Mạnh Nghênh nhìn Chung Lê, rồi lại nhìn khoảng hơn chục túi giấy trên mặt đất, cúi xuống xem qua bên trong, tất cả đều là những mỹ phẩm chăm sóc da đắt tiền, cái sau còn hơn cái trước.
Những thứ này đều là Phó Văn Thâm đưa tới? Cô không nghĩ Phó Văn Thâm lại là người có thể tự mình tặng nhiều mỹ phẩm chăm sóc da đắt tiền như vậy.
cho một người phụ nữ.
Mạnh Nghênh kinh ngạc nhìn chằm chằm, Chung Lê ở sau lưng cô đã làm gì đó rồi à? !
Bản thân Chung Lê đối với chuyện này cũng không hài lòng.
Cô liếc nhìn máy tạo độ ẩm, điện thoại di động, túi giấy và Lộ Hàng một lượt, ngón tay gõ gõ trên chăn bông, đột nhiên nói: “Thật xin lỗi, tôi bị mất trí nhớ, có chút không nhớ rõ…
Cô nhìn Lộ Hàng với vẻ mặt chân thành, ngữ khí nghiêm túc hỏi: “Tôi là vợ anh, hay là vợ anh ta?”
Phanh —— Mạnh Nghênh đang định đứng dậy thì đập đầu vào bàn. Lộ Hàng sửng sốt.
Cái này.
Với tư cách là trợ lý của chủ tịch, người điều hành cả một tập đoàn lớn, anh ta đương nhiên có năng lực ứng phó so với người bình thường cao hơn nhiều.
Lộ Hàng trong thời gian ngắn nhất đã đoán được quan hệ nhân quả sau câu nói này và ý đồ của người hỏi.
Anh ta đã giải quyết rất nhiều việc công và tư cho Phó Văn Thâm, trung bình mỗi ngày ở bên cạnh Phó Văn Thâm hơn mười giờ, trong toàn bộ tập đoàn, anh ta là người biết rõ nhất về sinh hoạt cá nhân của Phó Văn Thâm.
Tin tức nhà họ Phó và nhà họ Chung có ý định kết thông gia không phải là một bí mật trong giới. Tuy nhiên, lúc Phó. tổng và Chung đại tiểu thư đang chuẩn bị đính hôn, thì họ lại tạm thời từ bỏ, chỉ tiết trong đó rất ít người biết, và ngay cả Lộ Hàng cũng không biết chuyện gì đã xảy ra.
Sau đó không lâu, Chung đại tiểu thư bị tai nạn xe hơi phải nhập viện.
Anh ta vốn tưởng rãng cuộc hôn nhân giữa hai người đã kết thúc, nhưng bây giờ xem ra lại có vẻ thân thiết hơn những gì anh ta biết?
Phó tổng và cô từ khi nào đã trở nên thân thiết đến mức. gọi nhau là vợ chồng?
Lộ Hàng hoàn toàn không biết chuyện gì, đối với chuyện này anh ta cũng rất kinh ngạc.
Là anh ta thất trách, hay vẫn là Phó tổng thâm tàng bất lộ?
Ngăn ngủn mấy giây, đầu óc xoay chuyển mấy trắm nghìn vòng, Lộ Hàng hăng giọng, cung kínhnói: "Chung tiểu thư nói đùa, cô đương nhiên là vợ của Phó tổng."
"Ồ ~" dáng vẻ Chung Lê như bừng tỉnh đại ngộ, "Vậy tại sao anh ta không tự mình đến?"
"Hôm nay Phó tổng bận công việc, còn có hai cuộc họp quan trọng cần tổ chức, tạm thời bận quá không có thời gian nên đặc biệt sắp xếp cho tôi thay mặt đến đây."
Lộ Hàng khẽ nói tiếp: "Nếu Chung đại tiểu thư cần bất cứ điều gì khác, tôi sẽ truyền đạt đến Phó tổng."
Chung Lê khẽ khit mũi: "Vậy thì anh có thể truyền đạt những lời nói ban đầu của tôi cho anh ta không."
Mời một tên cặn bã đến bệnh viện thực sự là còn khó. hơn mời một ngôi sao lớn.
Lộ Hàng không ngừng mỉm cười, trước khi rời đi còn lễ phép hỏi: "Mạnh tiểu thư cô cảm thấy thế nào? Có cần tôi gọi bác sĩ cho cô không? "
Mạnh Nghênh lập tức che đầu, xua tay: "Cám ơn. Không cần. Tạm biệt."
Sau khi Lộ Hàng rời đi, Chung Lê bät đầu loay hoay mở chiếc điện thoại mới.
Cô hoàn toàn không nhớ mật khẩu của tài khoản 'WeChat, vì vậy Mạnh Nghênh đã giúp cô lấy lại tài khoản và đăng nhập lại lần nữa.
Lịch sử trò chuyện trên thiết bị cũ đã biến mất, nhưng tin nhắn mới được gửi chưa kịp xem trong khoảng thời gian này, nhiều đến mức không thể trượt xuống dưới cùng.