Mục lục
Vũ Luyện Điên Phong - Dương Khai (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kiếm quang lóe lên, kiếm khí ngang dọc, uy lực kiếm trận bộc phát ra, ánh sáng loá mắt tựa như có thể xuyên thấu cổ kim, bao phủ hoàn toàn khu vực cửa thành lại.

Đỗ Hiến đứng mũi chịu sào tránh cũng không thể tránh, bị vô số năng lượng cuồng bạo biến thành lực lượng chết chóc trùm lên.

Chỉ trong nháy mắt, Đỗ Hiến đã bị phân thây chia năm xẻ bảy.

- Ha ha ha! Không tự lượng sức! Vốn tên Lưu đệ tử đầu lĩnh Ảnh Kiếm Tông kia thấy Đỗ Hiến khí thế hung hăng đánh tới, còn tưởng rằng hắn có tuyệt chiêu gì đó, không ngờ chỉ là thùng rỗng kêu to, mới bày ra kiếm trận, đã đầu một nơi mình một nơi. Hắn lập tức cười lên ha hả.

Song vừa cất lên tiếng cười, theo bản năng hắn chợt nhận ra có gì đó không đúng, lập tức biến sắc, mắt trợn trừng nhìn về phía thứ bị phân thây kia, tựa như thấy được một màn không thể tin, kinh hãi kêu lên: - Khôi lỗi!

Thứ bị phân thây kia, không ngờ lại không phải người, mà chính là một con khôi lỗi!

Chỉ có điều con khôi lỗi này được luyện chế quá mức tinh diệu, hoàn toàn không khác gì người thật. Lúc đang chiến đấu, hắn không có thời gian để quan sát kỹ, lúc này sau khi đã phân thây đối phương mới nhận ra.

- Bạo! Đột nhiên, một tiếng quát khẽ như vọng từ địa ngục chợt vang lên.

Con thi khôi Đỗ Hiến đứng trên đầu vừa bị chém nát kia bỗng nhiên dần dần phát sáng, chỉ trong nháy mắt đã trở nên sáng chói.

Một cỗ khí tức cực kỳ nguy hiểm như biển gầm tràn ra.

Sắc mặt tên đệ tử Lưu Ảnh Kiếm Tông kia đại biến, lạc giọng hét lên: - Chạy mau!


Dứt lời, hắn liên huy động trường kiếm sắc bén trên tay tạo thành một tầng phòng hộ bằng kiếm khí kiên cố, bảo vệ quanh thân, hai chân cấp tốc lui về sau.

Uỳnh…

Tiếng nổ truyền ra. Một quả cầu ánh sáng màu trắng lập tức lan ra, bao phủ phạm vi khoảng trăm trượng, năng lượng cuồng bạo bộc phát tạo nên một trận gió lốc nối thẳng không trung.

Hàng loạt tiếng kêu thảm thiết vang lên rồi chợt tắt ngấm, từng sinh mạng lập tức diệt vong. Cảnh tượng khiến những người đang vây xem xung quanh sợ hết hồn hết vía, sắc mặt trắng bệch.

Chỉ trong chốc lát, mọi chuyện đã định.

Nơi cửa Lưu Ảnh Thành xuất hiện một cái hố sâu tới mười mấy trượng, rộng cả trăm trượng, mọi thứ xung quanh đều tan hoang, ngay cả tường thành cũng bị sập mất một mảng lớn, trên mặt đất ngổn ngang đầy thi thể cháy đen không trọn vẹn.

Xoạt xoạt…

Khôi lỗi mãng đang cuộn tròn tại chỗ bảo vệ Đỗ Hiến và Diệp Tinh Hàm, lúc này liền động đậy, hơi ngước đầu lên nhìn, lưỡi rắn đỏ rực không ngừng thò ra thụt vào. Mà Đỗ Hiến và Diệp Tinh Hàm được nó bảo vệ dưới bụng thì lông tóc không chút hao tổn đứng đó.

Một bóng người từ trong mớ hỗn độn trên mặt đất lảo đảo bò dậy, chính là tên đệ tử Lưu Ảnh Kiếm Tông cầm đầu kia. Hắn là người có thực lực mạnh nhất trong đám đệ tử, cho nên mặc dù trong vụ khôi lỗi tự bạo kia khiến hắn cũng bị thương nặng, nhưng cuối cùng vẫn nhặt lại được một mạng.

Vừa đứng dậy, trước mặt hắn chợt tối lại, một bóng người đã đứng chắn trước mặt hắn.

Ngẩng đầu nhìn lên, chính là Đỗ Hiến.

Bốn mắt nhìn nhau, khóe mắt tên đệ tử Lưu Ảnh Kiếm Tông như muốn nứt ra, phẫn nộ quát lên: - Ngươi giở trò lừa bịp!

Nói rồi hắn liền vung kiếm chém về phía Đỗ Hiến, nhưng hắn vừa động lập tức cảm thấy toàn thân đau đớn không chịu nổi, khí tức toàn thân hỗn loạn không điều khiển được, sắc mặt trở nên càng thêm tái nhợt.

Uy lực tự bạo của con khôi lỗi của Đỗ Hiến kia cực mạnh, không kém gì một võ giả Đạo Nguyên Cảnh đỉnh phong tự bạo. Lúc đó có rất nhiều tên đệ tử Lưu Ảnh Kiếm Tông ở gần, nên vụ nổ này gần như đã bị chết hết, ngay cả hắn cho dù lúc này nhặt lại được một mạng, nhưng cũng không tốt đẹp gì.

Hai tròng mắt Đỗ Hiến đỏ rực, nghiến răng nói: - So với Lưu Ảnh Kiếm Tông, chút hậu quả Thiên Diệp Tông ta tạo ra này coi là gì chứ, đây chẳng qua chỉ là lợi tức mà thôi!

Thù diệt môn không đội trời chung, không quản Lưu Ảnh Kiếm Tông có phải bị người ta giật dây hay không, thì chúng cũng chính là hung thủ giết người, đương nhiên Đỗ Hiến sẽ không có bất kỳ sự thương hại nào đối với hắn.

Vừa dứt lời, Đỗ Hiến liền hung hăng vỗ ra một chưởng lên đầu tên đệ tử Lưu Ảnh Kiếm Tông kia, định giết trước rồi tính sau.

- Tiểu bối càn rỡ, nơi này chính là Lưu Ảnh Thành, không ngờ lại dám ngang ngược giết người!

Một tiếng gầm đột nhiên truyền đến, đồng thời một bóng người trong nháy mắt xẹt tới, vung tay chộp về phía Đỗ Hiến.

Một cỗ đế ý tràn ngập ra khiến toàn thân Đỗ Hiến cứng đờ, bất kể hắn liều mạng giãy dụa như thế nào cũng không thể động đậy được.

- Đế Tôn Cảnh! Đỗ Hiến biến sắc, biết rằng động tĩnh vừa rồi đã kinh động đến cao thủ, nhưng dường như người này cũng không phải là tông chủ Lưu Ảnh Kiếm Tông, không biết hắn nhảy ra ngoài này có ý đồ gì, có quan hệ gì với Lưu Ảnh Kiếm Tông?

- Tuổi còn nhỏ mà đã thích giết chóc thành tính như vậy, nếu trưởng thành thì còn đến mức nào chứ? Để lão phu bắt ngươi về hóa giải sát nghiệt!

Lão giả làm như đang giải thích lý do mình ra tay, vừa dứt lời, bàn tay đã chộp trúng đầu Đỗ Hiến.

Trong hư không, thấp thoáng có mấy bóng người khác đang phóng tới, mục tiêuchính là vị trí Diệp Tinh Hàm đang đứng.

Thiên Diệp Tông chỉ là một cái tông môn nhỏ bé, nếu là trước kia chỉ sợ không ai thèm để mắt tới, trong khoảng thời gian này bỗng nhiên phất lên cũng là do Lưu Ảnh Kiếm Tông truyền bá khắp nơi.

Song khôi lỗi chi đạo dù sao cũng là bàng môn tả đạo, mặc dù cũng có một số người sử dụng, nhưng cũng không tạo được sự chú ý lớn.

Nhưng hôm nay sau khi thấy được khôi lỗi thuật do Đỗ Hiến và Diệp Tinh Hàm thi triển ra, đám Đế Tôn Cảnh đang ẩn tàng này không thể đứng xem ở một bên nữa. Hai tên dư nghiệt Thiên Diệp Tông, chỉ dựa vào vài con khôi lỗi đã có thể đại sát tứ phương ở Lưu Ảnh Thành. Thứ tốt như vậy nếu như có thể chiếm được, tuyệt đối có thể khiến cho thực lực tông môn của mình tăng lên.

Cho nên trong nháy mắt, Diệp Tinh Hàm cùng Đỗ Hiến trở thành miếng bánh thơm, không ít người đều quyết định bắt hai người này về, khai thác bí mật luyện chế, điều khiển khôi lỗi của Thiên Diệp Tông.

- Từ đâu chui ra một lão già vô liêm sỉ như vậy!

Đột nhiên một tiếng “hừ” lạnh vang lên, theo đó, một cỗ khí kình sắc bén lập tức vọt thẳng tới lão giả, khí thế tựa như giao long xuất hải.

Lão già thầm giật mình, theo bản năng hắn nhận ra nguy hiểm, cũng không để ý đến việc bắt giữ Đỗ Hiến nữa, vội vàng điều động lực lượng đón lấy luồng khí kình kia, trong nháy mắt hắn đã điều động đến bảy tám thành lực lượng của bản thân.

Uỳnh…

Một tiếng nổ lớn truyền ra, thân hình lão giả kia lảo đảo, lui về sau mấy bước, sắc mặt chợt tái nhợt, khí huyết bốc lên ngực cuồn cuộn, suýt nữa phun ra một ngụm máu tươi. Hắn thầm kinh hãi, trừng mắt nhìn về phía phát ra công kích, khẽ quát: - Các hạ là ai?!

Dương Khai cười lạnh không đáp, lăng không đánh ra mấy chưởng về phía Diệp Tinh Hàm đang đứng.

Liên tiếp vài tiếng “bịch bịch bịch” phát ra, những tên ẩn tàng tiến lại gần Diệp Tinh Hàm liền hiện ra, sắc mặt mỗi tên đều trở nên khó coi.

Đỗ Hiến không còn bị lão giả kia áp chế, nguyên lực trong cơ thể lần nữa thông suốt, vỗ một chưởng xuống đầu tên đệ tử Lưu Ảnh Kiếm Tông còn sống kia, biến hắn thành thịt nát, trong lòng vô cùng cao hứng, ngửa mặt lên trời thét dài.

Ánh mắt Dương Khai quét qua từng tên Đế Tôn Cảnh một, lên tiếng:

- Vị nào là tông chủ Lưu Ảnh Kiếm Tông?

Toàn trường im lặng, không có ai trả lời.

Diệp Tinh Hàm bước tới, thấp giọng nói: - Kẻ đó không có ở đây.

Ngày trước, khi Lưu Ảnh Kiếm Tông xâm nhập Thiên Diệp Tông, Diệp Tinh Hàm đã trông thấy Lý Thanh Vân, nên vẫn còn nhớ rõ hình dáng của hắn.

Dương Khai hừ lạnh nói: - Muốn làm rùa đen rúc đầu sao?

Hắn cũng có chút tò mò, Lưu Ảnh Kiếm Tông bị giết nhiều người như vậy, sao tên tông chủ này vẫn không ra mặt chứ? Điều này không giống với suy nghĩ của hắn, khiến hắn cảm thấy hơi phiền lòng.

- Tiểu tử, ngươi là ai? Lão giả kia chịu thiệt trên tay Dương Khai, cất tiếng hỏi lại không được Dương Khai trả lời, lập tức cảm thấy hơi mất mặt.

Tậm trạng Dương Khai đang khó chịu, nghe vậy liền lạnh lùng nhìn hắn, hừ một tiếng, nói: - Già đầu rồi mà còn không chịu an dưỡng nghỉ ngơi, lại còn chạy tới chạy lui, cẩn thận kẻo gãy lưng đó!

- Càn rỡ!

Lão giả kia giận dữ, nghĩ tới dù gì mình cũng là tông chủ một tông, không ngờ lúc này lại bị một tên nhóc con làm nhục, quả thực là không thể chịu nổi. Nếu không phải thực lực Dương Khai không tầm thường, nói không chừng lão đã chiến đấu với hắn vài hiệp, cho hắn biết mình còn dẻo dai như thế nào rồi.

- Ngươi là đệ tử của ai mà lên mặt như vậy? Đại nhân nhà ngươi không dạy ngươi cách đối nhân xử thế sao? Một tên tráng hán trung niên nhướng mày, nhìn không vừa mắt với thái độ trong mắt như không người này của Dương Khai, lên tiếng.

Dương Khai ngoác miệng cười, hỏi lại:

- Ngươi muốn dạy ta cách làm người sao?

Tên đại hán trung niên kia hừ một tiếng, nói: - Người trẻ tuổi, ương ngạnh quá không phải là chuyện tốt, phải biết rằng núi cao còn có núi cao hơn!

Dương Khai vung Bách Vạn Kiếm lên, chỉ vào hắn nói: - Không phục thì nhào tới, để bổn thiếu xem thử, ngọn núi của ngươi cao bao nhiêu.

Đại hán trung nổi dóa, nghiến răng nói: - Đúng là không nói lý.

Những tên Đế Tôn Cảnh khác cũng lắc đầu không ngừng, cảm thấy tên thanh niên này giống như một con chó điên vậy, thấy ai liền cắn người đó. Nhưng chúng không biết rằng, lần này Dương Khai đến đây chính là muốn làm loạn, hắn chỉ sợ không loạn mà thôi, hiện tại có người tự đưa thân tới, sao hắn có thể thu liễm chứ?

Nhưng náo loạn đã nửa ngày mà chính chủ cũng không chịu xuất hiện, khiến Dương Khai cảm thấy hơi mất hứng. Lúc này hắn liền cười dài một tràng, thu Bách Vạn Kiếm lại, nói: - Xem ra các ngươi cũng chỉ mạnh miệng mà thôi, một khi đã như vậy thì cút sang một bên, đừng làm mất thời gian của bổn thiếu.

Hắn gọi Diệp Tinh Hàm và Đỗ Hiến, rồi phát ra thần niệm, ánh mắt hướng về phía phủ thành chủ, cao giọng nói: - Nếu Lý tông chủ tránh mặt không ra, vậy thì bổn thiếu sẽ tới cửa bái phỏng vậy.

Nói rồi, hắn liền tung người, dẫn theo Diệp Tinh Hàm và Đỗ Hiến bay về phía phủ thành chủ.

Đám Đế Tôn Cảnh liếc nhau, đều không đoán được ý đồ của hắn. Không biết hai tên dư nghiệt của Thiên Diệp Tông kia tìm được tên Đế Tôn Cảnh này từ đâu, không ngờ lại dám một mình xông vào đầm rồng hang hổ, hơn nữa thực lực của người này có vẻ vô cùng không tầm thường, xem ra lần này Lưu Ảnh Kiếm Tông sẽ gặp phiền toái lớn, cũng không biết hội đấu giá còn có thể cử hành đúng thời gian hay không?

Sau khi thấy được khôi lỗi thuật do Đỗ Hiến và Diệp Tinh Hàm thi triển ra, đám Đế Tôn Cảnh này lập tức cảm thấy vô cùng hứng thú đối với Thiên Khôi kia, liền hiện lên ý nghĩ, nếu như có thể mua được một hai con trở về thì chuyến đi này cũng không tệ.

Đế Tôn Cảnh không dễ tấn cấp, nhưng nếu như mua được một con khôi lỗi có thể sánh ngang với Đế Tôn Cảnh, vậy thì sẽ thành một công cụ vô cùng đắc lực, chỉ cần tiêu hao một chút nguyên tinh để điều khiển mà thôi.

Trong lúc nhất thời, không ít người đều lo được lo mất, sợ hội đấu giá bị Dương Khai làm loạn không cử hành được.

Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, đây dù sao cũng là chuyện của người khác, cùng lắm bọn họ cũng chỉ đến xem náo nhiệt mà thôi, nếu thật để cho bọn chúng nhúng tay vào, bọn chúng cũng không có ý định đó.

Phía trước Phủ thành chủ, nguyên một đám đệ tử Lưu Ảnh Kiếm Tông như lâm đại địch, mỗi tên đều run rẩy, sắc mặt trắng bệch.


Mấy chục huynh đệ chết trận trước cửa thành, bọn chúng cũng đã nhận được tin tức, vốn tưởng rằng tông chủ sẽ không bỏ qua, chắc chắn sẽ ra tay dạy dỗ hai tên dư nghiệt Thiên Diệp Tông kia, nào ngờ cho tới lúc này vẫn không thấy tông chủ có bất kỳ phản ứng nào.


Mắt thấy Dương Khai từng bước tiến tới, rất nhiều đệ tử Lưu Ảnh Kiếm Tông đều vã mồ hôi, cảnh giác đề phòng.


Gió nhẹ nổi lên, bốc lên một cỗ sát ý, khiến hai chân bọn chúng run run, toàn thân lạnh toát.


–––-oOo–––-

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
04 Tháng mười hai, 2023 09:18
mình là dịch giả bộ này ạ,bạn nào cần đọc dịch full thì liên hệ zalo: 0704730588,hoặc fb(.)com/Damphuocmanh.Tất cả đều chính chủ ạ . Mình gửi full file đọc off cho ạ , tổng 6009 chương ạ,hãy ủng hộ dịch giả chân chính ạ,mọi nơi khác đều là lừa đảo ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK