Mục lục
Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi - Đường Tư Vũ - Mộ Phi Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“AI Sao cậu lại không nói với mình một tiếng chứ!” Lam Sơ Niệm lập tức nhăn mặt: “Nếu mà mình mặc cái này, anh trai mình chắc chắn sẽ bóp chết mình mắt.”

 

“Sơ Niệm, cậu sợ anh trai cậu đến vậy sao?” Lâm Thiến nhìn sang: “Anh trai cậu đẹp trai như vậy, hôm nào giới thiệu cho bọn mình làm quen đi!”

 

Lam Sơ Niệm có chút xấu hỗ nói: “Ày chuyện này, mình chắc là không có cách gì rồi, anh ấy không thích tham gia vào chuyện của mình.”

 

“Mặc thì mặc thôi! Cũng không phải là quần áo lộ hàng, có gì mà không dám mặc, bên trên còn in logo của chúng ta nữa đấy! Cậu bắt buộc phải mặc.”

 

“Ò! Vậy được rồi! Mình khoác thêm một cái áo sơ mi nhỏ ở bên ngoài, các cậu không có ý kiến đi!” Lam Sơ Niệm hỏi mọi người.

 

“Mình đi luyện múa trước đây.” Trang Noãn Noãn nhìn đồng hồ nói.

 

“Noãn Noãn mình đi với cậu.” Lam Sơ Niệm lập tức đuôi kịp.

 

Hai người họ vừa đi, Diệp Mạn Ni nói với Lâm Thiến: “Nhìn dáng vẻ thanh cao của cô ta kìa.”

 

“Đúng vậy, nghĩ rằng bản thân mình thực sự sạch sẽ sao? Nhìn Chu tổng đối tốt với cô ta như vậy, cậu nói xem quan hệ của hai người bọn họ, có gì không thể để cho người khác biết hay không?”

 

“Ai nói không có đâu? Quan hệ riêng tư loạn như thế nào, ai cũng không biết được.” Nói xong, Diệp Mạn Ni trong ánh mắt hiện lên ý xấu nói.

 

“Kệ cô ta thanh cao, để cho cho cô ta một chút quà xem cô ta thế nào.”

 

“Mạn Ni, cậu định làm gì!”

 

“Cậu yên tâm đi, không làm gì cả, chỉ là khiến cho cô ta xấu mặt chút thôi, thêm một chút hài hước cho buỏi biểu diễn của chúng ta mà thôi!” Nói xong, Diệp Mạn Ni không biết từ đâu lấy ra một cái kéo, cô ta chọn một chiếc áo hai dây bằng lụa, Lâm Thiến lập tức tiến tới.

 

Trông thấy Diệp Mạn Ni vô cùng có kỹ sảo, cầm kéo, cắt một vết cắt vô cùng nhỏ ở dây áo đấy, chỉ cần động tác hơi dùng sức một chút, thì sẽ bị rách, vốn cái áo này nó đã là vải lụa, ở giữa còn có một đường chỉ bạc, chỉ cần dây áo vừa đút thì sẽ ngay lập tức rơi xuống.

 

Lâm Thiến cũng vô cùng mong đợi: “Chờ đến lúc lên sân khấu, Trang Noãn Noãn chỉ cần hơi dùng sức một chút thì sẽ đút, đến lúc ấy xem cô ta còn giả vờ trong sáng thuần khiết như thế nào.”

 

Trừ cái này, bọn họ còn cắt một cái lỗ nhỏ ở đằng sau hông quần bò của Trang Noãn Noãn, đến lúc đó ống kính đều sẽ chiếu lên người của bọn họ, vậy nên, loại sai lầm nhỏ này, sẽ thể hiện hết ở trên camera của toàn bộ buổi diễn.

 

Hai người đang mừng thầm không thôi.

 

Mà Trang Noãn Noãn và Lam Sơ Niệm đang luyện tập trong sảnh, đã nhảy xong một đoạn, hai người Diệp Mạn Ni đi tới, liền bắt đầu luyện tập một lần nữa, cách thời gian buổi hòa hạc của bọn họ cũng chỉ còn nửa tháng mà thôi.

 

thế nào.”

 

“Mạn Ni, cậu định làm gì!”

 

“Cậu yên tâm đi, không làm gì cả, chỉ là khiến cho cô ta xấu mặt chút thôi, thêm một chút hài hước cho buỏi biểu diễn của chúng ta mà thôi!” Nói xong, Diệp Mạn Ni không biết từ đâu lấy ra một cái kéo, cô ta chọn một chiếc áo hai dây bằng lụa, Lâm Thiến lập tức tiến tới.

 

Trông thấy Diệp Mạn Ni vô cùng có kỹ sảo, cầm kéo, cắt một vết cắt vô cùng nhỏ ở dây áo đấy, chỉ cần động tác hơi dùng sức một chút, thì sẽ bị rách, vốn cái áo này nó đã là vải lụa, ở giữa còn có một đường chỉ bạc, chỉ cần dây áo vừa đút thì sẽ ngay lập tức rơi xuống.

 

Lâm Thiến cũng vô cùng mong đợi: “Chờ đến lúc lên sân khấu, Trang Noãn Noãn chỉ cần hơi dùng sức một chút thì sẽ đứt, đến lúc ấy xem cô ta còn giả vờ trong sáng thuần khiết như thế nào.”

 

Trừ cái này, bọn họ còn cắt một cái lỗ nhỏ ở đằng sau hông quần bò của Trang Noãn Noãn, đến lúc đó ống kính đều sẽ chiếu lên người của bọn họ, vậy nên, loại sai lầm nhỏ này, sẽ thể hiện hết ở trên camera của toàn bộ buổi diễn.

 

Hai người đang mừng thầm không thôi.

 

Mà Trang Noãn Noãn và Lam Sơ Niệm đang luyện tập trong sảnh, đã nhảy xong một đoạn, hai người Diệp Mạn Ni đi tới, liền bắt đầu luyện tập một lần nữa, cách thời gian buổi hòa hạc của bọn họ cũng chỉ còn nửa tháng mà thôi.

 

thế nào.”

 

“Mạn Ni, cậu định làm gì!”

 

“Cậu yên tâm đi, không làm gì cả, chỉ là khiến cho cô ta xấu mặt chút thôi, thêm một chút hài hước cho buỏi biểu diễn của chúng ta mà thôi!” Nói xong, Diệp Mạn Ni không biết từ đâu lấy ra một cái kéo, cô ta chọn một chiếc áo hai dây bằng lụa, Lâm Thiến lập tức tiến tới.

 

Trông thấy Diệp Mạn Ni vô cùng có kỹ sảo, cầm kéo, cắt một vết cắt vô cùng nhỏ ở dây áo đấy, chỉ cần động tác hơi dùng sức một chút, thì sẽ bị rách, vốn cái áo này nó đã là vải lụa, ở giữa còn có một đường chỉ bạc, chỉ cần dây áo vừa đút thì sẽ ngay lập tức rơi xuống.

 

Lâm Thiến cũng vô cùng mong đợi: “Chờ đến lúc lên sân khấu, Trang Noãn Noãn chỉ cần hơi dùng sức một chút thì sẽ đút, đến lúc ấy xem cô ta còn giả vờ trong sáng thuần khiết như thế nào.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK