biết nếu làm như vậy sẽ khiến Kỷ Tuyết Tình đau lòng, thậm chí sẽ bị Kỷ Tuyết Tình oán hận.
Nhưng làm một người cha, Kỷ Thường Viền hiếu rất rõ khoảng cách giữa Giang Vũ và Kỷ Tuyết Tình.
Vì hạnh phúc cả đời của con gái, ông ấy buộc phải giết chết Giang Vũ, cắt đứt đoạn nghiệt duyên này.
“Ba ngày, chỉ được ở chung với anh ấy ba ngày cuối cùng này thôi”.
Nhìn hướng chiếc xe của Kỷ Thường Viền đi xa, Kỷ Tuyết Tình vô cùng đau lòng.
Kỷ Tuyết Tình điều chỉnh lại cảm xúc, khẽ mỉm cười quay lại xe.
“Tuyết Tình, ba em…”,
“Trừ Giang Châu ra, anh có nơi nào muốn đỉ nữa không?”
Khỏng đợi Giang Vũ nói hết câu, Kỷ Tuyết Tinh vừa khởi động xe vừa càm ràm: “Quen biết nhau lâu như vậy, chúng ta còn chưa từng hẹn hò với nhau như hai người đang yêu đương đấy!”
“Hình như đúng thế thật”.
Giang Vũ nghĩ một hồi, khó hiểu hỏi: “Chúng ta về Giang Châu cũng có thể hẹn hò mà….
“ở Giang Châu người quen biết chúng ta quá nhiều, làm gì cũng không tiện”.
Kỷ Tuyết Tình thầm ai oán ngắt lời Giang Vũ: “Người ta muốn trải nghiệm một chút cảm giác hẹn hò của những cặp đôi bình thường, anh cứ nói xem anh muốn đi đâu đi?”
“Ngoại trừ Giang Châu… thành phố Ngô được không?”
Giang Vũ dùng ánh mắt dò hỏi nhìn về phía Kỷ Tuyết Tình, lúng túng nói: “Anh bây giờ vằn còn đang bị mất trí nhớ, ngoại trừ Giang Châu cũng chỉ muốn đi thành phố Ngô đế xem một chút, còn những chồ khác anh hầu như không biết”.
“Thành phố dược liệu cúa Giang Đông!”
Kỷ Tuyết Tình thoáng ngạc nhiên: “Anh muốn đỉ mua nguyên liệu thuốc?”
“Nếu như có thế, anh muốn đi xem một chút”.
Giang Vũ gật đầu, trước đó có vài người cũng từng nhắc đến việc đi đến thành phố Ngô có thể mua được nguyên liệu thuốc cao cấp.
Bây giờ anh vô cùng khát vọng có được sức mạnh, đương nhiên là rất muốn đi thành phố Ngô để xem xét.
“Vậy thì chúng ta đi thành phố Ngô!”
Kỷ Tuyết Tình cũng không nói thêm nữa, quay đầu xe đi thẳng về phía thành phố Ngô.
Cồ ấy hy vọng trong ba ngày tới đáy, đừng có bất kỳ người nào đến làm phiền khoảng thời gian riêng tư của bọn họ nữa.
Khỉ Kỷ Tuyết Tình và Giang Vũ đến thành phố Ngô đẫ là hơn mười giờ đêm.
Hai người không vào nhận phòng trong khách sạn ngay, mà tìm một quán thịt nướng đông đúc nhất để ăn thịt xiên nướng trước.
Hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện, đầu
tiên là Kỷ Tuyết Tình bị bắt cóc, tiếp đó là tìm nhà họ Lăng giải quyết nợ nần, Giang Vũ và Kỷ Tuyết Tình hầu như cả ngày đều chưa ăn gì, bọn họ đã quá đóỉ rồỉí
“Đây còn là lần đầu tiên em được ăn ớ quán vỉa hè thế này, đã quá đì!”
Kỷ Tuyết Tình lần đầu tiên được đi ăn ở chỗ bình dân thế này nên đã thay đổi phong thái lạnh lùng cao quý ngày thường, một tay cầm thịt xiên nướng một tay cầm xiên mực nướng, ãn uống như hổ đói làm khóe miệng dính đầy mỡ lẵn tương.
“Kỳ thực anh bây giờ không thiếu tiền, chúng ta có thể đi đến chỗ sang trọng hơn đế ăn!”
Giang Vũ xót xa nhìn Kỷ Tuyết Tinh: “Đường đường là cò chủ của nhà họ Kỷ lại ăn đồ ăn bình dân thế này, thiệt thòi cho em quái”
“Chẳng thiệt thòi chút nào, đây là một lần trải nghiệm hiếm có trong đời em”.
Kỷ Tuyết Tình không hài lòng lắc đầu, cắn mạnh một xiên thịt dê nướng: “Cuộc sống của em trước đây quá nhạt nhẽo và cứng nhắc, khó có khi được ăn uống thoải máì mà không cần lo lắng đến hình tượng và
gia giáo thế này, nếu như có thêm một chai bia nữa thì càng đã”.
“Đừng quậy, bà dì hàng tháng của em còn chưa hết đâu!”
Giang Vũ lập tức ngăn lại, anh bóc vỏ mấy con tỏm nướng cho cồ, nóì bằng giọng cung chiều: “Nếu như em thực sự thích cảm giác này, vậy đợi sau khi kỳ kinh của em kết thúc, anh sẽ uống với em một chút”.
“Được nha!”
Kỷ Tuyết Tình gật đầu lia lịa, sau đó há to miệng: “A, anh đút cho em”.
Nhìn thấy cô chủ nhỏ Kỷ Tuyết Tình lúc này chẳng còn để ý gì đến hình tượng, Giang Vũ cũng không luẩn quẩn với mớ suy nghĩ kia nữa mà chủ động đút một con tôm nướng đã bóc vỏ vào miệng Kỷ Tuyết Tình.
“Ngon quá! Em cũng đút cho anh ăn”.
Kỷ Tuyết Tình gật đầu, sau đó đưa xiên thịt đến bên miệng Giang vũ.
Lúc này, Giang Vũ và Kỷ Tuyết Tình trông không khác gì một cặp đôi đang trong thời kỳ yêu đương mặn nồng, bọn họ chìm đắm trong những cảm xúc hạnh phúc ngọt ngào.
“Hai vệ sĩ đi bên cạnh ba em có tu vi gì
vậy?”
Trong lúc nói chuyện phiếm, Giang Vu tò mò hỏi: “Nhất là người tên Thanh Long, chỉ xét về uy áp của ỏng ta đã khiến anh khõng có khả năng chống cự nữa, cảm giác ông ta còn mạnh hon nhiều so với kẻ mạnh tông sư mà anh từng gặp trước đó”.
“Thanh Long và Bạch Hổ đều là nội kình đại tông sư!”
Kỷ Tuyết Tinh miệng đầy đồ ăn nhồm nhoàm đáp lại: “Cụ thể bọn họ có tu vi gì em cũng không rõ, em chỉ biết là Thanh Long mạnh hơn Bạch Hổ một chút”.
“Hóa ra là đại tông sư!”
Giang Vũ nuốt một ngụm nước bọt, lòng thầm nặng nề: “Chẳng trách ở trước mặt Thanh Long anh còn chẳng thể cử động nổi, ông ta vậy mà lại là đại tông sư, còn mạnh hơn một cấp so với tông sư, mà tu vi cúa mình bây giờ chỉ mới tạm coi như là nội kình đại sư đỉnh phong”.
“Sức mạnh của nhà họ Ký thật là khủng khiếp, đại tông sư cũng cam tằm tình nguyện làm vệ sĩ, nói không chừng nhà họ Kỷ còn có cả kẻ mạnh Tiên thiên trấn gìữ cũng nên!”
“Nói như vậy, muốn có được sự chấp nhận của nhà họ Kỷ, vậy mình ít nhất cũng phải đột phá được cảnh giới Tiên thiên, mà đế đề phòng vạn nhất, thì buộc phải đột phá được Trúc cơ kỳ”.
“Mình tin là, chỉ cần mình có thể đột phá được đến Trúc cơ kỳ thì cho dù là nhà họ Kỷ cũng sẽ không dám coi thường mình”.
“Anh đừng so sánh với bọn họ, đốì với người bình thường mà nói, anh đã rất lợi hại rồi”.
Nhìn thấy Giang Vũ bỗng nhiên yén lặng, Kỷ Tuyết Tinh không muốn anh quá áp lực liền an ủỉ: “Anh chỉ cần cố gắng hết sức, đợi một năm sau mặc kệ anh có thành tựu đến đâu, nhất định phải đến Kim Lăng tìm em”.
Kỷ Tuyết Tình trong lòng có điều muốn nói mà không nói ra, đó chính là: “Cho dù anh không có thành tựu gì cả, em cũng sẽ không để bất kỳ ai ngăn cản chúng ta đến với nhau!”
“Yên tâm đi!”
Giang Vũ hít sâu một hơì, kiên định tỏ rõ lập trường: “Một năm sau, anh sẽ đi tìm anh, đến lúc đó, anh nhất định sẽ khiến cho nhà họ Kỷ chấp nhận anh!”
“Em tin anh!”
Kỷ Tuyết Tình mỉm cười, tinh nghịch nhìn xung quanh, ngay sau đó ngậm một con tôm nướng, chu mồi đến gần trước mặt Giang Vũ: “Em đút cho anh!”
Nhìn thấy Kỷ Tuyết Tinh chủ động như vậy, Giang Vũ hơi luống cuống tay chân, nhưng ngay sau đó lại cứng đơtừtừcúi người xuống, khẽ hé miệng cắn về phía con tỏm mà Kỷ Tuyết Tinh ngậm trong miệng, tim đập như đánh trống!
Kỷ Tuyết Tình mặt đỏ tai hồng chu môi, trong lòng thầm nghĩ chút nữa phải ăn con tôm này thế nào đế có thể khẽ chạm môi với Giang Vũ, chỉ nghĩ thôi đã thấy lãng mạn.
“Người đẹp, em xỉnh quá, có hứng thú làm quen với nhau một chút không?”
Đúng vào lúc miệng của Giang Vũ sắp chạm đến con tôm nướng, mà Kỷ Tuyết Tinh cũng đã chuẩn bị cắn cả con tòm vào miệng đế chạm môi với Giang Vũ thì có một giọng nói bồng nhiên vang lên không đúng lúc.
Không ngờ sẽ có người tự nhiên đến đây xen vào muốn làm quen, Kỷ Tuyết Tinh theo bản năng cắn cả con tôm vào miệng sau đó ngồi thẳng lưng dậy, còn Giang Vũ cũng vội
vàng ngồi ngay ngắn.
Chỉ thấy một người thanh niên tóc uốn xoăn kiểu con sâu, ăn mặc thời thượng, mặt dày mày dạn ngồi xuống trước mặt Kỷ Minh Nguyệt.
“Anh là ai?”
Giang Vũ nhíu chặt mày nhìn người vừa mới xuất hiện.
“Người đẹp, điều kiện của em tốt như vậy nhưng lại ờ bên cạnh thằng nhóc chỉ đưa em đi ăn quán vỉa hè thế này, đúng là lãng phí của trời”.
Người thanh niên mặc kệ Giang Vu, trắng trợn đánh giá Kỷ Tuyết Tinh từ đầu xuống chân, ngạo nghề nói: “Anh tên Lưu Hạo, nếu nhưngườỉ đẹp bằng lòng kết bạn với anh, anh đảm bảo sau này mồi ngày đều sẽ đưa em đi đến nhà hàng năm sao để ăn cơm”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK