Chỉ cần không khống chế được một con thôi, dù cắn bất kỳ ai trong tổ, phối hợp sẽ bị gián đoạn. Lãnh Chúa Nhền Nhện biết nhảy lên trời, biết bò dưới đất, giăng lưới kéo người, phun độc nhả sương, nó là con mạnh nhất trong ba con BOSS ẩn của phó bản. Bốn người đang vây giết, đột nhiên cho nó một cơ hội phản kích, có khả năng đo đất cả đám.
“Thế nào? Có thể làm được không?” Diệp Tu vẫn đang hỏi.
“Ê ê, câu này mày nên tự hỏi mình đi? Mày có dám chắc không bỏ qua dù chỉ một con không?” Nguyệt Trung Miên nói.
“Đương nhiên. Thế nên quan trọng là ở mấy ông thôi. Bốn người vây giết, lại còn là Lãnh Chúa Nhền Nhện cao cấp, tiết tấu phối hợp phải nhanh hơn, tui không thể liên tiếp nhắc nhở được, lúc nghe tui nói rồi mới phản ứng rất có thể chậm mất, nên chỉ có thể dựa vào sự phối hợp ăn ý của mấy ông, sao nào? Còn câu hỏi gì không?” Diệp Tu hỏi.
“Còn cách đánh khác không?” Điền Thất hỏi lại, thành thật mà nói, bốn người không hề có lòng tin.
“Với sự phối hợp kỹ năng nghề nghiệp của mấy ông, e rằng không còn.” Diệp Tu nói.
“Ông dựa theo kỹ năng nghề nghiệp của tụi tui mà tạm đưa ra cách đánh?”
“Đúng đó.”
Bốn người khiếp sợ, lại khiếp sợ nữa rồi. Qua Huyệt Động Nhền Nhện đã mấy lần, chưa bao giờ nhìn thấy cách đánh như lời Diệp Tu nói, còn đang kỳ quái hắn xem hướng dẫn ở đâu. Giờ họ đã biết, Diệp Tu xem hướng dẫn, không phải xem đấu pháp, thứ hắn xem là đặc điểm của BOSS Huyệt Động Nhền Nhện, sau đấy tạm thời thiết kế ra cách đánh thích hợp với đội ngũ. Không thí nghiệm qua, không tập làm quen, trực tiếp chỉ huy, kết quả trực tiếp qua cửa.
Thứ làm cho cả đám khiếp sợ lúc này không phải là thao tác hoa lệ, không phải suy luận hơn người, không phải sự ưu tú trong lãnh đạo, mà là cách thấu hiểu sâu đậm đối với trò chơi. Điền Thất bấy giờ chợt cảm thấy con người này, chỉ hai chữ cao thủ không còn đủ hình dung nữa, phải dùng một từ ngữ cao cấp hơn mới được. . .
Thế nhưng cả bốn vẫn do dự. Bởi vì lần này họ không thể hoàn toàn ỷ lại nữa, họ cũng phải ngăn chặn độc. Họ vốn không phải cao thủ gì, chỉ quen tay, chỉ mạnh hơn người mới và người chơi bình thường một chút mà thôi, câu hỏi nọ của Diệp Tu, có thể làm được không? Họ không có lòng tin bây giờ.
Tuy cả đám vẫn đang do dự nhưng Diệp Tu cũng không thúc giục. Năm người cứ lẳng lặng đứng bên ngoài ổ nhện. Đúng lúc này, hệ thống đột nhiên hiện ra một tin tức, lần đầu giết BOSS ẩn Nhền Nhện Tinh của Huyệt Động Nhền Nhện đã bị hoàn thành.
Điền Thất cắn răng suy nghĩ, đừng nói đang tranh giành phần thưởng giết lần đầu như hiện tại, bình thường chỉ cần gặp BOSS ẩn ở bất kỳ phó bản nào, rất ít người sẽ buông tha mà không hề đánh thử. Nếu làm không được, có thể trốn nhanh mà. Phó bản ở thôn tân thủ có một vài điểm ưu đãi, nếu cưỡng ép rời khỏi phó bản, nhân vật sẽ giống thi thể cần phục hồi, nhưng sẽ không rớt điểm kinh nghiệm. Dù sao thôn tân thủ cũng là nơi cực kỳ săn sóc người chơi mới.
“Thử xem sao?” Điền Thất nhìn về phía anh em, cả ba vừa thấy tin giết lần đầu lập tức bị kích thích ý chí chiến đấu, đồng thanh đáp ứng.
“Liều mạng!” Điền Thất đại diện anh em bày tỏ thái độ với đội trưởng Quân Mạc Tiếu.
“Bốn người cứ đánh theo đấu pháp này, cố nhớ lại tiết tấu lần trước, bây giờ chỉ cần nhanh hơn chút thôi, đừng cố gắng tính thời gian, phải dựa vào cảm giác.” Diệp Tu nói.
“Đã hiểu.”
“Tui đi dụ quái.” Diệp Tu nói xong liền điều khiển Quân Mạc Tiếu đi tới cửa động, người chưa bước vào, chỉ nâng vũ khí lên một chút, rồi lại chạy về.
“Dụ rồi?” Bốn người ngạc nhiên.
“Rồi.” Diệp Tu nói.
Cả đám vò đầu. Lũ quái này dụ như thế nào? Họ chưa thấy gì cả, cứ nghĩ Quân Mạc Tiếu phải đi vào trong, ai ngờ chỉ đứng ngoài cửa động một hồi. Dụ quái như vậy phải là mấy nghề đánh xa chứ!
“Hắn có mang súng phải không?”
“Chắc chắn là vậy.”
Mọi người còn còn đang suy đoán, trong sào huyệt chợt phát ra một tiếng gào rú sắc nhọn. Lãnh Chúa Nhền Nhện đang ngủ thì bị đánh thức, mọi người chỉ cảm thấy cả huyệt động dường như đang run lên, đây là thể hiện Lãnh Chúa muốn ra khỏi ổ.
“Tản ra hai bên, chú ý!” Diệp Tu la lên, bốn người Điền Thất đứng vào vị trí đã được phân sẵn. Chợt thấy cửa động tràn ra một màn sương mù dày đặc, Lãnh Chúa Nhền Nhện phun độc xong nhảy ngay ra, trực tiếp đánh về phía Quân Mạc Tiếu.
Quân Mạc Tiếu không lùi mà tiến về trước, bay thẳng đến nghênh tiếp, ngay thời điểm gần bị bổ nhào vào thì đột nhiên cúi thấp người xuống, sau đó vút một tiếng, trượt qua bụng Lãnh Chúa Nhền Nhện.
“Xem đi, tao nói hắn mang theo súng mà!” Thiển Sinh Ly kêu lên, trượt là động tác công kích cơ bản của thiện xạ.
Quân Mạc Tiếu trượt qua rồi nhảy lên, xoay người giữa không trung đâm một kích vào mông Lãnh Chúa Nhền Nhện, theo đà tiến về phía trước của Lãnh Chúa Nhền Nhện mà đẩy Lãnh Chúa Nhền Nhện vào nhóm tấn công nhanh bốn người.
“Lên!” Diệp Tu hô. Cả bốn có chút luống cuống tay chân, ba con BOSS trước Diệp Tu đều mất một ít thời gian mới dẫn quái rơi vào vòng vây được, ai ngờ BOSS Lãnh Chúa cực mạnh ở đây lại nhanh gọn đến thế, trực tiếp một chiêu đã đưa BOSS vào con đường không lối về rồi.
“Tao đến trước!” Điền Thất quát to một tiếng rồi nhào lên đón đánh.
“Sau đó tới tao.” Mộ Vân Thâm nhào lên.
“Tao.” Thiển Sinh Ly cũng lên.
“. . .” Nguyệt Trung Miên không lên cũng phải lên.
Kết quả Nguyệt Trung Miên lên đã, Điền Thất liền rơi lệ: “Kỹ năng vẫn còn đóng băng.”
“Quá nhanh rồi.” Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu vội chạy lại bù vào một kích Long Nha, Lãnh Chúa Nhền Nhện tiếp tục rơi vào trạng thái Đông Cứng.
“Nắm chặt thời gian làm quen tiết tấu.” Diệp Tu nói xong chỉ huy Quân Mạc Tiếu đánh một kích về những con nhện con vừa từ trứng nhện của Lãnh Chúa nở ra.
“Ừ!” Điền Thất nhìn sang, hóa ra mới vào Lãnh Chúa cũng không đẻ hết công suất, lúc bắt đầu cho ra trứng rất chậm, điều này có nghĩa họ vẫn còn thời gian thích ứng, bởi vì tên đại cao thủ nào đấy vừa giết được mấy con nhện con vừa có thể giúp đỡ họ duy trì tình trạng Đông Cứng với Lãnh Chúa.
“Lại nhanh rồi.” Lần tiếp theo, kỹ năng của Điền Thất vẫn đang đóng băng.
“Đừng khẩn trương, nắm giữ tốt tiết tấu.” Diệp Tu nhắc nhở.
“Nhanh rồi, Thiển Sinh Ly ra tay hơi sớm.”
“Vẫn nhanh, lại là Thiển Sinh Ly.”
“Vẫn nhanh, lần này là Tiểu Nguyệt Nguyệt, Thiển Sinh Ly nắm được tiết tấu rồi, ông phải điều chỉnh kịp thời theo đấy.” Diệp Tu vừa vội vàng đánh nhện con vừa giúp đỡ cả đám duy trì trạng thái Đông Cứng lại vừa xem thử ai trong bọn họ không nắm được tiết tấu.
Máu của Lãnh Chúa Nhền Nhện không ngừng giảm xuống, lượng trứng lại tiếp tục tăng, mới đầu là một cái, sau đó hai cái, ba cái.
“Được rồi, chính là tiết tấu này, nắm giữ cho tốt!” Rốt cục cũng thành công một lần, bốn người phối hợp hoàn hảo.