Mục lục
Huyền Thoại Trở Về - Diệp Thu (Full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

~ Edit và Beta: Lá Mùa Thu Type: Thiên Diệp não tàn si Diệp Thần

~"Tình hình thu nhập? Chuyện này tôi không rõ cho lắm." Đường Nhu trả lời rất bình thường chứ không có vẻ ngơ ngơ hay gì cả.

Đám phóng viên đều ngẩn người. Câu trả lời này hơi bất ngờ với họ. Tuy họ hỏi vậy nhưng thật ra cũng chỉ định mào đầu cho câu chuyện mà thôi, chứ thu nhập của tuyển thủ chuyên nghiệp ấy à, vớt đại bất kỳ người chơi nào trong một tiệm net cũng có thể kể lể hết cả ngày. Thế mà Đường Nhu lại bảo "không rõ cho lắm"... ơ vậy rồi mình làm sao nói tiếp?

Có vài người nhanh trí quay qua nhìn Trần Quả với ánh mắt đầy thâm ý. Có lẽ họ cho rằng bà chủ Hưng Hân quá mưu mô xảo trá, nuôi tuyển thủ như nuôi gà, ngu hóa tuyển thủ để dễ dàng chăn dắt. Nhưng quái gở là họ quan sát Trần Quả thật kỹ cũng không phát hiện cô có khẩn trương hay bất an gì với câu trả lời của Đường Nhu, còn cười hì hì xem chừng vui vẻ lắm, sau đó không thấy cái chi bất thường cả.

Ủa vậy là sao?

Dù không phải tuyển thủ chuyên nghiệp đi nữa, có ai đi làm bất kỳ nghề nào mà lại không biết tình hình thu nhập ngành nghề đó chứ? Cô em đẹp gái này muốn chơi tụi mình hả?

Đám phóng viên ngớ ngẩn nhìn nhau, cho đến khi nhân viên truyền thông lại thúc giục: "Còn ai muốn hỏi gì không?"

Cuộc họp báo hôm nay liên tục dính hiệu ứng đông cứng, cả nhân viên truyền thông cũng muốn phát bực.

"Xin hỏi có thể tiết lộ đôi chút về đãi ngộ dành cho tuyển thủ trong chiến đội Hưng Hân hiện nay được không?" Có phóng viên chưa chịu bỏ cuộc, không focus Đường Nhu nữa mà quay qua làm khó Trần Quả.

Giới phóng viên không hổ là tinh quái, câu hỏi này gây thốn cho Hưng Hân rồi. Trần Quả gượng gạo trả lời: "Từ lúc tham gia khiêu chiến đến nay chúng tôi chỉ tập hợp lại với nhau bởi đam mê. Sắp tới trở thành chiến đội chuyên nghiệp, chúng tôi sẽ cần phải thảo luận chi tiết về hợp đồng chính thức. Việc này vẫn chưa bắt đầu thực hiện nên tạm thời không có gì để tiết lộ cả."

Ở dưới nghe xong ai nấy ngu mặt.

Nếu đây là một chiến đội tham gia khiêu chiến để ngắm cảnh xem hoa, lập bởi 5, 6 người chơi tự do, thì trả lời thế này chẳng có gì lạ. Nhưng Hưng Hân lại là quán quân vòng khiêu chiến đã đánh bại Gia Thế, có đại thần Diệp Tu tọa trấn... Nghe ý tứ Trần Quả như là chả có đãi ngộ mịe gì cả, ta đến với nhau chỉ bởi tình yêu ~?

"Ý chị muốn nói là từ trước đến nay tuyển thủ chiến đội Hưng Hân không hề có thu nhập?" Có người nhịn hết nổi, mở miệng hỏi một cách dè dặt.

Trần Quả xấu hổ muốn chết, nhưng cô không phải dạng người thích úp mở, cũng không biết dối trá nên chỉ đành gật đầu: "Đúng thế."

Tất cả lập tức ồ lên, có người hỏi ngay: "Đại thần Diệp Tu cũng vậy luôn ạ?"

"À ừ... đúng." Trần Quả hơi do dự. Thật ra nó cũng có tiền lương quản lý net, nhưng mà...

Sau đó cả hội trường nhốn nháo đến mức nào thì khỏi hỏi. Tình hình chiến đội Hưng Hân thực sự quá kinh hoàng. Chưa bàn đến chuyện tuyển thủ không có thu nhập, chỉ cần mỗi câu lúc nãy của Trần Quả nói về việc đến tận nay họ vẫn chưa có hợp đồng chính thức... vụ này thật đáng quan ngại.

Nên biết rằng bây giờ Hưng Hân đang nắm trong tay tư cách tham gia đánh giải chuyên nghiệp mùa sau, họ sắp trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp chính thức rồi, mà giờ này chiến đội vẫn chưa xòe hợp đồng giữ chân tuyển thủ, không lẽ định vào liên minh cho người ta tới ra giá chọn hàng? Biểu hiện của tuyển thủ Hưng Hân trong vòng khiêu chiến chắc chắn đã hấp dẫn rất nhiều chiến đội chuyên nghiệp. Nghe nói từ hồi còn đang đánh khiêu chiến đã có đủ thứ người liên hệ rồi mà?

Nói mới thấy, lúc đó đã có chiến đội tới chào mời tuyển thủ Hưng Hân rồi mà đến hôm nay đội hình vẫn đầy đủ không sứt mẻ một mống nào, xem ra không ai bị dụ đi cả. Nhưng bây giờ nghe bà chủ Hưng Hân nói chẳng có biện pháp gì giữ chân tuyển thủ, vậy đám tuyển thủ Hưng Hân thực sự thành lập chiến đội bởi mình thích thì mình làm hoy?

Má logic chưa từng đẻ nó ra trên đời...



Chắc chắn các chiến đội khác nằm mơ cũng không ngờ logic không tồn tại trong chiến đội Hưng Hân, nên mới không mạnh tay chào mời tuyển thủ. Một khi vụ hôm nay được đăng lên báo, có khi nào chiến đội Hưng Hân... chớp mắt cái là giải tán quốc hội luôn không?

Đám phóng viên bắt đầu thấy lo dùm Hưng Hân. Ai cũng hiểu vụ này không cách nào không lộ ra ngoài, có bao nhiêu phóng viên ở đây cơ chứ, đâu phải ai cũng có lòng trắc ẩn, thương hại cái sự ngu của Hưng Hân để mà giấu diếm dùm đâu! Hẳn là lúc này đã có người âm thầm tuồn ra rồi á.

Quả nhiên kinh nghiệm đối phó truyền thông của Hưng Hân còn non quá, chuyện quan trọng thế này mà có thể để lộ trong họp báo! Đám phóng viên người thì lắc đầu, người thì khinh miệt.

Trong hội trường lại xôn xao một lúc, nhân viên truyền thông bên liên minh nhìn đồng hồ thấy cũng đến giờ, bèn quay qua hỏi ý Hưng Hân, sau đó tuyên bố sẽ nhận một câu hỏi cuối cùng.

Cuộc họp báo hôm nay đã lấy được nhiều tin hot quá rồi, câu hỏi cuối không nên dồn người ta vào đường chết nữa. Phóng viên chỉ cần có kinh nghiệm sẽ biết nên kiếm cái gì đó nhẹ nhàng để hỏi thôi, tan tiệc mà, đừng để mất vui.

"Rời khỏi liên minh đã bấy nhiêu lâu, giờ phút này anh có điều gì muốn nói không?" Câu hỏi cuối lại quay về với Diệp Tu.

"Ha ha." Diệp Tu cười một tiếng, mới mở miệng nói: "Tôi về rồi đây."

Tôi về rồi đây!

Đơn giản một câu lại thể hiện ra một tín niệm mạnh mẽ vô bì. Tuy buổi họp báo hôm nay đã khai thác được vô số tin hot đến mức phóng viên muốn ngồi viết bài hẳn luôn tại chỗ, nhưng rốt cuộc dòng tít đầu trang được chọn của gần như tất cả các tờ báo đều là câu cuối cùng này.

DIỆP TU: TÔI VỀ RỒI ĐÂY.

Ngoài ra cũng có những tiêu đề khác được chém bởi các nhà báo như sau:

Chuẩn bị suốt 1 năm, Hưng Hân đoạt quán quân! Cơ hội chỉ dành cho người có chuẩn bị hơn!

Cựu đội trưởng Gia Thế buông lời chỉ trích ông chủ Đào Hiên ruồng bỏ Gia Thế trong buổi họp báo!

Hưng Hân – Vì yêu mà về một nhà!



Mỗi một tin đều viết dài dằng dặc, đọc tới đâu hết hồn tới đó. Mà thật ra tin tức có được trong buổi họp báo cũng chỉ là công cụ, giá trị thật sự của dư luận là lợi dụng tin tức để đưa đẩy kết quả.

Phóng viên nào thích Gia Thế thì mượn lời của Diệp Tu, thi triển ngòi bút nhằm tách biệt Gia Thế với Đào Hiên, đổ hết mọi điều tiếng xấu mà Gia Thế phải chịu lúc này xuống đầu một mình Đào Hiên. Các phóng viên còn lại không đến nỗi vậy, có gì viết nấy nhưng thật ra cũng không khác lắm.

Không phải chiến đội thối nát, chỉ một số người nào đó thối nát mà thôi!

Đọc xong báo, dân tình đều thấy có lí! Phải có ai đó làm chứ chuyện đâu tự dưng xảy ra được? Những việc đáng tởm của Gia Thế nếu không do ông chủ chỉ thị thì ai mà dám lộng quyền? Bởi hắn không chế, nên chiến đội mới sa lầy đến mức này.

Chỉ trong nháy mắt, dư luận đã đổi hướng.



Có rất nhiều fan Gia Thế vốn đã quay lưng vì xấu hổ và nản lòng với tin tức trong những ngày qua. Nhưng sau khi các tờ báo đưa tin, những đau lòng và thất vọng của họ đều biến thành phẫn nộ. Một lần nữa họ nắm lấy tay nhau, muốn cùng bảo vệ chiến đội Gia Thế của mình, muốn loại bỏ khối u ác tính thật sự của Gia Thế.

ĐÀO HIÊN, CÚT ĐI!

Chỉ trong vòng một ngày, vô số băng rôn, biểu ngữ với lời lẽ đó xuất hiện trên tường câu lạc bộ Gia Thế, tờ rơi phát tán khắp nơi. Không còn fan hâm mộ nào khóc lóc, cầu xin Gia Thế đừng xả hàng bán tháo nữa. Họ đã triệt để ý thức được: dù có bán ra cũng sẽ không khiến Gia Thế diệt vong, nhưng nếu cứ bị Đào Hiên giày vò thế này, Gia Thế mới sẽ thực sự mang ô danh nhục nhã.

Gia Thế là thuộc về họ, còn trong tay Đào Hiên, chỉ bất quá là một ít tài sản cố định mà thôi, đó chỉ là hình thái của Gia Thế chứ không phải hồn của Gia Thế.

Hồn ở đâu? Hồn ở trong lòng mỗi một fan hâm mộ.

Những fan hâm mộ trung thành của Gia Thế đồng lòng chỉ trích Đào Hiên, và cùng lúc đó, họ ra sức kêu gọi, thỉnh cầu người có năng lực, thật lòng yêu Vinh Quang, yêu Gia Thế đến tiếp nhận chiến đội Gia Thế.

Thời khắc ấy, Gia Thế đã sống dậy.

Fan hâm mộ chính là tài sản lớn nhất của một chiến đội.

Không ai chịu mua nguyên câu lạc bộ Gia Thế là vì Gia Thế đã mất đi sự ủng hộ của fan sau quá nhiều scandal. Cũng đúng thôi, có ai rảnh mà đi dàn xếp khủng hoảng đối ngoại Gia Thế đã gây ra cơ chứ? Nhưng bây giờ, fan club đã tự cứu lấy chiến đội nhà mình. Họ ý thức được vấn đề nằm ở đâu, cũng đã tìm ra cách giải quyết. Họ quay về, đoàn kết cùng nhau chống Gia Thế lên. Bất kì ai cũng có thể nhìn thấy điều đó.

Với nguồn sức mạnh này, Gia Thế hoàn toàn có thể đứng dậy lần nữa, nhưng với một điều kiện tiên quyết: Đào Hiên phải ra đi. Hắn có thể mang theo toàn bộ tài sản của mình, nhưng hắn sẽ không cách nào lấy khỏi Gia Thế dù chỉ một fan hâm mộ. Dù đến phút cuối, Gia Thế sẽ không còn lại gì cả, nhưng fan hâm mộ vẫn sẽ ở đó chờ đợi và giữ gìn. Có sự gìn giữ đó, Gia Thế sẽ có thể xây dựng lại từ đầu, từ hai bàn tay trắng. Sự chuyển biến này đến từ đâu? Chính là từ câu trả lời của Diệp Tu với phóng viên, đã đánh thức vô số fan hâm mộ tỉnh giấc.

Diệp Tu là đội trưởng của họ, vĩnh viễn!

Không còn fan Gia Thế nào nghi ngờ về điều này nữa, dù Gia Thế là do chính tay hắn tiễn ra khỏi cánh cửa giải đấu chuyên nghiệp. Nhưng đó là thể thao. Thi đấu thể thao không liên quan đến bất kì gì khác, đó không phải là cách nhìn trước nay của đội trưởng bọn họ sao?

Cách biệt hơn một năm, đội trưởng ngày xưa của họ hôm nay chính thức tuyên bố: Hắn về rồi.


Chỉ tiếc rằng, hắn không về Gia Thế. Tuy có người đã bắt đầu kêu gọi Diệp Tu quay lại dẫn dắt Gia Thế lần nữa, nhưng phần đông fan hâm mộ không thể đưa ra lời thỉnh cầu này. Bởi vì làm vậy quá ích kỉ.


Diệp Tu đã cống hiến quá nhiều cho Gia Thế rồi, họ không có lí do gì bắt Diệp Tu tiếp tục hi sinh vì Gia Thế nữa.


Diệp Tu không nợ Gia Thế, là Gia Thế nợ Diệp Tu. Rất nhiều, rất nhiều.


Đừng nói gì khác, chỉ riêng hợp đồng tuyển thủ, nhìn Hàn Văn Thanh đã chinh chiến trong liên minh suốt từ ngày đầu tiên nhất như Diệp Tu kìa, anh ấy có hợp đồng đứng đầu toàn liên minh, còn đội trưởng của họ thì sao? Qua bấy nhiêu năm, hắn chỉ cầm trong tay một bản hợp đồng kí từ khi liên minh thành lập rồi cứ thể mà gia hạn, một mức thu nhập đặt vào ngày hôm nay là nhỏ bé đến buồn cười.


Ừ thì tình cảm là tình cảm, tiền bạc là tiền bạc, mọi thứ phải rạch ròi. Nhưng sự rạch ròi của Gia Thế đã quá phụ bạc đội trưởng của họ, mà hắn từ đầu đến cuối chưa bao giờ oán trách, bởi nó chưa bao giờ là điều mà hắn quan tâm.


Hắn chỉ vĩnh viễn truy cầu một thứ: chiến thắng. Bất kể hắn đang ở chiến đội nào, sự thật đó cũng sẽ không thay đổi.


Và điều duy nhất fan Gia Thế lúc này có thể làm được là dâng lên những lời cầu chúc tốt đẹp nhất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK