Mục lục
Bố bỉm sữa là sĩ quan thành phố - Tần Cao Văn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khoảng tầm mười phút sau, có tiếng đá cửa nặng nề từ ngoài vọng vào. Trương Long bước vào trong.

 

“Mau nói! Là thằng nào dám ra tay với đệ của anh?”

 

Tôn Tiểu Thiên vội vàng bước tới, chỉ về phía Tần Cao Văn và nói: “Chính là tên khốn này”.

 

Tần Cao Văn đang đứng ở vị trí khá tối, hơn nữa còn đối lưng với Trương Long nên hắn không nhìn rõ được anh. Thế nhưng hắn vẫn cảm thấy bóng dáng này có gì đó quen thuộc.

 

Dù vậy thì hắn nhất thời cũng không nhớ ra là ai.

 

“Thằng thối tha này, mau bước ra đây”

 

Tần Cao Văn điềm đạm lên tiếng: “Anh chắc chứ?”

 

Ầm!

 

Âm thanh quen thuộc khiến hắn giật bắn người. Đôi mắt hắn hiện lên vẻ hoảng loạn.

 

Tất cả những người khác cũng đổ dồn ánh mắt về phía hắn.

 

Bọn họ tưởng rằng tiếp theo Trương Long sẽ lập tức ra tay với Tần Cao Văn nhưng mấy chục giây trôi qua mà hắn vẫn đứng bất động.

 

Bọn họ cảm thấy nghi ngờ. Chuyện gì vậy?

 

“Đại ca, cậu ta ức hiếp em, tại sao anh…”

 

Bốp!

 

Chưa đợi Tôn Tiểu Thiên nói hết câu thì Trương Long đã tát cho cậu ta một phát khiến cậu tay xoay mấy vòng rồi đập mạnh vào tường.

 

Chuyện quái gì thế này? Tôn Tiểu Thiên lớ ngớ không hiểu.

 

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?

 

Tại sao Trương Long lại đánh anh ta?

 

“Đại ca, sao anh đánh em?”

 

Trương Long không hề trả lời, chỉ đi tới trước mặt Tôn Tiểu Thiên và túm cổ áo anh ta: “Đánh chú?”

 

“Giờ anh chỉ muốn giết chết chú thôi”.

 

Cả hiện tường im lặng như tờ. Tất cả đều há mồm trợn mắt.

 

Rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?

 

Không phải là hắn tới giúp Tôn Tiểu Thiên sao?

Tôn Tiểu Thiên ôm mặt, cảm thấy uất ức lắm. Bình thường anh ta cho Trương Long không ít lợi lạc. Sao đến lúc then chốt thì lại không thể dựa dẫm thế này?

 

“Đại ca…tên rác rưởi này cậu ta…”

 

Bốp!

 

Không đợi Tôn Tiểu Thiên nói hết câu thì một cú tát nữa lại giáng xuống mặt anh ta.

 

Tôn Tiểu Thiên bị gãy mất mấy cái răng. Anh ta ôm mặt, rõ ràng là thấy nhục vô cùng.

 

Những người khác cũng sững sờ.

 

Tiếp đó, Trương Long đi tới trước mặt Tần Cao Văn và quỳ bụp xuống.

 

“Xin lỗi anh Tần!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK