Mục lục
Vũ Luyện Điên Phong - Dương Khai (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

3 ngày sau, đoàn người quay về Lăng Tiêu Cung.

Trong lúc này, Hầu Vũ nhiều lần thử chạytrốn, nhưng đều bị Dương Khai bắt về, liền không còn chút khí thế.Lão nương không tin ngươi có thể theo dõi ta trăm năm! Chờ ngươi có chút sơ ý, sẽ có cảđống cơ hội trốn chạy! Hầu Vũ thầm cười lạnh.

Đáng tiếc, dự tính này sau khi đến Lăng TiêuCung được một nén nhang liền bị đánh nát vô tình.– Yêu… Yêu Vương? Còn tới ba vị? Hầu Vũ nhìn ba người yêu khí tuôn trào, khí thế kinhthiên, mặt đầy hoảng sợ.Nàng không biết Lăng Tiêu Cung có nội tình như thế.

Dù sao Dương Khai cũng chỉ mới ĐếTôn nhất tầng cảnh mà thôi, sáng lập Lăng Tiêu Cung thì có bao nhiêu cường giả chứ, trênđường nàng cũng không có cơNhất Khai 5085080809hội hỏi kỹ tình hình Lăng Tiêu Cung, giờ đến đây liền bị chấn động một phen.Ba vị Yêu Vương tọa trấn, nội tình hùng hậu không tầm thường, bất cứ tông môn đứng đầuBắc Vực nào cũng không thể sánh bằng.– Đây là luyện khí sư thủ tịch Lăng Tiêu Cung mới chiêu mộ.


Dương Khai giới thiệu ba vị YêuVương với Hầu Vũ.– Gọi nàng Tiểu Hầu là được rồi, à, Tiểu Hầu làm người rất hoạt bát hiếu động, nhưng bổnthiếu mong là cô ta có thể yên ổn giữ phận ở Lăng Tiêu Cung, cho nên…Ưng Phi lập tức nói: – Dương thiếu yên tâm, ba chúng ta sẽ thay phiên theo dõi nàng, nhấtđịnh không cho cô ta gây ra rối loạn gì.

Tê Lôi cùng Tạ Vô Úy đều vội tỏ vẻ.Sắc mặt Hầu Vũ liền trở nên tái nhợt, không khỏi lùi mấy bước, hét lên:Nhất Khai 5095090910– Sao lại như thế này? Bị ba đại Yêu Vương thay phiên theo dõi, ngày sau còn sống đượckhông? Nếu thật như thế, đừng nói chạy trốn, ngay cả bản thân cũng không còn một chút tựdo.– Vậy tốt lắm! Dương Khai khẽ gật đầu, nói với Ưng Phi: – Đưa cô ta đi gặp đại tổng quản,đăng ký danh sách, rồi mới an bài chỗ ở.– Rõ! Ưng Phi lên tiếng, đưa tay ra với Hầu Vũ: – Hầu cô nương, xin mời.– Ta không muốn! Hầu Vũ cắn răng, xoay người bỏ chạy.Ưng Phi liếc Dương Khai, Dương Khai gật đầu.Ưng Phi liền cười xì, hóa thành ánh sáng đuổi theo, nháy mắt bắt lấy Hầu Vũ, xách lên nhưgà con, nhàn nhã bay đi xa.Tê Lôi cùng Tạ Vô Úy liếc nhau, cũng chầm chậm đuổi theo.Nhất Khai 5105101011Xa xa, truyền tới tiếng mắng to của Hầu Vũ, cuối cùng nhỏ đến không nghe được.Dương Khai lấy ra la bàn truyền tin, nhắn tin cho Hoa Thanh Ti, mới quay sang Nam MônĐại Quân: – Chuyện Sơn Ba Đồ, phải làm nhanh lên.– Cung chủ yên tâm, có Tiểu Hầu hỗ trợ, Sơn Ba Đồ không thành vấn đề.– Ngoài ra chuyển báo với đại tổng quản một tiếng, để Tiểu Hầu làm xong Sơn Ba Đồ thìluyện chế cho ta một món bí bảo phi hành, càng lớn càng tốt, không cần để ý giá thành.– Rõ!Luyện khí sư thủ tịch đã xác định xong, tâm tình Dương Khai rất tốt.

Một lát sau, đi quapháp trận không gian trở về Thanh Dương Thần Điện.Nhất Khai 5115111112Linh Kiếm Phong, Dương Khai vừa đứng vững, sắc mặt chợt đổi, nhìn sang một bên, chỉ thấyở sơn cốc bên đó có một thú nhỏ đen thui, đang lấm la lấm lét nhìn xung quanh, con mắtxoay chuyển, như đang tìm gì đó.Nhưng bởi vì chỗ pháp trận không gian bị Dương Khai dùng lực địa mạch Linh Kiếm Phongẩn giấu, bởi vậy ở trong mắt con thú nhỏ, chỗ này không có gì lạ thường.

Dương Khai cườikhẽ, nhận ra con thú nhỏ này chính là con đụng phải ở cạnh bình rượu, nhìn rất lạ, giốngchó con, hẳn là yêu thú bản thổ Linh Kiếm Phong.Có điều thực lực không mạnh, dù sao Dương Khai không cảm nhậnđược dao động lực lượng gì trên người nó.

Nhấc chân, người hiện ra, conthú hoảng sợ, cảnh giác nằm rạp xuống, con mắt tròn nhìn Dương Khai,lóe lên một tia cảnh giác nhân tính hóa.

Nhưng nhận ra là Dương Khai,tia cảnh giác này cũng nhanh chóng biến mất, còn thè lưỡi chẹp chẹp,đang làm nũng lấy lòng.Nhất Khai 5125121213Dương Khai thấy hứng thú, cầm nó lên, vuố đầu cười nói: – Lạc đường hả?Chỗ này không phải nơi tùy tiện đi được.

Chim thú trên Linh Kiếm Phong dù cấp bậc khôngquá cao, nhưng con thú nhỏ này không thể chống lại được, nhất là trong sơn cốc này cókhông ít yêu thú lợi hại, nếu bị đụng trúng, vậy chỉ có nước bị nuốt mất.Dương Khai lại tò mò, một con thú nhỏ như thế, làm sao sống sót được ở Linh Kiếm Phong.Bị Dương Khai vuốt ve, con chó nhỏ này cũng toát ra vẻ thoải mái, híp mắt lại, yên lặng nằmtrên tay Dương Khai.Khẽ lắc đầu, người lóe lên đã ở ngoài Linh Kiếm Đường.

Cúi người thả con chó đen xuống,không ngờ nhóc này lại ôm chặt Dương Khai, làm như không muốn rời xa.

Dương Khai liềnvui vẻ, cong ngón tay búng trán nó.

Ngay lúc này, dị biến chợt hiện, con chó nhỏ vẫn luônngoan ngoãn chợt không chút dấu hiệu há miệng cắn vào ngón tay Dương Khai.Nhất Khai 5135131314Một người một thú nhìn nhau, Dương Khai ngẩn ra, hoàn toàn không ngờ xảy ra chuyệnnhư thế.Sau đó Dương Khai lại nhướng mày, bởi vì cảm giác đau đớn truyền ra từ ngón tay, đồngthời, một tia lực lượng cuồng bạo trong đan điền chấn động.

Chợt biến sắc, còn chưa kịpnghĩ, con chó đen lại cụp đuôi, bỏ chạy không quay đầu, còn kêu ư ư, giống như rất sợ hãi.Dương Khai đưa tay lên xem, toát ra thần sắc khó tin.

Con chó đen cắn một cái, ngón tay củamình bị cắn thủng, mấy dấu răng rõ ràng sâu đến xương, máu tươi màu vàng chảy ra.Vậy cũng bị cắn thủng? Sao lại như vậy được? Tố chất thân thể Dương Khai rất mạnh, ngaycả Đế Tôn Cảnh cũng coi như đứng đầu, ngoài Yêu tộc thiên phú dị bẩm, thân thể DươngKhai thật không sợ ai, đừng nói một con thú nhỏ không có gì nổi bật, ngay cả cho Đế TônCảnh hung hăng cắn vào, không dùng lực lượng, cũng không thể trầy được da.Nhất Khai 5145141415Nhưng thực sự, con chó đen này làm được! Nhìn như chỉ thuận miệng cắn một cái, thậm chíkhông dùng bao nhiêu sức.

Hàm răng này sắc bén như vậy? Dương Khai cau mày, thần tìnhcổ quái, cảm giác con chó đen này không bình thường.

Làm cho Dương Khai khiếp sợ, là bịcon chó cắn thủng tay, ma khí thượng cổ vẫn bị phong ấn trong đan điền lại chấn động.Nên biết, ma khí thượng cổ vẫn luôn bị lực lượng Thương Thụ vàng bạc phong ấn, cực kỳ ổnđịnh, lâu dài đến nay, Dương Khai vẫn không cảm thấy dị thường gì.

Nhưng hôm nay lại bịđộng phản ứng, hơn nữa còn bị một con chó nhỏ kích thích.

Đây là chuyện gì thế?Cẩn thận xem xét lại phong ấn trong đan điền, xác định không có tai họa ngầm nào, một tiabạo động vừa rồi dường như cũng chỉ đột nhiên, nhưng trùng hợp như thế, Dương Khaikhông thể không gắn liền nó với con chó nhỏ này.Nhất Khai 5155151516Thần niệm tràn ra, nhanh chóng tìm được con chó đen trong hang động không xa, lúc nàynó trốn sâu mười mấy trượng, không biết sao lại ngủ khò khò, ngủ mơ bị cái gì kinh sợ, thânmình run rẩy.

Cắn người ta còn làm ra vẻ đau thương, Dương Khai hết chỗ nói, vốn muốnbắt nó lại kiểm tra rõ ràng, nhưng hôm nay đành phải thôi.– Có chuyện gì? Tiếng quát lạnh truyền đến, Dương Khai nhìn lên, chỉ thấy Cao Tuyết Đìnhxuất hiện ở trên Linh Kiếm Phong, ánh mắt quét qua, đang tìm gì đó, hỏi:– Vừa rồi chỗ này có chuyện gì? Trong lòng Dương Khai khẽ động, vẻ mặt mờ mịt hỏi: – Cóchuyện gì chứ?Cao Tuyết Đình nói: – Ta cảm nhận được một tia dao động lực lượng quen thuộc, làm ngườita đáng ghét, bên này có gì khác thường không?– Nào có gì khác thường? Dương Khai thề thốt phủ nhận: – Vừa rồi ta đang thí nghiệm thầnthông mới luyện thành mà thôi.Nhất Khai 5165161617Không thể không nói, cảm giác của Cao Tuyết Đình cực kỳ nhạy cảm, ma khí thượng cổtrong đan điền dị động chỉ là trong nháy mắt, thoáng cái là thu lại, nhưng không ngờ vẫn bịnàng phát hiện.

Năm đó Dương Khai lần đầu bị ma khí ăn mòn, lấy thân nhập ma, từng mộtmình chống ba, đại chiến một trận với Cao Tuyết Đình, Thiên Vũ Thánh Địa Trần Văn Hạocùng Vô Hoa Điện Phong Minh.Trận chiến đó, Dương Khai mới Đạo Nguyên Cảnh, đối đầu ba đại Đế Tôn, áp lực rất lớn,cuối cùng dùng chiêu sát thủ sau khi nhập ma mới có thể ve sầu thoát xác.

Chuyện đến giờ,Dương Khai cũng không dám nói thẳng cho Cao Tuyết Đình, để nàng biết được mình chínhlà ma nhân năm đó, trời mới biết Cao Tuyết Đình có thể cầm kiếm chém mình hay không.– Vậy sao? Cao Tuyết Đình nhíu mày, rõ ràng chưa hết nghi ngờ.Nhất Khai 5175171718Nếu chỉ là Dương Khai thí nghiệm thần thông, vậy nàng sẽ không cảm thấy chán ghét,nhưng dao động lực lượng vừa rồi làm nàng có chán ghét rõ ràng! Chỉ là dao động lực lượngduy trì quá ngắn, nàng chưa kịp cảm nhận rõ ràng thì đã biến mất, làm nàng không nhớ đãgặp qua nơi nào.– Đương nhiên! Sau lưng Dương Khai cũng toát mồ hôi lạnh, mặt ngoài lại nghiêm nghị,chuyển đề tài: – Nhưng mà Cao sư tỷ, Tử Trúc Phong cách rất xa chỗ này, sao ngươi lại đếnnhanh như thế?Cao Tuyết Đình nói: – Đi ngang qua thôi, ta vừa trở về từ chỗ điện chủ.Ngừng một chút, lại nói: – Nhưng mà nói tới, mấy ngày qua ngươi trốn đi đâu? Hôm trước tađến sao lại không tìm được ngươi?Hôm trước ta còn ở Bắc Vực mà, dĩ nhiên là ngươi không tìm được.


Nghĩ vậy, nhưng ngoàimiệng Dương Khai đáp: – Bế quan một chút thôi.Nhất Khai 5185181819Cao Tuyết Đình nghi ngờ nhìn hắn, Dương Khai trả lời trốn tránh như thế làm nàng khôngkhói nghi ngờ, nhưng nếu Dương Khai không muốn nói, vậy nàng cũng không truy hỏi đếncùng, chỉ gật đầu:– Vậy ngươi tự nhiên đi, ta đi trước.– Cao sư tỷ! Dương Khai giơ tay gọi nàng lại.– Còn có chuyện gì? Cao Tuyết Đình ngừng lại hỏi.Dương Khai nói: – Nhìn thần sắc sư tỷ vội vàng, ánh mắt sầu lo, có phải gặp chuyện gì khókhăn? Tiểu đệ có thể nào giúp được.Cao Tuyết Đình nhàn nhạt nói: – Chuyện này liên quan đến cơ mật của Thần Điện, ngươi làtrưởng lão khách khanh còn chưa có tư cách biết nhiều quá, ừm, nếu ngươi chịu…– Sư tỷ đừng nói.


Dương Khai vội ngăn lại, trở thành trưởng lão khách khanh Thần Điện đãlà Dương Khai bị buộc, làm sao có thể bỏ luôn cả 2Nhất Khai 5195191920chữ khách khanh? Dù sao hắn cũng là chủ một cung mà.


– Đúng rồi, gần đây tiểu đệ chuẩn bịra ngoài một chuyến!– Muốn đi thì đi, ai mà cản ngươi.


Cao Tuyết Đình lời vừa truyền ra, người đã biến mất.–––-oOo–––-

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
04 Tháng mười hai, 2023 09:18
mình là dịch giả bộ này ạ,bạn nào cần đọc dịch full thì liên hệ zalo: 0704730588,hoặc fb(.)com/Damphuocmanh.Tất cả đều chính chủ ạ . Mình gửi full file đọc off cho ạ , tổng 6009 chương ạ,hãy ủng hộ dịch giả chân chính ạ,mọi nơi khác đều là lừa đảo ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK