Mục lục
Tôi Và Khách Trọ Nữ 23 Tuổi - Tác giả: Từ Hy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đoàn Văn Quang nói chuyện đậm tính trưởng giả, Hoàng Tử Hiên nghe một hồi đã cảm thấy khó chịu không thôi. Hơn nữa còn nói mãi mà vẫn không nói đến chính sự, Hoàng Tử Hiên không kiên nhẫn được nữa, nói thẳng: "Ông chủ Đoàn, ông muốn quay video thì nên đi tìm công ty quảng cáo chuyên nghiệp chứ, tìm tôi làm gì?"

"Ha ha, tôi đã tìm được công ty chuyên nghiệp để quay video quảng cáo rồi." Đoàn Văn Quang nói, sau đó ngượng ngùng nói tiếp: "Chỉ là người quay video quảng cáo vẫn chưa chọn được. Thứ nhất, tôi muốn tìm một người biết võ công, như vậy sẽ khiến cảnh quay chân thực hơn. Thứ hai, tướng mạo của người đấy cũng phải anh tuấn thì lên màn ảnh mới có hiệu quả. Hai yêu cầu này nghe có vẻ dễ dàng nhưng thật ra lại cực kỳ khó khăn. Tôi tìm kiếm gần nửa tháng rồi mà vẫn không tìm được người thích hợp, mãi cho đến khi nhìn thấy đại hiệp Hoàng, ngay từ ánh mắt đầu tiên tôi đã xác định cậu chính là người đại diện thương hiệu phù hợp nhất để kinh doanh cho trang viên Phong Ba."

"Ông muốn tìm Hoàng Tử Hiên để quay video quảng cáo cho trang viên Phong Ba á!" Lê Mỹ Gia hơi kinh ngạc, trên mặt lộ ra vẻ khó tin.

Đoàn Văn Quang gật đầu liên tục, ánh mắt nhìn Hoàng Tử Hiên giống như đang nhìn mỹ nữ, hận bản thân không mọc thêm con mắt để nhìn nhiều hơn một chút, thèm nhỏ dãi nói: "Đại hiệp Hoàng đây bất kệ là võ công hay là tướng mạo đều hoàn toàn phù hợp với hình tượng người đại diện thương hiệu mà tôi muốn tìm. Hôm nay không mời mà tới, chủ yếu là vì chuyện này. Đại hiệp Hoàng, mong cậu đồng ý hợp tác với tôi."

Khóe miệng của Hoàng Tử Hiên giật một cái, anh nghĩ lên nghĩ xuống nhưng lại chẳng thể ngờ được rằng mục đích Đoàn Văn Quang tìm đến anh là vì cái này.


Lê Mỹ Gia và Chu Tử cũng sững sờ ngây người, tìm Hoàng Tử Hiên quay video quảng cáo, cái này có khác gì với việc kêu một viên chức dân sự múa dao bắn súng đâu, hoàn toàn không liên quan gì đến nhau mà.

"Ông chủ Đoàn, trong giới giải trí có rất nhiều ngôi sao nổi tiếng, đương nhiên cũng không hề thiếu các ngôi sao võ thuật. Bọn họ đều là người có xuất thân chính quy, hơn nữa còn có sức ảnh hưởng lớn, tùy tiện chọn một người trong số họ cũng thích hợp hơn Hoàng Tử Hiên." Lê Mỹ Gia nói đúng trọng tâm.

"Lời nói này của cô khiến tôi không được vui đấy nhé. Các ngôi sao võ thuật kia có công phu tốt bằng tôi không? Các ngôi sao võ thuật kia có giá trị nhan sắc cao bằng tôi không? Các ngôi sao võ thuật kia có thể thu hút đom đóm không? Chẳng qua là tôi khinh thường việc dấn thân vào làng giải trí mà thôi, nếu như tôi mà tham gia vào trong đó, những ngôi sao tuyến đầu kia làm gì còn đường sống." Hoàng Tử Hiên nghe hết lời vừa rồi, cảm thấy không cao hứng.

"Đúng đúng đúng, đại hiệp Hoàng nói rất có lý. tôi cũng cảm thấy những ngôi sao võ thuật đó không thể so sánh với cậu." Đoàn Văn Quang lập tức nịnh nọt hùa theo anh, nói xong còn lặng lẽ cười một tiếng: "Đại hiệp Hoàng nói lời này, có nghĩa là đồng ý với lời mời của tôi rồi đúng không?"

"Ông nghe ra ý tứ này từ đoạn nào vậy?" Hoàng Tử Hiên liếc mắt nhìn ông ta một cái, nói: "Rõ ràng tôi chỉ đơn thuần khen bản thân một chút thôi."

Chu Tử phụt một tiếng bật cười, cười xong lại cảm thấy như vậy rất thất lễ, lập tức bưng kín miệng mình.

Lê Mỹ Gia nâng trán, cảm thấy rất mất mặt.

Đoàn Văn Quang sửng sốt mấy giây mới cười ha hả lên: "Đại hiệp Hoàng, không thể không nói, cậu thật sự rất phù hợp với hình tượng đại hiệp trong lòng tôi, võ công cao cường, phong lưu phóng khoáng lại còn hài hước khôi hài. Nếu như trang viên Phong Ba không thể mời cậu làm người đại diện thương hiệu, đó chắc chắn là một mất mát lớn."

"Ông chủ Đoàn, ông đừng khen anh ta nữa, nếu không anh ta sẽ càng cảm thấy bản thân là người đẹp trai nhất thế giới." Lê Mỹ Gia vội vàng ngăn cản Đoàn Văn Quang đang trắng trợn tâng bốc.

"Ha ha..." Đoàn Văn Quang lại cười vang một hồi. Sau khi thu ý cười về, ông ta lại trịnh trọng đưa ra lời mời: "Đại hiệp Hoàng, hôm nay tôi thật sự mang theo trăm phần trăm thành ý tới đây mời cậu. Chỉ cần cậu đồng ý làm người đại diện thương hiệu cho trang viên Phong Ba, cậu có thể nêu ra điều kiện, Đoàn Văn Quang tôi đây có thể làm được thì sẽ không chối từ."

Nhìn thấy Đoàn Văn Quang trở nên nghiêm túc, Hoàng Tử Hiên cũng dừng mấy câu nói đùa, lắc đầu, nói: "Xin lỗi ông chủ Đoàn, việc này tôi không thể đồng ý với ông được. Ông nên đi tìm người khác đi, như lời Mỹ Gia đã nói, tìm ngôi sao võ thuật có sức ảnh hưởng lớn cũng không khó."

"Ngôi sao võ thuật sao có thể so sánh được với đại hiệp Hoàng chứ..."

"Ông chủ Đoàn, tôi không nói nhiều lời dư thừa nữa. Chuyện khác đều rất dễ thương lượng, nhưng chỉ có việc này là không được." Hoàng Tử Hiên trực tiếp cắt ngang lời mời của Đoàn Văn Quang. Việc này không phải thứ có thể lấy ra để làm trò đùa, hiện giờ anh muốn trốn nhà họ Hoàng còn trốn không kịp, nếu đoạn phim quảng cáo được phát sóng, vậy thì anh đừng hòng nghĩ đến việc có thời gian yên tĩnh nữa.

Đoàn Văn Quang vốn dĩ còn muốn cố gắng thuyết phục thêm, nhưng ông ta có thể thấy được vẻ mặt không muốn thương lượng của Hoàng Tử Hiên, cho nên không nói thêm gì nữa. Dù sao thì mặc dù hôm nay hợp tác không thành công, ông ta vẫn muốn làm quen với Hoàng Tử Hiên, kết bạn với anh. Điều này quan trọng hơn việc mời anh làm người đại diện thương hiệu nhiều, kiên trì nhích từng bước một luôn là bản tính của những người làm ăn.

Nghĩ đến đây, Đoàn Văn Quang lại sảng khoái cười: "Ha ha, nếu đại hiệp Hoàng đã không nguyện ý, vậy tôi đây cũng không ép buộc nữa. Mặc dù hai bên chúng ta không đạt thành thỏa thuận mua bán nhưng tình cảm đôi bên vẫn còn, có thể làm bạn bè với nhau cũng tốt."

"Đó là chuyện đương nhiên." Hoàng Tử Hiên vuốt cằm nói, nhiều hơn một người bạn dù sao cũng tốt hơn việc nhiều thêm một kẻ địch.

Nghe được lời này của Hoàng Tử Hiên, Đoàn Văn Quang cũng lựa gió bẻ măng, vội vàng móc ra danh thiếp, đưa: "Đại hiệp Hoàng, đây là danh thiếp của tôi, hy vọng đại hiệp Hoàng nể mặt, cho tôi một cái phương thức liên lạc."

Hoàng Tử Hiên cũng không làm mất mặt mũi của Đoàn Văn Quang, cầm lấy cái bút ở trên bàn, viết số của mình lên tờ giấy ghi chú.

Đoàn Văn Quang như nhặt được của báu, thận trọng cất tờ giấy ghi chú vào trong hộp danh thiếp, sau đó đứng lên nói: "Vậy tôi đây không quấy rầy đại hiệp Hoàng và tổng giám đốc Lê nữa. Tổng giám đốc Lê, tôi mới tới Long Thành, hy vọng có cơ hội hợp tác cùng kiếm tiền với cô."

"Nhất định sẽ có cơ hội đó, đến lúc đấy Mỹ Gia hy vọng ông chủ Đoàn sẽ không sập cửa vào mặt tôi." Lê Mỹ Gia hiếm khi nói được một câu đùa.

Đoàn Văn Quang cười ha ha: "Tổng giám đốc Lê chịu hợp tác với tôi là phúc khí của tôi mới đúng, nào dám sập cửa vào mặt cô chứ, tôi nhất định sẽ mở rộng cửa chờ tổng giám đốc Lê đại giá quang lâm."

Lê Mỹ Gia nở nụ cười xinh đẹp, đứng dậy tiễn Đoàn Văn Quang ra ngoài.

Hoàng Tử Hiên cũng không thể thất lễ không tiễn người ta, cùng Lê Mỹ Gia tiễn Đoàn Văn Quang và thư ký của ông ta vào thang máy, chờ đến khi thang máy đi xuống, hai người mới lần lượt trở về phòng làm việc, Chu Tử rất thức thời không đi vào cùng, tiếp tục bận bịu chuyện của mình.

Có vẻ như tâm trạng của Lê Mỹ Gia không tệ, sau khi đi vào còn hỏi Hoàng Tử Hiên có muốn uống gì hay không.

"Có phải cô cũng có việc muốn nhờ tôi không?" Hoàng Tử Hiên cảnh giác hỏi, hôm nay anh bị Trương Tiểu Lệ lừa không ít tiền, đến bây giờ vẫn còn có ám ảnh.

"Không uống thì thôi." Lê Mỹ Gia lườm anh một cái, tự mình đi tới quầy bar pha cà phê.

Hoàng Tử Hiên thấy hình như cô thật sự không có mục đích gì, mới yếu ớt nói một câu: "Vậy cô pha cho tôi cốc trà đi."

Khóe miệng của Lê Mỹ Gia giật một cái, im lặng lấy ra một cái cốc sạch sẽ.

Hoàng Tử Hiên nhàn rỗi không chuyện gì làm, đứng ở trước bàn làm việc Lê Mỹ Gia nhìn bên trái rồi nhìn bên phải. Bàn làm việc của Lê Mỹ Gia rất ngăn nắp, tất cả vật dụng văn phòng đều được phân loại cất kỹ. Văn kiện cũng được sắp xếp ngăn nắp, một bên là đã đọc, một bên là chưa đọc, có vài tài liệu quan trọng cần được xử lý khẩn cấp thì được đặt ở một bên khác.


Vừa mới liếc mắt nhìn thoáng qua, Hoàng Tử Hiên sắc bén thấy được một phần văn kiện được đánh dấu. Hình như trước đó Lê Mỹ Gia đang đọc văn kiện này nhưng vẫn chưa đọc xong nên úp ngược đặt trước máy vi tính. Trên văn kiện có chữ 'Công ty cổ phần Văn Hưng'.


Công ty cổ phần Văn Hưng?


Hoàng Tử Hiên nhíu mày lại, vừa nãy anh có nhìn lướt qua danh thiếp lúc Đoàn Văn Quang đưa cho mình, nhớ rõ phía trên cũng in tên tuổi của cái công ty này. Hiển nhiên là công ty cổ phần Văn Hưng này là công ty do Đoàn Văn Quang sáng lập.


Cái này rõ ràng là một phần văn kiện điều tra, có vẻ như là điều tra công ty của Đoàn Văn Quang. Đang yên đang lành, tại sao Lê Mỹ Gia lại đi điều tra công ty của Đoàn Văn Quang? Chẳng lẽ Lê Mỹ Gia thực sự có kế hoạch hợp tác với Đoàn Văn Quang?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK