Mục lục
Bố bỉm sữa là sĩ quan thành phố - Tần Cao Văn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng nhiều người cho rằng Tần Cao Văn chỉ là mèo mù vớ cá rán mà thôi.  

 

Anh vốn dĩ không có bản lĩnh giỏi như vậy, bây giờ lại dám chỉ bảo về viên Thiên Linh Đơn, anh tưởng anh là cái thá gì chứ.  

 

Dương Khai nói với Tần Cao Văn bằng giọng vô cùng bất mãn.  

 

“Cậu thanh niên, cậu có ý gì đấy?”.  

 

Tần Cao Văn nói: “Viên đơn dược này đã hết hạn sử dụng, nếu ông nuốt nó vào trong bụng, máu trong cơ thể ông sẽ không thể lưu thông, đến lúc đó kinh mạch sẽ đứt mà chết”.  

 

Mọi người đều cảm thấy vô cùng nực cười.  

 

Thầy Triệu lại đứng lên lần nữa.  

 

Cảnh tượng bị Tần Cao Văn làm cho mất mặt vừa rồi vẫn hiện trong đầu ông ta, không ngờ cái tên này lại một lần nữa đứng lên.  

 

Vừa rồi viên Thiên Linh Đơn đó đã được tất cả mọi người có mặt ở đây làm chứng.  

 

Kết quả Tần Cao Văn đột nhiên nói một câu nó là giả.  

 

Ai mà chấp nhận nổi chứ?  

 

“Cậu thanh niên, tôi thừa nhận cậu rất lợi hại, nhưng nói thì nên chịu trách nhiệm nhé! Viên đơn dược này đã qua ba người chúng tôi đích thân kiểm định, nó tuyệt đối là hàng thật, giờ cậu lại chạy ra làm loạn, rốt cuộc là có ý gì?”.  

 

Tất cả mọi người đều lần lượt đứng về phía thầy Triệu, cảm thấy Tần Cao Văn thực sự quá thể quá đáng.  

 

Chuyện vừa rồi bọn họ không chấp nữa, nhưng Tần Cao Văn lại đi ra phủ nhận về viên Thiên Linh Đơn kia.  

 

Mọi người dám đảm bảo anh không hiểu bất cứ điều gì vè việc tu luyện này cả.  

 

Nếu đã như vậy thì tốt nhất đừng có nhiều lời.  

 

Ông lão bất mãn nói: “Cậu thanh niên, tôi khuyên cậu nên ngoan ngoãn tránh sang một bên, chuyện này không liên quan tới cậu, hôm nay tôi nhất định phải ăn viên đơn dược này”.  

 

Tần Cao Văn thở dài.  

 

Nếu không phải nể tình đối phương và Đóa Đóa có liên quan, thì Tần Cao Văn tuyệt đối sẽ chỉ khoanh tay đứng nhìn, không nhúng tay vào việc này.  

 

Lát nữa chờ sau khi ông ta nuốt viên đơn dược này vào, cùng lắm là một phút sau, bệnh trạng sẽ bị phát tác.  

 

“Đừng có hối hận”.  

 

Ông lão cười khẩy nói: “Cậu là cái thá gì? Cũng dám chỉ bảo ông lão như tôi?”.  

 

Tần Cao Văn không muốn nói nhiều với ông ta nữa, anh quay lại chỗ ngồi của mình.  

 

Người dẫn chương trình ở bên cạnh mỉa mai nói: “Đầu óc anh đúng là có vấn đề, đừng có lo chuyện bao đồng”.  

 

Tần Cao Văn không muốn nói nhiều với anh ta.  

 

Sau đó ông lão nuốt luôn viên đơn dược vào trong bụng.  

 

Khoảng một hai phút sau, cơ thể ông ta bắt đầu run lên mãnh liệt, vẻ mặt lộ ra thần sắc đau khổ bất an.  

 

Mọi người nhìn thấy sự việc xảy ra trước mắt, trong lòng đều cảm thấy có hơi tò mò.  

 

Đây... rốt cuộc là bị sao vậy?  

 

Ông lão dùng tay ôm chặt ngực, bắt đầu ho sặc sụa.  

 

Khoảng ba phút sau, cơ thể ông ta ngã gục xuống đất, kinh mạch khắp cơ thể không ngừng chuyển động dưới da như thể những con giun vậy.  

 

Tất cả mọi người đều kinh ngạc không nói nên lời.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK