Mục lục
Tiên Y Thức Tỉnh, Tử Thần Xuất Sơn - Giang Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ông Hoắc có mối quan hệ tốt với Kỷ Tuyết Tình, đối xử với anh cũng rất tốt, Giang Vũ đương nhiên sẽ không ngồi nhìn rồi làm lơ được, vì thế mới luyện chế ra tấm bùa hộ thân này.

“Hừ! Nói nhảm, tôi mới không tin lời nói nhảm của anh”.

Hoắc Tú Tú hừ lạnh một tiếng, khinh thường nhìn Giang Vũ: “Ông nội tôi là thần y, có ông ở đây, tôi sẽ không gặp phải tai họa đổ máu nào cả”.

“Im miệng!”

Ông Hoắc cẩn thận vuốt ve miếng ngọc bội trong tay, trách mắng nói: “Tú Tú, cháu bây giờ càng ngày càng vô lý. Dù nói như thế nào thì đây cũng là tấm lòng của Giang Vũ, cháu nên cảm ơn người ta”.

Trong mắt Hoắc Tú Tú, Giang Vũ chính là một tên công tử bột giả thần giả quỷ, chuyên bám váy đàn bà.

Nhưng ông Hoắc biết Giang Vũ có quan hệ với Cuồng Vũ Y Tiên, trước đó còn giải được phệ tâm cổ cho Kỷ Tuyết Tình, cho nên ông ấy vẫn hơi tin tưởng Giang Vũ!

Sau khi bữa tối kết thúc, Kỷ Tuyết Tình và Giang Vũ cáo từ rồi rời đi.

“Hừ! Anh thật biết cách thương hoa tiếc ngọc!”

Vừa bước ra khỏi Hoắc gia, mặt mày của Kỷ Tuyết Tình phụng phịu, châm chọc nói: “Dám dùng máu của chính mình để luyện chế bùa hộ thân cho người khác, anh tốt bụng quá đấy!”

“Mùi dấm chua thật là nồng nặc!”

Giang Vũ bất đắc dĩ nhìn Kỷ Tuyết Tình: “Anh làm tất cả những điều này đều là vì mặt mũi của em cho nên mới làm như vậy”.

“Hai chúng ta tay không đến tìm ông Hoắc xin chữa bệnh, như vậy đã rất thất lễ, mà người ta lại còn tặng hai miếng ngọc bội, nếu anh không bày tỏ lòng biết ơn thì làm em mất mặt quá”.

“Em thấy anh thích cô Hoắc thì có”.

Kỷ Tuyết Tình bĩu môi chua xót nói: “Dù sao sớm muộn gì em cũng phải về Kim Lăng, vừa hay nhường chỗ cho người khác, để anh có thể tự do vùng vẫy”.

“Cô Hoắc rất xinh đẹp, lại là người nhà họ Hoắc, tốt hơn so với em!”

“Tấm lòng của anh đối với em có trời đất chứng giám, nếu em còn dám nói xằng bậy, đừng trách anh không khách sáo với em!”

Giang Vũ đột nhiên chắn trước mặt Kỷ Tuyết Tình, hung ác đưa ra lời cảnh cáo.

“Vừa quen cô Hoắc là có bản lĩnh quá ha, lại còn dám nói chuyện với em như vậy”.

Kỷ Tuyết Tình tức giận nhìn chằm chằm Giang Vũ: “Đến đây, đến đây, em muốn xem xem, anh không khách sáo với em như thế nào”.

Kỷ Tuyết Tình vừa dứt lời, Giang Vũ đột nhiên bước lên phía trước một bước, hai tay ôm lấy đầu Kỷ Tuyết Tình, mãnh liệt hôn cô.

“Ư ư...”

Kỷ Tuyết Tình trừng mắt, chân tay luống cuồng điên cuồng đánh Giang Vũ, nhưng không được bao lâu thì cô đã từ bỏ sự dãy dụa, ôm cổ Giang Vũ đắm chìm trong đó.

Sau một lúc lâu, hai người mới tách nhau ra.

Vẻ mặt của Giang Vũ còn có chút thèm thuồng khi nhìn Kỷ Tuyết Tình mặt đỏ bừng: “Sau này em còn dám ghen tuông bừa bãi nữa không?”

“Hừ! Anh dựa vào việc em thích anh, nên mới dám bắt nạt em như vậy”.

Kỷ Tuyết Tình không phục hừ một tiếng, bực dọc nói: “Anh có bản lĩnh thì cứ làm như vậy với cô Hoắc... huhu!”

Nhìn thấy Kỷ Tuyết Tình còn đang nói nhảm, Giang Vũ cũng lười nói lời vô ích, trực tiếp đẩy mạnh cô vào tường, khiến Kỷ Minh Nguyệt...

“Còn dám nữa hay không?”

Sau khi tách nhau ra lần nữa, Giang Vũ vừa thở dốc vừa chất vấn.

“Anh quá...”

“Vậy lại một lần nữa!”

“Đừng đừng đừng, em sai rồi, em không dám nữa còn chưa được sao?”

Mắt nhìn thấy Giang Vũ lại muốn hôn tiếp, Kỷ Tuyết Tình sợ hãi, thở hổn hển mà nhận sai cầu xin tha thứ: “Ở nơi công cộng tại sao anh không biết xấu hổ vậy?”

“Anh không quan tâm đến những gì mà người khác nghĩ, bởi vì trong thế giới của anh chỉ có em!”

Nhìn thấy Kỷ Tuyết Tình cao cao tại thượng lộ ra vẻ mặt ngượng ngùng của thiếu nữ như vậy, Giang Vũ hài lòng cười lớn, ôm eo Kỷ Tuyết Tình, đi về phía xe.

“Tên khốn này đột nhiên trở nên rất bá đạo, nhưng mà em rất thích!”

Kỷ Tuyết Tình đỏ mặt, vùi đầu vào ngực Giang Vũ, trong lòng tràn ngập sự hạnh phúc và ngọt ngào.

Kỷ Tuyết Tình đương nhiên biết Giang Vũ không có ý đồ gì khác với Hoắc Tú Tú, nhưng vẫn không nhịn được mà ghen tuông, nổi nóng.

Kết quả ngược lại khơi dậy sự bá đạo của Giang Vũ, khiếp cho cô đắm chìm sâu hơn!

“Mặc dù em biết anh không có ý gì với Hoắc Tú Tú, nhưng các anh đây là lần đầu tiên gặp mặt, anh đã tặng cô ấy một tấm bùa hộ thân!”

Sau khi lên xe, Kỷ Tuyết Tình đỏ mặt vừa khởi động xe, vừa phàn nàn: “Chúng ta ở bên nhau lâu như vậy, anh cũng chưa từng tặng quà cho em!”

“Em đây là vẫn còn đang ghen, nhất định phải dạy dỗ lại một chút!”


Giang Vũ ngồi ở ghế phụ lập tức cởi dây an toàn, nghiêng mặt về phía Kỷ Tuyết Tình...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK