Ông cụ sầm mặt nhìn Chiến Vũ Hằng, sắc mặt đen như mực.
“Anh cho rằng anh liên kết những cổ động này của tập đoàn thì anh sẽ3 có thể ngồi vào vị trí chủ tịch hội đồng
quản trị à?”
Chiến Thư Du cũng nhận được tin tức nên cũng tới tham gia cuộc họp n1ày.
Nhìn những người đang nói giúp cho Chiến Vũ Hằng một lượt, Chiến Thư Du cười lạnh: “Anh cá, có phải anh đã
quên công ty9 thuộc về ông nội rồi không? Cổ phần cũng đều là do ông nội chia cho, chỉ cần ông nội không cho thì
anh có nhảy nhót ở phía sau lợi3 hại đến đâu thì cũng không thể làm chủ tịch hội đồng quản trị tương lai của tập
đoàn AUPU được.”
Rất nhiều người đã lôi ké8o Chiến Vũ Hằng lên rồi, lúc này anh ta không thể chùn chân được. Một khi anh ta chùn
chân vào thời điểm này, các cổ đông và quản lý cấp cao bên dưới sẽ cảm thấy anh ta không có trách nhiệm.
“Ông nội, nếu chủ ba không xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì thì cháu tin rằng không ai ủng hộ cháu làm giám đốc
điều hành. Nhưng ông cũng biết, cho dù cô Đổng có đích thân làm phẫu thuật cho chủ ba thì tình hình của cậu ấy
nhiều nhất cũng chỉ có thể khôi phục đến mức có cảm giác từ vùng bụng trở lên. Thử hỏi, một người như vậy, sau
này sao có thể dẫn dắt tập đoàn AUPU trở nên huy hoàng được?”
Chiến Thư Du tiếp tục phản pháo: “Nói cứ như thể anh làm giám đốc điều hành thì có thể dẫn dắt tập đoàn AUPU
huy hoàng vậy. Đừng quên rằng lúc đầu nếu không có A Xuyên, mấy lần đưa ra quyết định sai lầm của anh đã suýt
đầy tập đoàn AUPU xuống vực sâu rồi.”
“Ai mà chẳng có lúc còn trẻ? Ai mà không đưa ra quyết định sai lầm bao giờ? Anh cũng có lúc làm sai, lẽ nào em thì
không à? Không nói đến những chuyện khác, nói ngay đến lần đầu thầu hàng loạt đất đai tại thành phố J và thành
phố S lần này thôi, quyết định của chủ ba là một sai lầm.”
“Theo như anh được biết, hai mảnh đất đó, một là nhà họ Đỗ để mắt tới, một mảnh là nhà họ Để giàu nhất châu Để
để mắt tới. Mặc dù cuộc đấu thầu vẫn chưa bắt đầu, những doanh nhân thông minh đều biết đi đường vòng, nhưng
chủ ba lại nhảy vào tranh giành. Trúng thầu rồi thì cũng là mua về với giá cao, không trúng thầu thì là tự dưng
khiến hai nhà đó nâng giả lên, đây không phải là đắc tội với người khác sao?”
“Mặc dù tập đoàn AUPU lớn mạnh nhưng lại chỉ là giàu nhất thành phố H thôi, căn cơ của chúng ta lớn hơn nhà họ
Đỗ và nhà họ Để được à?”
“Đúng vậy đó chủ tịch, Phó chủ tịch Hằng nói đúng. Mặc dù tập đoàn AUPU đã trở nên huy hoàng dưới sự dẫn
dắt của giám đốc điều hành, nhưng dù sao thì giám đốc điều hành cũng bị thương nặng, ốc còn không mang nổi
mình ốc, hoàn toàn không có tâm tư để quản lý công ty. Để ổn định tập đoàn, tôi cho rằng bắt buộc phải thay giám
đốc điều hành.”
Ông cụ Chiến Nhân Cẩm cười ha ha nói: “Em thấy Vũ Hằng hay Thư Du đều rất ưu tú, dù ai trong hai đứa quản lý tập đoàn đều là lựa chọn không tồi. Anh cả tốt số, ba đứa cháu đều giỏi giang như vậy, nhưng em thấy nếu so sánh thì Vũ Hằng thích hợp là giám đốc điều hành hơn.”
Ngay khi vừa dứt lời, vị trí dành riêng cho giám đốc điều hành bên cạnh ông cụ Chiến đột nhiên sáng lên. Bóng dáng của Chiến Lệ Xuyên xuất hiện bên cạnh.