“Hừ, mày thì biết cái gì!” Ngụy Sâm chẳng thèm ngó ngàng tới lời Diệp Tu. Bọn Trần Quả liếc muốn lé mắt, dám nói với Diệp Tu được xưng bách khoa toàn thư của Vinh Quang là “mày biết cái gì”, quá trơ tráo.
“Đại chiêu vừa CD lâu vừa khó thi triển, nên tần suất sử dụng trong thi đấu rất thấp.” Diệp Tu nói. Thuật ngữ phải nói là tuôn hết từ này tới từ nọ. Tần suất sử dụng chính là số lần sử dụng của một kỹ năng trong suốt quá trình. Ngoại trừ vài kỹ năng bị động có thể duy trì liên tục, có thể sử dụng trong suốt trận đấu, thì đa số các kỹ năng khác phải suy tính trên nhiều phương diện: như thời gian CD, chiến thuật của đội, phong cách của người thao tác. Loại đại chiêu siêu cấp như Cánh Cửa Tử Vong quả đúng như lời Diệp Tu, chỉ xét riêng thời gian CD dài thôi đã biết tần suất sử dụng của nó không cao rồi.
“Xì, tần suất sử dụng? Đó là clgt? Quan trọng là hiệu suất, nếu mỗi lần tung Cánh Cửa Tử Vong ra đều nắm chắc cơ hội, một cấp tăng thêm này sẽ mang lại bao nhiêu ích lợi mày biết không?” Ngụy Sâm nói.
“Làm gì có cơ hội kiểu này trong thực chiến.” Diệp Tu đáp.
“Cơ hội là do mình tự tạo.” Ngụy Sâm bốp liền.
“Chậc chậc.” Diệp Tu quay đầu nói với mấy người khác: “Nhìn đi, đây là phong cách điển hình của chiến đội Lam Vũ.”
Tô Mộc Tranh cười, Đường Nhu và Bánh Bao hơi ngơ ngác, Trần Quả thì cau mày suy nghĩ. Kiều Nhất Phàm có chút giật mình, nhưng cũng nhanh chóng hiểu ra.
Không sai, đây là phong cách điển hình của Lam Vũ. Chiến đội này có đội trưởng Dụ Văn Châu am hiểu sử dụng chiến thuật để tạo ra cơ hội, còn có Hoàng Thiếu Thiên rất giỏi nắm bắt. Mà bây giờ, cựu đội trưởng của bọn họ, trong lúc nâng cấp kỹ năng cho vũ khí bạc, cũng hoàn toàn thể hiện ra phong cách này, theo đuổi việc nắm bắt cơ hội, một kích tất sát.
“Vậy mày nói xem nên ép thế nào?” Ngụy Sâm hỏi.
“Ông không nghĩ đến việc ép một kỹ năng khác của pháp sư sao? Như vậy có thể tạo ra nhiều biến hóa về mặt đấu pháp.” Diệp Tu trả lời.
“Ờ, kiểu Dịch Chuyển Tức Thời gì gì hả?” Ngụy Sâm nói. Dịch Chuyển Tức Thời là một trong số những kỹ năng cao cấp của pháp sư nguyên tố. Ba nghề: pháp sư chiến đấu, triệu hồi sư và ma đạo học giả vốn không thể học được. Nhưng lại có thể sử dụng sau khi ép kỹ năng lên vũ khí, đương nhiên chỉ là ở cấp 1 thấp nhất. Mà Dịch Chuyển Tức Thời có vẻ là một trong những kỹ năng được tuyển thủ hệ Pháp Sư ưu ái. Thế nên Ngụy Sâm cũng nghĩ tới nó đầu tiên. Cách làm này rất phổ biến, Ngụy Sâm sao có thể không nghĩ đến lúc làm vũ khí bạc cơ chứ, nhưng lúc này hắn lại lắc đầu: “Tao không nghĩ làm vậy hợp với tao.”
“Ầy, nếu nói vậy thì ông đúng.” Diệp Tu nói.
“Nhảm nhí, mày nghĩ là ông không biết sao?” Ngụy Sâm trừng mắt.
Vũ khí bạc đều thiết kế riêng thì đương nhiên làm theo cách dùng mình quen thuộc nhất mới tốt. Đua đòi theo người khác, rập khuôn cứng nhắc, thì trông qua vẫn lộng lẫy đấy nhưng người thao tác có thể phát huy hết uy lực của nó không thì chưa biết. Hiển nhiên Ngụy Sâm rất chín chắn, không ham hố mấy cách ép kỹ năng có vẻ đang thịnh hành này, chỉ theo phương pháp mình quen dùng.
Tiếp đó, Ngụy Sâm đột nhiên ngẩn ra, mặt mũi bàng hoàng, thình lình xoay sang Diệp Tu: “Đợi đã, đừng nói với tao là món vũ khí bạc kia của mày mỗi lần thay đổi hình thái đều có thể dùng một kĩ năng nhé?!”
“Ha ha, ông nói xem?”
“Đệt, biến thái vờ lờ. Thứ đồ chơi này của mày rốt cuộc có thể biến ra bao nhiêu loại hình thái?” Ngụy Sâm hoảng hốt. Hội Trần Quả hiểu được ý Ngụy Sâm xong cũng khiếp sợ. Mỗi hình thái đều có thể dùng một kỹ năng, như vậy tán nhân dùng Ô Thiên Cơ không chỉ sử dụng được 120 kỹ năng cấp thấp trước khi chuyển nghề, mà còn có thể thầu luôn kỹ năng cấp cao. Cho dù kỹ năng này cũng chỉ dừng ở level 1, nhưng uy lực 1 cấp của kỹ năng cấp cao cũng có thể sánh bằng nhiều level của kỹ năng cấp thấp. Mọi người cứ tưởng mình đã biết rõ đặc điểm và sức mạnh của Ô Thiên Cơ, nhưng lại không ngờ thứ này còn ẩn chứa điều bí ẩn, chơi chiêu cả trong việc ép kĩ năng nữa.
“Theo hình thái hoàn thành ở cấp 50 hồi trước, cuối cùng có được chín hình thái: khiên, chiến mâu, kiếm kỵ sĩ, thái đao, súng trường, hộp máy, pháp trượng, tonfa, gậy phép, nhưng cấp 55 mới bắt đầu thêm vật liệu của Thần Chi Lĩnh Vực. Tui còn đang nghiên cứu kỹ càng đặc điểm của vật liệu mới xem có thể thêm được hình thái mới không.” Diệp Tu nói.
“Nói cách khác, vũ khí này của mày ít nhất có thể ép lên chín kỹ năng các nghề.” Ngụy Sâm nói.
“Trước mắt là vậy.”
“Thật sự là… Quá biến thái…” Trong giây lát Ngụy Sâm cảm thấy vốn từ của mình thiếu thốn hết sức, gã không thể tìm ra từ ngữ nào thích hợp để hình dung. Giây phút này, gã cảm thấy Bàn Tay Tử Vong của mình quá lép vế, Ô Thiên Cơ của tên này quả thực bao tất luôn, đầu óc phải cỡ nào mới có thể thực hiện được ý tưởng này cơ chứ.
“Cứ từ từ.” Diệp Tu đã biết từ sớm, bình tĩnh hơn nhiều.
“Nghiên cứu cho tử tế, biến ra mấy trăm loại vậy không phải mày có thể học hết các kỹ năng sao? Đó mới là tán nhân toàn nghề chân chính kìa.” Ngụy Sâm nói.
“Nằm mơ hả?” Diệp Tu sẽ không coi lời này là thật. Lúc trước Tô Mộc Thu dùng hết khả năng, cũng chỉ làm cho Ô Thiên Cơ có được chín hình thái, đó là đã bao gồm ba hình thái xuất hiện sau sáu hệ nghề. Làm ra thêm biến đổi, đương nhiên không hoàn toàn là vì ép kỹ năng. Bởi cho dù là nghề trong cùng hệ, đặc điểm vũ khí cũng không giống nhau. Mỗi loại vũ khí đều có hai thuộc tính là tấn công vật lý và tấn công pháp thuật. Như Bàn Tay Tử Vong của Ngụy Sâm thuộc loại gậy phép, tấn công pháp thuật cao hơn tấn công vật lý hai trăm điểm, hợp với hệ Pháp Sư, còn trong hệ Ám Dạ thì thuật sĩ lại phù hợp nhất. Kỹ năng của thuật sĩ đều gây thương tổn pháp thuật, dùng gậy phép uy lực càng lớn. Tuy cũng có thể dùng song kiếm, nhưng song kiếm lại thiên về tấn công vật lý, không thể phát huy cực hạn khả năng tấn công pháp thuật.
Cho nên Ô Thiên Cơ có nhiều hình thái biến đổi, không chỉ ép được nhiều kỹ năng, mà còn có thể cường hóa kỹ năng của nhiều hệ nghề. Kỹ năng vật lý thì dùng hình thái thiên về tấn công vật lý, còn kỹ năng pháp thuật thì lại dùng hình thái thiên về tấn công pháp thuật. Đây mới chính là dự tính ban đầu của Tô Mộc Thu khi tạo thêm nhiều hình thái. Chẳng qua lúc ấy điều kiện có hạn, Ô Thiên Cơ cuối cùng chỉ có thêm được ba hình thái. Hơn nữa nếu xét một cách khắt khe, chỉ có hình thái chiến mâu và pháp trượng cùng hệ Pháp Sư mới biểu hiện đầy đủ một thiên vật lý một thiên pháp thuật như dự tính ban đầu. Còn hai hình thái khiên và hộp máy thật ra không tính là vũ khí.
Giờ đây Thần Chi Lĩnh Vực xuất hiện, tạo ra càng nhiều vật liệu và lựa chọn, Diệp Tu cũng bắt đầu nghiên cứu làm thế nào để thực hiện ý tưởng dang dở ban đầu vì điều kiện có hạn ấy của Tô Mộc Thu. Con đường tiến hóa của Ô Thiên Cơ còn dài lắm mới bước hết được.
Vây xem Bàn Tay Tử Vong cấp 70 xong, đám Diệp Tu đều lần lượt rời khỏi trò chơi. Ngụy Sâm nhận lại Nghênh Phong Bố Trận, đang chuẩn bị diễu võ dương oai trong đấu trường tiếp, chợt nhìn thấy mọi người đều đứng dậy, gã thắc mắc: “Làm chi đó?”
“Nghỉ ngơi, về sau buổi tối mới bắt đầu chơi.” Diệp Tu nói.
Hôm nay là ngày thứ hai của tuần mới, Trương Tân Kiệt lại sáng sớm chạy đến dẫn đoàn cướp BOSS, Diệp Tu dự là tên này sẽ tận tâm vì hậu cần của chiến đội suốt hè này đây. Chiến thuật chênh lệch giờ chỉ mới được áp dụng, hắn cũng đã nói trước với đám Trảm Lâu Lan, đoàn đội của họ có thể tự do sắp xếp thời gian. Bây giờ mọi người bắt đầu nghỉ ngơi, đến buổi tối khi Trương Tân Kiệt nghỉ ngơi, cả đám lại vùng dậy. Vậy thì trong một ngày kiểu gì cũng tránh được Trương Tân Kiệt tám tiếng.
“Cùng lắm cũng chỉ hai tháng, mọi người vất vả chút vậy.” Diệp Tu nói.
“Em quyết định rồi, kỳ nghỉ này sẽ đến Hưng Hân nghỉ phép!” Tô Mộc Tranh tuyên bố.
“Được được, hoan nghênh hoan nghênh.” Trần Quả giơ hai tay tán thành, không cho Diệp Tu cơ hội nói gì đã tiếp đón nhiệt tình.
Bên Trương Tân Kiệt lúc này đang chấn chỉnh lại đội ngũ. Thành quả hôm qua của Mưu Đồ Bá Đạo không tệ, nhưng hôm nay lại tổn thất liên tục. Đặc biệt là trận chiến vừa rồi, dàn sao xuất hiện liên tục quả thật rúng động. Cũng may hắn vừa gọi điện xác nhận với Tiêu Thời Khâm, biết đó chỉ là ngẫu nhiên. Nói cho cùng, những cuộc chiến đoàn đội càng nhiều nhân vật như Tiêu Thời Khâm, thì càng làm Trương Tân Kiệt kiêng kị.
Bây giờ biết Tiêu Thời Khâm sẽ không tự dưng xuất hiện, Trương Tân Kiệt yên lòng hơn nhiều. Còn người của công hội lại càng không cần hắn an ủi. Hai trận liên tiếp không cướp được gì chỉ là chuyện rất bình thường với bất kì công hội nào, căn bản không thể đả kích sĩ khí của họ.
Bọn họ chỉ lo đội phó Trương có bị ảnh hưởng gì hay không.
Vừa rồi nhìn thấy Trương Tân Kiệt đi ra ngoài gọi điện thoại, khi quay lại vẻ mặt rất bình tĩnh, mọi người đều trộm đoán có phải gọi ai ở chiến đội đến không. Kết quả hiển nhiên không phải. Tình báo về BOSS reset lại được đưa tới, Trương Tân Kiệt vẫn tập hợp cùng mọi người như cũ, cũng không giới thiệu ai mới cả.
Song lúc này, cướp được BOSS cũng rất thuận buồm xuôi gió. Thế lực bốn công hội do Diệp Thu – đối thủ Trương Tân Kiệt kiêng kị nhất dẫn đầu không hề xuất hiện. Trương Tân Kiệt còn cho rằng có âm mưu đen tối gì, vẫn cẩn thận đề phòng. Ai ngờ đến khi con BOSS ngã xuống cũng không thấy ai xuất hiện, hội Diệp Thu thật sự không đến. Tình báo công hội sau đó bảo rằng, đa số người thuộc phe cánh Diệp Thu đều không online, bao gồm cả hắn và hội trưởng của bốn công hội này.
Trương Tân Kiệt mới đầu còn suy nghĩ xem thế nghĩa là sao, đến buổi tối, Trương Tân Kiệt chuẩn bị nghỉ ngơi, đột nhiên bên công hội báo tin người của bốn công hội có lẽ sẽ hành động. Trương Tân Kiệt hơi sửng sốt, nhưng rồi cũng bình tĩnh lại ngay. Bên kia định chơi chiêu vặt trong trận đấu này, cũng chỉ có đối thủ hiểu rõ lẫn nhau như Diệp Thu mới làm vậy, người chơi bình thường chưa chắc đã biết chiêu này.
Rõ ràng ý định của đối phương, Trương Tân Kiệt cũng chỉ có thể cười trừ, nên nghỉ ngơi thì vẫn nghỉ ngơi, nên logout thì vẫn logout. Với hắn, cách này của Diệp Thu khiến ai nấy đều vui. Diệp Thu thấy hắn khó chơi muốn tránh đi, chẳng lẽ hắn lại không muốn tránh Diệp Thu? Bây giờ đối phương chủ động né tránh, đương nhiên Trương Tân Kiệt sẽ không đuổi theo ganh đua với người ta. Một ngày rất dài, ai cũng cần nghỉ ngơi, có chênh lệch thời gian như thế rất tốt.