Mục lục
Truyện: Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân (full) Diệp Thiếu Dương - Tác giả: Thanh Tử
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng vừa rồi sau khi khai ngộ, vận dụng đối với lệ khí, quả thực thu phóng tự nhiên giống với cương khí của bản thân… Nhưng giống như lệ khí trong cơ thể của mình vẫn chưa hoàn toàn được khai phá, mình tính toán một phen, nếu đem lệ khí trước mắt có thể thi triển tính ở trong cương khí, nhắm chừng pháp lực ít nhất tăng lên hai thành.

Hai thành… Nghe không tính là gì, nhưng từ khi tấn thăng bài vị linh tiên, cho dù là đề cao một chút xíu cũng cực khó được, Diệp Thiếu Dương đã rất thỏa mãn.

Nói sơ qua tình huống, trong lòng mọi người đều cao hứng vì hắn, nhưng loại không khí trước mắt, thật sự là cao hứng không nổi.

Đoàn người thương lượng một phen, ở bên cạnh phần mộ Ngô Gia Đạo đào cái hố, đem Chung Trạch Văn cũng vùi lấp vào, hai bọn họ chôn cùng một chỗ, rất tốt.

Ở trước mộ phần của hai người lẳng lặng đứng hồi lâu, Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn đám người Chanh Tử, bảo bọn họ về âm ty, nhiệm vụ hoàn thành, bọn họ1một mực ở lại nhân gian cũng không thích hợp.

“Vậy ta cũng đi đây.” Lâm Tam Sinh nói, “Có việc lại triệu hồi ta.”


Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, giữa bọn họ với nhau, không cần thiết nói bất cứ lời cảm tạ nào, đoàn người ân cần thăm hỏi lẫn nhau, sau đó Chanh Tử, Mỹ Hoa và Lâm Tam Sinh cùng lên đường.

Phượng Hề tự nhiên cũng theo bọn họ cùng nhau đi.

Tiểu Cửu bởi vì là ở Thanh Minh giới, một người tương đối đặc thù, nán lại ở bên Diệp Thiếu Dương không đi, Diệp Thiếu Dương cũng chưa hỏi tới cô.

Đoàn người trở lại doanh địa, không lâu sau, Qua Qua và Tiểu Thanh kết bạn quay về, mệt không chịu nổi, công bố bọn họ ở trong động lượn một vòng, chỉ ở trong thi huyệt tìm được mấy con cương thi, tiêu diệt toàn bộ rồi.

Diệp Thiếu Dương gật đầu nói: “Tiểu Thanh, ngươi đừng về âm ty, ngươi đi Đông hải tìm Tiểu Bạch đi, tuy nói cô ấy là theo Đạo Phong, nhưng đứa nhỏ này quá đơn thuần, ta chung quy có chút không yên tâm, ngươi đi trông5cô ấy một chút, vừa lúc cũng có thể giúp đỡ Đạo Phong.”

Tiểu Thanh đáp ứng, nhíu mày nói: “Ta cũng không biết bọn họ đi đâu, Đông hải lớn như vậy.”

Tiểu Mã nói: “Đạo Phong không phải muốn tìm Chanh Tử hỗ trợ sao, ngươi đi tìm Chanh Tử trước đi, quay về biết được vị trí bọn họ lại đi qua.”

Tiểu Thanh gật gật đầu, vừa muốn đi, Qua Qua đột nhiên gọi hắn lại, nhìn Diệp Thiếu Dương nói: “À, lão đại, ngươi ở đây cũng không có việc gì, ta cũng muốn ra ngoài giải sầu…”

Diệp Thiếu Dương đương nhiên đáp ứng, có mấy người bọn họ cùng nhau đi qua, mình cũng càng thêm yên tâm.

Qua Qua và Tiểu Thanh cùng nhau rời đi.

Diệp Thiếu Dương đến gian ngoài nhìn tháy các binh sĩ cùng thành viên đội khảo sát đang thu thập đồ đạc. Tào Vũ đã chết, trợ lý Tiểu Trương còn sống, tạm thời trở thành người phụ trách.

Tiểu Trương đang chỉ huy người đóng gói thiết bị, Diệp Thiếu Dương đi qua, hỏi: “Các anh có tính toán gì không?”

Tiểu Trương thở dài nói: “Không biết, Tào khoa đã hy3sinh, chúng ta hiện tại chỉ có thể đi về trước, kịp báo cáo tình huống với bên trên… Nếu bình thường mà nói, tương lai hẳn là sẽ phái ra đội khảo sát, bắt đầu chính thức khảo sát.”

Giáo sư Tôn nghe thấy bọn họ đối thoại, ghé tới nói: “Thật ra lần này khảo sát thu hoạch vẫn là rất lớn, những quỷ quỷ thần thần kia của các cậu tôi không hiểu, nhưng chúng ta coi như là khảo chứng ra lai lịch của đám giáo đồ kia, trở về tôi liền bắt đầu bắt tay vào làm khảo sát phương diện này, nói không chừng tương lai có thể thông qua điểm này, một lần hành động vạch trần chân tướng văn minh Lâu Lan!”

Diệp Thiếu Dương vỗ vỗ bờ vai của lão, cười cười. Giáo sư ngay thẳng này thật ra rất đáng yêu, cũng rất đáng kính. Nghĩ nghĩ, từ trong ba lô lấy ra một cái dây chuyền Kê Huyết Thạch, lập tức dùng phù hỏa khai quang, giao tới trên tay lão.

“Vật này, ông lúc xuống mộ mang theo, nếu gặp được thứ như cương thi bình thường, chỉ cần không3quá lợi hại, hẳn là có thể cứu ông một mạng.”

Giáo sư Tôn rất quý trọng cất đi, nắm tay Diệp Thiếu Dương, có chút kích động nói: “Tôi sẽ liên hệ cậu, bí mật Quang Minh giáo hội là các người phát hiện, cho dù tương lai viết luận văn, tôi cũng nhất định sẽ đem tên các cậu viết lên.”

Diệp Thiếu Dương cười cười, “Cái này thì không cần, nhưng nếu ông có phát hiện gì trọng đại, thật ra có thể nói cho tôi biết một chút.”

Hai người dùng sức bắt tay, sau đó giáo sư Tôn tiếp tục đi thu thập đồ đạc.

Diệp Thiếu Dương hỏi Tiểu Trương: “Sau khi trở về, sẽ không có việc gì của tôi nữa chứ?”

Tiểu Trương chần chờ một chút, nói: “Diệp tiên sinh anh là người đích thân hành động lần này, nói không chừng sau khi trở về, bên trên sẽ phái người đi tìm anh chứng thực sự kiện, còn có tình huống Tào khoa trưởng tử vong… Anh yên tâm, người đi đều là chuyên gia nghiên cứu sự kiện thần quái, Diệp tiên sinh nói thật là được, bọn họ sẽ không quá độ5kinh dị, chỉ là trình tự vào hồ sơ.”

Diệp Thiếu Dương nghe hắn nói như vậy, cũng đáp ứng, nói: “Còn có áo khoác quân dụng không, cho tôi vài cái.”

Đòi vài các áo khoác quân dụng, nhìn thấy còn có rượu lúc trước chưa uống hết, đòi hai chai rượu đế, trở lại phòng, ném cho Tứ Bảo và Ngô Gia Vĩ áo khoác, “Đi, chúng ta đi gác đêm cho hai vị tiểu đạo sĩ.”

Ba người mặc vào áo khoác quân dụng, mang theo Tiểu Mã và Tiểu Cửu, cùng đi tới chỗ ngôi mộ.

Không có linh đường, cũng không có tiền giấy, ba người ở trên đất đào cái hố, Diệp Thiếu Dương đem giấy hoàng phiếu lấy ra, mang tính tượng trưng đốt cho hai người. Tuy nói Ngô Gia Đạo bị diệt hồn rồi, Chung Trạch Văn cũng phải đi âm ty chịu thẩm, tám phần là trực tiếp đi luân hồi, cũng không dùng tới tiền giấy, nhưng hoá vàng mã tế điện trên thực tế là một loại nhớ lại của người sống đối với người chết, coi như là an ủi đối với mình.

Ba người quấn áo khoác quân dụng, thay4phiên uống rượu đế sưởi ấm, cũng không tính là lạnh.

“Gia Vĩ, cậu có tính toán gì không?” Diệp Thiếu Dương hỏi Ngô Gia Vĩ.

“Tôi muốn về quê một đoạn thời gian… Dịu đi tâm tình một phen, qua đoạn thời gian nữa tôi lại đi tìm anh.”

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, mình nếu là hắn, nhắm chừng cũng cần thời gian rất lâu mới có thể dịu đi. Vốn định an ủi hắn vài câu, nghĩ đến lấy loại tính cách này của Ngô Gia Vĩ, lời lẽ kiểu như nén bi thương thuận biến, căn bản không có bất cứ ý nghĩa gì, cũng liền thôi.

“Cậu sao có thể đến nhân gian?” Diệp Thiếu Dương hỏi Tiểu Mã, “Đạo Phong không phải ở Thanh Minh giới sao, hai người sao có thể cùng nhau tới đây?”

“Cái này cũng là trùng hợp, Đạo Phong đi rất lâu, Phong chi cốc có một số việc cần hắn xử lý, tôi liền cùng Dương mỹ nữ cùng đi Thanh Minh giới tìm hắn, vốn chúng tôi tính cùng nhau trở về, vừa vặn có em gái hồ ly tinh đi tìm Đạo Phong, nói cậu bên này đã xảy ra chuyện, vật tôi đương nhiên muốn đi theo đến, Dương mỹ nữ cùng bạch hồ suy nghĩ có hai người chúng tôi, không có chuyện gì không xử lý được, liền cùng đi Đông hải.”


Diệp Thiếu Dương giật mình, bắt đầu nói chuyện phiếm với hắn còn có Tứ Bảo, bởi vì trường hợp và không khí đều không đúng, tán gẫu cũng đều tương đối tinh thần sa sút, Tiểu Mã thở dài nói: “Làm quỷ, ở âm phủ còn cảm giác không ra cái gì không đúng, đến nhân gian, thấy các cậu uống rượu cũng không thể uống, ngay cả gió lạnh còn không sợ, ài, thật là có chút lo được lo mất mà.”


Tứ Bảo nói: “Tương tự, bọn tôi đến âm phủ, cũng không có cách nào tiêu thụ vật của mấy cậu.”


“Lời là nói như vậy, mấu chốt là các cậu đều còn sống nha, chỉ tôi đã chết, một mình ở Phong chi cốc…”


Sau đó lại cười cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK