“Sao anh lại về nữa rồi?” Lam Hà nhấn mạnh chữ “lại”. Thành thực mà nói, Quân Mạc Tiếu không ở đây, cậu cảm thấy áp lực giảm đi rất nhiều. Cho dù gặp tình huống nào, việc cạnh tranh với các công hội khác đều cảm thấy nhẹ nhàng thoải mái. Chỉ khi đối mặt với vị đại thần này thì chuyện ngoài ý muốn mới không ngừng xuất hiện, khiến người ta hộc máu đến mức bất lực. Đối thủ như vậy, Lam Hà cho rằng nên tránh được thì cứ tránh, cậu đã sớm giữ quan điểm như thế từ lúc các công hội liên hợp ra tay rồi.
“Ừ, về cướp con BOSS.” Diệp Tu trả lời.
“Cướp BOSS gì cơ?” Lam Hà giật mình hỏi.
“Kị Sĩ Lam Tinh. Tên chuẩn chưa nhỉ? Cái con rơi ra Lam Bạch Tinh ý.” Diệp Tu nói.
“Anh cướp để làm gì?” Lam Hà tiếp tục hoảng hốt.
“Tui nghĩ mình vừa nói mục đích rồi đấy thôi?” Diệp Tu nói.
“Anh cần Lam Bạch Tinh?”
“Ừa, công hội bên các cậu có không?” Diệp Tu hỏi.
“Không có.” Lam Hà dứt khoát nói.
“Các cậu giết Kị Sĩ Lam Tinh được mấy lần rồi? Do những công hội nào giết được thế?” Diệp Tu hỏi.
“…”
“Sao không nói gì?”
“Tui không phải nằm vùng của anh…” Lam Hà yếu ớt nói.
“Tình hình công hội các cậu tui biết rồi…Giờ tui muốn hỏi các công hội khác.” Diệp Tu nói.
“Chuyện của các công hội khác tui tất nhiên không biết.” Lam Hà trả lời.
“Ha ha.” Diệp Tu cười.
Lam Hà cảm thấy vô cùng phiền muộn. Nói cũng đúng, lời nói dối của mình cùng lắm chỉ lừa gạt được mấy con gà trong thôn Tân Thủ. Đi giết BOSS, ừ thì nhà mình không cướp được, nhưng cuối cùng bị nhà nào giành mất, điều đơn giản thế còn không biết à?
“Đến nay đã cướp đoạt Kị Sĩ Lam Tinh ba lần, lần lượt là người của Mưu Đồ Bá Đạo, Trung Thảo Đường và Gia Vương Triều giành được.” Lam Hà nói.
“Sao công hội các cậu lại yếu như thế.” Diệp Tu nói.
Lam Hà câm nín. Câu lạc bộ tụi này giành mấy BOSS khác toàn thắng, có thu hoạch lớn, anh nghĩ tui sẽ nói với anh chuyện này á? Lam Hà nghĩ.
“Gần đây có chăm sóc giúp đỡ công hội Hưng Hân của tụi tui không đấy?” Diệp Tu hỏi.
“Thỉnh thoảng có ngó qua…” Nhắc đến Lam Hà lại xấu hổ. Chủ nhà người ta giờ đã chạy đến Thần Chi Lĩnh Vực rồi, cậu lại vẫn hay để ý, đôi khi còn chỉ đạo một ít công việc của công hội Hưng Hân. Lại nói, điều này khiến cho Lam Hà có trải nghiệm mới trong việc nằm vùng. Cậu cho rằng, nằm vùng không nhất thiết phải coi việc bán đứng tin tức tình báo là mục đích. Đôi khi xúc tiến quan hệ hai bên một chút, mọi người cùng nhau phồn thịnh, cũng là một phương thức phát triển không tệ.
“Công hội Hưng Hân bây giờ thế nào?” Diệp Tu hỏi.
Câu hỏi này khiến Lam Hà có chút giật mình. Hội trưởng một công hội, hiện đang hỏi nằm vùng trong công hội rằng dạo này tình hình công hội thế nào, mẹ nó đây rốt cuộc là tình huống gì vậy? Lam Hà rất muốn nhắc nhở tên kia lần nữa rằng cậu là nằm vùng, nhưng nghĩ đến việc cái lời thoại “Tôi là nằm vùng” vốn phải rất ư tự hào hãnh diện đến lượt cậu nói lại giống thím Tường Lâm(nhân vật trong Lễ Cầu Phúc của Lỗ Tấn)càm ràm lải nhải, Lam Hà thật không còn dũng khí để nói câu này lần nữa.
“Tình trạng rất ổn định, phát triển khá tốt.” Lam Hà nói.
“Cũng sắp đến lúc phải xây dựng chế độ nhà kho của công hội rồi nhỉ?” Diệp Tu trả lời.
“A…” Lam Hà lại giật mình.
“Cậu không nghĩ là tui không biết đấy chứ?” Diệp Tu nói.
Lam Hà không nói gì, cậu đương nhiên không cho rằng đại thần không biết mấy thứ này, chỉ là quý nhân thì hay quên, cậu đang hi vọng ổng quên tiệt đi mất.
“Nếu như không xây dựng chế độ nhà kho thì công hội sớm muộn gì cũng phải giải tán, cậu nói có đúng không?” Diệp Tu nói.
“Phải…” Lam Hà miễn cưỡng đáp lời.
“Sao nào, trang bị tồn kho của các cậu có thừa thãi không, giúp đỡ bọn này một ít trước đi?” Diệp Tu hỏi.
“Không thừa.” Lam Hà kiên quyết từ chối.
“Keo kiệt.” Diệp Tu lập tức khinh bỉ.
“Anh tự xem rồi làm đi.” Lam Hà nhanh chóng trả lời. Khi công hội đã đi đến giai đoạn này, việc xây dựng nhà kho sẽ là một khâu quan trọng quyết định đến việc công hội có thể tiếp tục phát triển hay không. Mà đối với công hội Hưng Hân, đây không phải là vấn đề có thể tiếp tục phát triển hay không, mà là có thể tiếp tục tồn tại hay không, bởi vì bọn họ là cái gai trong mắt tất cả các công hội lớn. Lợi dụng chế độ nhà kho của công hội là phương thức không đánh mà thắng có thể khiến công hội Hưng Hân tan rã, bởi vì chế độ nhà kho của công hội là chế độ cơ bản để một công hội có thể đoàn kết, gắn bó và ổn định, đồng thời cũng là tiêu chí quan trọng nhất thể hiện thực lực của một công hội.
Nhà kho của công hội có sức chứa lớn hơn nhiều nhà kho cá nhân, hơn nữa có thể không ngừng tăng lên dựa vào đẳng cấp của công hội. Mà trong công hội, hội trưởng là người có quyền hạn cao nhất đối với nhà kho, nhà kho công hội không khác gì nhà kho cá nhân của mỗi hội trưởng vậy.
Đương nhiên nếu chỉ là thêm một cái nhà kho to thì chả có gì ghê gớm. Cốt lõi của chế độ nhà kho công hội là vật tư trong kho.
Làm thế nào để vận dụng tốt vật tư trong nhà kho công hội mới là điểm quan trọng. Các công hội lớn hiện giờ đều có chế độ nhà kho khác nhau, nhưng trên lý thuyết thì cơ bản đều tương đồng.
Trong nhà kho, các công hội đều tích trữ trang bị đủ màu sắc hình dáng, mà hội trưởng sẽ có quyền hạn phân phối tuyệt đối những trang bị này, có nói chúng là tài sản riêng của hội trưởng cũng không nói quá. Đám trang bị này được đặt trong kho, tất nhiên không phải để trưng cho đẹp, mà là để người chơi của công hội sử dụng. Tuy nhiên, các công hội đều có phương thức quản lý trang bị, đây chính là chế độ nhà kho.
Thông thường, các công hội đều đặt ra yêu cầu sử dụng dựa theo mức độ cống hiến đối với công hội. Khi đạt được mức quy định thì có thể tự do sử dụng bất kì trang bị nào đủ tiêu chuẩn. Nhưng cần lưu ý rằng, người chơi chỉ có tư cách sử dụng thôi. Trang bị tuy nằm trong tay họ, nhưng mọi quyền hạn lại không thuộc về người chơi, hội trưởng có quyền thu hồi trang bị về nhà kho của công hội bất kỳ lúc nào. Chỉ khi hội trưởng đặc biệt quy định giao trang bị cho ai sử dụng, nó mới trở thành vật phẩm cá nhân.
Nếu những trang bị trong tay người chơi bị mất hoặc hư hỏng, thông thường sẽ lấy hình thức trừng phạt là khấu trừ điểm cống hiến. Cũng giống khi tiêu thụ những vật phẩm như thuốc hoặc vật liệu, sử dụng xong sẽ hết, cho nên chỉ có thể dùng điểm cống hiến đổi lấy. Lúc này, điểm cống hiến tương tự như tiền.
Làm cách nào đạt được điểm cống hiến của công hội? Các công hội tất nhiên đều phải thành lập một chế độ hoàn thiện. Tuy nhiên, quyền hạn của hội trưởng ở phương diện này có thể nói là một tay che trời. Chỉ cần hứng lên, hội trưởng có quyền tùy tiện cho ai đó vô hạn điểm cống hiến, cũng như có thể thu hồi tất cả điểm cống hiến của người khác.
Bởi vậy sau khi chế độ nhà kho của công hội được thành lập hoàn chỉnh, hội trưởng sẽ không phải làm trâu làm ngựa phục vụ không công nữa. Hội trưởng nắm được quyền phân phối lợi ích mới thật sự khiến người khác phục tùng.
Về phần có thể làm tốt ở phương diện này không thì phải xem bản lĩnh của hội trưởng. Loại người chỉ dựa vào hứng chí của mình, tùy tiện thưởng phạt điểm cống hiến và phân phối trang bị hiển nhiên sẽ không được lòng người, công hội đương nhiên cũng chả làm nên trò trống gì. Chỉ khi chế độ được hoàn thiện, thưởng phạt phân minh, công hội mới có thể tiếp tục duy trì vững mạnh.
Công hội các câu lạc bộ hiển nhiên có ưu thế tự nhiên về mặt này. Đầu tiên, họ có thể trực tiếp đầu tư tài lực, nhanh chóng xây dựng nhà kho công hội. Nếu đổi thành một người chơi thường, họ khó mà dựa vào sức mình làm nên quy mô như vậy. Bởi vì trang bị trong nhà kho công hội không thể quá kém trong thời gian đầu, phải là cực phẩm khiến người ta thèm nhỏ dãi, thế thì thành viên công hội mới có thể bắt đầu điên cuồng kiếm điểm cống hiến vì trang bị. Mà trong khi kiếm điểm cống hiến, tất nhiên không thể thiếu cách nộp trang bị, nộp vật liệu, nộp mọi thứ có thể trong quy định để đổi lấy điểm cống hiến, bởi vậy nhà kho lại càng thêm phong phú. Chủng loại của vật tư càng nhiều, người chơi phụ thuộc cũng càng nhiều.
Thứ lợi ích hàng thật giá thật này mới là điều căn bản khiến người chơi ở lâu trong công hội. Trảm Lâu Lan có thể lập nên Nghĩa Trảm Thiên Hạ có quy mô sánh ngang các công hội của câu lạc bộ tại Thần Chi Lĩnh Vực, không thể không kể đến chuyện gã là một người chơi lắm tiền.
Trong thời kì đầu xây dựng nhà kho công hội, người chơi nhiều tiền cũng có ưu thế giống với công hội câu lạc bộ: có thể ném tiền xây dựng nhà kho công hội. Tuy làm vậy không có ưu thế đặc biệt là thu hút người hâm mộ như công hội của câu lạc bộ, nhưng họ có thể dựa vào trang bị trong nhà kho công hội làm lung lay rất nhiều người.
Công hội Hưng Hân hiện giờ chỉ là một công hội người chơi bình thường mà thôi. Có thể phát triển với tốc độ nhanh như vậy, hoàn toàn là nhờ vào tư thái cao thủ đệ nhất quét sạch mọi kỉ lục của Quân Mạc Tiếu. Hơn nữa còn do người chơi khu mới không mấy hiểu biết, nhiều người có khi còn chẳng biết chuyện chế độ nhà kho công hội. Đợi đến lúc họ biết rõ, so với sức hấp dẫn mạnh mẽ của trang bị, loại tình cảm ước ao ngưỡng mộ đối với cao thủ này đâu là gì?
Nhóm người chơi đứng top của khu 10 đã bước vào giai đoạn cấp 60, các công hội của câu lạc bộ đã bắt tay xây dựng nhà kho công hội. Lúc trước chưa xây dựng là do khi ấy tăng cấp quá nhanh, để trang bị cấp 20, 30 ở đó không có nhiều ý nghĩa. Khéo sau khi người chơi thành công cầm được trang bị liền đột nhiên phát hiện cấp bậc của mình không cần trang bị này nữa…
Giai đoạn cấp 50 thì phó bản rất nhiều, tăng cấp cũng nhanh, giá trị trang bị cấp 50 cũng không lớn. Trang bị từ cấp 55 trở đi mới bắt đầu hấp dẫn hơn. Thành viên nòng cốt đang ở giai đoạn cấp 60 của mỗi công hội lớn đã dần chú ý đến sự phong phú của nhà kho công hội. Hiện tại, nếu đánh rơi được hàng tốt như vũ khí cam sẽ không thuộc vật phẩm cá nhân nữa, mà ném hết vào nhà kho công hội. Những vũ khí này đều có số lượng cực ít, nên đều là cốt lõi của nhà kho công hội hiện giờ. Sau đó sẽ dùng tài lực càn quét một số trang bị tím, xanh trên thị trường, mọi màu sắc mọi chủng loại, sắp xếp phân cấp, thiết lập điểm cống hiến cần thiết khác nhau, làm cho người chơi cảm nhận rõ ràng ưu thế và sự quan trọng của điểm cống hiến cao hay thấp.
Nếu như công hội Hưng Hân không làm mấy việc này, thì khi đối mặt với các công hội, chưa cần chiến đấu, chỉ cần sự hấp dẫn của những thứ này cũng đủ khiến họ sụp đổ. Mà công hội của câu lạc bộ cũng sẽ vô cùng chủ động đi dụ dỗ bên công hội Hưng Hân.
Lam Hà hi vọng Diệp Tu quên nó đi, hiển nhiên là vì cậu mong mình có thể không đánh mà vẫn khiến công hội Hưng Hân tan rã. Dù sao, đây vẫn là một đối thủ cạnh tranh của cậu.