Phỏng vấn Vu Phong rất được chú ý. Cánh nhà báo cũng không dám viết loạn. Ghi chép phỏng vấn trung thực, kết hợp phân tích có lí, thật tới không thể thật hơn.
Lựa chọn của Vu Phong gây ra nhiều tranh cãi, nhưng không tới mức kịch liệt, vì hầu hết ai cũng hiểu được điều này.
Vinh quang, tiền lương, địa vị…
Con người theo đuổi điều gì ngoài những thứ này? Giới chuyên nghiệp nói chung, toàn xã hội nói riêng, nơi nào cũng thế. Chẳng qua trong lĩnh vực eSport, Vinh Quang là cao nhất, là đỉnh núi người người hướng tới. Nhưng điều đó không đồng nghĩa họ sẽ bỏ tất cả vì Vinh Quang.
Có người chỉ vì địa vị hoặc lương cao mà biết nhượng bộ thỏa đáng.
Nếu theo đuổi Vinh Quang, điều kiện của Lam Vũ đáng sợ hơn Bách Hoa rất nhiều, nhưng Vu Phong coi trọng địa vị của bản thân tại chiến đội hơn. Là một tuyển thủ hàng sao đang ở thời kỳ đỉnh cao, hắn muốn thế cũng dễ hiểu. Tuyển thủ nào có chí tiến thủ đều sẽ không muốn làm nhân vật số ba mãi trong chiến đội. Nóng tính hơn có khi còn nghĩ họ coi thường mình, muốn đi là đương nhiên.
Cũng bởi thế, người ta mới cảm thấy thực lực mặt ngoài của chiến đội Bá Đồ bây giờ khủng đến mức nào. Nếu không phải kiếp sống chuyên nghiệp sắp tàn, mong muốn giành quán quân vượt qua hết thảy, có lẽ tuyển thủ cốt cán của chiến đội như Lâm Kính Ngôn và Trương Giai Lạc thà giải nghệ chứ không làm một kép phụ trong một chiến đội có sẵn át chủ bài mạnh mẽ.
Sau khi cuộc phỏng vấn của Vu Phong được công bố, chiến đội Bách Hoa cũng bắt tay tuyên truyền về mùa giải mới. Thời gian qua họ đã gánh quá nhiều tiếng xấu nhưng không hề lên tiếng. Giờ họ kết hợp với hành động thực tế, lời nói hiển nhiên có trọng lượng hơn. Mà Bách Hoa cũng biết họ không thể nói suông vài câu là có thể trấn an fan trong khi những cuộc chuyển nhượng cứ liên tiếp diễn ra. Phải phối hợp giữa hành động và lời nói họa chăng mới trấn an được.
Dù thế, fan vẫn không hiểu tại sao phải bán Bách Hoa Liễu Loạn đi. Cuối cùng chiến đội Bách Hoa lợi dụng truyền thông đánh tiếng, lên tiếng giải thích.
Chiến đội Bách Hoa bán Bách Hoa Liễu Loạn không có nghĩa là vứt bỏ nghề chuyên gia đan dược. Mùa giải sau, Trâu Viễn vẫn sẽ được câu lạc bộ ủng hộ, còn được ủng hộ vô cùng nhiệt liệt. Chiến đội sẽ không cưỡng ép tuyển thủ phải phối hợp với Bách Hoa Liễu Loạn nữa, mà sẽ tạo ra một nhân vật chuyên gia đạn dược phù hợp với đặc điểm của cậu ta.
Nhân vật phải phục vụ chiến đội, không phải cản trở chiến đội. Một nhân vật mạnh mẽ cấp thần dĩ nhiên gia tăng thực lực cho chiến đội rất nhiều, nhưng mặt khác cũng hạn chế kết cấu chiến đội, xóa bỏ rất nhiều khả năng. Chiến đội Bách Hoa làm thế để phá bỏ rào cản này, giúp chiến đội đi trên con đường rộng mở hơn, phát triển thêm nữa.
Trong buổi phóng vấn, phát ngôn viên của chiến đội Bách Hoa lên tiếng rất thẳng thắn, rất có lí, giành được không ít ủng hộ từ fan.
Sự thật thứ nhất, bây giờ không có tuyển thủ chuyên gia đạn dược nào đủ xuất sắc để thừa kế Bách Hoa Liễu Loạn.
Sự thật thứ hai, Trương Giai Lạc trở lại vì quán quân, vì nó mà nguyện hi sinh tất cả. Chiến đội Bách Hoa có làm gì cũng không thể sánh bằng chiến đội Bá Đồ có tới bốn tuyển thủ cốt cán, hắn đã quyết tâm hợp tác với một đội ngũ có khả năng giành quán quân cao hơn.
Đối mặt với hai sự thật này, chiến đội Bách Hoa cố giữ Bách Hoa Liễu Loạn thì có nghĩa lí gì? Ở lại chiến đội chỉ để tưởng niệm, bán đi được 16 triệu, mai sau có thể phát triển mạnh, đồng thời phát huy giá trị của nhân vật là phục vụ chiến đội.
Mùa chuyển nhượng đã bước sang cuối tuần thứ ba. BOSS đổi mới, game thủ tinh anh lại bận tốt mặt. Hàng loạt vụ chuyển nhượng khiến rất nhiều người chơi rạo rực. Sang tuần ai nấy cũng dỏng tai lắng nghe xem có thêm bản hợp đồng nào được ký kết hay không.
Nào ngờ chuyện phát sinh trong tuần này lại khá dễ đoán, khác hẳn hàng loạt bất ngờ ở ba tuần trước.
Kết thúc mùa giải trước, đội phó chiến đội Vi Thảo Đặng Phục Thăng đã hết hạn hợp đồng. Nhưng sau một thời gian cân nhắc, hắn quyết định bỏ qua cơ hội gia hạn thêm một năm với Vi Thảo, đồng thời từ chối mọi lời mời từ chiến đội khác, tuyên bố giải nghệ.
Cuộc đời chuyên nghiệp của Đặng Phục Thăng kéo dài 6 năm, bản thân lại không thuộc kiểu đại thần vừa vào Liên minh đã tỏa sáng chói mắt. Ba năm đầu, Đặng Phục Thanh sống vật vờ trôi nổi, ba năm ba đội. Song tâm tư và trạng thái hắn chưa từng bị ảnh hưởng, dù ở đội nào, Đặng Phục Thanh cũng rất chăm chỉ. Biểu hiện này giúp hắn lọt vào mắt xanh của một đội mạnh, mùa giải thứ sáu, hắn được mời gia nhập vào chiến đội Vi Thảo mới đạt quán quân Liên minh mùa trước. Rồi năm sau, mùa giải thứ bảy, cùng chiến đội Vi Thảo giành được quán quân lần hai, hai năm trúng tuyển Ngôi Sao Tụ Hội.
Đặng Phục Thăng quả là một tuyển thủ vô cùng may mắn. Trong Liên minh có bao đại thần dốc hết lòng cạn sức chỉ để giành một quán quân mà vẫn trắng tay. Còn hắn xuất thân chiến đội nhỏ, sau đó quá giang lên chiếc xe quán quân Vi Thảo, thuận tiện đoạt luôn cúp, làm bao kẻ dở hơi ghen tị tới phát điên.
Đặng Phục Thăng đã thỏa mãn rồi. Hắn biết thiên phú mình có hạn, có chỗ trong chiến đội Vi Thảo là đỉnh lắm rồi. Mà hắn lại trở thành đội phó, còn thành tuyển thủ hàng sao, cùng chiến đội giành được quán quân. Đối với mấy lời xỉa xói dở hơi kia, hắn cũng không tức giận đáp trả, chỉ vui vẻ bảo mình tốt số, chưa từng đề cập qua nỗ lực của bản thân.
Đặng Phục Thăng cũng không còn trẻ, hắn ở Vi Thảo đã đạt được hết thảy, Vi Thảo cần thay máu, hắn chọn nhường chỗ. Cũng không quan tâm tới những chiến đội khác mời mọc, Đặng Phục Thăng đã hài lòng rồi, không cho rằng mình tiếp tục sẽ gặt hái được gì thêm.
Đặng Phục Thăng giải nghệ thật lặng lẽ.
Hắn vốn là một người rất bình thường, có thành tích khiến người đố kị, nhưng ngoài ra người này không có chỗ chê. Còn mấy câu trù ẻo kia, được Vương Kiệt Hi đáp trả bằng mấy câu châm chọc hiếm có: Nếu may mắn cũng là sai lầm, tôi nguyện sai càng thêm sai.
Đặng Phục Thăng giải nghệ cũng không phải chuyện bất ngờ. Thường thì một tuyển thủ sẽ gia hạn hợp đồng trước nửa năm hoặc một năm, nhưng Đặng Phục Thăng mãi không gia hạn hợp đồng chứng tỏ hắn đã có suy tính cho tương lai. Ở tuổi hắn, mọi người dễ dàng nghĩ tới chuyện giải nghệ.
Hắn đưa ra quyết định như vậy, bên Vi Thảo trước hết bày tỏ sự tiếc nuối, chúc phúc cho tương lai cũng không ít, đồng thời cũng tuyên bố nhân kỳ nghỉ tổ chức thi đấu hữu nghị, coi như là thi đấu từ biệt Đặng Phục Thăng, qua đó cảm kích cống hiến mấy năm qua của vị lão tướng này với Vi Thảo. Mấy chiến đội nhỏ Đặng Phục Thăng từng dốc sức cũng lên tiếng, nói mấy câu hồi tưởng quãng thời gian Đặng Phục Thăng ở chiến đội họ, khen ngợi cách hắn đối nhân xử thế. Lúc này, ngay cả đối thủ cũ cũng sẽ nói mấy câu dễ nghe.
Biệt li dĩ nhiên buồn khổ, nhưng không thiếu phần ấm áp. Vinh Quang sặc mùi khói súng tranh chấp suốt ba tuần cuối cùng cũng có tiếng nói chung vì một vị lão tướng giải nghệ.
Mỗi hè, chuyển đội náo nhiệt như kịch, chuyện lão tướng chọn lúc này về hưu cũng xảy ra hằng năm. Năm ngoái, tin Trương Giai Lạc giải nghệ hot nhất, nói phát đi luôn, nhất thời tranh cãi nổ ra nơi nơi, không thấy bóng dáng của buồn khổ và ấm áp cho tuyển thủ giải nghệ đâu hết. Mùa hè này, thị trường chuyển nhượng phát triển mạnh. Đặng Phục Thăng giải nghệ mang tới cơn gió tươi mát trong lành cho mùa hè này. Giờ đây, có lẽ trong những tuyển thủ về hưu, Đặng Phục Thăng thu hút chú ý nhất.
Có lý tưởng có nhiệt huyết tiếp tục, cũng có tiếc nuối buồn đau khi đã đến ngày không thể tiếp tục được nữa.
Sự ra đi của Đặng Phục Thăng có lẽ là bình thản nhất, hắn không tạo ra được kì tích, cũng chẳng phải là truyền kì gì, nhưng đã để lại dấu chân trong Liên minh. Đặng Phục Thăng từ giã Vinh Quang sẽ bắt đầu cuộc sống mới của chính mình, và giới chuyên nghiệp đầy lí trí cũng sẽ không bởi một lần chuyển nhượng chấn động mà lung lay, càng không vì một tuyển thủ giải nghệ mà ngừng lại.
Đặng Phục Thăng giải nghệ, người ta đều đoán Vi Thảo sẽ nhanh chóng tìm người thế vào chỗ trống hắn để lại. Chiến đội tầm cỡ như Vi Thảo, chỉ một cử động nhỏ thôi cũng biến động Liên Minh.
Sau Đặng Phục Thanh, kỵ sĩ giỏi nhất hiển nhiên là tuyển thủ Hứa Bân của chiến đội 301 Độ. Thậm chí nhiều người còn cho rằng, Hứa Bân vượt trội hơn hẳn Đặng Phục Thăng, chẳng qua bị chiến đội hạn chế thực lực.
Hứa Bân là đối tượng đầu tiên được chọn, nhưng ngoài gã ra cũng không ít người khác. So với nghề chuyên gia đạn dược, thánh kị sĩ đông như kiến. Thật ra, điều này liên quan tới tính chất nghề nghiệp. Thánh kỵ sĩ trong game là nghề MT, mà độ khó của MT luôn hơn hẳn DPS với Buff.
Game Vinh Quang không hẳn dựa trên kết cấu tam giác sắt Phòng ngự – DPS – Buff, nhưng có một sự thật bất di bất dịch, đó là nghề MT có độ khó khá cao.
Người chơi thánh kỵ sĩ nhất định phải tự tin về tài năng của mình, chơi không tốt sẽ rất khó sống trong đoàn đội. Nghề nghiệp này là nơi dễ sản sinh ra cao thủ, vì vậy trong giới chuyên nghiệp, tư chất của tuyển thủ thánh kỵ sĩ cũng hơn người, đây cũng là một trong những nguyên nhất rất nhiều người ghét cay ghét đắng Đặng Phục Thăng.
Sau bao thương cảm vì sự ra đi của Đặng Phục Thăng, bản chất hóng hớt của bao người lại trỗi dậy, bắt đầu suy tính đủ kiểu về một đội hình lý tưởng cho chiến đội Vi Thảo.