15 triệu!
Tạm khoan đề cập mục tiêu được kêu giá là ai, chỉ riêng mức giá đã đủ gây nên sóng to gió lớn trong giới chuyên nghiệp. Nguồn tin tiết lộ rất rõ: Mức giá này chỉ nhắm vào tuyển thủ, không kèm nhân vật. Không cần bàn cãi, nếu vụ chuyển nhượng này thành công, giá trị tuyển thủ chuyên nghiệp Vinh Quang chắc chắn sẽ lập kỷ lục mới.
Đáng nói ở chỗ, kỷ lục giá trị tuyển thủ cao nhất hiện nay cũng thuộc về Hô Khiếu: Mức giá 10 triệu khi Đường Hạo chuyển nhượng đến từ Bách Hoa hồi mùa hè trước mùa giải thứ chín.
Kỳ chuyển nhượng mùa đông thường chỉ để các chiến đội bổ sung linh tinh, đôi khi cũng xảy ra các vụ mua bán bất ngờ ngoài kế hoạch nếu có tuyển thủ chấn thương. Mùa giải thứ tám, Gia Thế mua về Tôn Tường là vụ chuyển nhượng át chủ bài cực hiếm gặp trong mùa đông, coi như thế chỗ Diệp Tu giải nghệ.
Thế mà mùa đông này, Hô Khiếu đập bàn kêu mức giá cao nhất lịch sử với Trương Tân Kiệt của Bá Đồ, có thể thấy họ đã nhận ra vấn đề tồn tại ở đội nhà và bức thiết mong muốn giải quyết nó.
Trương Tân Kiệt là món bảo bối giải quyết vấn đề của Hô Khiếu?
Xem ra Hô Khiếu đã chọn đúng người. Một chiến đội vứt bỏ phong cách chơi zâm cũ nhưng lại không thể xây dựng phong cách chiến thuật mới, mua về một bậc thầy chiến thuật là quá hợp lý cho họ. Phong cách mới mà Hô Khiếu muốn theo là lối đánh thiên về tấn công mạnh mẽ. Trương Tân Kiệt xuất thân từ Bá Đồ, còn ai quen với lối đánh ấy hơn hắn?
Có điều, mua về một thành viên mới để giải quyết vấn đề cả đội là biện pháp đường cùng. Hô Khiếu chọn đúng người thật đấy, nhưng câu chuyện chuyển nhượng không phải đến từ một phía, nhất là khi bên mua còn nhắm vào tuyển thủ nòng cốt nhà người ta.
Vậy nên Hô Khiếu pass luôn bước thăm dò, mở miệng kêu ngay mức giá kỷ lục 15 triệu. Hiển nhiên họ biết rõ mình không nắm ưu thế trong cuộc chuyển nhượng này. Cách duy nhất là đập tiền, hi vọng kêu được một mức giá mà chiến đội Bá Đồ không thể từ chối.
Cả giới Vinh Quang lập tức đổ xô ánh mắt về Hô Khiếu và Bá Đồ. Các bên truyền thông đánh tiếng hỏi thăm, sau xác nhận tin được tiết lộ là thật. Chiến đội Hô Khiếu xác thực đã đề nghị vụ chuyển nhượng với chiến đội Bá Đồ.
Thế nhưng dân tình còn chưa kịp phân tích, chưa kịp hóng hớt, chiến đội Bá Đồ chẳng cần chớp mắt đã đưa ra câu trả lời.
Trả lời hẳn hoi trên báo luôn: Không.
Họ chẳng bình luận thêm nhiều, chỉ từ chối rất thẳng thắn. Fan Bá Đồ chưa kịp lo lắng, đã được động thái dứt khoát của câu lạc bộ làm an tâm 100%.
Bá Đồ có vẻ rất kiên quyết. Song, những ai thường theo dõi hoạt động chuyển nhượng đều biết rằng thái độ đôi khi cũng là một mánh kéo giá. Bá Đồ bảo không thèm 15 triệu, vậy cao hơn thì sao?
Hội hóng hớt không phải thất vọng. Chưa đầy một tiếng đồng hồ sau khi Bá Đồ công khai từ chối Hô Khiếu, Hô Khiếu tiếp tục đặt xuống.
20 triệu!
Chỉ trong một vụ chuyển nhượng tuyển thủ, kỷ lục mức giá cao nhất của Đường Hạo liền bị vượt xa gấp đôi. Mọi người đến đây mới biết Hô Khiếu đã phát điên cỡ nào. Suốt bao năm qua, chẳng ai nghĩ Hô Khiếu đại gia, ai ngờ im im chứ mở miệng phát là hết hồn chim én.
Fan luôn sẽ vui mừng khi thấy đội nhà muốn mua tuyển thủ xịn. Fan Hô Khiếu còn đang ủ rũ vì bị Hưng Hân đánh tan tác, giờ thấy động thái mạnh mẽ của đội nhà thì high khỏi hỏi. Đã vậy Hô Khiếu chọn Trương Tân Kiệt quá đẹp, nhất thời khiến fan rần rần sống dậy, khấp khởi chờ mong, hớn hở dùng hành động thiết thực để ủng hộ. Họ bắt đầu lên tiếng lấy lòng, hô hào hoan nghênh Trương Tân Kiệt, bởi họ biết rõ vụ chuyển nhượng thành công hay không cũng được quyết định bởi chính bản thân tuyển thủ, nhất là một tuyển thủ level nòng cốt như Trương Tân Kiệt.
Ngờ đâu lần này, chiến đội Bá Đồ còn chưa hồi đáp chính thức, Trương Tân Kiệt đã đứng ra phát biểu, nói rằng mình không hề có nguyện vọng rời khỏi Bá Đồ.
Nhiệt tình của fan Hô Khiếu mới nhen nhóm đã bị xối nước lạnh. Họ ngơ ngác, lúng túng chờ mong đội nhà đi bước kế tiếp. Chiến đội Hô Khiếu hai lần báo giá làm xôn xao dư luận, nhưng thực tế, có vụ chuyển nhượng nào chỉ cần rêu rao là sẽ thành công đâu? Phía Hô Khiếu đã âm thầm tiếp xúc Bá Đồ rồi. 20 triệu hoàn toàn không phải mức giá cuối cùng họ có thể đưa ra. Nó chỉ là con số họ tiết lộ với truyền thông, nhằm tăng sĩ khí chiến đội, sĩ khí fan mà thôi.
Đáng buồn thay, con đường tiếp xúc âm thầm của Hô Khiếu cũng đi vào ngõ cụt. Bất luận chiến đội Bá Đồ hay bản thân Trương Tân Kiệt đều không thấy dấu hiệu nào muốn thương lượng. Trên thực tế, Hô Khiếu đã nâng mức giá đến 25 triệu, còn đảm bảo đãi ngộ cực cao cho Trương Tân Kiệt.
Không.
Câu trả lời họ nhận được vẫn là không. Thái độ Bá Đồ vững như sắt thép, không cho Hô Khiếu mảy may cơ hội đàm phán nào.
Hô Khiếu bó tay. Khi ngoại giới vẫn đang chờ đợi Hô Khiếu đi bước kế tiếp, họ thực chất đã đứng ở ngõ cụt. Đề nghị thu mua Trương Tân Kiệt trở thành một trò hề như chó sủa to mà chẳng thấy cắn. Đến khi lượt đấu thứ 19 bắt đầu, có hai chiến đội nhỏ đã hoàn thành hai vụ chuyển nhượng cũng nhỏ như cái chiến đội, còn Hô Khiếu ẳng hai tiếng xong im bặt luôn.
Mua Trương Tân Kiệt không được, lại lỡ ầm ĩ lên rồi, fan hăm hở trông đợi, cuối cùng chẳng cái gì thành. Cũng bởi Hô Khiếu hơi bị tự tin với số tiền mình đập xuống, tin chắc Bá Đồ và Trương Tân Kiệt không thể nói không với mức giá và điều kiện họ đưa ra.
Hô Khiếu cần kíp một phương án B để bù đắp cho lòng kỳ vọng của fan, nhưng nghề trị liệu trong Vinh Quang hiện nay, có ai so nổi với Trương Tân Kiệt? Chưa kể, Hô Khiếu muốn ôm Trương Tân Kiệt về để giải quyết vấn đề của cả chiến đội, chứ đổi trị liệu thôi thì ích gì? Vấn đề nhức nhối của Hô Khiếu không chỉ nằm ở phong cách zâm ăn sâu vào máu thịt cậu trị liệu Nguyễn Vĩnh Bân. Hô Khiếu hiểu rất rõ, mấu chốt là khi vứt bỏ phong cách chơi zâm, họ chẳng có hệ thống chiến thuật quen thuộc nào khác để hướng theo.
Thất bại với kế hoạch thu mua Trương Tân Kiệt, chiến đội Hô Khiếu sắp trở thành con cá mắc cạn. Lượt đấu thứ 19, họ gặp lại cường đội Vi Thảo.
Mùa giải này, chiến đội Vi Thảo chỉ mạnh trên lôi đài, còn phần đoàn đội rất đáng quan ngại. Ấy vậy mà đánh xong lượt 19, phong độ đoàn đội đáng ngại của Vi Thảo vẫn thừa sức hốt gọn Hô Khiếu. Ít nhất, Vi Thảo không mất hệ thống hoàn toàn, không mạnh ai nấy đánh theo trực giác cá nhân như Hô Khiếu.
Hô Khiếu thua thảm với tỉ số 9 - 1 ngay trên sân nhà. Họ nhặt nhạnh được 1 điểm chứ chẳng đến nỗi thua trắng như lượt 18, nhưng điều đó không làm tâm trạng họ tốt hơn.
Cùng lượt đấu, chiến đội Bá Đồ sở hữu Trương Tân Kiệt mà Hô Khiếu khát khao mua về, đã thể hiện bước sắt vững vàng khi chiến thắng Hư Không 8 - 2 trên sân khách.
Tuy nhiên, bất ngờ nhất lượt 19 phải kể đến pha mất tem của chiến đội Luân Hồi.
Xé tem Luân Hồi là chiến đội Bách Hoa. Trên sân nhà, Bách Hoa chấm dứt kỷ lục đoàn đội bất bại của Luân Hồi với tỉ số 7 - 3.
Lượt đấu này Luân Hồi đánh đoàn đội không tốt lắm. Sau trận đấu, có bài phân tích rằng lượt 18, trận đoàn đội quá dài quá chi tiết với Lôi Đình đã phá vỡ tiết tấu cố hữu của Luân Hồi. Qua lượt 19, họ vẫn chưa kịp ổn định.
Bất kể vì nguyên nhân gì, thắng lợi vẫn thuộc về Bách Hoa. Lượt thứ 19 kết thúc lượt đi của tất cả các chiến đội, và cuối cùng, chỉ mình Bách Hoa thắng được Luân Hồi. Fan Bách Hoa vì đó mà ngẩng cao đầu. Bao năm qua, chiến đội Bách Hoa luôn chịu cười nhạo hơn là tán dương. Niềm hãnh diện thuộc về riêng mình, Bách Hoa không sở hữu quá nhiều.
Luân Hồi bị xé tem là tin hot chiếm toàn bộ đầu đề, nhưng chiến đội Hưng Hân nay đã chẳng phải một con tép riu vô hình. Cùng lượt đấu, Hưng Hân cũng gặp phải trận thua đầu tiên từ lượt thứ 9 đến nay, dẫn đến lượng quan tâm không nhỏ.
Đến sân khách đối đầu Ba Lẻ Một, Hưng Hân thua với tỉ số 4 - 6. Khi 4 điểm đầu tiên về với đội nhà sau hai phần đấu cá nhân, fan Hưng Hân còn đang tiếc nuối vì trận này sẽ chỉ thắng đậm chứ không 10 - 0 được, thì kết quả Hưng Hân lại thua mất phần đoàn đội.
Từ lượt thứ 9 trở đi, đừng nói thua trận, điểm số chiến thắng của Hưng Hân thậm chí chưa bao giờ thấp hơn 9 - 1. Tốc độ gặt điểm khủng khiếp hơn cả Luân Hồi! Nếu giải đấu chỉ tính từ lượt thứ 9 đến lượt thứ 18 thì quán quân đã là Hưng Hân rồi.
Chuỗi thắng kéo dài của Hưng Hân không có ông lớn góp mặt, nhưng có đầy đủ các đội mạnh như Yên Vũ, Hư Không, Lôi Đình, Hô Khiếu. Bá đạo ở chỗ khi đụng độ bốn cường địch này, Hưng Hân đem về thành tích càng thêm xuất sắc: Ba trận 10 - 0 trên bốn.
Mười lượt đấu với thành tích vượt mặt Luân Hồi, thực lực Hưng Hân được ca ngợi đến trời xanh. Ấy thế mà không một ai gọi họ là quân đoàn vô địch cả.
Đó là vì đội hình Hưng Hân vẫn luôn tồn tại một khiếm khuyết: Từ những ngày đầu tiên nhất, tuyển thủ cầm trị liệu nhà họ đã bị nhận xét kém trình. Đây căn bản chẳng phải bí mật gì, báo chí đăng đầy kia kìa. Một nhược điểm quá rõ rệt để các đội khác nhắm vào. Tuy nhiên, dần dần người ta mới phát hiện, chiến đội Hưng Hân sẽ thí hết mọi thứ họ có để bảo vệ cho nhược điểm ấy.
Dễ thấy nhất ở các trận với Bách Hoa, Yên Vũ và Hư Không, sau đó khi Lôi Đình bố trí chiến thuật đánh thẳng vào An Văn Dật thì chiến thuật Lôi Đình chỉ bị phá bởi Tiêu Thời Khâm bị dồn ép cho không thể chỉ huy liên tục. Nếu Liên minh cho phép chat voice, e rằng Hưng Hân đã thua trận đó vì mục sư không bắt kịp nhịp độ.
Nhược điểm mang tên trị liệu của Hưng Hân phơi bày khơi khơi mà biết bao nhiêu chiến đội không lợi dụng được, để rồi ở lượt đấu thứ 19, Ba Lẻ Một lần đầu tiên chọc thủng hàng rào bảo hộ nó.
Bằng một cách rất đơn giản.
Đội trưởng Ba Lẻ Một, tức đệ nhất thích khách Vinh Quang - Dương Thông - cương quyết Liều Mình Một Hit, tự sát kéo theo Tay Nhỏ Lạnh Giá của An Văn Dật