• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thẩm Hạo Quân đi vào phòng tắm, Ngọc Chiêu Vân xem máy tính, thấy anh đã xả nước bên trong, vội vàng đặt máy qua một bên, nhảy thẳng lên giường.

Ngọc Chiêu Vân chùm chăn lên đến cổ, thở phào nhẹ nhõm, chuẩn bị giấc ngủ ngon lành.

Rất nhanh, Thẩm Hạo Quân đã ra khỏi phòng tắm, bên dưới chỉ quấn đại chiếc khăn tắm. Đưa mắt nhìn thân hình nhỏ nhắn đang nằm trên giường, anh bật cười lắc đầu, khẽ nói:

_ Làm cô vợ nhỏ sợ rồi!

Thẩm Hạo Quân nhìn đồng hồ, vừa chỉ mới tám giờ hơn, anh đi đến nằm cạnh cô, khẽ gọi:

_ Bà xã, đã ngủ chưa?

_ Ưm, em đang ngủ, anh đừng làm phiền em.

_ Ngủ sao? Có muốn ra ngoài chơi không?

_ Khuya rồi, anh mau ngủ đi!

Ngọc Chiêu Vân quay người, ôm lấy eo anh, tiếp tục ngủ. Anh xoa xoa đầu cô, kiên nhẫn nói tiếp:

_ Mới tám giờ hơn, ra ngoài chơi chút! Bây giờ mới là thời gian hoạt động về đêm mà!

_ Hửm? Em ngủ lâu vậy mà mới hơn tám giờ sao? Vậy đi!

_ Thay đồ, chúng ta đi!

_ Hẹn hò.

Thẩm Hạo Quân gật đầu, cả hai nhanh chóng đi thay đồ! Rồi ra ngoài lúc tám giờ rưỡi.

Anh lái xe qua các cung đường, nơi nào cũng tấp nập người qua kẻ lại, đúng là nhộn nhịp. Thành phố về đêm, luôn là nơi tập trung của những người làm việc mệt mỏi, muốn xua tan bớt những con số con chữ.

Ngọc Chiêu Vân chỉ tay về phía quảng trường, vui vẻ nói với Thẩm Hạo Quân:

_ Ông xã, em muốn vào quảng trường.

_ Gọi lại.

_ Gọi cái gì?

Ngọc Chiêu Vân không hiểu Thẩm Hạo Quân đang hỏi gì, ngây thơ hỏi lại anh. Anh nhìn cô, lên tiếng dụ dỗ:

_ Câu vừa rồi em gọi anh, gọi lại anh nghe.

_ Ông xã? Ông xã, em muốn vào quảng trường.

_ Được, ông xã chiều em.

Ngọc Chiêu Vân bật cười, không nghĩ anh lại trẻ con đến mức này! Nhưng cũng rất dễ thương, khiến cô không nhịn được, cứ cười mãi.

...

Thẩm Tịch Y và Ngọc Trác Đông, vậy mà lại ngang nhiên nắm tay nhau đi đến nơi chụp ảnh. Dương Như Ý và Thời Đình nhìn thấy, chỉ biết cười tủm tỉm.

Thẩm Tịch Y hoàn toàn không nhận ra, cánh tay của mình đã bị Ngọc Trác Đông giữ chặt. Tay kia lại đưa lên che đi phần ngực sợ nó sẽ lộ ra.

Người qua người lại, nhìn vào lại tưởng họ đang yêu nhau. Ngọc Trác Đông nhìn Thẩm Tịch Y, chẳng nhìn ra biểu cảm quan tâm nào của cô ấy!

Anh ta thất vọng, cánh tay vừa định buông ra, lại bị Thẩm Tịch Y giữ chặt lại. Cô ấy quay sang nhìn Ngọc Trác Đông, nhỏ giọng nói:

_ Chúng ta tìm hiểu đi!

Ngọc Trác Đông ngơ ngác vài giây, không nghĩ đến trường hợp, Thẩm Tịch Y sẽ chủ động nói với anh ta. Nhất thời không kịp phản ứng, nhưng trong lòng lại vui đến không thể tả nổi.

Qua một lúc lâu, Ngọc Trác Đông mới định hình lại, kéo Thẩm Tịch Y lại gần, vui vẻ nói:

_ Cá tính như em, anh lại sợ mọi việc đều bị em giành lấy!

_ Anh yên tâm, tất cả đều của anh, em không giành.

Cả hai bật cười, khiến hai người phía sau trở nên khó hiểu. Vừa rồi còn chẳng thèm ngó ngàng đến nhau, bây giờ lại vui vẻ nói chuyện.

Thời Đình chỉ tay vào họ, khó hiểu hỏi Dương Như Ý:

_ Hai người họ bị sao vậy? Vừa rồi đã vui vẻ như vậy đâu!

_ Aiya, họ yêu nhau rồi!

_ Hả, nhanh...nhanh vậy sao? Đúng là không hiểu nổi mà!

...

Thẩm Hạo Quân và Ngọc Chiêu Vân đi vào quảng trường, nhìn mọi người chơi đùa, cảm giác họ như đã già thêm một thế hệ vậy!

Anh ôm eo cô đi dọc theo cung đường, cưng chiều ôm chặt lấy cô, nhỏ giọng hỏi:

_ Có lạnh không?

_ Không lạnh. Em muốn ăn kem.

_ Ăn kem bị lạnh bụng, ăn cái khác đi!

Ngọc Chiêu Vân ngó mắt nhìn xung quanh, mệt mỏi dựa vào người anh, nhỏ giọng lên tiếng:

_ Vậy ăn gì đây? Bên kia náo nhiệt quá đi, chúng ta qua đó!

_ Được!

Ngọc Chiêu Vân kéo tay anh đi, còn ghé qua mua một ít đồ ăn. Người đi đường cũng hướng về phía náo nhiệt kia, còn vui vẻ nói với nhau:

_ Phía trước có người chụp ảnh quảng cáo, mau đến đó xem.

_ Nghe nói là siêu mẫu quốc tế, rất đẹp đó!

_ Mau lên, chiếm chỗ đứng xem nào!

Ngọc Chiêu Vân vừa nghe đã cảm thấy hứng thú, vội vàng quay sang nhìn anh, nói:

_ Mau đi thôi! Chụp ảnh quảng cáo, mau đi xem.

_ Có gì đáng xem đâu chứ?

_ Aiya, mau đi thôi!

Thẩm Hạo Quân miễn cưỡng đi cùng cô, chụp ảnh quảng cáo thì liên quan gì đến anh đâu chứ?

Cả hai vừa luồn lách qua đám đông, đã nhìn thấy trực diện cô siêu mẫu quốc tế mà nhiều người vừa nói.

Ngọc Chiêu Vân chưa từng nhìn thấy Vũ Linh Hoa, nên chẳng biết người trước mặt mình chính là tình địch của mình.

Thẩm Hạo Quân nhìn theo quán tính, vừa nhìn thấy Vũ Linh Hoa, anh đã vội vàng muốn kéo cô ra khỏi đây! Ngọc Chiêu Vân chẳng hiểu gì, rì chặt tay anh lại, hỏi nhỏ:

_ Quân, anh sao vậy? Có chuyện gì sao?

_ Cô ta là Vũ Linh Hoa.

_ Vũ Linh Hoa?

Ngọc Chiêu Vân ngạc nhiên nói lớn, người xung quanh nhìn cô như sinh vật lạ. Người bên đoàn chụp ảnh cũng nghe thấy, ai ai cũng đưa mắt nhìn cô.

Vũ Linh Hoa cũng không ngoại lệ, vừa nhìn thấy Ngọc Chiêu Vân và Thẩm Hạo Quân, cô ta đã kinh ngạc đứng bật dậy.

Cô ta không tin mình lại được gặp Thẩm Hạo Quân ở đây! Trong lòng lại lầm tưởng rằng, anh đến xem buổi chụp của cô ta.

Vũ Linh Hoa xin nghỉ ngơi một chút, sau đó thả nhẹ bước chân đi đến chỗ Thẩm Hạo Quân. Anh vừa nhìn thấy đã kéo Ngọc Chiêu Vân ra phía sau, chắn đường cô ta.

Vũ Linh Hoa nhìn hành động này của anh, mới chú ý đến Ngọc Chiêu Vân. Cô vừa núp phía sau anh, cứ như tàn hình, Vũ Linh Hoa hoàn toàn không thấy cô.

Thẩm Hạo Quân đưa mắt nhìn quanh, vô tình nhìn thấy đám người của Thẩm Tịch Y và Ngọc Trác Đông. Thời Đình nhìn thấy, vội kéo cả ba đi đến chỗ anh.

Vũ Linh Hoa ngó đầu nhìn Ngọc Chiêu Vân, dịu dàng lên tiếng hỏi:

_ Hoá ra, đây là cô vợ hợp đồng của anh sao?

Một câu hỏi đơn thuần, lại khiến Ngọc Chiêu Vân cứng người, cánh tay cũng vì vậy mà giữ chặt lấy áo anh.

Thẩm Hạo Quân cảm nhận được, giữ chặt lấy tay cô, nhìn Vũ Linh Hoa cảnh cáo:

_ Chú ý lời nói của mình một chút, nếu không...

_ Nếu không thì sao? Em nói đúng quá, anh lại sợ bị lộ sao?

_ Vậy cô cũng muốn chuyện của mình bị lộ sao?

Thẩm Tịch Y đi đến, trừng mắt nhìn Vũ Linh Hoa, lời nói là lời cảnh cáo rõ ràng. Cô ta cũng có chút hoảng loạn, nhưng rất nhanh đã trở nên kiêu ngạo, nhướn mày nói:

_ Cả đống người, chỉ bảo vệ một người. Ngọc Chiêu Vân nhu nhược vậy sao?

Ngọc Chiêu Vân lú đầu ra nhìn Vũ Linh Hoa, lên tiếng châm chọc:

_ Vậy cô không nói lại họ, mới đem tôi ra làm bia đỡ đạn sao?

_ Cô...? Nhìn lại mình xem, có chỗ nào xứng với anh ấy không? Chỉ là vợ hợp đồng, lấy tư cách gì mà nói chuyện ở đây?

_ Yo, không tìm hiểu kỹ càng, lại nghĩ tôi là vợ hợp đồng của Thẩm Hạo Quân, ai tin cô chứ? Thử hỏi một vài người ở đây xem, chúng tôi là quan hệ gì?

Những người xung quanh cũng rất phối hợp, nói đúng hơn là họ biết đến mối quan hệ của Ngọc Chiêu Vân và Thẩm Hạo Quân. Nên đã lớn tiếng nói vào:

_ Thẩm tổng là anh chồng số một, anh ấy thương vợ hơn cả mạng của mình. Vì chuyện của Phạm Thị, đã hiểu được họ yêu nhau thế nào rồi!

_ Phải đó! Dù sao họ cũng là người của giới hào môn, cho dù kết hôn hợp đồng thì cũng là chuyện bình thường. Nhưng bây giờ chúng tôi chỉ biết, họ là vợ chồng hợp pháp.

_ Là siêu mẫu quốc tế, lại có tâm cơ muốn chia rẽ người khác, xứng đáng làm người của công chúng sao?

_ Hết Phạm Thị lại đến Thẩm Nhật Mai, bây giờ lại lòi ra thêm một Vũ Linh Hoa. Tiểu tam luôn là người nổi tiếng sao? Cái nết đánh chết cái đẹp là có thật nha!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK