Mục lục
Vũ Luyện Điên Phong - Dương Khai (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Danh ngạch? Dương Khai nhíu mày, nhìn sang Tiền Thông hỏi: - Vào trong Lưu Viêm Sa Địa còn có hạn chế nhân số?

- Đây chính là điều lão phu muốn nói với cậu. Tiền Thông gật đầu. - Thật ra ban đầu khi Lưu Viêm Sa Địa mở ra, không có hạn chế nhân số, nhưng cậu cũng biết, trên U Ám Tinh thiếu thốn tài nguyên tu luyện, càng là thứ cao cấp, số lượng lại càng ít. Lưu Viêm Sa Địa là một trong ba đại cấm địa, thế lực lớn đều nhìn chằm chằm chỗ đó, vấn đề liền tới. Từ rất sớm trước kia, khi Lưu Viêm Sa Địa mở ra, tất cả Thánh Vương Cảnh có tư cách tiến vào đều một hơi tràn vào, người đông, tự nhiên mỗi người thu hoạch ít đi, những thiên tài địa bảo sinh trưởng bên trong cũng bị khai thác không hạn chế, dẫn tới lần sau Lưu Viêm Sa Địa mở ra, người đi vào liền không thu hoạch được gì.

- Khai thác quá độ quả thật là nguyên nhân dẫn tới chuyện này! Dương Khai gật đầu.

- Hiền điệt nói đúng, cho nên các thế lực lớn trên U Ám Tinh liền liên hợp lại, đặt ra những hạn chế đối với Lưu Viêm Sa Địa. Đó là mỗi nhà thì nhân số đi vào không được quá nhiều, ví dụ như 3 đại thế lực đứng đầu như Tinh Đế Môn, Chiến Thiên Minh cùng Lôi Đài Tông, có thể vào 60 người. Thế lực hạng nhất như Ảnh Nguyệt Điện ta, có thể vào 50 người, thấp hơn một bậc thì nhân số cũng ít hơn, còn như những thế lực nhỏ gia tộc nhỏ, thậm chí chỉ có hai ba người đi vào mà thôi. Làm như vậy, một là giảm bớt tổn thất võ giả Thánh Vương Cảnh trên U Ám Tinh, mặt khác là duy trì số lượng thiên tài địa bảo trong Lưu Viêm Sa Địa. Mấy ngàn năm qua, các thế lực lớn đều rất tự giác, mỗi lần Lưu Viêm Sa Địa mở ra, đều sẽ dựa theo phương án này phân phối số người đi vào, cho nên liền thành hạn chế nhân số.

Dương Khai khẽ gật đầu, tỏ vẻ hiểu được.

Tiền Thông tiếp tục nói: - Cho dù là vậy, mỗi lần Lưu Viêm Sa Địa mở ra, vẫn có không dưới 10 ngàn người đi vào! Tuy nhiên Lưu Viêm Sa Địa thật sự rất lớn, không ai biết nó lớn đến cỡ nào, cho nên dù có cả chục ngàn người đi vào cũng không sao.

Tiền Thông nói tới đây, Dương Khai liền hiểu được những lời lão nói trước đó có ý gì.

Nếu hắn muốn đi vào, vậy thì sẽ chiếm dụng một danh ngạch của Ảnh Nguyệt Điện, tuy nhiên Ảnh Nguyệt Điện có 50 ghế, vẫn có thể lấy ra được một chỗ.


- Hơn nữa, muốn vào Lưu Viêm Sa Địa, không phải chỗ nào cũng vào được, chỉ có thông qua những địa điểm đặc thù. Cấm địa Lưu Viêm Sa Địa này rất cổ quái, chúng ta từng hoài nghi nó là trận pháp khổng lồ do vị đại năng thời kỳ thượng cổ bố trí, nhưng vẫn không tìm được cách phá trận. Lúc uy lực nhiệt độ cực nóng của nó yếu đi, ở những chỗ khác nhau sẽ xuất hiện những phân đoạn suy yếu tương tự cửa trận, người đi vào phải thông qua những phân đoạn suy yếu này, mới có thể chân chính đi vào Lưu Viêm Sa Địa, bằng không sẽ không thể vào được.

Dương Khai nghe lời của ông ta nói, liền hiểu được mình nghĩ vấn đề quá đơn giản.

Vào trong Lưu Viêm Sa Địa cần danh ngạch, lại còn phải chờ thời gian đặc biệt, thông qua chỗ đặc biệt, không giống như hắn nghĩ ban đầu, một khi Lưu Viêm Sa Địa mở ra thì có thể tùy ý đi vào.

Vừa nghĩ vậy, Dương Khai vội vàng nói: - Tiền bối, vãn bối muốn vào Lưu Viêm Sa Địa, phải làm phiền tiền bối phí sức.

Tiền Thông cười to: - Hiền điệt khách khí, nếu như coi cậu là người ngoài, hôm nay lão hủ đã không nói nhiều như vậy. Nếu cậu có ý đi vào, những chuyện khác cứ để lão hủ bao cho, nhất định để cậu hài lòng.

Lão ta chỉ sợ Dương Khai không nhờ tới mình, tuy rằng Tiền Thông cảm giác mình đối xử chân thành với Dương Khai, là thật lòng muốn kết giao, nhưng chỉ sợ người ta không nhận tình. Người trẻ tuổi mà, tâm cao khí ngạo, không thèm lý tới những lão già bọn họ cũng rất bình thường.

Hiện giờ Dương Khai muốn cầu cạnh mình, tự nhiên ông ta vui vẻ.

Vừa chuyển giọng, Tiền Thông nói: - Nhưng mà hiền điệt à, muốn vào trong đó, cậu phải làm chuẩn bị toàn vẹn mới được.

- Không biết phải chuẩn bị những thứ gì? Dương Khai khiêm tốn thỉnh giáo.

- Nhất định phải luyện chế một chút bí bảo có thể ngăn cản hơi nóng, nếu cậu không có bí bảo thích hợp, lão có thể cung cấp một chút nguyên liệu thân thể yêu thú hệ băng, bí bảo dùng tài liệu này luyện chế là thích hợp nhất để dùng trong Lưu Viêm Sa Địa. Lão chuẩn bị rất nhiều nguyên liệu, không sợ không đủ dùng.

Dương Khai vừa muốn từ chối, bỗng nhiên trong lòng chợt độn, như có suy nghĩ, hỏi:

- Ngụy huynh cùng Đổng cô nương cũng sẽ đi Lưu Viêm Sa Địa?

Tiền Thông gật đầu nói: - Tự nhiên sẽ đi, chỗ đó dù là nguy hiểm, nhưng tốt xấu gì bọn họ cũng coi như hai vị đệ tử xuất sắc nhất Ảnh Nguyệt Điện, không trải qua một chút mưa gió thì làm sao trưởng thành?

- Vậy bí bảo của hai người bọn họ...

Tiền Thông cười gượng: - Mua được một chút, nhưng đa số là cấp Thánh Vương thượng phẩm, không biết có bao nhiêu tác dụng. Ôi! Ảnh Nguyệt Điện vốn có một vị luyện khí sư Hư cấp, nhưng tuổi tác hắn đã cao, đã không thể luyện khí nữa.

Dương Khai nhướng mày: - Nếu như tiền bối yên tâm, không ngại giao số vật liệu thân thể yêu thú hệ băng cho vãn bối, qua mấy ngày nữa vãn bối sẽ đưa hai món bí bảo Hư cấp cho bọn họ phòng thân!

Tiền Thông đã nhận định sau lưng mình có một vị luyện khí sư Hư cấp, Dương Khai cũng không cần che giấu vòng vo. Hơn nữa vừa rồi hắn cố ý nói một câu thu gom rất nhiều nguyên liệu, rõ ràng là có ý muốn mời vị sư phụ hư ảo của mình giúp đỡ. Những ngày qua Tiền Thông giúp mình không thiếu, lại cung cấp danh ngạch và tình báo đi vào Lưu Viêm Sa Địa, Dương Khai không ngại báo đáp một chút.

Người kính một thước, ta kính lại một trượng.

Quả nhiên, thấy Dương Khai tâm tư linh hoạt như thế, Tiền Thông mừng rỡ không thôi, vội vàng gật đầu: - Yên tâm yên tâm, lão hủ yên tâm vô cùng. Ha ha ha ha! Vậy làm phiền hiền điệt.

Vừa rồi lão còn đang nghĩ, nếu như Dương Khai không nghe ra lời ám chỉ của ông ta thì phải làm sao đây. Vì tương lai của Ảnh Nguyệt Điện, lão chỉ có thể nương mặt già này nói thẳng ra, không ngờ mình chỉ nói vòng vo mấy câu, Dương Khai lại hiểu được.

Nói xong, Tiền Thông trực tiếp lấy ra chiếc nhẫn không gian, đưa cho Dương Khai.

Lão đã sớm chuẩn bị sẵn nguyên liệu, chỉ chờ đến lúc này. Hơn nữa lão cố ý dẫn tới Ngụy Cổ Xương cùng Đổng Huyên Nhi, một mặt là để bọn họ gặp Dương Khai, mặt khác là mượn cơ hội này nhờ Dương Khai giúp luyện chế bí bảo.

Đáng tiếc hai người này không có ánh mắt, uổng phí một phen khổ tâm của Tiền Thông.

Dương Khai nhận lấy, tùy ý liếc qua, liền phát hiện trong nhẫn có số lượng lớn nguyên liệu thân thể yêu thú tỏa ra khí tức lạnh băng, hơn nữa nhìn độ nồng nặc, tuyệt đối là yêu thú bậc chín, thậm chí có cả nội đan yêu thú.

Trên U Ám Tinh không thiếu nguyên vật liệu luyện đan luyện khí, chỉ thiếu luyện đan sư cùng luyện khí sư bậc cao.

Nhiều tài liệu như vậy, đủ luyện chế 4-5 món bí bảo.

- Hiền điệt à, chuyện này phải nhờ cậu, lão hủ hết sức cảm kích.

- Tiền bối đã giúp vãn bối rất nhiều, không cần khách khí, sau này nếu còn cần gì, cứ trực tiếp nói là được.

Tiền Thông gật đầu không ngừng, tuy rằng Dương Khai chỉ nói khách khí, nhưng nghe cũng thoải mái.

- Đúng rồi, tiền bối, lúc nào thì Lưu Viêm Sa Địa sẽ mở ra? Dương Khai thế mới hỏi tới chuyện chính.

Tiền Thông trầm ngâm: - Chuyện này thì nói không chắc được, có thể một hai tháng, có khi ba bốn tháng, phải xem lúc nào uy lực hơi nóng giảm xuống. Nhưng mà cậu yên tâm, xung quanh Lưu Viêm Sa Địa đều có cao thủ các thế lực lớn quan sát ngày đêm, một khi có thể đi vào, chúng ta sẽ nhận được tin ngay, đến lúc đó xuất phát cũng không muộn. Cậu thừa dịp này tĩnh dưỡng tinh thần, một khi nhận được tin, lão lập tức thông báo cho cậu.

Tiền Thông vừa nói vừa đưa la bàn truyền tin cho Dương Khai.

Dương Khai nhận lấy, thuận tay ném vào nhẫn không gian.

Lúc này, bên ngoài lại vang lên tiếng gõ cửa, Vũ Y đi lên mở cửa phòng, liền thấy La Khánh cung kính đi vào, sắc mặt cẩn thận.

Tiền Thông cười nói: - Nhất định là Nhan Bùi lão thất phu sai La Khánh đưa thánh tinh tới.

Dương Khai phấn chấn tinh thần, hai nàng Vũ Y cùng Dương Viêm cũng mắt đẹp tỏa sáng.

Hội đấu giá đưa sang đây bốn món, mỗi một món đều có giá không thấp, mãi đến giờ mới kết toán xong. Dương Khai chờ ở đây, vừa là đợi Tiền Thông, mặt khác là chờ thu tiền.

Ngẫm lại đến cả trăm triệu thánh tinh, cho dù là Dương Khai cũng không nén được tâm tình kích động.

La Khánh đi tới, cung kính đặt một chiếc nhẫn không gian lên bàn, nói: - Nhan quản sự nói, vốn là 106 triệu 500 ngàn lẻ 45 thánh tinh, nhưng vì mức đấu giá quá lớn, cho nênn làm tròn số lẻ, tổng cộng 107 triệu thánh tinh. Dương huynh mời kiểm tra.

- 107 triệu... Dương Khai nhíu mày, con số này không đúng.

Tiền Thông ngẫm nghĩ, mỉm cười giải thích: - Hội đấu giá Tụ Bảo Lâu phải rút phí thủ tục của đồ vật đấu giá, bình thường sẽ thu 10% phí đấu giá, tức là 100 triệu thánh tinh, bọn họ sẽ rút 10 triệu.

- Quá ác! Vũ Y cùng Dương Viêm đồng loạt hô to, vậy là mất 10 triệu, các nàng đau lòng muốn chết.

Tiền Thông lại nói: - Tuy nhiên lần này Nhan Bùi hình như chỉ thu 5%, coi như lão ta còn chút lương tâm, có lẽ là cũng muốn sau này hợp tác nhiều hơn với cậu, cho nên mới bán ân tình này.

Dương Khai lắc đầu cười: - Sau này sẽ không có nhiều đồ tốt như vậy, Ngưng Hư đan đó còn là gia sư tình cờ lấy được lúc trước, chỉ có một viên này mà thôi. Nhưng mà tiền bối, tại sao bọn họ lại điên cuồng tranh giành Ngưng Hư đan có đan văn đến như thế?

Thấy Dương Khai tràn đầy khó hiểu, Tiền Thông cười to nói: - Vấn đề này, lúc trước Cổ Xương cùng Huyên Nhi cũng đã hỏi lão phu.

Lập tức giải thích rõ ràng nguyên nhân trong đó, Dương Khai thế mới hiểu thì ra những người đó không nổi điên, mà là quá chấp nhất theo đuổi Hư Vương Cảnh, cho nên không quan tâm bỏ ra thánh tinh.


Hiểu được điểm này, trong lòng Dương Khai vững chắc.


Ngưng Hư đan có đan văn, thủ đoạn luyện đan của hắn hiện tại có thể tùy lúc luyện chế, nhưng hiện tại nguyên liệu đang luyện chế Ngưng Hư đan lại thiếu một vị thuốc chính.


Trong không gian Hắc Thư của hắn, vô số thiên tài địa bảo, hơn một ngàn cây dược liệu Hư cấp, dược liệu cấp Hư Vương cũng phải hai ba trăm, nhưng chỉ riêng hai cây Thúy La Thảo nhất định cần dùng luyện chế Ngưng Hư đan đã bị xài hết. Cho nên hiện tại trước khi có được Thúy La Thảo, Dương Khai không luyện chế ra được Ngưng Hư đan, tự nhiên sẽ không có cơ hội hợp tác với Tụ Bảo Lâu nữa.


Huống chi, hiện tại gia sản hơn trăm triệu, không cần phải đi bán gì nữa, hơn 100 triệu thánh tinh, cho dù là Ảnh Nguyệt Điện cũng không lấy ra được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
04 Tháng mười hai, 2023 09:18
mình là dịch giả bộ này ạ,bạn nào cần đọc dịch full thì liên hệ zalo: 0704730588,hoặc fb(.)com/Damphuocmanh.Tất cả đều chính chủ ạ . Mình gửi full file đọc off cho ạ , tổng 6009 chương ạ,hãy ủng hộ dịch giả chân chính ạ,mọi nơi khác đều là lừa đảo ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK