“Cái này……”
Diệp bá không nói gì.
“Ta được không, Quách đại sư, ta cùng với…… hắn, cũng được xem là chí thân phải không?”
Diệp Tiểu Manh giọng run run hỏi, hiện tại nàng, tuy là vẫn chưa phục hồi tinh thần, sau khi nghe những gì cha mình nói, nhưng tình thế cấp bách lắm rồi, nàng cũng không để ý nhiều đến việc đó.
Lão Quách hiểu được ý nàng, liếc nhìn Diệp bá một cái, rồi quay sang nói với Diệp Tiểu Manh: “Nếu các người đúng là anh em cùng cha khác mẹ, đương nhiên là có thể, nhưng khó là ở chỗ, muốn đánh tan bảy cây hồn đinh, phải cần đến lượng máu rất lớn, có thể....ngươi sẽ chết.”
“Ta không sợ!”
“Tiểu Manh không được!”
Diệp bá bắt lấy tay con gái, nước mắt chảy ra, “Ta đã mất đi Tiểu Thước, ngàn vạn lần đừng để ta phải mất thêm con nữa!”
Diệp Tiểu Manh vẻ mặt phức tạp, nhìn Diệp bá, thở dài nói: “Chuyện này con thực sự rất giận cha, con…..
còn chưa có thể tiếp thu được chuyện này, nhưng cha đã chủ động thừa nhận chuyện này, con cũng không hận cha, để con đi……”
Nói xong, đẩy tay Diệp bá ra, chạy về hướng chân núi.
“Tiểu Manh, Tiểu Manh!”
Diệp bá thất thanh kêu to, định đuổi theo, nhưng bị Lão Quách ngăn lại.
“Nó đã đi rồi, hiện tại ngươi đuổi theo, cũng chỉ làm xấu thêm tình huống, hãy tôn trọng lựa chọn của nó đi”
Lão Quách thở dài, nói.
Diệp Tiểu Manh chạy nhanh xuống đến chân núi, nhìn về hướng Quỷ mẫu bên kia, phát hiện hai tay bà ta vẫn nắm chặt mệnh đèn do An Tĩnh Phong hoá thành, từng luồng oán khí mạnh mẽ, theo hai tay hội tụ trên mệnh đăng, mệnh đèn đang từng chút phân giải thành kim phấn, phóng xuất ra linh lực cường đại, một bộ phận cùng với oán khí triệt tiêu lẫn nhau, một bộ phận toả ra bốn phía, không ngừng giết chết quỷ tốt đang cố đi tới, đem đại quân ngăn cản lại.
Bất quá mệnh đèn dưới sự đối kháng của Quỷ Mẫu, mà đang tắt dần dần.
Diệp Tiểu Manh biết mệnh đèn không thể chống đỡ được lâu lắm, vì thế không chút do dự chạy tới đằng sau Diệp Thiếu Dương, kêu một tiếng: “Thiếu Dương ca!”
Diệp Thiếu Dương đang giao chiến với Diệp Tiểu Thước cùng lũ lệ quỷ, trải qua một khoảng thời gian, cuối cùng cũng chiếm thế thượng phong, dùng sức lực của bản thân, mà ngăn chặn trạng thái bộc phát của Diệp Tiểu Thước cùng đám Quỷ Thủ cấp bậc lệ quỷ, thật là không dễ dàng gì, nhưng mà trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể đánh thắng ngay được.
Nghe tiếng Diệp Tiểu Manh, Diệp Thiếu Dương đang đánh nhau từ xa, quay đầu lại nhìn nàng một cái, trách mắng: “Nơi này rất nguy hiểm, muội tới đây làm gì, mau quay trở về, nói Tiểu Bạch nhanh chóng giết địch, giết xong qua đây hỗ trợ, để ta đi đối phó Quỷ Mẫu!”
Diệp Tiểu Manh vội vàng nói: “Thiếu Dương ca, nghe Quách đại sư nói, nếu có thân nhân nguyện ý dâng ra máu của mình, thi triển Mao Sơn Huyết Quy Thuật, có thể làm cho Diệp Tiểu Thước khôi phục ý thức đúng không?”
Diệp Thiếu Dương cả kinh, nói: “Phải là chí thân mới được, Tam Nương hiện đang bị phong ấn, không có biện pháp nào tác pháp.”
Diệp Tiểu Manh cắn cắn môi, cúi đầu nói: “Tiểu Thước là ca ca cùng cha khác mẹ với muội, muội có thể……”
Diệp Thiếu Dương cảm giác như bị sét đánh trúng, vừa trở tay vung kiếm, ngăn chặn công kích của Diệp Tiểu Thước, vừa quay đầu lại nhìn nàng một cái, nói: “Muội không nói giỡn chứ?”
“Muội cũng mới vừa biết thôi, chuyện này tuyệt đối chính xác, bằng không cha muội cũng không có dũng khí mà nói ra.”
Diệp Tiểu Manh gấp đến muốn độ khóc, “Thiếu Dương ca đừng hỏi nữa, mau tác pháp đi!”
Diệp Thiếu Dương lúc này đây mới thực sự nghiêm túc suy nghĩ đến chuyện này, nếu đây là sự thật, chỉ cần diệp Tiểu Thước có thể khôi phục được ý thức, thì tất cả sẽ có hy vọng, nhưng mà…… “Tiểu Thước bị đánh hạ bảy cây hồn đinh, muốn hòa tan toàn bộ, cần phải dùng lượng máu rất lớn, thiếu một chút cũng sẽ uổng phí hết, nhiều máu như vậy…… có thể muội sẽ chết.”
“Muội không sợ,”
Diệp Tiểu Manh không chờ hắn nói xong, ra sức lắc đầu, nói: “Hiện tại lúc mọi người cần đến muội, muội sẽ không lùi bước, Thiếu Dương ca, cầu xin huynh hãy động thủ đi, nếu chậm trễ thì tất cả mọi người đều sẽ chết.”
Diệp Thiếu Dương cắn chặt răng, hạ quyết tâm, cắn đầu lưỡi, phun một ngụm máu lên Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, niệm một lần chú ngữ, sau đó đem cắm bảo kiếm xuống mặt đất, dùng máu Thiên sư kích phát linh lực Long Tuyền kiếm, hình thành kết giới đơn giản, có thể ngăn cản chừng mười giây, hơn mười giây cũng là đủ rồi.
Diệp Thiếu Dương bước nhanh đến bên người Diệp Tiểu Manh, bàn tay nắm lấy cổ tay của nàng, đem tay áo vén lên, lộ ra một cánh tay trắng như tuyết, cắn răng nói: “Ta bắt đầu đây, sẽ đau một chút.”
Nói xong lấy ra Mao sơn diệt linh đinh, rạch một đường trên cổ tay của nàng, máu tươi lập tức chảy ra.
Diệp Thiếu Dương hạ quyết tâm, dùng diệt linh đinh vẽ nhanh phù ấn dùng để thi triển Huyết quy thuật, sau đó đâm vào động mạch tại mệnh môn, bấm một cái chỉ quyết, thì thầm: “Huyết quy tầm thân, tâm hoàn băng thanh, thiên thượng lão quân cấp cấp như luật lệnh!" Lấy tay nhấn một cái trên miệng vết thương, dẫn ra một làn sương máu, vội vàng dùng hoàng phiếu giấy hứng lấy, phi thân dẫn ra bên ngoài kết giới, Diệp Tiểu Thước đang ở chỗ kết giới tạm thời do Diệp Thiếu Dương bố trí mà điên cuồng tấn công, đột nhiên nhìn thấy một tấm hoàng phiếu bay tới trước mặt, liền lật tay đánh ra, hoàng phiếu vừa vặn dán lên tay hắn.
Diệp Thiếu Dương tay khác cầm lấy tơ hồng, bay nhanh tới mà buộc vào tay Diệp Tiểu Thước.
dùng sức kéo lại, không đợi hắn phản ứng, nhanh tay liền cầm bút chu sa, vẽ một phù ấn lên hoàng phiếu giấy, giống như cái phù ấn trên tay Diệp Tiểu Manh, máu của Diệp Tiểu Manh trên hoàng phiếu lập tức thẩm thấu ra, cùng phù ấn trên tay nàng, đồng thời xuất ra huyết quang, giao hội trên không trung.
Diệp Tiểu Thước cả người run run lên một chút, bị máu của Diệp Tiểu Manh phá tan cây hồn đinh thứ nhất được đóng tại đại huyệt trên cổ tay, toàn thân rơi vào trạng thái hôn mê.
Thành công rồi! Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi, thật không nghĩ tới được...Diệp Tiểu Manh quả nhiên là muội muội của Diệp Tiểu Thước.
Trong lúc nhất thời, bọn tiếp dẫn tiên nữ cùng lũ quỷ thủ bên người Diệp Tiểu Thước đều đứng ngây ngẩn cả người ra, bọn chúng không hiểu đạo thuật, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết đứng ngốc ở đó, đến ngay cả việc công kích phong ấn tạm thời mà cũng quên.
“Giết Kim Đồng, giết hắn!”
Quỷ Mẫu hai tay vẫn đang nắm mệnh đèn, còn chưa có thể hoàn toàn tiêu hao uy lực của mệnh đèn, không dám rời tay, đành phải ra mệnh lệnh cho mấy tên quỷ tốt đang đứng gần Diệp Tiểu Thước.
Đám quỷ tốt đó đang đứng ngẩn ngơ, lập tức không chút do dự, thi hành mệnh lệnh, xuống tay với Diệp Tiểu Thước, kẻ mà một phút trước đây vẫn là thượng cấp của chúng.
Diệp Thiếu Dương rút Thất Tinh Long Tuyền Kiếm từ trên mặt đất lên, đứng bên người Diệp Tiểu Thước, bảo vệ hắn.
Không phải chịu áp lực từ Diệp Tiểu Thước, một con quỷ thủ đối với một pháp sư khác là khó có thể đối phó, nhưng trước mặt Diệp Thiếu Dương cũng chỉ là tiểu yêu lâu la mà thôi.
Lập tức vung lên Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, phàm là những con tiến vào phạm vi công kích, một con cũng không tha.
Nhìn không thấy có bao nhiêu máu của Diệp Tiểu Manh chảy ra, nhưng phù ấn trên tay cô cùng với phù ấn được dán lên trên tay Diệp Tiểu Thước vẫn luôn lập loè.
Qua một hai phút, Diệp Thiếu Dương quay đầu lại quan sát Diệp Tiểu Thước, đã có ba hồn đinh trên quỷ huyệt được giải khai, quay lại nhìn sang Diệp Tiểu Manh, sắc mặt đã bắt đầu có chút tái nhợt.
Diệp Thiếu Dương trong lòng kinh hãi, không ngờ hồn đinh trong cơ thể Diệp Tiểu Thước lại bị đóng sâu như vậy, chỉ mới mở được ba cây đinh, mà cũng làm cho Diệp Tiểu Manh có chút không chống đỡ hết nổi, nếu cứ vậy tiếp tục, làm sao Tiểu Manh chịu được?