Mục lục
Vũ Luyện Điên Phong - Dương Khai (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tề Hòa Phong nghiêm nghị chắp tay nói: - Cám ơn đại nhân!

Dù nói đến lúc này Dương Khai ra tay cũng chỉ là bất đắc dĩ, nhưng chỉ cần hắn có thể đánh lui âm hồn quỷ vật, vậy là ân nhân cứu mạng của mọi người, Tề Hòa Phong nói một tiếng cám ơn tự nhiên không có vấn đề.

- Các người áp trận ở phía sau! Dương Khai nói một tiếng, người lót lên đã tới trước bốn người chắn trước cửa hang.

Bốn người nghe thế, lập tức chân bôi dầu nhanh chóng lùi ra sau Dương Khai, động tác dứt khoát.

Bốn người vừa rút ra, vô số âm hồn liền gào thét, điên cuồng nhào tới, mỗi con thần sắc dữ tợn, khiến người ta toát mồ hôi thay Dương Khai, không biết một mình hắn có chống đỡ nổi không.

Đế Tôn Cảnh quả thật khủng bố, nhưng Dương Khai cũng đã chiến đấu ở đây một ngày rưỡi, dù gì cũng có chút tiêu hao.

Hiện tại hắn đã thành hy vọng duy nhất trong mắt mọi người, tự nhiên không ai hy vọng hắn có chuyện gì.

Trước mặt mọi người, Dương Khai vững vàng như núi, không chút động đậy, thẳng đến khi âm hồn quỷ vật xông tới cách ba tấc, lực lượng thần hồn bùng nổ như biển gầm.

Oành...

Tựa như một bức tường vô hình chặn trước mặt Dương Khai, âm hồn nhào tới lập tức bị chặn ở ngoài, không thể tới gần, không chỉ vậy, dưới lực chém giết vô hình, những âm hồn này nhanh chóng tan rã cực nhanh, phát ra tiếng gào thét thảm thiết.

Tình cảnh đó như bông tuyết rơi xuống gặp phải mặt trời nóng bỏng chiếu rọi, nơi quét qua, bông tuyết liền tan rã hết.

Còn chưa xong, Dương Khai quét ngang Bách Vạn Kiếm, công kích mạnh mẽ kéo theo những đạo bóng kiếm như sao xẹt quét ngang bốn phía.


Lại từng mảng từng mảng âm hồn bị tiêu diệt.

Dù rằng công kích này không hiệu quả với âm hồn như công kích thần thức, nhưng cuối cùng Dương Khai là Đế Tôn Cảnh, Bách Vạn Kiếm lại là Đế Bảo, thi triển ra uy lực làm sao kém được.

Những âm hồn bình thường cùng Quỷ tướng vừa chạm tới liền tan xương nát thịt, tan tành mây khói, chỉ có những Quỷ soái mạnh mẽ mới miễn cưỡng giữ được tính mạng, nhưng vẫn phải tránh né chạy đi thật xa.

Thấy cảnh này, người trong hang đều mừng rỡ, âm u tuyệt vọng trong ánh mắt liền quét sạch, thay vào đó là hưng phấn vô cùng.

- Cậu này, sắc mặt của cậu không tốt lắm. Đột nhiên Tề Hòa Phong quay đầu nhìn nam nhân mặt khổ qua, sắc mặt quan tâm: - Bị thương nghiêm trọng lắm sao?

Nam nhân mặt khổ qua nghe vậy, trong mắt xẹt qua một tia bối rối, nhưng nhanh chóng bị che giấu, lắc đầu nói: - Cảm tạ Tề huynh quan tâm, bị thương không quá nặng, nghỉ ngơi một hồi là không sao.

Tề Hòa Phong mỉm cười: - Vậy thì tốt, có đại nhân ra tay, tính mạng của chúng ta không sao rồi, chờ qua lần nguy cơ này, hắn chính là ân nhân cứu mạng chúng ta.

Nam nhân mặt khổ qua không biết Tề Hòa Phong lảm nhảm những điều này với mình làm gì, dù trong lòng khó chịu, nhưng cũng đành cười gượng:

- Đúng thế.

Tề Hòa Phong lại hỏi: - Vậy cậu xuất thân tông môn nào?

Mặt khổ qua nói: - Không môn không phái, lẻ loi một mình.

Tề Hòa Phong nhướng mày: - Lẻ loi một mình cũng tu luyện tới Đạo Nguyên tam tầng cảnh, xem ra thiên phú của cậu cũng không kém, có hứng thú gia nhập Tề Gia Bảo?

- Tề huynh cất nhắc, nhưng người như ta tự do quen rồi, tạm thời còn không muốn gia nhập thế lực nào.

- Được. Tề Hòa Phong mỉm cười, cũng không nói nữa, quay lại chú ý Dương Khai.

Mặt khổ qua hơi nhíu mày, lén liếc Tề Hòa Phong, phát hiện thần sắc của hắn như thường, giống vừa rồi thật sự chỉ tùy tiện nói chuyện với mình, thế mới yên lòng.

Ngoài cửa hang, Dương Khai một người chặn cửa, tung hoành quét ngang, bóng kiếm đi qua, âm hồn tán loạn.

Đôi khi có mấy con lọt lưới, cũng bị mấy người áp trận phía sau ngăn chặn chém giết, không thể đột phá vào trong hang.

Mọi người liền nhẹ nhõm hơn, không còn lo lắng bất an nữa.

Chỉ cần Dương Khai có thể kéo dài như vậy, nhất định có thể vượt qua kiếp nạn này, quả nhiên Đế Tôn Cảnh vô cùng phi phàm, không ít người toát ra thần sắc sùng kính, có sợ thì chỉ sợ Dương Khai không thể duy trì lâu được, dù sao sức người có giới hạn.

Trên thực tế, lo lắng của mọi người nhanh chóng thành sự thật.

Nửa ngày sau, mọi người phát hiện ra công kích của Dương Khai không còn sắc bén như ban đầu, bất kể bóng kiếm hay công kích thần hồn đều giảm mạnh uy lực, biến hóa rõ ràng nhất là lọt lưới nhiều lên.

Nhưng cũng khó trách, một mình Dương Khai có thể chống đỡ nửa ngày, đã là thể hiện mạnh mẽ, nên biếc trước đó là 4 người một tổ cũng chỉ chống đỡ được nửa nén nhang.

Lại qua nửa ngày, tay cầm kiếm của Dương Khai cũng run lên, sắc mặt hơi tái nhợt, vừa nhìn là biết sắp đến cực hạn.

Tề Hòa Phong đứng ra hô: - Đại nhân, ngài lùi về nghỉ ngơi một hồi, còn lại cứ giao cho chúng ta.

- Đúng thế, đại nhân, nếu ngài ngã xuống, vậy chúng ta cũng không thể sống sót, ngài nghỉ ngơi trước thì hơn! Những người khác vội phụ hạ khuyên can.

Bọn họ cũng không thật lòng quan tâm Dương Khai, chỉ là hiện tại Dương Khai là trụ cột chống đỡ, không còn Dương Khai, tỷ lệ sống sót của những người khác quá thấp.

Nghe vậy, Dương Khai trầm ngâm một hồi, gật đầu: - Cũng được.

Hắn chống đỡ một ngày, những người khác cũng khôi phục khá nhiều, dù bây giờ hắn lùi lại, bọn họ cũng có thể chống đỡ một thời gian.

Đúng lúc này, Phong Khiếu vẫn rít gào ngoài hang động chợt yếu đi, hơn nữa biên độ rất lớn.

Mọi người sững sờ, cẩn thận nhìn ra ngoài hang.

Sau đó, có người run giọng nói:

- Phong Khiếu sắp qua rồi!

- Ha ha ha! Phong Khiếu sắp qua, vậy tốt rồi!

- Thật sắp không còn, trời không tuyệt ta, trời không tuyệt ta!

Phát hiện Phong Khiếu sắp kết thúc, mọi người đều hưng phấn hô to gọi nhỏ, mỗi người như nhặt được bảo bối kinh khủng, hận không thể tuyên bố tin tức này ra thiên hạ, chia sẻ với người khác.

Càng làm mọi người mừng rỡ không thôi, chính là Phong Khiếu nhanh chóng yếu đi, âm hồn quỷ vật cũng như nhận được chỉ thị, đồng loạt lui về sâu trong sương mù, chỉ trong nháy mắt, tình cảnh vây khốn ngoài hang động đã được giải tỏa.

Mọi người mừng rỡ như điên, chen nhau ra cửa hang, nhìn ra bên ngoài, muốn xác định có thật sự an toàn chưa.

Hiện ra trước mắt, gió mạnh bên ngoài sắp biến mất hết, gió yếu ớt không thể tạo thành sát thương lớn, sâu trong sương mù không còn thấy nửa cái bóng quỷ.

Kiếp nạn, thật sự đã trôi qua rồi?

- Đại nhân cẩn thận! Ngay vào lúc này, Tề Hòa Phong đột nhiên hét lớn.

Cùng lúc, một đạo hào quang đục ngầu từ trong hang động bùng nổ, đánh thẳng về phía đầu Dương Khai, xẹt qua biến mất, Dương Khai liền lung lay, như sắp ngã xuống.

Ngay sau đó, một bóng người xông tới từ đằng sau Dương Khai, một chưởng hung hăng đánh vào đầu hắn.

- Ngươi dám! Tề Hòa Phong khóe mắt muốn rách ra, dốc sức đuổi theo, nhưng chuyện xảy ra đột nhiên, cuối cùng vẫn trễ một bước, chỉ có thể nhìn Dương Khai không hề phòng bị trúng một chưởng này.

Những người khác cũng cả kinh, vội vàng tản ra, cảnh giác xung quanh, không hiểu được chuyện gì xảy ra.

Oành...

Tiếng nổ nặng nề vang lên, một chưởng vô vào đầu Dương Khai, người ra tay cười dữ tợn, một chiêu thành công, vội vàng chạy ra ngoài, không muốn dừng lại một chút nào.

Bởi vì hắn biết, tiếp tục ở lại sẽ bị những người khác hợp sức công kích, dù sao Dương Khai vừa mới cứu mạng mọi người, xem như là ân nhân chung của họ.

n nhân bị công kích, mặc kệ muốn hay không, vẫn phải làm ra vẻ như truy bắt hung thủ.

Người này vừa đi, còn quay đầu liếc Trương Nhược Tích, tràn đầy đắc ý gian kế thành công.

Nhưng vừa nhìn, Trương Nhược Tích chẳng những không hoảng hốt thất thố chút nào, mà lại mặt lạnh nhìn hắn, không hề có ý ra tay ngăn cản.

Vậy là sao, trong lòng người này chợt động, bỗng cảm thấy bất an.

- Đánh người xong còn muốn chạy? Bỗng nhiên đằng sau truyền ra tiếng nói làm hắn rợn gáy.

Người này vội vàng quay đầu, chỉ thấy Dương Khai châm chọc nhìn mình, sắc mặt tái nhợt nào còn có sắc trắng gì, rõ ràng hồng hào, khí tức suy yếu cũng nháy mắt trở nên tràn đầy.

Hắn không hề có một chút dấu hiệu suy yếu!

Sao lại thế này?

Cho dù Dương Khai là Đế Tôn Cảnh, một mạch chặn cửa hang cả một ngày, chẳng lẽ không tiêu hao chút nào? Hay nói là, ngay từ đầu hắn đã che giấu thực lực, căn bản không hề thể hiện toàn bộ lực lượng của hắn.

Nghĩ vậy, người này liền toát mồ hôi lạnh ướt hết người.

Dương Khai lại vung tay, trực tiếp nắm chân hắn, dùng sức, phát ra tiếng xương vỡ vụn.

- A! Người kia hét thảm, muốn vận chuyển lực lượng ngăn cản, nhưng hoảng sợ phát hiện bị Dương Khai nắm lấy, tu vi toàn thân bị giam cầm, không thể vận dụng được một chút lực lượng.

Dương Khai thuận tay ném đi, liền ném người này trở về hang, đụng vào vách hang, máu phun tung tóe.

- Chuyện gì thế này?

- Đang có chuyện gì?

- Thế này là thế nào?

Đến lúc này, những võ giả khác mới phản ứng lại, nhưng cảnh tượng trước mắt làm bọn họ mơ hồ, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì, cũng không hiểu vì sao Dương Khai lại đánh võ giả kia.

Tề Hòa Phong mặt phát lạnh nói: - Kẻ này bụng dạ khó lường, thừa lúc đại nhân suy yếu ra tay đánh lén, đúng là điên cuồng mất trí, thiên lý khó tha!

Mọi người cả kinh, vội nhìn về phía võ giả té xuống.

Người này chính là tên mặt khổ qua mà Tề Hòa Phong từng nói chuyện.

Có lẽ vì đau đớn không chịu nổi, cái mặt của hắn càng nhăn như trái khổ qua, trán toát mồ hôi to như hạt đậu.


- Đáng hận, nếu không có đại nhân, chúng ta đều sẽ bỏ mạng ở đây, giờ mới thoát khỏi cõi chết, ngươi chẳng những không biết ơn báo đáp, còn dám lén hạ sát thủ với đại nhân, rốt cuộc ngươi còn có lương tâm không!


- Kẻ đê tiện như ngươi nên phải chịu khổ rút hồn luyện phách, tại hạ bất tài, hiểu một chút phương pháp luyện chế thần hồn, nếu đại nhân muốn, cứ việc lên tiếng, đảm bảo sẽ làm hắn hối hận đi tới cuộc đời này.


- Hắc hắc! Ta cũng biết một chút, nếu như đại nhân muốn, ta cũng có thể giúp một tay, đảm bảo trong vòng mười ngày nửa tháng hắn sẽ không chết được, nhưng sống không bằng chết!


Mặt khổ qua vừa nghe, sắc mặt liền tái nhợt trắng bệch, cả người run lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
04 Tháng mười hai, 2023 09:18
mình là dịch giả bộ này ạ,bạn nào cần đọc dịch full thì liên hệ zalo: 0704730588,hoặc fb(.)com/Damphuocmanh.Tất cả đều chính chủ ạ . Mình gửi full file đọc off cho ạ , tổng 6009 chương ạ,hãy ủng hộ dịch giả chân chính ạ,mọi nơi khác đều là lừa đảo ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK