Mục lục
Vũ Luyện Điên Phong - Dương Khai (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên đường đi bình an vô sự. Sau khi ra khỏi bình nguyên, Dương Khai lại tiếp tục tiến về phía trước suốt mười mấy ngày, nhưng kỳ lạ là không thấy qua một bóng người.

Cái hiện tượng này rất khác thường, khiến hắn nghi ngờ không thôi.

Trước đó, bất kể là ở khu cực nóng hay ở khu thiên tài địa bảo, tuy không gặp được nhiều người, nhưng ít ra cũng không xảy ra tình trạng như vậy. Dường như tất cả võ giả tìm linh thảo linh dược tại khu thiên tài địa bảo đều không thấy, điều này khiến trong lòng Dương Khai xuất hiện báo động, không biết có phải nơi đây đã từng xảy ra biến cố gì không.

Hắn thầm nghĩ, chẳng lẽ mấy ngày này mình khai thác thánh tinh dưới đất, nơi này đã xảy ra đại sự gì đó, cho nên mới không thấy được một bóng người?

Tiếp tục đi về phía trước mấy ngày nữa, mắt thấy đã sắp đến gần tầng thứ ba của khu cực nóng, nhưng tình hình vẫn như vậy.

Nửa ngày sau, Dương Khai đã tới sát biên giới tầng thứ ba khu cực nóng, chăm chú nhìn thế giới lửa phía trước, sắc mặt trở nên nghiêm trọng.

Tầng thứ ba khu cực nóng và phía ngoài cùng khu cực nóng nhìn qua không có gì khác biệt, nhưng Dương Khai có thể cảm nhận thấy bên trong ẩn chứa rất nhiều nguy hiểm, ít nhất, hỏa độc và sức nóng ở đây không phải bên ngoài cùng có thể so sánh được.

Tuy nhiên... Dường như Tiền Thông đã nói, đây là nơi mà không ai có thể đi vào ư? Dương Khai cảm nhận một lúc, cảm thấy một nơi như vậy đừng nói là hắn có thể đi vào, mà cho dù là một số tinh anh của môn phái khác, chỉ cần chuẩn bị chu đáo cũng có thể đi vào trong đó.

Chẳng lẽ nguy hiểm không đơn giản như chỉ nhìn thấy ở bề ngoài?


Trong lúc Dương Khai đang trầm ngâm, cách trăm trượng phía ngoài bỗng nhiên xuất hiện hai bóng người đang chạy nhanh đến. Hai người kia mặc trang phục giống nhau, nhìn qua có vẻ như đi ra từ cùng một tông môn, đều có tu vi Thánh Vương tam tầng cảnh.

Dương Khai nhận ra thánh nguyên trên người bọn họ rất tinh thuần hùng hậu, không phải Thánh Vương tam tầng cảnh bình thường có thể so sánh, nghĩ rằng đây có thể là phần tử tinh anh của tông môn nào đó.

Hai người kia một trước một sau, tốc độ cực nhanh, nhắm thẳng hướng bên này chạy tới, cũng không thèm liếc nhìn Dương Khai lấy một cái.

Đi tới sát ranh giới tầng thứ ba khu cực nóng, hai tên kia thấp giọng bàn luận mấy câu gì đó, ngay sau đó trên người tên đi đầu liền bốc lên quầng sáng màu xanh nhạt, một luồng khí lạnh bao phủ khắp thân người hắn. Dường như hắn vừa kích phát một bí bảo hệ băng bảo vệ toàn thân, sau đó lao thẳng vào trong khu cực nóng tầng thứ ba.

Dương Khai nhìn mà mắt trợn ngược, mồm há hốc!

Không phải nói rằng tầng thứ ba là nơi có đi không có về sao? Tên này ngốc hay điên, làm sao lại xông thẳng vào?

Ngụy Cổ Xương không đến nỗi lừa gạt Dương Khai, điều này Dương Khai có thể khẳng định, rõ ràng hắn đã rất nghiêm túc cảnh cáo Dương Khai. Nhưng một màn trước mắt này so với lời cảnh cáo của Ngụy Cổ Xương lại khác hẳn một trời một vực.

Nhìn thấy trên thân thể người thứ hai cũng tỏa ra làn hơi lạnh như băng, chuẩn bị đi vào khu cực nóng, Dương Khai vội vàng gọi to: - Vị bằng hữu này xin chờ một chút!

Nghe tiếng gọi, người kia nhướng mày, sắc mặt không vui nhìn về phía Dương Khai.

Khi hắn và đồng môn đến nơi này đều hiện ra sự có mặt của Dương Khai, nhưng đối phương chỉ là một võ giả Thánh Vương nhất tầng cảnh, căn bản cũng không đáng để bọn hắn chú ý nhiều.

Nhưng bây giờ người này không ngờ lại cất tiếng gọi hắn, lập tức lạnh lùng nói: - Chuyện gì?

Dương Khai chắp tay về phía hắn một cái, biết người ta đang khó chịu, nên không thể làm gì khác hơn là tươi cười hỏi: - Bằng hữu chớ trách, tại hạ chỉ là tò mò, không phải nói tầng thứ ba khu cực nóng này nguy hiểm vô cùng, người đi vào không thể trở lại sao? Thế nào mà các hạ cùng đồng môn vẫn còn muốn đi vào trong đó?

- Một đi không trở lại? Người kia nghe vậy luôn miệng cười lạnh, liếc nhìn Dương Khai nói: - Chuyện đó đã là quá khứ rồi, trước kia Lưu Viêm Sa Địa mở ra quả thật là như thế, nhưng lần này dường như có chút khác biệt, tình huống cụ thể như thế nào ta cũng không biết, dù sao tầng thứ ba khu cực nóng này có thể đi vào được. Tất nhiên, với cảnh giới tu vi của ngươi đi vào chỉ có tìm chết!

Nói xong, hắn liền lộ ra vẻ không kiên nhẫn, phóng vọt vào khu cực nóng, không muốn nhiều lời với Dương Khai.

Chờ hắn đi khỏi, Dương Khai lộ ra vẻ mặt kỳ quái đứng yên tại chỗ.

Không ngờ tầng thứ ba Lưu Viêm Sa Địa hiện giờ lại có thể đi vào? Tuy nhiên, theo như người kia nói, dường như hắn cũng không biết rõ ngọn nguồn, chỉ là thấy người khác đi vào cũng đi theo mà thôi.

Chẳng trách ở khu thiên tài địa bảo không gặp được mấy người, thì ra là đã có rất nhiều người đi vào tầng thứ ba.

Tin tức này rốt cuộc truyền ra bằng cách nào, làm thế nào để xác nhận, Dương Khai không rõ lắm, nhưng hơn 2, 3 ngàn người đã tiến vào tầng thứ hai, họ đều là những tinh anh của từng tông môn, nếu có thể phát hiện ra được điều này cũng chẳng có gì lạ.

Từ lúc Lưu Viêm Sa Địa mở ra tới giờ, vẫn chưa từng có ai tìm hiểu, chưa từng có ai bước chân vào tầng thứ ba. Rất khó tưởng tượng được ở bên trong cuối cùng có bao nhiêu thứ tốt đang chờ đợi người khác tới khai thác.

Truy nguyên nguồn gốc của Lưu Viêm Sa Địa, đó đã là chuyện của mấy vạn năm trước. Địa phương mà suốt mấy vạn năm không có người đặt chân tới, những thứ tốt có thể thiếu sao?

Trách không được những người kia đều liều chết chui vào bên trong, cho dù có gặp nguy hiểm, chỉ cần có thể thu hoạch được nhiều lợi ích thì có làm sao?

Ích lợi từ trước đến nay luôn tồn tại song song với nguy hiểm, từ trước đến nay các võ giả khi tu luyện ai mà chẳng trải qua mạo hiểm, càng là địa phương nguy hiểm thì lại càng kích thích thần kinh của bọn họ.

Nếu người khác đều đã đi vào, Dương Khai cũng không trì hoãn nữa, lúc này hắn liền vận chuyển thánh nguyên, bước vào khu cực nóng tầng thứ ba.

Hơi nóng từ bốn phía xung quanh ập tới, trong chốc lát Dương Khai đã cảm thấy da thịt trên người hắn như đang bị nướng chín hết sức đau đớn, hơn nữa trong luồng khí nóng này lại ẩn chứa hỏa độc, độc tính không chỉ cao hơn vài lần mà là hơn xa so với phía ngoài cùng của khu cực nóng.

Vùng đất nguy hiểm như vậy, ngoại trừ những người đã chuẩn bị đầy đủ và võ giả có thực lực mạnh mẽ đạt tới Thánh Vương tam tầng cảnh ra, không ai có thể đi vào trong này.

Cho dù có võ giả lưỡng tầng cảnh vào được, thì không đến mấy ngày cũng sẽ phải trở ra ngoài. Loại địa phương quỷ quái như ở nơi này, mức độ tiêu hao quá lớn, lại không thể vận chuyển công pháp để bổ sung thánh nguyên, chỉ có thể dựa vào thánh tinh, quả thật là vào chẳng bằng ra.

Đi vào tầng thứ hai khu thiên tài địa bảo có ba bốn ngàn người, nhưng Dương Khai dự đoán những người có thể tiến vào tầng thứ ba sẽ không vượt quá con số 500. Hơn nữa, thời gian càng lâu thì con số này sẽ càng giảm xuống, những người đó một phần sẽ chết ở bên trong, một phần sẽ rời khỏi tầng thứ ba, chỉ có những người tinh anh nhất mới có thể trụ lại được ở chỗ này.

Nhiệt độ ở nơi này khiến Dương Khai rất hưng phấn, tuy rằng nhiệt độ như vậy vẫn còn chưa đạt tới yêu cầu của hắn để luyện hóa Huyền Âm Quỳ Thủy, nhưng chỉ cần xâm nhập vào sâu bên trong, tất nhiên sẽ tìm được nơi phù hợp.

Hoàn cảnh trong tầng thứ ba khu cực nóng quả nhiên hung hiểm hơn tầng thứ nhất rất nhiều. Mỗi một con Hỏa Linh Thú đánh lén chui ra từ khe nứt đều là bậc bảy bậc tám, căn bản không thấy có con nào bậc năm bậc sáu, hơn nữa chúng còn kết thành từng đàn, hiếm khi nào đụng phải một con Hỏa Linh Thú lạc đàn.

Ở loại địa phương này nếu như không kết bạn mà đi, một khi bị đàn Hỏa Linh Thú đánh lén bao vây, kết quả nhất định sẽ rất thê thảm.

Dương Khai đi chưa đầy một ngày đã đụng phải ba đàn Hỏa Linh Thú quấy rối, hai đàn trước hắn đánh chết toàn bộ, thu hoạch không ít Hỏa Tinh Thạch, nhưng đàn thứ ba số lượng quả thực quá nhiều, Dương Khai cũng chỉ có thể tạm lánh mũi nhọn.

Lúc ở trong sơn cốc tại tầng thứ nhất khu cực nóng, hắn có thể lấy một địch vạn, đại khai sát giới, đó là bởi vì Hỏa Linh Thú trong sơn cốc đẳng cấp không cao, đại đa số đều là bậc năm bậc sáu, có thể dễ dàng giết chết cả đàn.

Nhưng ở trong này thì không được, đối đầu trực tiếp với những Hỏa Linh Thú này sẽ chỉ lãng phí khí lực mà thôi, cho nên Dương Khai rất thức thời liền né đi.

Lúc này, Dương Khai đang dừng ở một chỗ của tầng thứ ba, ánh mắt nhìn về phía trước.

Cách trước mặt không xa có hai cỗ thi thể không trọn vẹn đang phơi trên mặt đất, hơn nữa thi thể còn bị nướng khét, bốc lên mùi hôi thối thoang thoảng.

Đây là thi thể một nam một nữ, từ cách bọn họ ăn mặc, có vẻ như là đệ tử tinh anh của Ảnh Nguyệt Điện, người có thể xâm nhập tới chỗ này, nhất định là đi theo bên cạnh Ngụy Cổ Xương, cho nên Dương Khai phỏng đoán mình đã từng thấy bọn họ.

Lúc trước, khi chờ đợi Lưu Viêm Sa Địa mở ra, có mấy người cùng đi phía sau Ngụy Cổ Xương và Đổng Huyên Nhi, hai người này có thể là hai người trong số đó.

Giờ này bọn họ lại chết thảm ở đây, hơn nữa nhìn bộ dạng của bọn họ có thể thấy, Ngụy Cổ Xương thậm chí ngay cả thời gian nhặt xác bọn họ cũng không có, tình huống lúc đó nhất định rất nguy cấp.

Hắn và Đổng Huyên Nhi không xảy ra chuyện đi chứ? Dương Khai khẽ nhíu mày, lấy la bàn truyền tin Ngụy Cổ Xương đưa cho hắn trước đó ra, truyền thần niệm vào trong, định liên lạc với Ngụy Cổ Xương hoặc là Đổng Huyên Nhi.

Nhưng Dương Khai truyền thần niệm vào trong đó đã lâu mà vẫn không thu được tin tức trở lại, không biết là do bọn họ cách hắn quá xa, hay vì không có thời gian tra xét la bàn truyền tin, hoặc là đã cất la bàn trong nhẫn không gian.

Dương Khai lắc lắc đầu, bắn ra hai luồng Ma diệm, hỏa thiêu thi thể của hai đệ tử Ảnh Nguyệt Điện, rồi tiếp tục xâm nhập vào phía trong.

Hắn chưa hề nói chuyện với hai đệ tử Ảnh Nguyệt Điện này, nhưng nể mặt Tiền Thông và Ngụy Cổ Xương, hắn đã hỏa thiêu thi thể của họn họ để không bị phơi thây thối rữa nơi hoang dã, như vậy đã coi như là tận tình tận nghĩa rồi, hắn có khả năng nhưng không muốn lại phải đi tìm nơi chôn cất bọn họ.

Tầng thứ ba nguy cơ lớn, nhưng đồ tốt quả thật là không ít.

Rất nhanh Dương Khai đã thu hoạch được mười mấy cây linh thảo linh dược thuộc tính hỏa quý hiếm. Những linh thảo này linh dược này mỗi một gốc đều đã trưởng thành đủ năm đủ tháng, những thứ hái được ở tầng thứ hai căn bản không thể sánh bằng.

Từ độ đậm đặc của dược liệu cho thấy, gốc linh dược có tuổi nhỏ nhất cũng phải đạt đến 3000 năm, mà gốc linh dược cao tuổi nhất Dương Khai cũng không đoán nổi, ít nhất cũng phải là linh dược vạn năm.

Cấp bậc cũng không thấp, đều là dược liệu Hư cấp trung, thượng phẩm, thậm chí có hai cây là cấp Hư Vương.

Dược liệu Hư cấp vạn năm, về giá trị đã không thua kém cấp Hư Vương, những dược liệu này đối với Dương Khai đều có tác dụng lớn, ở bên ngoài có mua cũng không mua được thứ tốt như vậy. Dùng những linh dược này làm dược liệu, có thể luyện chế được đan dược với phẩm chất tốt nhất, thậm chí còn có khả năng tăng lên cấp bậc của đan dược.

Lưu Viêm Sa Địa cuối cùng có bao nhiêu tầng, Dương Khai không rõ lắm, nhưng ít ra bây giờ có thể xác định là có không gian tầng ba.


Càng xâm nhập vào sâu, không gian hoạt động của các võ giả lại càng nhỏ, cũng càng dễ dàng chạm mặt. Dương Khai "tự hiểu lấy mình", hắn chỉ là một Thánh Vương nhất tầng cảnh lại có thể đi vào tầng thứ hai cũng đã đủ làm cho người khác giật mình, nếu lại để cho người ta phát hiện ra hắn có thể tự do hoạt động ở tầng thứ ba, chỉ sợ là sẽ kinh thế hãi tục.


Cho nên sau khi đi vào tầng thứ ba, hắn vẫn cố gắng né tránh những người khác, khi thần thức cảm nhận được hơi thở của người sống, lập tức sẽ trốn ra xa.


Thật ra như thế lại yên ổn, không gặp phải phiền toái gì.


Đánh chết Hỏa Linh Thú, thu thập linh thảo linh dược, có hy vọng lớn luyện hóa được Huyền Âm Quỳ Thủy... Tâm trạng của Dương Khai rất là sung sướng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
04 Tháng mười hai, 2023 09:18
mình là dịch giả bộ này ạ,bạn nào cần đọc dịch full thì liên hệ zalo: 0704730588,hoặc fb(.)com/Damphuocmanh.Tất cả đều chính chủ ạ . Mình gửi full file đọc off cho ạ , tổng 6009 chương ạ,hãy ủng hộ dịch giả chân chính ạ,mọi nơi khác đều là lừa đảo ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK