Mục lục
Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi - Đường Tư Vũ - Mộ Phi Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 292 Cách Trừng Phạt

Trong lòng Đường Tư Vũ lập tức dâng lên một sự cự tuyệt mạnh mẽ!

Cái gì? Ngay tại đây? Cô không muốn.

Tuy nhiên, lúc này không đến lượt cô từ chối.

Một người đàn ông bị cơn ghen điều khiển thì chả còn lý trí nữa rồi.

Cuối cùng Hình Liệt Hàn cũng tìm được cách để trút bỏ sự ghen tuông và đố ky, mắng mỏ và trách móc cô, anh không nỡ.

Tuy nhiên, anh có thể cảnh cáo cô theo cách khác.

Đó là… “Hình Liệt Hàn, đừng lộn xôn…” Đường Tư Vũ cảnh cáo anh trước.

Nhưng chưa dút lời… “Ưm…”

Đôi môi nóng bỏng của người đàn ông trực tiếp áp vào môi cô.

Bộ não của Đường Tư Vũ dần dần như muốn nỗ tung, trời ơi! Đây là khu mua sắm nhiều người qua lại, dù có bị rèm che cũng khó có thể khiến cô bớt xấu hồ.

Đường Tư Vũ đưa tay muốn đây anh ra, không cho anh tiếp tục hôn, nhưng lòng bàn tay to lớn của người đàn ông đã giữ chặt lấy đầu cô, mạnh mẽ đầy cô dựa vào tường của chiếc tủ KTV.

Hai đôi môi quấn chặt lầy nhau.

Không dễ gì mà cự tuyệt được nụ hôn mạnh mẽ của người đàn ông này, tâm trí Đường Tư Vũ rồi loạn, cơ thể trống rỗng, chỉ có thể cảm nhận được sự nhiệt tình quá mức của người đàn ông này với sự xấu hồ.

Ở một địa điểm như vậy, một hoàn cảnh như vậy, cũng thúc đây hứng thú tình dục của một người đàn ông, nụ hôn này không hề nhẹ nhàng chút nào mà vô cùng mãnh liệt.

Nó sắp làm không gian nhỏ bé này bùng cháy lên rồi, như thể một vài môi lửa nhỏ thôi, bất cứ lúc nào cũng có thể thiêu rụi mọi thứ.

Đường Tư Vũ sắp phát điên, nụ hôn của người đàn ông này làm cô run rấy, khi tách ra, hơi thở của hai người dày đặc, nhất là Đường Tư Vũ, cô quá xấu hỗ để nhìn vào người đối diện, cô kiệt sức nằm trong vòng tay của người đàn ông ấy. Cô nắm lấy cổ áo sơ mi của anh, nắm bàn tay trắng nõn tức giận đấm vào ngực anh.

Sự ghen tuông của Hình Liệt Hàn liền biến mắt, anh nhìn đôi má ửng hồng và đôi mắt mê ly của cô, nếu như không phải ở đây, anh thực sự muốn cô.

Anh đã đợi quá lâu, anh không muốn đợi thêm nữa.

Sau khi Đường Tư Vũ lấy lại hơi, cô trừng mắt nhìn người đàn ông này đầy oán trách rồi mở cửa đi ra.

Hình Liệt Hàn cũng đi theo, nhưng trong mắt anh hiện lên một nụ cười thỏa mãn, sự ghen tị ban nãy đã biến mát.

Hình Liệt Hàn bước nhanh để bắt kịp cô, và nắm chặt tay cô cùng đi dạo trong trung tâm thương mại.

Nhưng Đường Tư Vũ dường như không muốn để ý đến anh.

“Được rồi, anh không giận nữa, anh xin lỗi.” Hình Liệt Hàn thì thầm bên tai cô để dỗ dành.

Đường Tư Vũ nghĩ đến hành động vừa rồi của anh, trong lòng vẫn còn giận, cô giơ nắm đắm cảnh cáo anh: “Sau này mà còn làm vậy với em, em sẽ, em… sẽ đánh anh.”

Hình Liệt Hàn nhìn dáng vẻ quyên rũ của cô, không những không cảm thấy bị đe dọa mà còn cảm tháy thích thú.

“Anh còn dám cười nữa.” Đường Tư Vũ trừng mắt nhìn anh.

Hình Liệt Hàn ngay lập tức có nén cười và nghiêm túc nói: “Được rồi, anh hứa là sẽ không như thế nữa, chúng ta sẽ chỉ làm ở nhà thôi.”

Khuôn mặt xinh đẹp của Đường Tư Vũ ửng hồng, khi bị anh ép vào đó, cô đã cảm thấy có một luồng điện lạ chạy dọc cơ thể mình.

Đường Tư Vũ lấy điện thoại di động từ trong túi xách ra, đưa cho anh: “Anh tự xem đi!”

Nghĩ rằng anh vừa trừng phạt cô vì cuộc gặp gỡ của cô với Mộ Phi, vậy cô có thể giận với quá khứ của anh và Nghê Yên không?

Hình Liệt Hàn cầm điện thoại di động, mở tin nhắn lên, anh nhìn thấy mấy tắm ảnh do Nghê Yên gửi đến, cũng như câu nói phía sau.

“Đừng tức giận, kệ cô ta đi. Mối quan hệ giữa anh và cô ta đã kết thúc rồi.” Hình Liệt Hàn xóa tất cả các bức ảnh, những bức ảnh này đối với anh mà nói, chẳng có ý nghĩa gì.

Đường Tư Vũ lấy lại điện thoại nói: “Em chả có thời gian đâu mà tức giận.”

“Anh sẽ nói chuyện với cô ta sau, để cô ta rời khỏi đây, và không động đến tình cảm giữa chúng ta nữa.” Hình Liệt Hàn nói.

Lồng ngực Đường Tư Vũ hơi thắt lại, cô xoay người lại, có chút lo lắng: “Không cho anh ởi gặp cô ta một mình.”

Cô hiểu phụ nữ, có cơ hội như vậy, là phụ nữ, tất nhiên sẽ làm vài hành động dụ dỗ anh.

Hình Liệt Hàn nghe thấy sự ghen tị trong giọng điệu của cô, anh không khỏi mỉm cười: “Ghen rồi à?”

“Đúng rồi, bây giờ chúng ta đã ở bên nhau, anh nhất định phải chung thủy với em. Trái tim của em bây giờ rất nhỏ, quá nhỏ để có thể chịu đựng được thậm chí một hạt cát.” Đường Tư Vũ thẳng thắn thừa nhận.

Hình Liệt Hàn không kìm được mà búng nhẹ chóp mũi cô và hứa với nụ cười trầm thấp: “Được, anh sẽ không đi gặp cô ta một mình, anh sẽ đưa em đi gặp cô ta.”

Đường Tư Vũ sững sờ vài giây: “Sao lại đưa em đi cùng?”

“Em không tin tưởng để anh một mình đi gặp cô ta, thì cách tốt nhất là chúng ta cùng nhau đi gặp cô ta, em ngồi bên cạnh anh và tận mắt nhìn anh nói chuyện với cô ta.”

“Thật sao?” Đường Tư Vũ chớp chớp mắt.

“Ừ! Anh sẽ hẹn và đưa em đến gặp cô ta.

Anh muốn cô ta biết rằng người phụ nữ anh yêu nhất là em, và kiếp này anh chỉ yêu mình em.”

Lời cuối cùng của Hình Liệt Hàn rất trầm ấm ngọt ngào, và trang trọng như một lời thê.

Trái tim của Đường Tư Vũ lặng lẽ tan chảy, ánh mắt không còn ghen tị mà trở nên mềm mại lạ thường, cô cụp mắt, khóe miệng nở một nụ cười ngọt ngào.

“Được, vậy anh sắp xếp thời gian đi! Em sẽ đi cùng anh.” Đường Tư Vũ gật đầu đáp.

“Lần sau nhé, chúng ta đi mua quần áo cho con trai trước.”

“Anh không đi họp à?” Đường Tư Vũ ngắng đầu nhìn anh.

Hình Liệt Hàn cong môi cười: “Không gì có hơn vị trí của em và con trai trong lòng anh.”

Đường Tư Vũ cảm thấy ấm áp từ tận đáy lòng, với lời nói của anh, cô thật sự không có gì phải lo lắng.

Ngay cả khi Nghê Yên có nhiều chuyện thân mật để khiêu khích cô, cô cũng sẽ không đề tâm đến.

Tiếp theo, Hình Liệt Hàn và Đường Tư Vũ đi dạo phố trong vòng một giờ và mua một vài bộ quần áo mùa thu cho cậu nhóc.

Vào buổi trưa, Hình Liệt Hàn đưa cô đến một nhà hàng gần đó để dùng bữa.

Chút nữa, Hình Liệt Hàn phải quay lại công ty xử lý hồ sơ, trước tiên anh đưa Đường Tư Vũ về nhà, anh cố gắng quay lại lúc 4h30 chiều để cùng cô đi đón con trai.

Đường Tư Vũ xách túi quần áo, Hình Liệt Hàn đi theo sau cô, Đường Tư Vũ quay đầu lại, nhìn thấy anh cũng theo cô vào nhà.

Cô hơi ngạc nhiên: “Anh không đến công tyà?

Hình Liệt Hàn cong môi cười, sau đó ôm eo cô, hôn lên cổ cô một nụ hôn rực lửa: “Nếu không tận dụng được khoảng thời gian này bên em, thì anh sẽ ko đi.”

Đường Tư Vũ rụt cổ lại, Hình Liệt Hàn lập tức kéo vai cô, dàn lại cảnh nóng rực trong KTV nhỏ vừa rồi.

Túi quần áo trong tay Đường Tư Vũ tự nhiên rơi xuống đất, tay cô ôm lấy cổ anh, lần này, cô không từ chối.

Nụ hôn này dường như mất kiểm soát, Hình Liệt Hàn đột ngột định từ bỏ ý định đến công ty.

Anh định sẽ tận hưởng chiều nay.

Lúc này, điện thoại di động của anh đột nhiên vang lên, anh không muốn để ý đến nó.

Nhưng người gọi có vẻ rất kiên quyết, và nhạc chuông vẫn reo liên hồi.

Đường Tư Vũ nghe thấy liền biết có việc gấp tìm anh, cô lập tức đỏ mặt đầy anh ra: “Anh đi nghe điện thoại đi kìa!”

“Kệ nó.” Hình Liệt Hàn nói xong, vòng tay ôm cô và định tiếp tục.

Đường Tư Vũ tủm tỉm cười: “Không! Trả lời điện thoại đi, mau lên.”

Hình Liệt Hàn bực bội nhấc máy, tức giận: “Nói!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK