Mục lục
Bố bỉm sữa là sĩ quan thành phố - Tần Cao Văn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Sau đó Chu Đông Thăng lấy một bức thư khiêu chiến ra đưa cho Mã Bản Sơn nói: “Cậu muốn tôi đối phó với tên nào thì cứ đưa bức thư khiêu chiến này cho người đó, ba ngày sau chúng ta sẽ tiến hành đối quyết trên võ đài tỉnh Giang Đông”.  

 

“Cậu cứ nói với người đó, vừa quyết định thắng thua, cũng vừa là quyết định sống chết”.  

 

Đón lấy bức thư, hắn vội vàng nói với Chu Đông Thăng: “Không vấn đề gì, Chu tiên sinh cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ mà ông giao”.  

 

“Được”.  

 

...  

 

Cô chủ quán cơm nằm cả đêm không ngủ được, trằn trọc khôn nguôi, trong đầu không ngừng xuất hiện bóng dáng của Tần Cao Văn.  

 

Cho dù không muốn thừa nhận nhưng cô ấy biết đây là sự thật, bây giờ cô ấy đã thích Tần Cao Văn rồi.  

 

Từng lời nói từng hành động của đối phương đều in sâu trong đầu cô, không thể quên nổi.  

 

Trước đây cô ấy chưa từng gặp người nào hoàn hảo như vậy, cho dù về dung mạo hay là phẩm chất bên trong, gần như không thể chê nổi.  

 

Cô chủ quán cơm dậy từ rất sớm để làm đồ ăn sáng cho Tần Cao Văn.  

 

Vừa mở cửa quán cơm đã nhìn thấy Mã Bản Sơn đứng trước cửa.  

 

Cơ thể cô chủ lùi nhanh lại, suýt nữa thì ngã xuống đất.  

 

Mã Bản Sơn châm một điếu thuốc, ánh mắt tham lam nhìn lên người cô ấy, nói với giọng trêu đùa: “Cô em, thân hình của em càng ngày càng đẹp đó, hôm nào đi chơi với anh vài ngày nhé?”.  

 

Cô chủ quán cơm lùi nhanh vào trong.  

 

“Anh đến làm gì hả?”.  

 

Mã Bản Sơn đưa bức thư cho cô ấy nói: “Đây là thư khiêu chiến mà Chu tiên sinh của Mãnh Hổ Môn gửi cho Tần Cao Văn, ba ngày sau tại võ đài tỉnh Giang Đông, Chu Đông Thăng sẽ quyết sinh tử với hắn”.  

 

Khi nói câu này, Mã Bản Sơn cảm thấy có hơi buồn cười, Tần Cao Văn còn chưa đủ tư cách đấu trận sống còn với Chu Đông Thăng, cho dù là đối quyết thật thì cũng sẽ bị đè bẹp.  

 

Cô ấy rùng mình, khuôn mặt đẹp đẽ lộ vẻ sợ hãi, cho dù thế nào cũng không ngờ sự việc lại đến nông nỗi này.  

 

Thấy cô chủ quán cơm không nói gì, hắn nói: “Đừng có để cho Tần Cao Văn chạy thoát, nếu không hắn sẽ chết thê thảm hơn đấy”.  

 

Nói xong, hắn quay người rời đi.  

 

Hai chân của cô chủ quán cơm nhũn ra, không đứng vững nổi.  

 

Hai phút sau, Tần Cao Văn xuất hiện phía sau cô ấy.  

 

“Xảy ra chuyện gì thế?”.  



Tần Cao Văn hỏi cô chủ quán cơm. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK