Mục lục
Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi - Đường Tư Vũ - Mộ Phi Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 851: Thái Độ Của Ba Kiêu.

Ngày hôm nay, trên mạng đều đang đăng tin liên quan đến tin về tình yêu của Kiều Mộ Trạch và Trang Noãn Noãn, có người hâm mộ có người đồ kị.

Dù tài nguyên trong giới giàu có vốn đã ít, huống hồ còn là chất lượng cao, có tiền có nhan sắc còn có dáng người, thì càng ít đến đáng thương.

Chẳng những người trong giới âm nhạc đố ky với tình yêu của Trang Noãn Noãn, ngay cả trong làng giải trí cũng có rất nhiều nghệ sĩ tuổi trẻ cảm thán, không sớm chút tranh thủ cơ hội.

Giờ phút này, trong hoa viên ám áp, Hình Nhất Nặc ăn hoa quả, trong tay cầm điện thoại, nhìn tin tức trên mạng liên quan đến Trang Noãn Noãn, khóe miệng cô lộ ra một nụ cười chúc phúc.

Không ngờ đàn em này của cô nhanh như vậy đã tìm được tình yêu của mình rồi! Còn nhớ lần trước cùng em ấy đi thu âm nhạc phim mới của cô, em ấy còn không có bắt kỳ tin tức gì nữa mà!

Lúc Hình Nhất Nặc chuẩn bị đứng dậy, sau lưng một cánh tay rắn chắc nhanh chóng đỡ lấy cô, Hình Nhất Nặc quay đầu, nửa người trên dựa vào trong lòng của người đàn ông.

“Đã 3 tháng rồi, đứng dậy cẩn thận, không được giống như trước nữa.” Sau lưng, giọng người đàn ông ôn nhu trầm thấp, mang theo một chút ý răn dạy.

Hình Nhất Nặc lập tức mím môi cười một tiếng, theo bản năng vuốt ve bụng dưới có chút lồi lên: “Cũng sắp 3 tháng rồi nhỉ?

Làm sao em lại không có cảm giác gì thế?”

“Chờ đến 4 tháng, em có thể cảm nhận được thai động rồi.”

“Thật hi vọng có thể sinh con ra nhanh.” Hình Nhất Nặc nói lộ ra mong đợi, bây giờ nếu như cô ra ngoài đi dạo hay làm gì đó, cô sẽ luôn nhìn chằm chằm vào những bà mẹ đang đầy xe đầy, vô cùng ngưỡng mộ những đứa trẻ đáng yêu mềm mại đó.

Ôn Lương Diệu cười hôn lên sợi tóc của cô: “Chuyện này còn có thể vội được hay sao? Chúng ta không vội, từ từ đợi bé con ra đời.”

Hình Nhát Nặc gật gật đầu: “ỪmI!”

Nói nói, cô cũng có chút buồn ngủ: “Em muốn đi ngủ.”

“Anh đi ngủ với em.” Người đàn ông ở bên cạnh dìu cô, cẩn thận từng bước một đi vào trong phòng khách.

“Anh nói xem, sinh xong em bé em có thể nào trở nên giống như một con heo con hay không, bây giò em trừ ăn và ngủ ra, hình như cũng không còn sở thích nào khác nữa rồi.” Hình Nhất Nặc lo lắng nói, dù sao cô là một người có yêu cầu rất cao đối với vóc dáng.

“Chờ sinh xong em bé, anh cùng vận động với em.” Nói xong, người đàn ông cười nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt đầy đặn của cô: “Chỉ cần là em, mặc kệ là béo hay là gầy, anh đều thích.”

Hình Nhất Nặc mím môi cười một tiếng, cô biết, lời nói ngọt ngào của chồng, cũng không phải là để nói ứng phó cô, mà là phát ra từ trong nội tâm của hắn.

Năm giờ chiều, nhà họ Kiều.

Ở trong một biệt viện có diện tính gần 2.

mét vuông, cả tòa biệt thự tràn đầy khí tức theo kiểu Trung Quốc, khắp nơi lộ ra phong thái nghệ thuật và cỗ điển.

Xe thể thao của Kiều Mộ Trạch lái vào, tối nay anh đã hứa với mẹ là sẽ về sớm.

Anh bước xuống xe, cầm lấy chìa khóa xe bước vào phòng khách, đi vào phòng khách thì nhìn thấy ba, mẹ, và chú ruột của anh – Kiều Huy Dương đang ngồi trên ghế sofa.

“Mộ Trạch, đã lâu không gặp, thực sự càng ngày càng trầm ổn rồi.” Kiều Huy Dương cười đứng dậy, đi tới vỗ vai của hắn: “Chúng ta đều già rồi, đứa nhỏ này cũng đã lớn như vậy rồi.”

Kiều Huy Dương nhìn về phía anh trai: “Anh, thật hâm mộ anh mà! Sinh được một đứa con trai vừa đẹp trai vừa giỏi giang như vậy, chẳng như em, đến tuổi này rồi, vẫn còn chưa có được đứa nào.”

Kiều Mộ Trạch lễ phép chào một tiếng: “Chú.”

“Ù! Nào, đến nói chuyện với chú và ba con đi.”

Kiều Mộ Trạch ngồi xuống, ánh mắt của bà Kiều nhìn về phía hắn: “Mộ Trạch, chuyện của con và Trang Noãn Noãn, con giải thích thế nào? Buổi sáng lúc mẹ gọi điện cho con, sao con không nói với mẹ, hai đứa đã ở cùng với nhau rồi?”

Ánh mắt Kiều Huy Dương có chút kinh ngạc nói: “Mộ Trạch có bạn gái?”

Ánh mắt của ba Kiều cũng nghiêm túc máy phần, nhìn về phía con trai: “Mộ Trạch, ba đã nói gì với con hả, con dâu tương lai của Kiều gia ta vẫn phải có điều kiện và gia thế, cũng không phải con tùy tiện tìm người phụ nữ nào đến đều có thể vào nhà chúng ta.”

Kiều Huy Dương lập tức làm bộ như đang nhớ lại: “Cái tên Trang Noãn Noãn này, hình như chú đã nghe được ở đâu đấy rồi, hình như cái tên này rất là quen.”

Kiều Mộ Trạch đôi mắt nhắm lại, trả lời ông ta: “Cô ấy là con gái mà vợ chồng Trang Nghiêm Minh lưu lại trên đời.”

Kiều phu nhân cũng biết vụ án này, chuyện này cũng coi như là chuyện lớn xảy ra trong công ty mấy năm này, bà có chút kinh ngạc: “Con nói Trang Noãn Noãn này, là con gái của vị giám đốc đã qua đời kia sao?”

Kiều Huy Dương giả vờ nhớ lại: “Đúng, chính là con gái của vị giám đốc kia, hình như tên là Trang Noãn Noãn, không nghĩ tới bạn gái của Mộ Trạch lại là cô ấy”

Sắc mặt của ba Kiều có chút khó coi, ông nhíu nhíu mày nói: *Đối với tin vợ chồng Trang thị qua đời, năm đó chúng ta cũng vô cùng đau xót, vốn là muốn bởi thường cho bọn họ, nhưng chính bọn họ từ chối, nếu không, công ty chúng ta, cũng sẽ không bạc đãi bọn họ.”

“Nói thế nào đi nữa, chuyện này năm đó cũng bị làm rộ lên, bên ngoài vẫn luôn đồn rằng công ty chúng ta hại bọn họ, cuối cùng lấy ra bản báo cáo kết án của phía cảnh sát, mới ngăn được xảy ra chuyện này, cũng chấm dứt lời đồn.” Kiều phu nhân nói xong, ngắng đầu nhìn về phía con trai: “Mộ Trạch, mẹ không cho phép con qua lại với cô gái này.”

Kiều Huy Dương cũng thừa cơ ở một bên phụ họa nói: “Chú cũng cảm thấy Mộ Trạch không thích hợp với cô ấy, cô gái Trang Noãn Noãn này chắc chắn là có mục đích khác! Cô ấy nếu là biết thân phận của cháu, chẳng lẽ không có chút oán hận nào với cháu hay sao?”

Ánh mắt của Kiều Mộ Trạch đánh giá sắc mặt của ba mình, sắc mặt của ba Kiều ủ rột, trong lòng anh hơi ngắn ra, vì sao ba cũng phản đối như vậy.

“Có chuyện con muốn nói với mọi người, năm đó vợ chồng Trang Nghiêm Minh cũng không phải là tự sát, mà là bị ép tự sát.” Giọng nói chắc chắn của Kiều Mộ Trạch nói xong.

Đáy mắt của Kiều Huy Dương lóe lên một vệt chấn kinh, nhưng mà, rất nhanh ông ta liền phản bác lại một câu: “Mộ Trạch, cháu đang nói gì vậy? Bọn họ rõ ràng là chết do tự sát, từ đâu có cách nói bị ép tự sát chứ?”

Ánh mát ba Kiều và Kiều phu nhân cũng kinh ngạc nhìn qua, Kiều phu nhân vội hỏi: “Con trai, con nói gì?”

Kiều Mộ Trạch cũng không muốn giấu diếm, anh trầm tĩnh nói: “Gần đây con và Trang Noãn Noãn cùng một nhau về lại khách sạn mà năm đó Trang Nghiêm Minh xảy ra chuyện, Trang Noãn Noãn nói cho con biết 1 chuyện, năm đó trong đoạn thời gian mà ba mẹ cô ấy tự sát, cô ấy ở trong nước bị người khác chuốc thuốc mê làm cho hôn mê, trong lúc đó cô ấy mắt tích 3 tiếng, mà trong 3 tiếng này, chính là thời gian mà vợ chồng Trang Nghiêm Minh tự sát.”

Đáy mắt Kiều Huy Dương hiện lên một vệt kinh hoảng chột dạ, ông ta không nghĩ tới Kiều Mộ Trạch và Trang Noãn Noãn vậy mà lại biết được nhiều chuyện như vậy.

Đáy mắt ba Kiều cũng lóe ra chấn kinh: “Con nói gì? Con có chứng cứ gì chứng minh hay không?”

“Chứng cứ đương nhiên là rất nhiều, bởi vì chuyện Trang Noãn Noãn ngắt xỉiu được đưa đến bệnh viện, lúc ấy thầy trò cả lớp của cô ấy đều có thể làm chứng, mà nguyên nhân có thể khiến cho vợ chồng Trang Nghiêm Minh tự sát là, lúc ấy bọn họ đang gọi điện video với bọn bắt cóc, trong video là Trang Noãn Noãn đang hôn mê không chút năng lực phản kháng nào, tình huống lúc đó có hai loại, không phải vợ chồng Trang Nghiêm Minh ngay lập tức tự sát, thì chính là con gái của bọn họ ở trước mặt họ bị đối xử tàn nhẫn.”

Hốc mắt Kiều phu nhân ẩm ướt: “Tại sao có thể xảy ra chuyện như vậy? Là ai làm? Ai lại dùng cách như vậy để ép một đôi vợ chồng tự sát?”

Ánh mắt Kiều Mộ Trạch tỉnh táo như thường: “Nguyên nhân trong đó con vẫn chưa tra rõ, nhưng mà, con và Trang Noãn Noãn vẫn đang tiếp tục tra, chuyện năm đó sớm muộn cũng sẽ được phơi bày ra.”

Ánh mắt của ba Kiều trầm xuống, ông đột nhiên vỗ bàn nói: “Mộ Trạch, đừng kiếm chuyện nữa, bây giờ con chỉ cần quản lý tốt công ty là được rồi, những chuyện khác không cần phải tốn sức điều tra nữa.”

Ánh mắt của Kiều Mộ Trạch bỗng nhiên kinh ngạc mất mấy giây, Kiều Huy Dương ở một bên lập khuyên can nói: “Mộ Trạch, nghe lời ba cháu đi, chuyện đã qua, thì hãy để cho nó qua đi! Loại chuyện này không có ý nghĩa gì đâu.”

“Đối với mọi người đến nói, có lẽ chuyện này là không có ý nghĩa, nhưng đối với Trang Noãn Noãn, đây là sự thật mà cô ấy muốn dùng cả đời để điều tra.” Kiều Mộ Trạch bình tĩnh lên tiếng.

Ba Kiều ánh mắt cảnh cáo nhìn qua, mang theo một tia uy áp của người ba: “Mộ Trạch, ba đã nói rồi, đừng điều tra chuyện này nữa, nếu con đã quen biết với Trang Noãn Noãn, liền đưa số tiền bồi thường chuyện năm đó cho nó, sau này cũng không cần phải gặp lại người của Trang gia nữa.”

Đáy mắt Kiều Huy Dương lóe lên vẻ gian sảo, ông ta nhìn về phía Kiều Mộ Trạch, phát hiện trong ánh mắt của Kiều Mộ Trạch hiện lên một vòng phức tạp, khóe miệng của ông ta lập lập tức không dấu vết nhếch lên một chút. Xem ra đã nhiều năm như vậy, năm đó anh trai không truy cứu chuyện này, bây giờ, anh ấy vẫn như cũ muốn bảo vệ người em trai này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK