"Vu Phong đang chiếm ưu thế!" Bình luận viên Phan Lâm tường thuật trong kinh ngạc.
Lao vào xáp lá cà, Dạ Vũ Thanh Phiền rất nhanh bị Lạc Hoa Lang Tạ áp đảo. Dưới thế tấn công điên cuồng của cuồng kiếm sĩ, Dạ Vũ Thanh Phiền có vẻ khá chật vật.
Camera thỉnh thoảng vẫn zoom vào kênh chat. Đó là thói quen của tổ ghi hình khi phát sóng các trận có Hoàng Thiếu Thiên đánh, nhưng hôm nay... Cả kênh chat đều trống hoác, không có gì hiện lên.
"Trận này Hoàng Thiếu Thiên ít nói nhỉ?" Lý Nghệ Bác bèn lấy đó làm đề tài.
"Có phải anh ấy bị Vu Phong gieo áp lực quá lớn, nên không còn rảnh tay đánh chữ?" Phan Lâm phỏng đoán. Hai nhân vật trong trận đang trao đổi chiêu quá nhanh, hắn không kịp bình luận chi tiết, đành nói linh tinh để lấp liếm.
"Hơn một năm nay ở Bách Hoa, quả thật Vu Phong càng lúc càng mạnh." Lý Nghệ Bác nói.
"Có lẽ trách nhiệm đội trưởng đè nặng trên vai đã giúp anh ấy có thêm dũng khí, có thêm trưởng thành!" Phan Lâm vừa nói vừa nhìn HP đôi bên, "Nhịp đánh của cả hai đều rất nhanh. Dạ Vũ Thanh Phiền tạm thời còn 71% HP, Lạc Hoa Lang Tạ 79%. Nếu chỉ so máu thì Hoàng Thiếu Thiên đang rơi vào trạng thái bị động, dù đã trao đổi lượng lớn HP với đối thủ. Dạ Vũ Thanh Phiền vào game với 96% HP khởi đầu, đánh đến giờ, lượng HP tổn thất là 25% trong khi Lạc Hoa Lang Tạ 21%. Trên thực tế, cách biệt giữa họ chỉ có 4% mà thôi."
"Có điều, chúng ta phải xét đến Lạc Hoa Lang Tạ là cuồng kiếm. Đánh trao đổi, Vu Phong ắt sẽ mạnh tay hơn Hoàng Thiếu Thiên." Lý Nghệ Bác nói.
"Xem kìa, chúng ta mới nói vài câu, HP đôi bên lại giảm rồi! Dạ Vũ Thanh Phiền 67%, Lạc Hoa Lang Tạ 70%! Lạc Hoa Lang Tạ vừa ăn một cú quá đau! Nếu tính theo HP khởi điểm của cả hai, Dạ Vũ Thanh Phiền mới là người mài máu nhanh hơn nhỉ?" Phan Lâm ngạc nhiên vô cùng, vì nếu chỉ nhìn cục diện trận đấu, Vu Phong có vẻ như đánh khỏe hơn nhiều.
"Sức phòng ngự của Hoàng Thiếu Thiên luôn vượt trội. Đã vậy, khả năng phòng ngự phản công của anh ta khá mạnh. Điều này bắt nguồn từ hoàn cảnh chiến đội Lam Vũ." Lý Nghệ Bác nói.
"Anh nói chỉ có đúng." Phan Lâm tỏ ý tán đồng. Hai người không bàn sâu thêm về điều này vì nó đã được truyền thông đưa tin, chuyên gia bình luận nát cả rồi. Năng lực phòng ngự của Hoàng Thiếu Thiên mạnh là vì số người cần được bảo vệ trong chiến đội hơi bị nhiều.
Ngoài trị liệu, Sách Khắc Tát Nhĩ của Dụ Văn Châu thường xuyên cần hắn hỗ trợ. Chẳng qua, việc bảo vệ Sách Khắc Tát Nhĩ rất khác với bảo vệ trị liệu. Dụ Văn Châu đâu phải gặp ai cũng quỳ? Tốc độ tay của anh chậm thật đấy, nhưng bằng kinh nghiệm và cảm giác tiết tấu, anh tự có phương pháp đánh cho riêng mình. Do đó, sự bảo vệ của Hoàng Thiếu Thiên đối với Dụ Văn Châu thường sẽ ẩn giấu cơ hội phản công. Đó là chiến thuật quen dùng của Lam Vũ: Chơi phòng thủ phản công xoay quanh Sách Khắc Tát Nhĩ.
Thế nên, dàn tuyển thủ Lam Vũ rất mạnh về phòng thủ phản công. Hoàng Thiếu Thiên lại là kẻ kiệt xuất nhất trong đó. Bị Vu Phong áp đảo, hắn buộc phải phòng thủ, nhưng lại có thể lấy được nhiều máu từ đối phương hơn. Không thể không nói, năng lực phòng thủ phản công của Hoàng Thiếu Thiên mạnh đến phi thường.
Là đồng đội ba năm, Vu Phong lẽ ra phải hiểu đặc điểm của Hoàng Thiếu Thiên. Thế nhưng hắn cứ như đách care vậy. Hắn chỉ ngang ngạnh mà tấn công, không quan tâm gì khác.
"Vu Phong đánh hơi chủ quan nhỉ?" Phan Lâm nhận xét, "Tuy đang chiếm chủ động, nhưng nếu tiếp tục mãi, chủ động cũng không thể giúp Vu Phong chiến thắng!"
Hắn vừa dứt lời, thanh máu hai người trong trận đã thay đổi. Lạc Hoa Lang Tạ đã thấp máu hơn cả Dạ Vũ Thanh Phiền. Dạ Vũ Thanh Phiền hiện đang 61%, Lạc Hoa Lang Tạ chỉ còn 58%.
"Sao anh ấy không chậm lại, tính toán một tí?" Phan Lâm nói. Vu Phong quả nhiên không có ý định ngừng tấn công. Tốc độ đánh của cả hai đều rất nhanh, tốc độ rớt máu cũng nhanh không kém.
Máu văng tung tóe.
60% - 57%.
58% - 54%.
54% - 51%.
50% - 40%.
Sau một pha trao đổi kịch liệt, HP Lạc Hoa Lang Tạ bất ngờ sụt mạnh, từ 51% xuống còn 40% chỉ trong tích tắc.
"Ặc..." Phan Lâm thảng thốt. Fan sân nhà Lam Vũ đồng loạt reo hò.
"Không, thế tấn công của Vu Phong lúc này mới thực sự bất đầu!" Theo dõi lượng máu giảm, Lý Nghệ Bác bừng tỉnh kêu lên.
Huyết Khí Thức Tỉnh!
Kích hoạt khi HP dưới 50%, buff lượng lớn chỉ số sức mạnh cho cuồng kiếm sĩ. HP càng thấp, sức đánh càng tăng. Vu Phong thẳng tay cho Lạc Hoa Lang Tạ bán tới 40% máu, lượng máu 10% mất đi kia đổi về sát thương và sức đè cho những hit đánh của Lạc Hoa Lang Tạ. Điều này sẽ tăng thêm áp lực phòng thủ cho Hoàng Thiếu Thiên. Nếu Hoàng Thiếu Thiên theo không kịp tiết tấu, hắn sẽ quỵ ngã là điều chắc chắn.
Vu Phong dường như muốn chọn đúng thời điểm này để bùng nổ, hòng đánh sấp mặt Hoàng Thiếu Thiên. Bán máu còn 40%, Lạc Hoa Lang Tạ bật luôn đại chiêu thức tỉnh: Berserk!
Chỉ số tăng vọt!
Ngoài buff sức mạnh, Berserk cho Lạc Hoa Lang Tạ thêm tốc độ di chuyển và tốc độ tấn công. Đồng thời, hiệu ứng Phản Khát Máu cũng kích hoạt: Hi sinh HP bản thân để cộng mạnh vào sát thương.
Chỉ trong tích tắc, Lạc Hoa Lang Tạ như thay đổi hoàn toàn bảng thuộc tính. Dĩ nhiên, đó chính là tính toán của Vu Phong. Hắn đã chờ sẵn cơ hội này, muốn bùng nổ một lần nhằm đánh bại luôn Hoàng Thiếu Thiên.
Đánh!
Trọng kiếm Táng Hoa cuồn cuộn sóng máu. Pha tăng vọt chỉ số quá đột ngột, có lẽ Hoàng Thiếu Thiên cũng không ngờ nổi Lạc Hoa Lang Tạ tiến vào trạng thái Huyết Khí Thức Tỉnh khi HP trượt xuống 40% nhanh đến vậy, mà Vu Phong còn bật cả Berserk nữa. Mọi việc được Vu Phong thực hiện chỉ trong chớp mắt. Hit đánh mới của Lạc Hoa Lang Tạ sẽ không ở cùng đẳng cấp với hit ngay trước đó.
Liệu Hoàng Thiếu Thiên có thể bắt kịp tiết tấu nhảy vọt?
Không, rõ ràng là không.
Kiếm quang Băng Vũ trong tay Dạ Vũ Thanh Phiền giương lên Đỡ Đòn, lập tức bị trọng kiếm Táng Hoa ép xuống. Với sức đè quá mạnh của Lạc Hoa Lang Tạ lúc này, Dạ Vũ Thanh Phiền không cách nào đỡ nổi.
Trúng chiêu!
Như thể cuốn theo cả Băng Vũ, Táng Hoa chém phập vào xương cốt Dạ Vũ Thanh Phiền. Máu văng như mưa, vùi lấp cả hai kiếm sĩ. Chỉ còn thanh HP của họ có thể nhìn thấy và đang tiếp tục trượt dốc theo từng con số.
Dạ Vũ Thanh Phiền 45% - Lạc Hoa Lang Tạ 39%.
43% - 38%.
40% - 37%.
35% - 36%.
Chỉ trong tích tắc, Lạc Hoa Lang Tạ đã lội ngược dòng. HP hắn vượt hơn Dạ Vũ Thanh Phiền. Tình huống trao đổi chấm dứt, chỉ còn một mình Vu Phong điên cuồng chặt chém. HP Lạc Hoa Lang Tạ tổn thất đều do trạng thái Berserk tự rút đi.
Tôi có thể thắng!
Tôi sẽ thắng!
Vu Phong nhìn thấy cơ hội trước mắt, cơ hội do chính hắn đẩy đưa từ đầu game đến khi chớp được vào tay. Hắn thích cảm giác này quá, thật sự thích quá! Cảm giác nắm lấy mọi thứ trong lòng bàn tay ấy thật thỏa mãn. Nó cho hắn cảm thấy mình đang thật sự tồn tại.
32% - 35%.
29% - 34%.
25% - 33%.
20% - 32%.
Ổn định lắm. Vu Phong đang kiểm soát thế tấn công rất tốt. Cách biệt HP càng lúc càng lớn, mà cái hay là sức mạnh của Lạc Hoa Lang Tạ càng lúc càng tăng theo lượng máu giảm. Thế tấn công của hắn chỉ có mãnh liệt hơn chứ không hề kém đi.
Song, trạng thái Berserk sắp kết thúc rồi, lượng thuộc tính bá đạo cũng sẽ biến mất theo. Vu Phong có thể dùng Cuồng Bạo thay thế, nhưng Hoàng Thiếu Thiên đang dần thích nghi tiết tấu hiện tại, lượng buff Cuồng Bạo đem tới e rằng không áp đảo nổi hắn.
Không sao, không quan trọng! Thí ít máu là được, coi như tranh thủ Berserk những giây cuối cùng. Pha dứt điểm phải bắt nguồn từ đây.
Cuồng Bạo!
Berserk chưa kết thúc hắn, Vu Phong đã bật Cuồng Bạo. Thế tấn công không bị gián đoạn. Tuy nhiên, như Vu Phong dự đoán, uy lực chỉ bằng 25% Berserk của Cuồng Bạo không giúp hắn áp đảo nổi Hoàng Thiếu Thiên.
Cần trao đổi! Chỉ cần một chút trao đổi thôi.
Hơn đối thủ 12% HP, Vu Phong rất vững tâm. Một đợt tấn công nữa thôi, trận đấu này sẽ xong.
Chém Lốc Xoáy!
Lạc Hoa Lang Tạ tiếp tục tấn công. Lưỡi kiếm ào ào cuốn đến Dạ Vũ Thanh Phiền.
Và rồi...
Lạc Anh Thức!
Dạ Vũ Thanh Phiền đột ngột đâm ra một nhát cực nhanh cực chuẩn. Rõ ràng hắn ra chiêu sau Chém Lốc Xoáy, nhưng mũi kiếm lại đâm vào Lạc Hoa Lang Tạ trước. Lạc Hoa Lang Tạ liền bị cưỡng chế ngã lăn xuống đất.
Vu Phong sững sờ. Sao có thể? Sao thế tấn công của mình bị ngắt được? Dạ Vũ Thanh Phiền nhanh quá! Nhanh đến mức không kịp xử lý! Lạc Anh Thức cứ như đã thủ sẵn từ trước, chỉ chờ lúc này sẽ đâm ra, và chỉ một nhát đâm ấy đã phá vỡ thế đánh của Lạc Hoa Lang Tạ.
"Bán máu tới mức này trước mặt tôi, gan cậu to nhỉ? Cậu quên tôi đánh kiểu gì rồi à?" Hoàng Thiếu Thiên rốt cuộc đã chịu góp lời. Hắn đang nói về phong cách đánh của mình. Phong cách của hắn là gì? Chắc chắn không phải vừa đánh vừa chat... Chắc chắn là ý khác. Một phong cách khác, ngoài thói quen vừa đánh vừa chat.
Chủ nghĩa cơ hội.
Con người chủ nghĩa cơ hội nhất Vinh Quang. Chỉ một sơ hở, đã đủ cho hắn xoay chuyển tình thế. Chỉ một sơ hở, đã đủ cho hắn ra tay trí mạng.
Vu Phong đâu phải không biết, cũng đâu phải quên? Vu Phong chỉ cho rằng, Hoàng Thiếu Thiên sẽ không tìm thấy sơ hở ở mình, cơ hội ở mình, nhưng rồi...
Ánh kiếm loang loáng. Băng Vũ như những vệt mưa kết băng, từng dòng từng dòng cắt trên thịt da Lạc Hoa Lang Tạ.
20% - 28%.
20% - 25%.
20% - 22%.
20% - 15%.
20% - 11%.
20% - 0%.
Cây HP 32% của Lạc Hoa Lang Tạ đi đứt chỉ trong một đợt. Dạ Vũ Thanh Phiền không mất một giọt máu nào.
Thật đúng là Hoàng Thiếu Thiên! Vu Phong trơ mắt nhìn Lạc Hoa Lang Tạ ngã gục. Tên Hoàng Thiếu Thiên này, luôn sẽ bùng nổ ở thời khắc mấu chốt nhất. Tích tắc bùng nổ ấy, hắn sẽ cướp sạch mọi tâm điểm chú ý. Dù người khác có đánh đẹp đến mấy, hay đến mấy, cũng không cách nào che khuất ánh sáng rực rỡ khoảnh khắc khi hắn ra tay.
Thứ vốn ngỡ đã trong tay mình, cuối cùng vẫn vuột mất. Cảm giác thỏa mãn kia, đảo mắt liền tan thành cát bụi.
Nên tôi mới phải rời khỏi Lam Vũ!
Ở Lam Vũ, chỉ cần anh tự dưng xuất hiện, bao nhiêu ánh nhìn tôi chẳng dễ mới thu hút về mình đều bị cướp mất. Điều đó, thật sự quá tàn khốc với tôi!