Art: Weibo @霜天_
Chương 68: Chuyện năm đó [68] Mục tiêu ban đầu, cơ mật nội bộ
Dịch: CP88
Mang đi nơi khác không xin phép không sao nhưng vui lòng ghi rõ tên dịch giả hoặc dẫn link. Đây là sự tôn trọng tối thiểu bạn nên làm dành cho dịch giả. CP88 xin chân thành cám ơn!
***
Thịnh Khánh nói: “Nhưng ba người họ lần này đã nắm hết ba vị trí đầu bảng rồi.”
Mặc Tùy An khó chịu nhíu mày: “Ai biết họ dùng thủ đoạn gì.”
Một câu này vừa nói ra, ai cũng không lên tiếng.
Tuy các giáo viên đã kiểm tra camera giám sát, xác nhận Mặc Khuynh không gian lận, nhưng lấy biểu hiện trước giờ của Mặc Khuynh, vẫn sẽ có những người nghi ngờ thành tích của cô.
– – Sao chỉ vừa mới chung một tổ với Mẫn Sưởng và Thẩm Kỳ, thành tích của cô đùng một cái tiến bộ vượt bậc như thế?
– – Đây cũng quá không thực tế rồi.
Lã Chiến đẩy kính, trầm giọng nói: “Chỉ là một cái kỳ thi mà thôi, không chứng minh được gì cả, kết quả thi đại học mới là thành tích thực sự. Bao gồm cả cuộc thi toán mô hình lần này, chưa gì đã kiêu ngạo phách lối, đến lúc có kết quả cuộc thi toán mô hình mới biết thực lực chân chính là như thế nào.”
(*) yah chỉ là thi giữa kỳ thôi, nhưng học sinh ruột của ông cứ ứ làm được đấy:))))
“Thầy Lã nói đúng đó.” Mặc Tùy An tán đồng gật đầu, vừa chuyển tầm mắt, đã thấy bóng dáng của Mặc Khuynh gần đó, cậu ta không khỏi hơi khựng lại, sau đó dùng ánh mắt khiêu khích ném về phía Mặc Khuynh, “Thành tích chân chính mới là thực lực.”
Sau Mặc Tùy An, những người còn lại cũng đã phát hiện ra sự có mặt của Mặc Khuynh, tầm mắt đồng loạt chuyển sang cô.
Mặc Khuynh lại làm như không thấy họ, thong thả lướt qua đi vào cửa hàng.
Bốn người nhìn theo bóng lưng cô, biểu tình không ai giống ai, mỗi người đều có suy nghĩ của riêng mình.
…
Sau quầy thanh toán, Qua Bốc Lâm đang tính tiền, liếc thấy Mặc Khuynh thì hai mắt sáng lên, hỏi: “Mặc Khuynh, sao cô lại đến đây?”
“Có việc.”
Mặc Khuynh đứng ở cửa, tay khẽ nhấc, xoay tấm biển “Mở cửa” sang mặt “Hôm nay tạm ngừng kinh doanh”.
Qua Bốc Lâm hiểu ý, tốc độ thanh toán nhanh hơn, lại giục mấy học sinh còn đang lề mề chọn lựa nhanh chóng kết thúc.
Đợi người cuối cùng rời khỏi, Qua Bốc Lâm ra khỏi quầy thanh toán, hỏi: “Có chuyện gì?”
Mặc Khuynh nhìn về phía mấy chiếc ghế đặt ngoài cửa.
“Đến, ngồi đi.” Qua Bốc Lâm lập tức nói.
Rất nhanh, hai người ngồi xuống ghế, Qua Bốc Lâm còn nhanh nhẹn bưng một đĩa trái cây đến, lại cầm thêm mấy túi snack.
“Sao anh biết hình xăm của tôi có từ một trăm năm trước?” Mặc Khuynh hỏi.
Không dài dòng vòng vo, đi thẳng vào vấn đề.
Qua Bốc Lâm hơi ngẩn ra.
Trước đó Qua Bốc Lâm ở trước mặt Tống Nhất Nguyên, Mẫn Sưởng và Mặc Khuynh đã hỏi ra một câu này. Nhưng Tống Nhất Nguyên và Mẫn Sưởng đều nghĩ là Qua Bốc Lâm biết nên không để tâm lắm.
Nhưng Mặc Khuynh lại để tâm.
Giữa các nhánh trong căn cứ số 08 vốn không có chuyện trao đổi tin tức.
Huống hồ, chuyện lớn như Mặc Khuynh thức tỉnh, căn cứ số 08 đã sớm giấu kín, biết chuyện không có mấy người. Ngoại trừ mấy vị lãnh đạo, người quan sát, và mười người được phái đến tiếp xúc với cô trong vòng một tháng sau khi cô thức tỉnh thì những người không có nghĩa vụ đều không biết.
Qua Bốc Lâm là thủ lĩnh của nhánh Thần quái, dĩ nhiên không thể biết được chuyện này.
Huống hồ —
Mặc Khuynh và Giang Diên đều không tin quỷ thần, nên lúc thành lập ra căn cứ số 08 vốn không có “Nhánh Thần quái” nào cả. Cũng không biết cái nhánh này từ đâu lòi ra.
“Cô nói cái này à.” Qua Bốc Lâm phản ứng lại, cười cười, “Nói ra thì dài dòng lắm.”
Mặc Khuynh híp mắt, “Vậy thì nói ngắn gọn thôi.”
“Đây là cơ mật chỉ có thành viên của nhánh Thần quái mới có quyền được biết.” Qua Bốc Lâm giương mắt, ánh mắt nhìn chằm chằm Mặc Khuynh có thêm mấy phần cợt nhả, “Trừ phi cô gia nhập nhánh Thần quái.”
Hai ngón tay của Mặc Khuynh khẽ nhấc, ánh sáng từ chiếc châm bạc lóe lên, nhằm thẳng chân Qua Bốc Lâm phóng tới.
Qua Bốc Lâm phản ứng nhanh tránh đi, hai chiếc châm bạc kia vụt qua, sát ngay bên cạnh, không vào đến một nửa.
Qua Bốc Lâm cúi đầu nhìn, rùng mình một cái, nghĩ thôi đã thấy sợ. Nhưng rất nhanh, anh ta ngẩng đầu, sợ hãi trên mặt thoáng cái biến mất, chỉ còn lại kiên định và thản nhiên.
“Đây là cơ mật nội bộ, một trăm năm nay vẫn luôn như thế.” Qua Bốc Lâm đứng thẳng lưng, nghiêm mặt nói, “Tôi thân là thủ lĩnh, không thể làm trái.”
Nói xong, lại bổ sung: “Căn cứ của chúng ta có một quy định, nếu là nhân viên ngoài biên chế hoặc là người mới thì sau khi thi chuyển sang chính thức có thể lựa chọn bất cứ nhánh nào gia nhập. Nếu là nhân viên gạo cội muốn chọn lại thì cần rời khỏi, một thời gian sau gia nhập lại. Tôi biết cô không phải nhân viên ở căn cứ số 08, không thuộc nhánh nào. Nếu cô muốn tiến vào căn cứ số 08 thì nhánh Thần quái của chúng tôi lúc nào cũng mở rộng cửa chào đón.”
Mặc Khuynh suy nghĩ một lát, hỏi: “Hình xăm của tôi là cơ mật nội bộ?”
Qua Bốc Lâm gật đầu:”Đúng.”
“Chủ nhân của hình xăm, trong cơ mật đó có được ghi lại không?”
“Có.”
“Là ai lưu lại?”
“Người thành lập ra căn cứ số 08.” Những gì có thể nói ra, Qua Bốc Lâm cũng không giấu diếm, “Tuy nhiên chúng tôi cũng không biết người đó là ai.”
Mặc Khuynh lại hỏi: “Nhánh Thần quái của mấy người là giữa chừng được lập ra?”
“Đúng.” Qua Bốc Lâm cũng không phủ nhận, nhưng anh ta hoàn toàn không vì thế mà tự ti, ngược lại tỏ ra tự hào nói, “Những gì tôi có thể nói với cô chính là, nhánh Thần quái của chúng tôi tồn tại chính là vì cơ mật nội bộ này.”
“…”
Qua Bốc Lâm đã thành công lôi kéo sự hứng thú của Mặc Khuynh.
Rất nhanh, Qua Bốc Lâm hỏi: “Sao hả, cô tham gia không?”
“Không.”
Mặc Khuynh không muốn nhảy vào cái hố này, dứt khoát từ chối.
Cô đứng lên, không đôi co với Qua Bốc Lâm, cực kỳ quyết đoán rời đi.
Qua Bốc Lâm “ây” một tiếng, muốn gọi cô lại, nhưng nghĩ rồi lại nghĩ, cuối cùng vẫn nhịn xuống, nhìn theo Mặc Khuynh rời khỏi.
– – Chuyện này đã có trong dự liệu của anh ta.
*
Ở thành phố Đông Thạch, kỳ thi giữa kỳ được tổ chức cùng lúc trên toàn thành phố, cũng là cuộc thi đánh giá giành được sự quan tâm của tất cả học sinh, giáo viên và phụ huynh.
Trước khi kết quả được công bố, sự chú ý của mọi người đều tập trung trên ba người Mẫn Sưởng, Ôn Nghênh Tuyết và Mặc Tùy An, ai ngờ sau khi công bố kết quả thì Mặc Khuynh và Thẩm Kỳ lại trở thành tâm điểm.
Đều là những cái tên mang theo không ít drama, sau một lần tỏa sáng này, chuyện về hai người đều được đào lại mang ra tán gẫu.
Đồng thời, cuộc thi toán mô hình vốn không có mấy cảm giác tồn tại cũng nhận được sự chú ý xưa nay chưa từng có.
Ai cũng muốn biết — tổ ba người Mặc Khuynh giữa đường nhảy vào liệu có thể đoạt giải không, có thể phân cao thấp với tổ ba người của Ôn Nghênh Tuyết hay không.
Thế là giữa các học sinh trong trường, hàng ngày ngoại trừ việc học thì còn có thêm một việc cần làm nữa đó là —
Xé lịch, chờ kết quả cuộc thi toán mô hình được công bố.
Nhưng mà, trước ngày đó, Trung học trực thuộc số một bỗng có một sự kiện phát sinh, khiến sự chú ý của mọi người đặt trên hai tổ của Mặc Khuynh và Ôn Nghênh Tuyết tạm thời chuyển sang Lã Chiến.
Lã Chiến dùng thân phận “cháu trai của Lã Chi Thụ” tiếp nhận một cuộc phỏng vấn của quốc gia.
Hơn nữa, sau khi video phỏng vấn được đưa lên, bởi vì diện mạo anh tuấn và lý lịch xuất sắc, thoáng cái trở thành người nổi tiếng.
***
88: Người thành lập ra căn cứ số 08, không phải Khuynh thì là anh Giang rồi, Bát đoán cũng gần gần sát đấy chứ nhỉ kk, ván cờ mà Khuynh và Giang Khắc đang hoang mang chắc cho anh Giang Diên sắp đặt chứ ai ở bộ này xứng đáng làm trùm cuối hơn chứ:>>