Mục lục
Huyền Thoại Trở Về - Diệp Thu (Full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lợi dụng diện tích khủng của Ô Thiên Cơ để giở trò phía sau là thủ đoạn thường thấy ở Diệp Tu khi cầm Quân Mạc Tiếu. Là tử địch chung kết, chiến đội Luân Hồi chắc chắn đã thuộc lòng điều này.

Tuy nhiên, nghiên cứu và sự thật luôn là hai thứ khác nhau. Khi Diệp Tu cầm Ô Thiên Cơ dùng chiêu Xung Phong lao đến, Chu Trạch Khải đã ý thức được khả năng nói trên. Hắn không rời mắt khỏi Quân Mạc Tiếu để xác nhận đối thủ vẫn luôn ở đó. Ô Thiên Cơ đang trong trạng thái Xung Phong cơ mà!

Đúng vậy, Ô Thiên Cơ vẫn trong trạng thái Xung Phong.

Nhưng khi Nhất Thương Xuyên Vân kéo giãn tầm nhìn và tấn công vào phía sau ô, Quân Mạc Tiếu đã biến đâu mất.

Chỉ sững sờ một giây, Chu Trạch Khải rất nhanh hiểu ra.

Hồn Ngự!

Kỹ năng Hồn Ngự của thầy trừ tà thuộc hệ Thánh Chức. Diệp Tu đã khiển Quân Mạc Tiếu triển khai Hồn Ngự, ném Ô Thiên Cơ đi và gây nên hiệu ứng Xung Phong giả.

Trên lý thuyết, hai nghề cùng hệ Thánh Chức dĩ nhiên có thể sử dụng chiêu của nhau, nhưng rất hiếm xảy ra tình huống như hiện tại. Vì sao? Vì trong giới chuyên nghiệp chưa bao giờ có cái khiên nào to như Ô Thiên Cơ, to đến mức che khuất hoàn toàn nhân vật.

Quân Mạc Tiếu không ở sau ô. Hắn đi đâu rồi?

Nhất Thương Xuyên Vân xoay góc nhìn 360 độ, thuận thế triển khai Loạn Xạ. Đạn bắn ào ạt ra bốn phía, tạo thành lưới hỏa lực phong tỏa toàn bộ các góc. Bất ngờ thay, Chu Trạch Khải đã chọn thái độ phòng thủ cho mình.

Song, hắn vẫn không tìm thấy Quân Mạc Tiếu. Góc nhìn quét một vòng mà không phát hiện bất kỳ ai.

Sao có thể?

Chỉ mới chớp mắt, Quân Mạc Tiếu chạy được bao xa?

Thuật Phân Thân? Blink?

Khoan nói vấn đề có để lại bóng hay không, chỉ xét riêng việc Ô Thiên Cơ đang trong trạng thái Hồn Ngự, Quân Mạc Tiếu ắt không thể dùng kỹ năng khác ngoài hệ Thánh Chức. Hồn Ngự không phải vứt bỏ vũ khí. Vũ khí không cầm trong tay, nhưng hệ thống vẫn liên kết nó và nhân vật. Quân Mạc Tiếu đang ở hệ Thánh Chức, mà hệ Thánh Chức thì không có chiêu dịch chuyển.

Chỉ còn một khả năng!

Nhất Thương Xuyên Vân nghiêng người nhảy lên, hai nòng súng trong không trung bẻ ngược, chĩa thẳng về phía Ô Thiên Cơ. Ô Thiên Cơ quả nhiên có biến, đúng vào thời điểm Nhất Thương Xuyên Vân xoay góc nhìn 360 độ, nó đã thu về, để lộ Quân Mạc Tiếu phía sau. Hắn nhấc ô, sải một bước dài lao tới.

Ngoại trừ Chu Trạch Khải, mọi người ngoài trận đều thấy rõ cả quá trình.

Hồn Ngự, không sai. Nhận định cực nhanh của Chu Trạch Khải là cực kỳ chính xác. Quân Mạc Tiếu quả thật đã bật Xung Phong, nhưng sau đó lại dùng Hồn Ngự ném Ô Thiên Cơ đi. Hệ Thánh Chức đúng là không có chiêu dịch chuyển, nhưng cách thức Diệp Tu sử dụng lại không phải chiêu gì đặc biệt, mà là...



... chạy.

Đơn giản vô cùng. Di chuyển tốc độ cao bằng cách bật Phóng Chạy, tiêu hao sức bền thể lực.

Khoảng cách chạy được không xa, chỉ tầm hai ba bước, nhưng chính hai ba bước này lại vừa khéo hoán đổi với Nhất Thương Xuyên Vân. Khi nòng súng Nhất Thương Xuyên Vân chĩa vào sau Ô Thiên Cơ, Quân Mạc Tiếu đã kịp lủi ra phía trước chiếc ô.

Trông cứ như trẻ con đùa giỡn. Song, cả khán giả bình thường cũng hiểu phải có trình cỡ nào mới thực hiện nổi màn đùa giỡn này.

Góc độ Hồn Ngự đẩy Ô Thiên Cơ đi, thời điểm Quân Mạc Tiếu lao theo, thời điểm Hồn Ngự nối tiếp điểm dừng của Ô Thiên Cơ, mỗi một chi tiết nhỏ nhất đều đóng vai trò quyết định, không được phép sai lầm dù chỉ mảy may. Bao nhiêu là thứ, muốn đạt chuẩn một chi tiết thôi đã không dễ dàng, Diệp Tu lại thực hiện toàn bộ ở mức độ hoàn hảo nhất. Kết quả cuối cùng của chuỗi hoàn hảo ấy, là pha cướp thế tấn công nhờ hoán đổi vị trí.

Chu Trạch Khải phát hiện, vội khiển Nhất Thương Xuyên Vân chưa chuyển góc nhìn đã nhảy né, nhưng quá muộn rồi. Một luồng sáng vút lên trước mặt hắn, Quân Mạc Tiếu theo Hồ Quang Thiểm mà tới, nhanh còn hơn đạn từ súng Nhất Thương Xuyên Vân.

Máu bắn tung tóe.

Hồ Quang Thiểm chém trúng Nhất Thương Xuyên Vân, trong khi nòng súng hắn lại chỉ sai hướng.

Đoàng đoàng đoàng đoàng!

Sai hướng, nhưng súng vẫn vang. Thao tác của Chu Trạch Khải quá mượt, muốn ngừng mà không cách nào ngăn cản quán tính.

Có điều, hắn xử lý tình huống nhanh không kém. Tập Kích Gối!

Trên đà nhảy, Nhất Thương Xuyên Vân húc gối về phía Quân Mạc Tiếu. Tập Kích Gối có hiệu ứng đẩy lùi, đủ sức kéo dài khoảng cách giữa hai nhân vật. Thấy vậy, Diệp Tu liền khiển Quân Mạc Tiếu lách người, tách Ô Thiên Cơ thành song kiếm thuận thế đâm ra.

Hai luồng sáng đan xen: Đâm Chéo Tay!

Một kỹ năng cấp thấp của thích khách, hiệu ứng thay đổi tùy món vũ khí tuyển thủ chọn dùng là song kiếm hay dao găm. Nếu là song kiếm, tư thế đan xen hai thanh kiếm sẽ gây áp chế mục tiêu di chuyển.

Nhưng khi hai luồng sáng lóe lên và giao nhau, lại không kẹp trúng mục tiêu nào.

Đoàng đoàng đoàng đoàng...

Súng vẫn vang tiếng, lửa vẫn loáng lên ánh vào đôi mắt Quân Mạc Tiếu. Nhất Thương Xuyên Vân bị Hồ Quang Thiểm chém trúng, lại có thể kéo dài khoảng cách với đối thủ.

Nòng súng chĩa sai hướng?



Quán tính hành động, không cách nào ngăn cản?

Sai quá sai.

Chu Trạch Khải không hề sơ sẩy, càng không có chuyện không khống chế được đôi tay mình. Hai súng chĩa vào vị trí ban đầu của Ô Thiên Cơ, nhưng vì sao bắn hụt?

Vì hắn hoàn toàn không nhắm đến tấn công. Nếu trước đó hắn vào thế phòng ngự, thì lúc này, hành động nhảy lên của Nhất Thương Xuyên Vân là thái độ bỏ chạy. Nòng súng chỉ hướng khác vì không cần mục tiêu. Điều Chu Trạch Khải cần, là sức giật hỗ trợ Nhất Thương Xuyên Vân di chuyển.

Chu Trạch Khải đang Phi Súng!

Mãi đến lúc Nhất Thương Xuyên Vân tách xa khỏi Quân Mạc Tiếu, vô số người vẫn chưa hiểu ra, cứ ngỡ Chu Trạch Khải có ý định gì đặc biệt. Họ sao biết được rằng, đây chính là cách xử lý của Chu Trạch Khải tận từ khi xoay góc nhìn một vòng mà không phát hiện thấy Quân Mạc Tiếu. Điều đang xảy ra trước mắt, chẳng qua chỉ là kết quả sau cùng.

Hai nhân vật chỉ dính vào nhau trong tích tắc và rồi tách ra cũng trong tích tắc. Ba ô mà thôi! Đâm Chéo Tay thất bại, Quân Mạc Tiếu quay phắt đầu đổi hướng, đâm tiếp!

Blink Đâm!

Trận bán kết với Bá Đồ, Diệp Tu từng ép lên Ô Thiên Cơ chiêu Blink Dao của thích khách và làm một pha ấn tượng khó quên. Trận đêm nay, kỹ năng đầu tiên được ép lại là chiêu thường bị so sánh với Blink Dao nhất: Blink Đâm.

Chỉ có ba bước, chớp mắt là tới: Blink Đâm!

Mỗi tội, đây không phải Blink hàng thật giá đúng. Đây chỉ là chiêu di chuyển chứ không phải dịch chuyển. Tốc độ có nhanh đến mấy, vẫn phải thực hiện đầy đủ quá trình quay đầu, cất bước, rồi mới vụt lao đi.

Nhưng Chu Trạch Khải còn nhanh hơn!


Nếu Blink Đâm không thể triệt tiêu khoảng cách ba ô ngay lập tức, họng súng đen ngòm chắc chắn chĩa vào trán Quân Mạc Tiếu.


Nòng súng rất dài, mình súng cũng dài. Chu Trạch Khải cầm trên tay, không còn là súng nòng xoay nữa.


Đại chiêu level 70 của thiện xạ: Barrett Bắn Tỉa.


Cự ly chỉ ba ô, Chu Trạch Khải lại dùng đến Barrett Bắn Tỉa!


Khán giả ngổn ngang trăm mối. Tên Chu Trạch Khải này, trong trận và ngoài trận cứ như hai người khác nhau. Ngoài trận tích chữ như vàng, trong trận ngạo nghễ hung hăng.


Đoàng!


Barrett Bắn Tỉa nổ vang, đinh tai nhức óc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK