Mục lục
Vũ Luyện Điên Phong - Dương Khai (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Khai vừa tế ra chiếc khiên, vô số lưỡi dao máu vừa đánh đến trước mặt, từng vòng loan đao chém lên chiếc khiên phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa, lực lượng liên tiếp truyền vào khiến cho Dương Khai không ngừng lùi lại.

An Chí Dụng thấy thế, thần sắc chẳng những không mừng rỡ, ngược lại còn hết sức ngưng trọng. Bởi vì chiếc khiên tím của đối phương nhìn lờ mờ, nhưng có thể đỡ được lưỡi dao máu của hắn, rõ ràng là bí bảo Hư cấp không thấp, lập tức càng ra sức vung búa.

Trong lúc hắn vung búa ngắn, dường như mơ hồ có lực lượng dẫn dắt phát tán, những lưỡi dao máu bị chiếc khiên tím đỡ được văng ra, liền xoay vòng tròn, lại từ mọi người đánh về phía Dương Khai.

- Khống nguyên? Dương Khai nhướng mày, nhưng nhanh chóng phủ nhận, bởi vì rõ ràng An Chí Dụng không hiểu cái gì là Khống Nguyên Thuật, những lưỡi dao kia có thể nghe theo hắn đổi hướng đánh, hẳn là uy năng của bí bảo.

Hiểu ra điều này, Dương Khai khẽ thở dài.

Hắn vẫn luôn phòng thủ, chính là muốn xem thử đệ tử Ma Huyết Giáo có thủ đoạn kinh thiên gì, dù sao hắn còn phải sinh sống trên U Ám Tinh, giao chiến nhiều với những võ giả bản thổ, có thể chuẩn bị trước cho sau này.

Nào biết An Chí Dụng dù có tu vi Thánh Vương tam tầng cảnh, nhưng một thân thánh nguyên lộn xộn, sử dụng thủ đoạn dù có chút quỷ dị, nhưng căn bản không thể uy hiếp được đến hắn.


Cho nên cũng mất đi ý muốn thăm dò, thu lại chiếc khiên tím, cả người lộ ra trước vô số lưỡi dao máu.

An Chí Dụng thấy thế, vẻ mặt mừng rỡ, tuy rằng hắn không rõ vì sao Dương Khai lại bỏ qua phòng thủ, nhưng cũng biết tận dụng thời cơ bất ngờ, hung hăng vung búa lên, sai khiến vô số lưỡi dao máu xung quanh Dương Khai, muốn đánh trọng thương hắn.

Dương Khai thần sắc lạnh lùng nhìn hắn, ngay khi lưỡi dao máu tới gần người, một cỗ Ma diệm đen thui trào ra, Ma diệm cực nóng, vừa xuất hiện liền khiến nhiệt độ trong vòng mấy chục trượng xung quanh tăng vọt.

Những lưỡi dao máu vừa chạm vào Ma diệm, liền tan rã, căn bản không thể cắt vào một chút.

An Chí Dụng cả kinh, không chờ hắn thi triển chiêu khác, Dương Khai lao vụt như sấm, tới ngay cạnh hắn, nhất thời Ma diệm bùng lên, trực tiếp bao trùm An Chí Dụng.

Tiếng chiến đấu cùng kêu la truyền ra, An Chí Dụng gào thét truyền ra hoảng loạn.

Ngọn lửa đen này như khắc chế thánh nguyên tà ác của hắn, bị khí thế của đối thủ bao phủ, một thân thực lực của hắn không phát huy được bao nhiêu. Nếu không phải có một hai món bí bảo phòng thân, chỉ sợ vừa đối mặt là đã bị đập chết.

Đây là Thánh Vương lưỡng tầng cảnh? An Chí Dụng đầu óc mơ hồ, không phải là cường giả Phản Hư Cảnh nào ngụy trang đó chứ?

Trong lúc Dương Khai và An Chí Dụng chiến đấu, bên phía Diệp Dương Vinh cùng Đặng Ngưng cũng đang chiến đấu sinh tử. Đặng Ngưng bị nhốt trong mây máu, dốc hết thủ đoạn, cũng chỉ miễn cưỡng bảo vệ được mình, nhưng hắn cũng chỉ duy trì được khoảng nửa nén nhang mà thôi. Hắn cảm thấy mình nhất định chạy trời không khỏi nắng, sư huynh của hắn tu luyện bí thuật Ma Thần Hóa Huyết đã đến cảnh giới cực cao, căn bản không thể ngăn cản nổi.

Đang trong lúc hoảng loạn lo sợ, Diệp Dương Vinh bỗng nhiên thu nhỏ uy lực mây máu, làm áp lực lên hắn giảm đi, trong lòng mừng rỡ, liền tung hết thủ đoạn, bắt đầu cứu vãn suy tàn.

Tiếng nói của Diệp Dương Vinh từ trong mây máu truyền ra: - An sư đệ đang làm cái gì? Mau giết tên kia rồi qua đây hỗ trợ!

Tuy rằng hắn nghe được An Chí Dụng hô to gọi nhỏ, nhưng hắn nghĩ là An Chí Dụng đang cố ý đóng kịch kéo dài thời gian, để cho hắn và Đặng Ngưng đánh cho lưỡng bại câu thương. Nào không biết hiện tại An Chí Dụng thậm chí không có thời gian đáp lời hắn, sắc mặt tái nhợt, bị Dương Khai đánh cho tan tác.

Chính vì Diệp Dương Vinh hiểu lầm như thế, cho nên hắn mới không dốc toàn lực đối phó Đặng Ngưng, chuẩn bị chừa chút sức để cùng An Chí Dụng tranh giành di sản của Đặng Ngưng.

Trong nhất thời, hai bên chiến trường đều toát ra quỷ dị, một bên tính toán chi li không dốc toàn lực, một bên khổ không nói nổi, toát đầy mồ hôi.

Nhưng cục diện, nhanh chóng trở nên rõ ràng.

Từ khi An Chí Dụng giao chiến với Dương Khai, quá thời gian nửa chén trà nhỏ, cùng với tiếng hét thảm của An Chí Dụng, người hắn như bị trọng thương văng ra ngoài, giữa không trung phun ra sương máu, mặt xám như tro tàn, ánh mắt tràn đầy kinh hãi.

Khi hắn vừa bay ra, Dương Khai cũng bám sát theo, không cho hắn rơi xuống, đã một quyền đánh vào ngực hắn.

An Chí Dụng chỉ kịp hét lên thảm thiết, ngực lõm xuống, ánh mắt mất đi ánh sáng, sau đó thân thể nổ tung trên không trung.

Ở bên kia, Diệp Dương Vinh nghe tiếng hét thảm của An Chí Dụng, trong lòng co rút, nhìn sang bên kia, vừa lúc thấy thảm cảnh tan xác của An Chí Dụng, kinh hô: - Sao lại thế này?

Trong nháy mắt khiếp sợ, khiến mây máu của hắn rung lên, Đặng Ngưng thừa cơ thoát ra, chật vật đứng một bên, thở hồng hộc nhìn mây máu, lại cả kinh không hiểu nhìn Dương Khai vừa thu tay lại, ánh mắt toát ra mừng rỡ khó tin cùng kiêng kỵ, thần sắc hết sức phức tạp.

An Chí Dụng mất mạng, Đặng Ngưng trốn ra, Diệp Dương Vinh cũng biết tình huống không đúng, mây máu co rút, hiện ra thân thể, cau mày nhìn Dương Khai, im lặng không nói.

- Ngươi dám động đậy, ta sẽ cho ngươi chết! Dương Khai vẫy tay dính máu tươi, ngẩng đầu nhàn nhạt liếc Diệp Dương Vinh, ánh mắt như đồ tể nhìn dê con trong lồng, khiến cho cả người Diệp Dương Vinh bỗng dưng phát lạnh, tựa như rớt vào hầm băng.

Mặc dù đối phương chỉ nói lời uy hiếp, nhưng Diệp Dương Vinh lại tự dưng cảm thấy hắn có năng lực này, trong lòng kiêng kỵ, liền thật sự không nhúc nhích.

Miệng há ra, còn chưa kịp nói gì, đã bị Đặng Ngưng cắt ngang, Đặng Ngưng chắp tay cố mỉm cười với Dương Khai, nói: - Bằng hữu, cảm tạ ra tay cứu giúp!

Thần sắc của hắn chân thành, rõ ràng là thật lòng cám ơn, dù sao ngay cả đệ tử Ma Huyết Giáo, được người ta cứu một mạng, cũng sẽ có lòng cảm kích.

- Không liên quan tới ngươi! Dương Khai lạnh lùng đáp lại, đối với Đặng Ngưng này, hắn cũng không có bao nhiêu hảo cảm. Dù sao người kia đang bị hai sư huynh truy đuổi, còn bay về phía bên mình, rõ ràng là có tính toán kéo mình xuống nước.

Hơn nữa trước đó Diệp Dương Vinh cùng An Chí Dụng hoài nghi Dương Khai là do Đặng Ngưng an bài hỗ trợ ở đây, hắn cũng không có ý phủ nhận, đổi thành những Thánh Vương lưỡng tầng cảnh khác, bị hắn gài như thế, nào còn mạng sống? Sẽ chỉ hồ đồ tự dưng thành quỷ chết oan.

Tuy nhiên đặt mình vào hoàn cảnh người ta, Dương Khai tự ngẫm nếu ở tình cảnh như Đặng Ngưng, chỉ sợ cũng sẽ làm thế, cho nên dù không thích cách làm của Đặng Ngưng, hắn vẫn không có ý truy cứu. Đối phương chỉ là vì bảo toàn tính mạng, lúc đó đâu còn cố được gì nhiều?

Bị Dương Khai bật lại, Đặng Ngưng xấu hổ, nhưng cũng biết thức thời, không dây dưa vấn đề này nữa, nghiêm mặt nói: - Bằng hữu, có thể nào làm người tốt đến cùng, lại giúp Đặng mỗ một phen, làm thịt tên lòng lang dạ sói này, sau này Đặng mỗ nhất định hậu báo!

Vừa nói vậy, sắc mặt Diệp Dương Vinh đại biến, thế mới biết thanh niên Thánh Vương lưỡng tầng cảnh này quả thật không phải trợ thủ mà Đặng Ngưng an bài, thoáng cái hối hận đứt ruột.

Nếu sớm biết thế, hắn làm gì tự tìm rắc rối, bảo An Chí Dụng đối phó Dương Khai? Ước gì sớm tiễn hắn đi mới đúng. Nhưng bây giờ hối hận cũng vô dụng, An Chí Dụng đã bị hắn giết, đối phương còn dùng ánh mắt khó chịu nhìn mình, rõ ràng bực tức vì bị cuốn vào trong phân tranh này. Với thực lực của hắn có thể giết được An Chí Dụng trong vòng thời gian cạn chung trà, nếu thật liên thủ với Đặng Ngưng, mình làm sao còn mạng sống nữa?

Trái tim Diệp Dương Vinh co rút, căng thẳng nhìn Dương Khai, âm thầm lo lắng hắn sẽ đưa ra câu trả lời gì.

Làm hắn mừng rỡ, là Dương Khai chỉ nhướng mắt, liếc Đặng Ngưng, liền lắc đầu nói: - Ân oán của sư huynh đệ các ngươi, ta không có hứng thú nhúng tay.

Diệp Dương Vinh thả lỏng, vừa cho rằng mình có thể thoát được kiếp này, Đặng Ngưng lại nói: - Bằng hữu, chúng ta là đệ tử Ma Huyết Giáo, ngươi giết An sư huynh, nếu như thả Diệp Dương Vinh trở về, chuyện này nhất định bại lộ, đến lúc đó chỉ sợ ngươi sẽ có chút rắc rối.

- Ngươi muốn ta diệt khẩu tất cả các ngươi ở đây? Dương Khai nhếch mép cười, ánh mắt qua lại trên người Đặng Ngưng cùng Diệp Dương Vinh, bộ dáng như không có ý tốt, khiến cho hai người kinh hoàng lo sợ.

Lúc này trong lòng Diệp Dương Vinh mắng xối máu chó Đặng Ngưng, căm hận Đặng Ngưng nói bậy nói bừa, nhưng mà đối phương làm thế, cũng khiến hắn mừng rỡ, lập tức nói: - Đặng sư đệ, vị bằng hữu này có vẻ không dễ nói chuyện, chúng ta tạm thời buông tha ân oán, liên thủ đối phó hắn?

Đặng Ngưng cười lạnh, không cần nghĩ liền dứt khoát từ chối: - Ngại quá, ta không có hứng thú liên thủ với hạng người như ngươi.

Cự tuyệt Diệp Dương Vinh, hắn mới nhìn về phía Dương Khai, nghiêm túc nói: - Nói giết người diệt khẩu cũng không quá đáng, nhưng nếu bằng hữu giết luôn cả ta, vậy tại hạ không còn gì để nói. Dù sao nếu không có ngươi nhúng tay, lần này ta cũng phải chết. Tuy nhiên dù có chết, ta cũng sẽ không cho kẻ này được yên lành!

Hắn cười gằn nhìn Diệp Dương Vinh, vẻ mặt dữ tợn, tựa hồ bị ép đến mức từ bỏ Dung Huyết đan, đã khiến Đặng Ngưng trở nên điên cuồng.

- Ngươi điên rồi! Diệp Dương Vinh hoảng sợ không thôi, liên tục lùi lại.


Nhưng hắn vừa nhấc chân, một cỗ uy áp thần thức khiến hắn biến sắc từ trên trời phủ xuống, phòng ngự thức hải của hắn lập tức bị phá, một đạo công kích thần hồn xâm nhập vào, ngưng tụ không phát.


Diệp Dương Vinh lập tức toát hết mồ hôi, biết nếu mình dám động đậy, thức hải nhất định sẽ bị công kích. Cỗ thần thức này rất mạnh, không kém gì võ giả Phản Hư lưỡng tầng cảnh, hắn căn bản không thể ngăn cản.


Lập tức không dám còn động đậy nữa, cực kỳ kiêng kỵ nhìn Dương Khai, ánh mắt run rẩy, làm sao cũng không tin nổi công kích thần thức này do kẻ đó phát ra.


Dương Khai xé tan phòng ngự thức hải của hắn, cho một cảnh cáo, cũng không vội hạ sát thủ, mà hứng thú liếc nhìn Đặng Ngưng, bỗng nhiên nói: - Muốn ta ra tay cũng chưa chắc không được, nhưng ngươi có thể trả thù lao gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
04 Tháng mười hai, 2023 09:18
mình là dịch giả bộ này ạ,bạn nào cần đọc dịch full thì liên hệ zalo: 0704730588,hoặc fb(.)com/Damphuocmanh.Tất cả đều chính chủ ạ . Mình gửi full file đọc off cho ạ , tổng 6009 chương ạ,hãy ủng hộ dịch giả chân chính ạ,mọi nơi khác đều là lừa đảo ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK