Mục lục
Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi - Đường Tư Vũ - Mộ Phi Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1047:

 

Ánh mắt anh không nhịn được nhìn vào đôi môi đỏ mọng của cô, dưới sức nóng khiến cho đôi môi cô đỏ như máu, giống như đang bôi son vậy.

 

Hình Nhất Phàm không kìm được nuốt nước bọt, cầm chiếc cốc màu hồng lên uống sạch một hơi.

 

Vừa rồi đầu óc còn có chút nhanh nhẹn, lúc này lại có chút chậm chạp, Hình Nhất Phàm bắt lực nghĩ, dưới tình huống như này, anh vẫn nên tạm gác công việc lại đã! Nếu xảy ra vần đề thì sẽ phải làm lại từ đầu.

 

Anh gập máy tính lại cắt tài liệu vào trong túi rồi đứng dậy, không nhịn được đi đến bên cạnh Bạch Hạ, quỳ nửa người xuống đánh giá cô, chỉ thấy toàn thân cô đầy mồ hôi.

 

Còn Bạch Hạ toát mồ hôi xong thì cảm thấy cực kỳ lạnh, cô cuộn mình trong chiếc chăn mỏng.

 

Hình Nhất Phàm sững người, cô rất lạnh sao?

 

Nhìn từ trên góc độ cô liên tục ôm mình thì cô thật sự rất lạnh, Hình Nhất Phàm không nhịn được trực tiếp đứng dậy ôm cô gái đang cuốn chăn vào trong lòng.

 

Bạch Hạ tựa lưng thoải mái trong vòng tay anh, tư thế thoải mái giống như một đứa trẻ đang ngủ say trong lòng mẹ.

 

Vẻ lạnh lùng của Bạch Hạ lập tức tan biến vì cái ôm của người đàn ông, khi nhiệt độ cơ thể người đàn ông truyền đến người cô, cô ngủ cực kỳ yên tâm.

 

Hình Nhất Phàm cúi đầu, bởi vì Bạch Hạ lúc này đang ngủ trong vòng tay anh, cúi xuống liền có thể nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của Bạch Hạ ở trước mặt anh, còn có đôi môi đỏ mọng… Hình Nhất Phàm tự cho là mình có thể kìm chế được, nhưng lúc này anh có một loại cảm giác bị hấp dẫn, muốn hôn lên môi cô.

 

Lúc này Bạch Hạ ngủ rất say, cô căn bản không biết là mình đang ngủ trong vòng tay người đàn ông, cũng không biết khuôn mặt tuần tú kia chỉ còn cách cô nửa lòng bàn tay.

 

Hàng mi dài mỏng manh được che dưới mí mắt xinh đẹp.

 

Dưới chiếc mũi xinh xắn là đôi môi hoàn hảo lộ ra vẻ đẹp mê người.

 

Đầy đặn và ẩm ướt… chỉ có thể ngắm nhìn, anh tưởng tượng sau khi chạm vào nó sẽ ngọt ngào như nào, Hình Nhất Phàm dường như bị mê hoặc bởi lời nguyền nào đó.

 

Anh giống như một tên trộm, nhẹ nhàng dùng môi mình khẽ chạm vào đôi môi của cô.

 

Hình Nhất Phàm ôm Bạch Hạ dựa đầu vào ghế sô pha, bởi vì tối qua ngủ không đủ giấc, cộng thêm cường độ công việc dày đặc khiến cho anh cảm thấy buồn ngủ.

 

Không lâu sau cả hai người cùng ngủ trên ghế sô pha, Bạch Hạ nằm ngủ trong vòng tay anh, đầu gối trên cánh tay anh, còn khuôn mặt tuấn tú hơi ngẳắng lên của Hình Nhất Phàm chìm vào giấc ngủ say.

 

Mưa phùn trời đêm bên ngoài cửa sổ trở nên nhỏ dần, trông vô cùng mờ mịt.

 

Bạch Hạ cũng dần tỉnh giấc, lúc cô vừa tỉnh lại liền cảm thấy bản thân không phải là đang nằm trên giường, mà giống như đang nằm trong lòng của ai đó, cô ở trong ánh đèn mờ ảo trực tiếp mở to mắt.

 

Vậy mà cô lại đang nằm trong lòng của Hình Nhất Phàm, còn Hình Nhất Phàm thì đang ngủ.

 

Bạch Hạ không cử động, bởi vì cô không muốn đánh thức anh, hơn nữa trong đầu không ngừng suy nghĩ, cô mộng du đi vào trong lòng anh từ lúc nào?

 

Chẳng lẽ cô ngủ không thành thật sao? Trong đầu Bạch Hạ lóe lên vài tia suy nghĩ, mà đúng lúc này cô chỉ cử động nhẹ một chút liền đánh thức người đàn ông.

 

Hình Nhất Phàm nhìn cô, hai mắt Bạch Hạ mở lớn nhìn anh, cô lập tức nở nụ cười: “Đánh thức anh rồi sao?”

 

Hình Nhất Phàm nhẹ nhàng tháo miếng hạ sốt của cô ra, bàn tay đặt lên trán cô kiểm tra nhiệt độ.

 

Cũng may nhiệt độ lúc này của Bạch Hạ cũng giảm dân, thân nhiệt trở lại như bình thường.

 

“Tôi không sao.” Bạch Hạ ngồi dậy, cô có chút xấu hồ nhìn anh: “Tay anh có mỏi không?”

 

“Không.” Hình Nhất Phàm nói xong cánh tay anh nhẹ nhàng nhắc lên, chỉ là hơi cứng ngắc một chút, có điều anh sẽ không để cô phát hiện.

 

Bạch Hạ bật đèn, cả căn phòng trở nên ám áp, Bạch Hạ nhìn thời gian đã là sáu rưỡi tối rồi, có điều bây giờ cô đang sốt nên căn bản không cảm thấy đói. Hình Nhất Phàm cũng ngồi dậy, sau khi thu dọn xong đồ đạc anh nói với cô: “Một tiếng nữa sang nhà tôi ăn tối.”

 

*“ÀI Được, có cần tôi qua giúp gì không?” Trong lòng Bạch Hạ ấm áp, muốn giúp anh làm chút gì đó.

 

“Không cần đâu, cô nghỉ ngơi một chút rồi sang.” Hình Nhất Phàm nói xong thì cầm đồ của anh rời đi.

 

Bạch Hạ uống một ngụm nước rồi quay trở lại thư phòng, sau khi ngồi xuống cô lại chống cằm suy nghĩ xem vừa rồi sao cô lại ngủ trong vòng tay anh?

 

Cô vẫn chưa kịp định thần lại thì điện thoại trong tay vang lên, cô cầm điện thoại lên xem, là của ba cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK