Mục lục
Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi - Đường Tư Vũ - Mộ Phi Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 853: Đàn Ông Say Rượu.

Trong sân của biệt thự, gió đêm từ xung quang thổi đến, ánh đèn màu xanh từ tường bên ngoài biệt thự truyền đến, ánh sáng đèn đường rọi vào, trông vô cùng yên tĩnh.

Trang Noãn Noãn ôm một người đàn ông say rượu, nhát thời không biết phải làm sao!

Mà, cô rõ ràng cảm giác được, người đàn ông này ôm cô rất chặt, giống như bị tổn thương bởi tình cảm, giống như một đứa nhỏ yếu đuối vậy.

“Này, Kiều Mộ Trạch, anh tỉnh, tôi dìu anh trở về.” Trang Noãn Noãn đành phải gọi tên đầy đủ của anh, bởi vì cứ ôm như vậy, cô sắp không chịu được trọng lượng của anh.

“Để tôi ôm thêm một chút.” Đầu của người đàn ông, chôn vào giữa tóc và cổ của cô, hô hấp nóng rực của hắn phun vào tai cô, khiến cô có chút ngứa.

Trang Noãn Noãn đứng tại chỗ, có chút ngạc nhiên, người đàn ông này chịu tủi thân ở đâu rồi sao? Uống say đến như vậy, giống như đứa trẻ bị tức giận vậy, ôm cô không buông tay.

“Tôi… tôi sắp không đỡ được anh nữa rồi, nhanh chóng đi vào đi!” Trang Noãn Noãn nói với anh, lực lượng cả người anh đều áp lên trên người cô, mà thân thể mảnh mai của cô, làm sao có thể kiên trì lâu được?

Kiều Mộ Trạch cuối cùng từ trong tóc của cô ngẳng đầu lên, một đôi mắt mê ly tràn đầy men say, thâm thúy nhìn chằm chằm lấy khuôn mặt nhỏ bé của cô, tay của anh đột nhiên giơ lên, nâng lấy khuôn mặt cô.

“Kiều Mộ Trạch anh muốn làm gì?” Trang Noãn Noãn xanh mặt, có một loại dự cảm không tốt.

Một giây sau, chuyện cô suy nghĩ sảy ra, đôi môi mỏng của người đàn ông chuẩn xác rơi vào đôi môi hồng đang mắp máy của cô, cưỡng hôn.

Trong đầu Trang Noãn Noãn trống rỗng, tay nhỏ bản năng đẩy anh ra, nhưng lại không đẩy được, rõ ràng là người đàn ông uống say rồi, nhưng lúc này sức mạng lại lớn như vậy, mà rất nhanh, cô bị người đàn ông ấn vào trong lòng.

“Ư…” Trang Noãn Noãn cảm giác được một loại nguy hiểm, người đàn ông này không phải là muốn nhân cơ hội uống say, muốn làm loạn đấy chứ!

Người đàn ông này coi cô là loại phụ nữ gì chứ? Cô không phải là loại người tùy tiện ấy.

Trang Noãn Noãn có chút tức giận, cô lập tức cắn vào môi của anh một cái, người đàn ông bị đau rụt người lại, một đôi mắt mê ly, đều bị đau đến toát ra mấy phần tức giận.

“Anh thanh tỉnh một chút cho tôi.” Trang Noãn Noãn tức giận hô lên.

Ánh mắt Kiều Mộ Trạch chớp chớp, đột nhiên quay người, bước chân lảo đảo đi về phía phòng khách.

Trang Noãn Noãn lập tức đuỏi theo anh, khẩn trương nhìn cơ thể loạng choạng của anh, cô lập tức đi lên đỡ anh, Kiều Mộ : Ẳ Trạch hơi nheo mắt, ánh mắt tiếp tục nhìn chăm chăm cô.

“Anh gặp phải chuyện gì sao? Sao lại uống say như vậy?”

Trang Noãn Noãn quan tâm hỏi anh.

Kiều Mộ Trạch trầm mặc không trả lời, để cô dìu vào trong phòng khách, trong ánh sáng, khuôn mặt đẹp trai của người đàn ông hơi phiếm hồng, Trang Noãn Noãn dìu anh ngồi xuống ghế sofa, liền rót cho anh một cốc nước nóng: “Uống ngụm nước, để tỉnh rượu đi!”

Kiều Mộ Trạch đưa tay cầm cốc, uống một ngụm, Trang Noãn Noãn đưa tay ra muốn giúp anh cầm chén, nhưng người đàn ông 1 tay để chén trên bàn, một tay khác đưa ra túm lấy tay mà cô đưa ra, dùng lực kéo 1 cái.

Trang Noãn Noãn đứng không vững, lập tức nửa người lao vào trong lòng anh, mà người đàn ông ôm chặt lấy cô, lật người đè lên.

Giữa Trang Noãn Noãn và hắn, lập tức hiện lên tư thế trời đất chồng lên nhau.

“Anh…” Trang Noãn Noãn thực sự rất tức giận, người đàn ông này có phải là say đến không biết ai với ai rồi hay không? Nghĩ rằng cô là những cô gái mà anh gặp ở trong quán bar hay sao?

Cô đưa tay đẩy anh: “Kiều Mộ Trạch, anh còn như vậy, tôi tức giận thật đấy.”

Kiều Mộ Trạch cũng không làm gì nữa, ánh mắt của anh mượn ánh đèn, mê ly trầm tĩnh nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang tức đến phát đỏ kia, dường như muốn nhìn gương mặt nhỏ nhắn đó cho thật rõ vậy.

Dưới ánh mắt đánh giá của anh Trang Noãn Noãn cảm thấy quẫn bách và không được tự nhiên, cô cũng không phải tự tin đến mức nghĩ mình là người hoàn mỹ, mỗi người đều có một chút cảm giác tự ti với sắc đẹp của mình.

Không chịu được ánh nhìn chằm chằm như chụp X quang của người đàn ông này.

“Anh nhìn cái gì?” Trong ánh mắt của anh Trang Noãn Noãn tại, bắt đầu cho rằng trên mặt mình có phải là dính phải cái gì bẩn hay không, cô đưa tay sờ mặt.

“Trang Noãn Noãn, em thích anh sao?” Kiều Mộ Trạch giọng nói trầm thấp khàn khàn hỏi, ngữ điệu nghiêm túc không giống nói đùa.

Trang Noãn Noãn trừng mắt, câu hỏi này cô nên trả lời như thế nào!

Cô gật gật đầu: “Thích chứ!”

“Anh cũng thích em.” Người đàn ông rất nhanh lại mở miệng nói 1 câu.

Trang Noãn Noãn vừa nghe, liền biết hắn chắc chắn là hiểu nhằm ý của cô rồi, nhanh chóng giả thích 1 câu: “Không phải, ý của tôi là, tôi cảm tháy anh là 1 người tốt, tôi không ghét anh.”

Ánh mắt của người đàn ông bỗng dưng trầm xuống, có chút không vui.

: “Chỉ là không ghét?” Kiều Mộ Trạch cắn răng hỏi.

“Đúng, là loại không ghét kia.” Trang Noãn Noãn híp mắt gật đầu, lại phát hiện chính mình vẫn còn bị người đàn ông này đè ở trên ghế sofa, khuôn mặt cô hơi đỏ lên, đẩy hắn ra: “Anh có thể đứng dậy trước được hay không.”

Kiều Mộ Trạch ngồi dậy, xoa mi tâm, nhíu mày, dường như vừa mệt mỏi lại vừa có chút đáng thương.

“Rốt cuộc thì anh bị sao vậy? Lẽ nào anh bị gái đá hả?” Trang Noãn Noãn dựa theo những hành động mà hắn làm vào lúc nãy, cô liền đoán là anh có phải bị người phụ nữ nào làm tổn thương hay không.

Ánh mắt của Kiều Mộ Trạch trừng cô 1 cái, đôi môi mỏng nhấn mạnh từng chữ: “Tôi không có phụ nữ, làm sao lại bị đá được chứ?”

Trang Noãn Noãn trừng mắt nhìn, chuyển ra vị trí cách xa anh 1 chút: “Vậy là anh gặp chuyện gì trong công việc sao?”

Trong đáy mắt Kiều Mộ Trạch hiện lên một vòng thống khổ và giãy dụa, anh chưa hề nghĩ tới ba sẽ có quan hệ đến cái chết của ba mẹ cô.

Nếu như cô biết chuyện này, cô có hận chết anh hay không?

Anh thân là con trai, duy nhất có thể làm, chính là đối tốt với cô gái này, dùng hành động để chuộc tội cho ba anh.

“Thời gian đã không còn sớm nữa, anh có muốn đi ngủ trước hay không?” Trang Noãn Noãn hỏi anh.

Kiều Mộ Trạch gật gật đầu đứng dậy, chỉ là mới vừa vặn đứng người lên, anh liền bước nhanh đi đến toilet tầng 1, cảm giác đó giống như là chạy đi nôn.

Trang Noãn Noãn kinh ngạc, đi theo, chỉ nghe thấy trong toilet, truyền đến tiếng nôn của người đàn ông này.

Đêm nay Kiều Mộ Trạch uống thực sự nhiều, thế nhưng rượu là càng uống càng tỉnh táo, nhưng dạ dày của anh lại đang phản kháng, anh rất lâu không giống như đêm nay uống thả ga như vậy.

Ngay cả Lam Thiên Hạo đều bị dọa, nhưng mà, anh lại biết người anh em này vì cái gì mà uống nhiều như vậy, bởi vì anh có hỏi thì cậu ấy cũng không nói.

Tất nhiên nếu cậu ấy không nói, thì anh cũng chỉ có thể yên lặng uống rượu cùng với cậu ấy.

Trang Noãn Noãn đứng ở trước cửa, trong ánh mắt hiện lên sự lo lắng, buổi chiều anh vẫn còn bình thường, làm sao buổi tối lại uống say như vậy?

Rốt cục thì Kiều Mộ Trạch cũng đi ra, chỉ là khuôn mặt đẹp trai có chút tái nhợt, anh vịn vào khung cửa, cơ thể cao thẳng vị tường đi, Trang Noãn Noãn đi ở bên cạnh dìu anh.

“Tôi đưa anh lên tầng! Đừng có để bị ngã đấy.” Trang Noãn Noãn thật sợ anh sẽ ngã từ trên cầu thang xuống.

Đàn ông uống say, nỗi men rượu lên, thì còn trẻ con hơn cả đứa trẻ 3 tuổi.

Còn may, Kiều Mộ Trạch say, nhưng anh không có những cử động quá bát hợp lý.

Kiều Mộ Trạch đang vịn vào lan can cầu thang, Trang Noãn Noãn ở một bên cũng dìu anh, đến trước cửa phòng ngủ, người đàn ông nói với cô: “Rót cho tôi thêm một cốc nước, tôi đi tắm.”

“Được rồi! Anh cần thận chút.” Trang Noãn Noãn nói xong, nhìn anh tiến vào phòng, cô liền xoay người xuống tầng rót nước cho hắn.

Trang Noãn Noãn nghĩ nghĩ, uống trà hình như càng có thể giải rượu, cô lại pha một chút trà mang lên tầng.

Cô gõ cửa một cái, lại phát hiện bên trong không có tiếng trả lời của người, cô mới nghĩ đến người đàn ông này nhất định là đang tắm, trong lòng cô không khỏi căng thẳng thêm máy phần, ấn mở cửa bước vào.

Một cỗ khí tức dương cương thuộc về người đàn ông này tràn ngập khắp cả căn phòng, nhẹ nhàng mà lại rất dễ chịu.

Cô nhìn thoáng qua trong phòng, quả nhiên anh không ở đây, Trang Noãn Noãn đặt trà ở trên chiếc bàn cạnh ghế sofa, cô liền định đi ra ngoài.

Chờ đến lúc cô đi đến cửa phòng, cô đột nhiên cảm giác được phòng này có chút kỳ quái, vô cùng yên tĩnh, yên tĩnh đến có chút đáng sợ.

Ẳ Ánh mắt Trang Noãn Noãn lập tức vừa kinh ngạc vừa lo lắng nhìn về phía phòng tắm, anh uống say như vậy, sẽ không phải là xảy ra một chút chuyện ngoài ý muốn đấy chứ!

Dù sao người say rượu, trí thông minh rất có thể là số không, nếu như anh không cần thận chết chìm thì làm sao bây giờ?

Trong lòng Trang Noãn Noãn lo lắng, lập tức vượt qua nỗi xấu hỗ của cô, vào lúc này cô đã vô cùng sợ hãi loại chuyện này có thể sảy ra.

Bởi vì phía phòng tắm thực sự quá yên tĩnh.

Trang Noãn Noãn lập tức đi tới cửa, đưa tay gõ cửa: “Kiều Mộ Trạch, anh ở bên trong sao?”

“Kiều Mộ Trạch, anh nghe thấy tôi nói gì không?”

Trang Noãn Noãn gọi hai lần, bên trong vẫn không đáp lại, cô căng thẳng, người đàn ông này sẽ không thật sự bị đuối nước đấy chứ? Trang Noãn Noãn căn bản không có thời gian để nghĩ nhiều, cô đây cửa phòng tắm, chỉ nghe két một tiếng, trong phòng tắm truyền đến một luồng khí nóng, cô liền nhìn thấy nước trong bồn tắm đầy ắp, mà người đàn ông này lại không ở trong đó, vậy thì anh ở đâu?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK