Mục lục
Huyền Thoại Trở Về - Diệp Thu (Full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

BOSS Toya cuối cùng, nếu phát huy tự do như lần trước thì thời gian khó mà nói được. Đây vốn là một con BOSS khó chơi, bọn cao thủ lão làng như Xuân Dịch Lão của Lam Khê Các cũng phải luyện tập cực nhọc mới có thể phối hợp khống chế nó. Vậy lúc này thì sao? Có thủ đoạn gì chăng? Kiều Nhất Phàm nghĩ tới câu nói đại thần không dùng hết sức mình lúc trước, có chút tò mò và nghi hoặc.

“Đao Trận” Diệp Tu xông lên hét to.

Nếu theo sự phán đoán của mình, Kiều Nhất Phàm chắc chắn sẽ không dùng Đao Trận lúc này, nhưng cậu tin tưởng phán đoán của đại thần, nghe tiếng liền phóng Đao Hồn ra. Ác quỷ hiện lên từ thanh đao của Một Tấc Tro, không khác gì Đao Hồn mà Quân Mạc Tiếu phóng ra, một làn khói tựa âm hồn ngưng tụ thành Đao Hồn sau khi đọc phép xong, kết giới lập tức phủ xuống.

Mà tiếng “Đao Trận” này dường như cũng đang ra lệnh cho người khác, pháo trong tay Phong Sơ Yên Mộc chợt phun ra ngọn lửa, một pháo đánh trúng BOSS Toya đang dạo bước ở vườn hoa phía sau.

Toya vừa xoay đầu đã phi người xông tới, giẫm lên thềm đá trong vườn, vọt lên cao rồi đạp qua đây. Quân Mạc Tiếu nghiêng người tiến lên, Ô Thiên Cơ run lên biến thành hình thái chiến mâu, Toya đột nhiên biến mất giữa không trung, chính là bị Viên Vũ Côn của Quân Mạc Tiếu kéo xuống đất.

“Nhanh quá”

Ánh mắt Kiều Nhất Phàm đương nhiên không giống Đường Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn. Hai người hoàn toàn thờ ơ với những đòn công kích mà Diệp Tu thỉnh thoảng thao tác ra. Nhưng Kiều Nhất Phàm chí ít có thể vừa nhìn đã biết ngay độ khó trong đấy.

Vị trí di chuyển, tốc độ tay, điều khiển, dự đoán.

Đây là tình huống mà không thể thiếu bất kỳ thứ nào kể trên mới có thể hoàn thành chính xác được. Viên Vũ Côn vừa ra có thể móc trúng quái ngay ư? Vinh Quang cũng không phải trò chơi đơn giản như vậy.

Viên Vũ Côn là kỹ năng cưỡng chế bắt lấy, Toya không thể dùng Chịu Thân tránh cú ngã này. Nhưng tốc độ của nó rất nhanh, vừa rơi xuống đất đã gây sóng địa chấn để đứng dậy. Quân Mạc Tiếu đoán ra từ lâu, sau khi dùng Viên Vũ Côn liền lùi về sau tránh né. Sóng địa chấn do Toya gây ra không những không khiến người chấn động, ngược lại còn bị Quân Mạc Tiếu rút kiếm chém trúng một nhát Rút Đao Trảm.

“Nhanh quá”

Trong lòng Kiều Nhất Phàm vẫn lưu lại ấn tượng này. Tiết tấu chiến đấu giữa Toya và Quân Mạc Tiếu thật sự quá nhanh. Toya lại là NPC của hệ thống, thời gian phán đoán và suy nghĩ có thể rất ngắn, nhưng còn Quân Mạc Tiếu thì sao? Dường như cũng chẳng cần nghĩ ngợi mà ra chiêu liên tục, mới chiêu đầu tiên đã khắc chế được thế công của Toya.

Ưu thế của tán nhân.

Kiều Nhất Phàm có thể hiểu được điều này, nhưng quan trọng hơn là, Diệp Thu đại thần dường như không hề suy nghĩ đã lựa ra được kỹ năng thích hợp nhất trong muôn vàn kỹ năng, sự suy đoán này quá nhanh và tinh vi, quả thực sánh bằng hệ thống tính toán.

“Đáng sợ quá!” Kiều Nhất Phàm kinh hãi trong lòng, kinh nghiệm của người này phong phú đến nhường nào? Có lẽ những tuyển thủ chuyên nghiệp khác cũng có thể làm ra những suy đoán chính xác ấy, nhưng muốn làm đến bốn chữ “không cần nghĩ ngợi”, chỉ sợ chẳng có bao người. Kinh nghiệm được tích tụ theo thời gian, mà thời gian lại chẳng chừa bất cứ ai. Những kẻ lão làng không thể nào có được trạng thái mạnh mẽ sục sôi như đám người mới, mà người mới muốn có được kinh nghiệm dày dặn như nhóm lão tướng, cách duy nhất chỉ có thể chờ mình già đi.

Dưới tình huống một mình Quân Mạc Tiếu liền có thể hạn chế Toya, cửa ải cuối cùng quả nhiên trở nên vô cùng dễ dàng. Với bốn người còn lại, đây giống như một cuộc chiến cực kỳ bình thường, đối mặt một con BOSS cực kỳ bình thường, bọn họ chỉ cần phối hợp với Quân Mạc Tiếu tấn công là được.

Đao Hồn, Băng Hồn.

Kiều Nhất Phàm luân phiên sử dụng hai cái quỷ trận, rồi lại dùng kỹ năng Quỷ Trảm, Nguyệt Quang Trảm, Mãn Nguyệt Trảm góp chút sức tấn công. Nhưng mà làm “trận quỷ”, những kỹ năng trảm ấy không được cao cấp cho lắm, điểm kỹ năng phải tiết kiệm để dùng ở những loại lực lượng quỷ thần khác. Khả năng tấn công của “trận quỷ” kém hơn “trảm quỷ” rất nhiều.

1 phút.

Sinh mệnh Toya đã giảm xuống một phần ba, tiếp tục duy trì tiết tấu như vậy, hiển nhiên có thể chấm dứt trận đấu trong 4 phút. Thời gian dư dả như thế, thậm chí có thể phạm chút sai lầm.



Mạnh quá.

Kiều Nhất Phàm cảm thán. Tuy cậu rất được coi trọng ở trong đội ngũ này, nhưng cậu biết rõ, mình không phải là nhân vật có yếu tố quyết định kỷ lục.

Trận quỷ có thể tăng thực lực cho toàn đội, trên lý luận, đội ngũ càng nhiều người, tác dụng của trận quỷ càng lớn. Đây cũng là nguyên nhân mà các công hội lớn đặc biệt bồi dưỡng một vài trận quỷ.

Nhưng trong trận đấu Liên minh Chuyên nghiệp, nhân số đội ngũ cao nhất là năm, khiến lý luận sự hỗ trợ cường hóa vô hạn của trận quỷ bị hạn chế trong một phạm vi nhất định. Trong đoàn đội năm người, nếu có một trận quỷ phụ trợ khống chế thì chưa chắc mạnh hơn bất kỳ nhân vật có phong cách khác.

Trong đội năm người, trận quỷ cũng chỉ là một sự lựa chọn trong chiến thuật. Nó không kém hơn bất kỳ chức nghiệp nào, cũng không hữu dụng hơn ai, cũng chỉ là một chiến thuật trong phần đông chiến thuật mà thôi.

Lúc này Vùng Đất Lưu Lạc là phó bản năm người, tác dụng của trận quỷ trong đội cũng giống thế. Có thể hỗ trợ, nhưng sự trợ giúp này cũng không phải nguyên nhân khiến đội ngũ phá được kỷ lục cực hạn.

Nguyên nhân chân chính là do Quân Mạc Tiếu.

Là đặc điểm của tán nhân được phát huy trọn vẹn mới có thể vượt qua cực hạn của phó bản này.

Bởi vì là tán nhân, mới có thể đánh ra “hai quỷ đập trận”.

Bởi vì là tán nhân nên Toya mới bị áp chế hoàn toàn. Mà một người áp chế thì càng sắc bén và hữu hiệu hơn so với cả đội ngũ phối hợp áp chế.

Hơn nữa, vũ khí của Quân Mạc Tiếu, rõ ràng là tự chế, là vũ khí bạc cực phẩm. Vũ khí bạc có ý nghĩa gì, làm sao mà Kiều Nhất Phàm không biết chứ? Đội ngũ khác không hề có ưu thế về lực tấn công này đâu.

Kỷ lục ngay tại trước mắt.

2 phút trôi qua, thanh máu của Toya đã mất đi hai phần ba.

Công kích, công kích, công kích.

Năm người không ngừng công kích. Kiều Nhất Phàm chỉ mới tổ đội lần hai cùng bốn người, lại chẳng thấy chút không quen nào. Đây chính là đặc điểm và sở trường của cậu, cậu rất biết cách chủ động phối hợp với người khác. Đây rốt cuộc là thiên phú hay được dưỡng thành từ việc làm kẻ bên lề, không ai biết rõ.

“Chú ý, sắp máu đỏ rồi.” Khi máu của Toya gần giảm xuống một phần mười, Diệp Tu kêu lên.

Đám người Đường Nhu hoàn toàn hững hờ, lần trước Toya máu đỏ bạo kích không làm được trò mèo gì cả, vẫn bị Quân Mạc Tiếu chặn mọi đường.

Mà bấy giờ Kiều Nhất Phàm cũng chuẩn bị vì máu đỏ. Trông thấy chớp mắt sẽ máu đỏ, đột nhiên ra ngay một kỹ năng Quỷ Trảo. Toya bị hất lên không, tiếp đấy Nguyệt Quang Trảm chém lên người Toya đang lơ lửng. Sau đó, đầu kiếm ngưng kết thành một khối băng tuyết rồi bất chợt vỡ vụn, Băng Hồn hiện ra, là Băng Trận.

Từ trên không rớt xuống, Toya phải liên tục chịu đựng thương tổn do đóng băng, rơi xuống đất “cộp” một tiếng lại bị đông thành một khối băng lớn. Vũ khí của năm người đồng loạt dâng lên tiếp đón, khối băng Toya cũng bị thương liên tục. Nhưng dù sao sức kháng cự của BOSS rất mạnh mẽ, hơn nữa thời gian đóng băng cũng không quá lâu, nhưng Toya phá băng ra thì còn có năng lực gì nữa? Chỉ có thể giảm máu không ngừng dưới tay thủ lĩnh Quân Mạc Tiếu cùng đồng bọn.

Thiên Kích, Long Nha, Lạc Hoa Chưởng, Pháo Chống Tăng, còn có cục gạch bay ra từ một góc độ hèn hạ nào đó.

Trải qua hàng loạt công kích, Toya mang theo ánh lửa sau vụ nổ từ Pháo Chống Tăng, bị đánh bay đến một bức tường đá trong vườn, không ai công kích thêm nữa, một khắc này Toya cũng bị đánh chết.



Hệ thống thông báo.

Chúc mừng người chơi Quân Mạc Tiếu, Phong Sơ Yên Mộc, Bánh Bao Xâm Lấn, Hàn Yên Nhu, Một Tấc Tro phá vỡ kỷ lục Vùng Đất Lưu Lạc, thành tích 22 phút 35 giây 22.

Thế giới sau hồi yên lặng ngắn ngủi, đột nhiên bắt đầu bùng nổ.

Không có gì quá kinh ngạc, đám người mới ở khu mới không hiểu mấy số liệu kỷ lục trong phó bản lắm, bọn họ không bị kỷ lục quá cao này dọa sợ như đám ma cũ. Người chơi ở khu 10, trong đầu chỉ có một nhận thức chung, phá kỷ lục, kỷ lục lại bị Quân Mạc Tiếu phá nữa.

Vì thế lúc này xuất hiện trên kênh thế giới, chủ yếu là những tin chúc mừng.

Mà mục tiêu chúc mừng, thế nhưng không phải đội ngũ Quân Mạc Tiếu, mà là Lam Khê Các, cùng với cái thằng tên Vân Thính Đao của Lam Khê Các.

Vân Thính Đao chính là Thùy Dương Quấn Bờ, là người thường hay gọi hồn Quân Mạc Tiếu trên kênh thế giới, kêu gào người ta đến phá kỷ lục của mình.

Lúc này, người chơi đồng loạt chúc mừng Lam Khê Các và bạn trẻ Vân Thính Đao rốt cuộc cũng được toại nguyện. Sự cay nghiệt của đám người chơi chưa bao giờ được đánh giá dựa trên cấp bấc, đám ma mới luôn có sẵn cách châm biếm của riêng mình.

Sắc mặt Thùy Dương Quấn Bờ trở nên trắng bệch. Mấy phút trước, hắn vừa mới gửi xuống một tin nhắn. Hiện tại hắn vẫn luôn canh giữ ở đây để mở chế độ trào phúng thường trực. Ai dè một tin tức hệ thống lại đáp lại hắn, người chơi trên thế giới bắt đầu châm biếm hắn.

“Làm sao có thể?” Thùy Dương Quấn Bờ không thể tin nổi.

Kỷ lục bọn họ lập được đã là cực hạn rồi, Thùy Dương Quấn Bờ cảm thấy không thể nào rút ngắn được, nhưng giờ lại bị đối phương rút ngắn hơn 2 phút, Thùy Dương Quấn Bờ không thể tưởng được đám này đã làm như thế nào.

Tiếng trào phúng vẫn còn tiếp tục, ném đá người rồi bị người ném đá, loại tiết mục này ngay cả quần chúng không liên quan cũng thích hóng hớt, mọi người hăng hái thảo luận tâm trạng của bạn Vân Thính Đao lúc bấy giờ trên kênh thế giới, nói xấu không ngừng. Thùy Dương Quấn Bờ không dám nhìn nữa, hắn sợ mình bị tức chết trước máy tính.

Đáp lại thế nào đây? Thùy Dương Quấn Bờ cúi đầu nhìn bàn phím, nhưng không biết nên gõ chữ gì.


Một âm thanh thông báo bạn tốt lên xuống mạng của hệ thống vang lên, Thùy Dương Quấn Bờ ngẩng đầu liếc nhìn theo bản năng.


Là Lam Hà logout, Thùy Dương Quấn Bờ đương nhiên biết Lam Hà đi đâu làm gì. Thùy Dương Quấn Bờ cảm thấy xấu hổ và tức giận. Cái tên này xem như nắm thóp được mình rồi.


Thùy Dương Quấn Bờ nhận ra tình cảnh không ổn của mình.


Làm sao đám Quân Mạc Tiếu phá được kỷ lục? Nếu biết được có lẽ còn kiếm được câu giải thích, chắc không phải đám kia xài đồ cam hết nhỉ?


Ý nghĩ này quanh quẩn trong đầu Thùy Dương Quấn Bờ, mà chính hắn cũng không quá tin tưởng. Chỉ vì một kỷ lục phó bản lại đầu tư lớn như thế? Huống hồ có tiền cũng chưa chắc kiếm được nguyên bộ trang bị màu cam cấp 30 ở khu mới, còn là cho cả đội nữa, đồ cam cũng có phải bắp cải đâu.


“Quân Mạc Tiếu thế mà phá được kỷ lục của tụi tao, có tài đấy! Hiện tại có rảnh solo không?”


Đắn đo hồi lâu, Thùy Dương Quấn Bờ mới gởi những lời này đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK