Mục lục
[Dịch] Hoa Sơn Tiên Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Nguyên lập tức hiểu ra ý định của sư phụ, run tay ra một kiếm, cùng là thức Vân Ý Miên Miên. Vân Ý Miên Miên va đụng Vân Ý Miên Miên.

Hai chiêu này mặt ngoài vô cùng bình tĩnh, khi chúng va chạm nhau thì không sinh ra nhiều lực phá hoại.

Lúc này Lý Nguyên Bạch thầm mừng rỡ, quả nhiên, mới rồi trong hai kiếm mình đã cảm giác được, đệ tử mình đã lĩnh ngộ vân kiếm ý, phong kiếm ý. Không ngờ, thật là không ngờ, thú vị, thú vị. Đệ tử mình bình thường lười muốn chết, vào lúc mấu chốt lại bùng phát, lĩnh ngộ đến kiếm ý Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm.

Lúc mình còn trẻ được xưng là thiên tài mà phải đến một trăm mười sáu tuổi mới lĩnh ngộ được.

Mà đệ tử mình bây giờ mới mười sáu tuổi thôi.

Một trăm mười sáu và mười sáu, chênh lệch quá lớn.

Nếu nói số mình sắp tận không yên tâm nhất chính là đệ tử duy nhất.

Nhưng bây giờ đệ tử Lục Nguyên biểu hiện ra khiến mình yên tâm, có thể thả lỏng, đương nhiên, không khả năng hoàn toàn yên bụng.

Lý Nguyên Bạch hỏi:

- Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm tổng cộng có mấy kiếm?

Đây là câu hỏi nho nhỏ.

Lục Nguyên đáp:

- Hai kiếm, một kiếm là vân kiếm, một là phong kiếm.

Lý Nguyên Bạch nghe vậy cười bảo:

- Hay cho tổng cộng hai kiếm, một kiếm là vân kiếm, một là phong kiếm.

Bởi vì cười vui quá nên ông ho khan, dù sao thân thể ông đã không tốt lắm. Nhưng ho khan cũng đáng, trong lời đáp này ông hiểu đệ tử đích thực ngộ ra rồi.

Lúc trước đệ tử ông lĩnh ngộ là cửa kiếm chiêu chết, người là sống, đến tìm ông xin chỉ dần. Ông mới hơi nhắc đến kiếm ý, nhưng không cho rằng đệ tử có thể học được. Dù sao cửa kiếm ý quá khó khăn, một khi lĩnh ngộ kiếm ý, chỉ cần thời gian tích lũy, tuyệt đối trở thành cao thủ nhất lưu.

Lúc đó nhắc tới là để đệ tử hiểu một ít phương hướng tương lai.

Kết quả không ngờ hơn bốn tháng sau Lục Nguyên lại lĩnh ngộ kiếm ý Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm.

Điều này sao không làm Lý Nguyên Bạch không vui cho được?

Trong đệ thập đại đệ tử chỉ bàn về kiếm ý, kiếm thuật có thể nói nên là đệ tử ông xếp hạng đầu, coi như là trong đệ cửu đại trưởng lão cũng không đủ mười trưởng lão lĩnh ngộ kiếm ý. Tầng kiếm ý vốn là cực kỳ khó lĩnh ngộ, một khi ngộ được thì cả đời đã định sẽ trở thành cao thủ tu tiên giới, sau này ít nhất trưởng thành cỡ cấp bậc Bắc phong lục kiếm tiên.

Hơn nữa đệ tử của ông mười sáu tuổi đã lĩnh ngộ kiếm ý, trẻ tuổi như vậy, xem như sáng tạo kỷ lục.

Tại Hoa Sơn Bắc phong, trẻ tuổi nhất lĩnh ngộ kiếm ý nên là đệ nhị đại tổ sư rồi mới là đệ tử của ông.

Nghĩ đến chỗ vui, Lý Nguyên Bạch cười to. Từ lúc ông tái phát trọng thương, đã lâu không vui vẻ như vậy.

Lý Nguyên Bạch nói:

- Lần đại tái trong phong này ta yên tâm rồi.

Chỉ bằng mười sáu tuổi lĩnh ngộ kiếm ý đủ khiến đệ tử ông sẽ không bị gạt bỏ ra hàng thập đại đệ tử chân truyền. Tính toán của Tư Mã Trường Bạch hụt hẫng rồi. Nói xong câu đó ông lại ho dữ dội. Thân thể một ngày kém hơn một ngày, mình không chống đỡ được bao lâu.

Thời gian như hạt cát trôi qua kẽ tay.

Tuổi thọ của mình còn có bao lâu?

Vốn lòng tràn đầy lo lắng giờ giảm bớt nhiều.

Lý Nguyên Bạch lại nói:

- Tuổi của ngươi đã hiểu ra kiếm ý, điều này khiến vi sư kiêu ngạo vì ngươi. Nhưng con đường tu tiên khó khăn chồng chất, chúng ta tu hành vô cùng nguy hiểm. Ngươi không được vì một chút thành tích hiện tại mà kiêu ngạo tự cao.

- Vâng!

Lục Nguyên gật đầu. Mới rồi hắn đúng là có chút kiêu ngạo, giờ bị sư phụ nhắc nhở lập tức bình tâm lại.

……..

Lần đại tái trong phong đích thực không cần lo lắng.

Chính vì như vậy nên hắn lại hồi phục trạng thái làm biếng.

Từ nay về sau Lục Nguyên trở về thói quen sinh hoạt bình thường, rảnh rỗi thì ngủ, câu cá, nướng gì đó hoặc mua ít rượu.

Ngày trôi qua vô cùng nhàn nhã.

Ngày này Lục Nguyên nằm trên bãi cỏ.

Bên cạnh hắn lóe hai luồng sáng lạnh. Hai luồng sáng ở trên không trung không ngừng va chạm, lúc nhanh lúc chậm, kiếm lãng cuồn cuộn, kiếm quang cực rét lạnh. Một kiếm thức là ngay ngắn, thẳng thắn, như có chính khí. Kiếm thức khác thì ôn hòa, phòng thủ cực tốt. Hai người này đương nhiên chính Diệp Phương, Diệp Viên.

Tổ ba người lại gom cùng nhau.

Diệp Phương, Diệp Viên vốn là huynh đệ ruột. Diệp Phương bái Quân Tử Kiếm Phương Nho Bắc phong lục kiếm tiên làm thầy. Diệp Phương thì bái trong Bắc phong lục kiếm tiên Viên Dung Kiếm Tiên Diệp Dương Dung làm thầy. Kiếm pháp hai người đương nhiên khác nhau rất lớn, cùng là một bộ Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm nhưng Diệp Phương dùng ngay thẳng, Diệp Viên dùng ôn hòa.

Lục Nguyên đứng cạnh không ra tay, chỉ ở đó nhìn, cảm thấy hai người ra tay bên nào cũng có nhiều sơ hở chồng chất, hoàn toàn không phù hợp kiếm ý Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm. Lục Nguyên khẳng định rằng mình có thể dễ dàng bắt được sơ hở đó.

Mình đúng là tiến bộ rất nhiều, Lục Nguyên thầm cảm thán.

Vốn thực lực của hắn chỉ đấu không chia thắng bại với Diệp Phương, Diệp Viên.

Nhưng bây giờ hắn cảm giác có thể dễ dàng tìm ra sơ hở trong kiếm chiêu của Diệp Phương, Diệp Viên. Muốn thắng hai người này không cần ba mươi chiêu, cảnh giới kiếm thuật của họ còn ngừng ở tầng thứ nhất kiếm thuật kiếm chiêu chết, người bó buộc vào kiếm chiêu. Hắn thì sớm đến tầng kiếm ý, về mặt kiếm thuật cao hơn rất nhiều.

Vậy nên hắn mới dễ dàng thấy ra sơ hở của họ.

Lục Nguyên nằm một bên nhìn hai người so kiếm, cùng lúc đó ngon lành nhấm nháp hoàng tửu. Bốn tháng tu hành trong Cuồng Phong Liễu Lâm thật đáng giá, không ngờ đến tầng đó, luyện thành kiếm ý, đã thật.

Đại tái trong phong càng lúc càng gần.

Còn có một tháng là đến đại tái trong phong.

Gần đây Hoa Sơn Bắc phong đều trong căng thẳng và bận rộn.

Hoa Sơn Bắc phong cơ bản do ba loại người cấu thành.

Trưởng lão, thập đại đệ tử chân truyền, đệ tử bình thường.

Đại tái trong phong cơ bản lôi kéo tất cả mọi người.

Các trưởng lão là hy vọng đệ tử của mình biểu hiện tốt, cho mình chút mặt mũi. Đương nhiên trong đó không thiếu người như Tư Mã Trường Bạch muốn ở đại tái trong phong được đến lợi tích lớn, thay thứ tôn của gã mưu đồ vị trí thập đại đệ tử chân truyền.

Thập đại đệ tử chân truyền cơ bản muốn biểu hiện tốt. Thập đại đệ tử chân truyền ai nấy cũng là được mọi người chú ý, nhiều người đang xem, nên họ không muốn biểu hiện kém làm mất mặt.

Đệ tử bình thường đa số muốn biểu hiện tốt, nói không chừng có thể bị các trưởng lão thu làm đệ tử. Nếu được đỉnh cao trưởng lão như Bắc phong lục kiếm tiên thu làm đệ tử vậy là một bước lên trời rồi. Có một số người giống Tư Mã Hạo, có dã tâm muốn đoạt vị trí thập đại đệ tử chân truyền.

Trên cơ bản nguyên Hoa Sơn Bắc phong đều bị đại tái trong phong lần này thúc đẩy.

Nguyên Bắc phong bao phủ trong không khí căng thẳng và bận rộn.

Chân chính rảnh rỗi ước chừng chí có hai sư đồ Trường Xuân Cư.

Thùy Mộ Kiếm Tiên Lý Nguyên Bạch không còn sống bao lâu tất nhiên chẳng ai tới cửa. Nghe nói bên Đại Nhật Kiếm Tiên Tư Mã Trường Bạch đông như trẩy hội.

Lục Nguyên thì bởi vì tính tình lười chảy nhớt, cùng cửu sư đệ Diệp Phương, thập sư đệ Diệp Viên ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, quan hệ với người khác chỉ bình thường. Gầy đây Diệp Phương, Diệp Viên bị sư phụ của mình là Quân Tử Kiếm Phương Nho, Viên Dung Kiếm Tiên Diệp Dương Dung đặc huấn. Dù sao Diệp Phương và Diệp Viên trong thập đại đệ tử chân truyền nhập môn trễ nhất, thực lực không mạnh lắm, sàn sàn với Lục Nguyên, bây giờ tất nhiên bị hai vị sư phụ kêu đi huấn luyện để tránh cho mất mặt tại đại tái trong phong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK