Mục lục
Huyền Thoại Trở Về - Diệp Thu (Full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kỳ nghỉ đông rất nhanh trôi qua. Tên Quan Dung Phi vì mê chế đồ mà để lỡ chuyến đò này cuối cùng miễn về nhà luôn, ở lại ăn Tết với Trần Quả, Diệp Tu và Tô Mộc Tranh. Có hắn góp thêm đôi đũa, Trần Quả chẳng cảm nhận được bầu không khí hân hoan của bữa cơm tất niên gì cả.

Vì sao? Vì Quan Dung Phi không mở miệng thì cắm cúi và cơm, hễ mở miệng là toàn công việc, toàn trang bị. Dù mới chế xong một set đồ mục sư full bạc, nhưng tiến độ nghiên cứu trang bị bạc toàn thể ở Hưng Hân vẫn rất thua chị kém em bởi nguồn lực thiếu thốn. Đây là một đề tài mệt mỏi mỗi khi nhắc đến, nhất là Quan Dung Phi còn chịu khó chạy về phòng kỹ thuật lấy một xấp tài liệu, chỉ cho Diệp Tu xem danh sách vật liệu cần thiết. Bữa cơm tất niên bỗng trở nên nặng nề hẳn.

Nhờ gia tài tích lũy từ một năm rưỡi liều mạng trong game của Diệp Tu, thêm kinh nghiệm dày dặn của Quan Dung Phi, tiến độ nghiên cứu trang bị bạc ở Hưng Hân đã cắt đường tắt nhiều lắm. Ngoại trừ Ô Thiên Cơ, các trang bị khác đều tốn cực ít tài nguyên cho việc nghiên cứu. Bằng không, một đội mới như Hưng Hân muốn tự nghiên cứu ra đống trang bị bạc đang có là chuyện không tưởng.

Nhưng rồi qua nửa vòng bảng, gia tài đã ăn gần hết. Vật liệu cấp thấp còn ổn vì công hội Hưng Hân dưới sự điều hành của Ngũ Thần đã đi vào chính quy. Có nhân lực từ các máy chủ thường và Thần Chi Lĩnh Vực đều đặn đánh hàng về, tốc độ tích lũy vật liệu từ phó bản vô cùng ổn định.

Trong khi đó, vật liệu hiếm từ boss hoang dã thì mệt hơn. Đối mặt với cuộc tranh giành giữa các công hội lớn, Ngũ Thần không đủ bản lĩnh kiếm lợi từ chiến trường nhiều phe như Diệp Tu. Hơn nữa, công hội Hưng Hân hiện nay đã có cơ sở vững chắc, không thể làm loạn khắp nơi, được ăn cả ngã về không như lúc trước nữa. Giờ đây, Hưng Hân cũng phải chú trọng sự cân bằng game như bất kỳ ai.

Điểm mạnh của Hưng Hân là nhiệt huyết cao vút đến từ người chơi công hội.

Hưng Hân là chiến đội mới, fanclub cũng mới thành lập. Thấy chiến đội gặt hái thành tích xuất sắc, fan ồ ạt tự nguyện đổ sức phục vụ cho công hội, góp phần làm lớn mạnh chiến đội. Tấm lòng, sức lực của vô số người chính là thứ đang giúp Hưng Hân duy trì khả năng cạnh tranh mạnh mẽ.

Tiếc rằng vật liệu hiếm không sản sinh từ phó bản. Mỗi tuần chỉ có từng ấy con boss hoang dã, cướp được hay không là vấn đề, cướp xong có phải món mình cần hay không cũng là vấn đề. Tóm lại, về phương diện vật liệu hiếm, Hưng Hân hơi bị giật gấu vá vai.

Dù sao họ cũng là chiến đội mới, nhu cầu vật liệu lớn hơn hẳn các chiến đội cũ.

Cầm tờ danh sách Quan Dung Phi đưa, Diệp Tu biết không có khả năng vũ trang tận răng cho mọi nhân vật Hưng Hân như Tay Nhỏ Lạnh Giá chỉ trong một mùa giải. Họ phải lên kế hoạch, quyết định lấy cái gì bỏ cái gì, nhân vật nào trọng điểm, nhân vật nào không.

Trong số đó, Ô Thiên Cơ quả thật là một gánh nặng. Bản thân nó đã ngốn vật liệu dữ dội, mà quá trình nghiên cứu lại càng hao tiền tốn của. Thấy lượng vật liệu Quan Dung Phi đã nuốt trong lúc nghiên cứu nó, Diệp Tu muốn lên cơn đau tim. Nếu không phải vì Ô Thiên Cơ, mớ vật liệu ấy có thể giúp Hưng Hân làm ra bao nhiêu là trang bị bạc?

"Ô Thiên Cơ..." Diệp Tu khá do dự. Vì Quan Dung Phi muốn đẩy Ô Thiên Cơ lên hẳn level 80, việc nghiên cứu nó đã tăng thêm vài biến số. Biến số đồng nghĩa với hao tổn, quan trọng nhất là hao tổn vẫn đang tiếp diễn.

Có nên tạm thời từ bỏ không? Trong lòng Diệp Tu không khỏi nảy sinh ý nghĩ, nhưng nếu bây giờ buông tay thì bao nhiêu hao tổn trước nay khác nào uổng phí? Nghiên cứu Ô Thiên Cơ cũng như leo lên lưng cọp. Lưng cọp khó xuống, mà nhắm mắt đi tiếp cũng không được. Miếng thịt nào cần cắt, ta vẫn phải cắn răng mà cắt!

Diệp Tu hít một hơi sâu để mình tỉnh táo hơn. Ngược lại, Quan Dung Phi dường như không xoắn quẩy cho lắm. Thấy Diệp Tu đang xem danh sách vật liệu Ô Thiên Cơ, hắn hớn hở: "Sắp xong rồi, giờ chỉ còn một linh kiện thôi. Chỉ cần nhắm chuẩn vật liệu cho món đó, về sau tui dám chắc không vấn đề gì nữa."

"Linh kiện đó mình có thể tinh chỉnh riêng không?" Tim Diệp Tu lại đập cái bộp. Có khác biệt rất lớn giữa tinh chỉnh riêng và chung. Nếu làm chung thì hộc máu, vì chỉnh sai một món là đi đời cả ổ, bắt buộc làm lại từ đầu. Còn nếu có thể tinh chỉnh riêng, vật liệu hao tổn sẽ ít hơn hẳn.



"Không được đâu..." Quan Dung Phi đưa ra một câu trả lời đáng buồn.

Diệp Tu thở dài thườn thượt. Giai đoạn sắp tới của Ô Thiên Cơ đều phải dùng vật liệu hiếm level 75 chế tạo. Nếu hỏng toàn bộ, Hưng Hân sẽ hết gánh nổi. Mớ vật liệu ấy thôi thì đem dùng cho trang bị khác, Hưng Hân sẽ tăng thực lực trên diện rộng.

Nhìn danh sách vật liệu các trang bị khác, Diệp Tu hạ quyết tâm: Ô Thiên Cơ tạm thời cứ thế này thôi!

Ngờ đâu hắn chưa kịp mở miệng, Quan Dung Phi đã nói tiếp: "Phải tiến hành tinh chỉnh cục bộ, chắc tốn khoảng ba món vật liệu."

"..." Quyết tâm mới hạ xong của Diệp Tu lập tức bay mất. Ba món vật liệu hiếm level 75 cũng xót, nhưng còn xa mới bằng tổng thể Ô Thiên Cơ! Này chơi được!

"Cố lên!" Hắn vốn định bàn ra, giờ lại biến thành cổ vũ.

"Làm xong Ô Thiên Cơ, trang bị khác có muốn đẩy lên level 80 luôn không?" Quan Dung Phi sung sướng. Tình yêu của hắn có vẻ đã từ việc nghiên cứu Ô Thiên Cơ lan đến làm sao thăng cấp toàn bộ kho hàng lên level 80 trong điều kiện max level 75 hiện tại.

"Ê... cái đó hơi bị tốn!" Diệp Tu nói.

"Tui liệt kê danh sách liền cho ông." Quan Dung Phi nói.

"Đừng gấp." Diệp Tu vội nói, "Mình cứ theo kế hoạch cũ, từng bước mà làm thôi!"

"Cho lên 80 hết chẳng phải phê hơn?" Trần Quả phấn khích.

"Bình tĩnh!" Diệp Tu la to. Hắn không muốn tự dưng phát sinh chuyện ngoài kế hoạch lúc này. Level 80 là khái niệm gì cơ chứ? Hưng Hân sao chịu nổi nghiên cứu cao cấp quy mô lớn thế? Bơm vào cho Quan Dung Phi thêm high là hành động thiếu lý trí trầm trọng!

Diệp Tu ngó qua ly bia của Trần Quả. Chị chủ, chị uống nhiều quá hả?

"Đồ bạc 70 có thuộc tính căn bản tương đương với đồ cam 75, đồ bạc 75 tương đương đồ cam 80, vậy nói ngược lại, ôm đồ cam 80 đồng nghĩa với ôm đồ bạc 75 rồi? Mình có cách nào thăng cấp đồ cam 75 đang có cho lên 80, tuy không bằng đồ bạc 80, nhưng bây giờ mà cả đội full bạc 75 chẳng phải siêu mạnh sao?" Trần Quả nói.

Cả bàn ăn bỗng chốc im lặng hẳn. Diệp Tu nhìn Quan Dung Phi, Quan Dung Phi nhìn Diệp Tu, hai người cúi đầu suy tư.

Tô Mộc Tranh kinh ngạc nhìn Trần Quả. Tuy cô không đặc biệt nghiên cứu về chế tác trang bị, nhưng vì tiếp xúc nhiều nên trình vượt xa Trần Quả. Cô nhận ra, giá trị của ý tưởng này còn to tát hơn Trần Quả nghĩ nhiều.



"Ý tưởng hơi rẻ tiền, nhưng nếu tính theo hệ số lợi nhuận thì chắc là ngon nhất." Quan Dung Phi nói.

"Rẻ tiền?" Trần Quả luôn bị thu hút bởi những từ có nghĩa xấu.

"Thì ý chị là tạo trang bị rẻ tiền thay cho trang bị cao cấp mà, không đúng à?" Diệp Tu hỏi.

"Sao nghe mấy cậu nói... khó lọt tai thế chứ?" Trần Quả không tìm được lý lẽ phản bác, chỉ đành ấm ức.

"Cho trang bị cam vào công cụ chỉnh sửa hả...? Phương diện này cũng được nghiên cứu đấy, nhưng tạm thời chưa ai nắm rõ về nó cả. Công cụ chỉnh sửa chỉ tách trang bị thành linh kiện, nhưng thông số thuộc tính đám linh kiện đó, với công thức linh tinh này nọ đều chưa được nghiên cứu ra. Thậm chí đám linh kiện tách từ trang bị cam cũng chẳng biết chế bởi vật liệu gì. Nếu muốn thăng cấp hoặc tăng chỉ số trang bị cam, chắc phải đợi nhà sản xuất cập nhật phiên bản mới." Quan Dung Phi nói.

"Đồ cam chỉ là chị chủ ví dụ thôi. Trên thực tế, chúng ta sẽ không sử dụng đồ cam rớt từ quái, mà dùng công cụ chế đồ bạc để chế ra đồ cam." Diệp Tu nói.

"Dùng công cụ chế đồ bạc để chế đồ cam..." Quan Dung Phi nhíu mày.

"Rồi tăng nó lên level 80." Diệp Tu nói.


"Cách nghĩ này cũng giống như đi thi vậy, mọi người đều cố gắng đạt 100 điểm, mình hốt 90 điểm cho dễ, sau đó làm thêm một câu không bắt buộc mà người ta không làm, cuối cùng vẫn được 100 điểm." Tô Mộc Tranh bèn so sánh.


"Dĩ nhiên nếu tính đường dài, 110 điểm hoặc 100 điểm hàng thiệt giá đúng vẫn là ngon nhất. Nhưng nếu nói ngắn hạn, thì đây là biện pháp kéo điểm nhanh nhất, hữu hiệu nhất." Diệp Tu bổ sung.


"Vậy thử đi!" Quan Dung Phi rốt cuộc cũng gật đầu.


Diệp Tu mừng rơn. Hắn biết Quan Dung Phi thực tế không quá quan tâm cái gì thành tích chiến đội, cái gì hiệu suất, tiết kiệm, v.v... Tên này chỉ mê mỗi cái việc nghiên cứu chế tác trang bị thôi. Nghiên cứu Ô Thiên Cơ rất thú vị, tạo trang bị bạc level 80 rất thú vị, chế set đồ mục sư max trí lực, max bạo kích rất thú vị, cho nên Quan Dung Phi thích. Công việc mình thích, bắt tay vào làm mới thật sự đầu tư tâm sức, mới cho ra thành phẩm xuất sắc được. Dùng công cụ chế tạo trang bị để chế đồ bạc là xưa rồi, giờ chế đồ cam mới lạ! Quan Dung Phi rung rinh cũng chính vì vậy.


Đồ chế từ công cụ chế tạo trang bị đều sẽ có chữ bạc, nói theo lý thuyết cũng là "đồ bạc".


Thông thường, người ta luôn truy cầu thuộc tính cao nhất khi chế đồ bạc. Nếu chỉ cần thuộc tính ngang với đồ cam thì vật liệu cần thiết cũng sẽ giảm mạnh. Điều sai sai duy nhất là chế đồ bạc nhưng lại không đẩy nó lên cao nhất, mà phải cố ý làm cho thấp xuống... E rằng Quan Dung Phi chưa bao giờ tưởng tượng đến việc này.


Đôi đũa gắp thức ăn giơ giữa không trung, hắn bắt đầu suy nghĩ...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK