Đây chắc chắn là hình mẫu lý tưởng hoàn hảo của xe cứu hỏa, mọi người ngày trước chỉ có thể tưởng tượng, nhưng
hôm nay đã có người biến nó3 thành sự thật rồi.
hội trường, đèn flash nháy lên điên cuồng.
Chiến Vũ Hằng ngồi bên cạnh chủ vị, cảm xúc bỗng trở nên r1ối bời.
Ước mơ từ nhỏ của anh ta chính là vượt qua Chiến Lệ Xuyên.
Dù gì cũng đều là con cháu của nhà họ Chiến, anh ta ng9hĩ Chiến Lệ Xuyên giỏi như vậy thì chắc chắn mình cũng
không kém cạnh gì.
Đặc biệt là sau này lớn lên rồi, anh ta vô tình phát h3iện các cô cậu chủ của nhà họ Chiến là mình, Chiến Thư Du và
Chiến Lệ Xuyên đều không có bất cứ quan hệ máu mủ nào với ông nội, anh ta cà8ng muốn dùng thực lực để chứng
tỏ bản thân, để ông nội đánh giá mình cao hơn.
Anh ta vẫn luôn nghĩ ông nội rất thiên vị Chiến Lệ Xuyên đến không có điểm dừng, thế nên anh ta dần dần hình
thành ý thù địch với Chiến Lệ Xuyên. Nhưng hôm ấy, khi cả nhà ông hai đến nhà chính gây chuyện rồi bị đuổi ra
khỏi cửa, anh ta lén lút ở phía sau nghe bọn họ nói chuyện mới hiểu ra, hóa ra tất cả những thứ này đều là vì Chiến
Lệ Xuyên.
Anh ta và Chiến Thư Du tồn tại chỉ vì ông nội muốn để Chiến Lệ Xuyên có anh chị em, không để nó cô đơn trong
quá trình trưởng thành.
Đến em trai ruột, người thân duy nhất trên đời này, đó cũng chỉ là một con chó đối với ông nội mà thôi. Khỏi phải
nói đến hai đứa trẻ không có bố mẹ như anh ta và Chiến Thư Du.
Nói trắng ra thì bọn họ chỉ là kẻ dùng để phò tá Chiến Lệ Xuyên.
Còn bọn họ lại không tự biết mình, lúc nào cũng thấy không công bằng.
Không muốn làm binh sĩ của tướng quân không phải là một binh sĩ tốt. Thế nên anh ta luôn muốn đuổi kịp, muốn
vượt hơn.
Anh ta đã có thể coi là người tài ba trong những nhà tài phiệt gia thể lớn rồi, bởi vì công tử tài phiệt thế gia thật sự
không có mấy người dựa vào năng lực bản thân mà học hết tiến sĩ.
Nhưng anh ta lại dựa vào nghị lực và tinh thần không chịu thua kém của mình, học hết tiến sĩ và tốt nghiệp với
điểm số cao
Nhưng cho dù như vậy, Chiến Lệ Xuyên vẫn là tảng đá ngáng chân trên con đường dẫn đến vinh quang của anh ta.
Rõ ràng là nhỏ tuổi hơn anh ta nhiều như thế, anh ta khó khăn lắm mới học hết tiến sĩ, Chiến Lệ Xuyên lại rút ngắn
rất nhiều năm mà học xong, hơn nữa còn là song bằng.
Điều đả kích người khác nhất chính là bình thường Chiến Lệ Xuyên chẳng mấy khi dùng đến hai cái bằng tiến sĩ
này, sau khi nắm được Tập đoàn AUPU, Chiến Lệ Xuyên đã tự nghiên cứu về chip, tự làm nghiên cứu khoa học.
Thế nên Chiến Vũ Hằng mới hận anh như thể.
Hận anh quá xuất sắc, át đi ánh sáng của tất cả mọi người xung quanh.
Nhưng vào cái đêm cả nhà ông hai bị đuổi đi, thậm chí cả khi ông hai bị đột quỵ, nhà họ Chiến cũng không cho một
tài xế nào đưa họ đến bệnh viện, anh ta đã nhụt chí hoàn toàn.
Thế nên buổi tối hôm ấy, ông nội xuất hiện ở phòng của anh ta, bảo anh ta thu dã tâm lại thì anh ta có thể sống ở nhà họ Chiến cả đời,
làm phó chủ tịch cả đời, anh ta bèn từ bỏ suy tính hoàn toàn.
Cho dù Chiến Lệ Xuyên chi là một tên liệt thì vẫn có thể sử dụng bộ não khác với người thường của mình để sáng tạo ra những thứ
mà anh ta không thể sáng tạo ra.
Đây là sự khác biệt giữa anh ta và Chiến Lệ Xuyên.
So với việc thù hận và đố kị, thà thản nhiên chấp nhận, hưởng thụ cho tốt thì hơn.