Lần này hấp thu nhật nguyệt tinh hoa gần ngàn năm của đại kiếm đạo thụ vào trong, nó điên cuồng tăng vọt, cuồng trưởng thành, chớp mắt đã cao đến mấy trăm trượng. Cao tới bốn trăm trượng nó mới dần ngừng thế lớn lên, cuối cùng dừng ở bốn trăm tám mươi trượng.
Trước kia tiểu kiếm đạo thụ cành lá không nhiều.
Giờ cao đến bốn trăm tám mươi trượng thì tiểu kiếm đạo thụ cành lá xum xuê, thật là một gốc cây to, dù không sánh bằng đại kiếm đạo thụ trên kiếm tu tinh thần nhưng không kém.
Trước đó có giới thiệu rồi, tiểu kiếm đạo thụ một khi lớn lên sẽ mang theo ba thiết tắc, giống như đại kiếm đạo thụ cũng mang ba thiết tắc.
Lúc này nó cao đến bốn trăm tám mươi trượng thì bắt đầu thiết tắc.
Tiểu kiếm đạo thụ sinh ra trong kiếm chi không gian của Lục Nguyên, mới sinh ra đã là của hắn, cho nên tiểu kiếm đạo thụ mang theo rất nhiều thiên địa pháp tắc, Lục Nguyên có thể trực tiếp học. Chính vì vậy nên bây giờ khi tiểu kiếm đạo thụ điên cuồng tronwgr thành đến bốn trăm tám mươi trượng thì Lục Nguyên ngộ thiên địa pháp tắc cũng điên cuồng tăng lên.
Lập hạ kiếm ý! Tiểu mãn kiếm ý! Tiết mang chủng kiếm ý! Hạ chí kiếm ý! Tiểu thử kiếm ý! Đại thử kiếm ý! Khi tiểu kiếm đạo thụ biến cao thì Lục Nguyên bản năng hiểu ra sáu loại kiếm ý này, không chút khó khăn, trên đỉnh đầu bay lên sáu thượng cổ phù chú. Cứ như vậy đem thiên địa pháp tắc thúc đẩy lên đến một trăm hai mươi chín loại.
Tứ là nói theo tiểu kiếm đạo thụ trưởng thành thì hắn sẽ chậm rãi hiểu ra thời gian thiết tắc! Đương nhiên một gốc kiếm đạo thụ mang ba loại thiết tắc, không biết hai loại kia là thứ gì, tuyệt đối đừng là bốn loại luân hồi, âm dương, không gian, nhân quả, nếu là vài loại khác thì tốt rồi, mười thiết tắc liền xưng thần! Tất nhiên Lục Nguyên cũng muốn có mười thiết tắc.
Không sai, không ngờ phong ấn âm tiên xích mang đến nhiều chỗ tốt như vậy.
Thật ra Lục Nguyên đánh giá thấp âm tiên xích mang đến ích lợi. Nói thật là âm tiên xích còn có chút huyền diệu, nếu sau này Lục Nguyên có thể nắm giữ nó thì sẽ có tác dụng to lớn nữa, vậy nên lần này hắn được chỗ tốt không ít.
Mặc kệ thế nào, việc này dừng tại đây.
Lục Nguyên mở mắt ra.
Vừa mở mắt thì bốn phía toàn là ánh mắt khó tin.
Âm tiên xích, bảo bối năm đó hành thảm Thái Sử Không, bảo vật của tiên cổ văn minh vậy mà bị Lục Nguyên phong ấn.
Bất giác trong lòng nhiều người Kiếm Môn sinh ra cảm giác Lục Nguyên không gì làm không được.
Bốn phía vẫn bốc huyết hỏa.
Có máu rơi, có lửa thiêu đốt phát ra tiếng tí tách.
Dường như vô cùng hỗn tạp rồi lại cực kỳ bình tĩnh.
Kiếm Môn loạn vẫn đang tiếp tục nhưng sắp đến lúc kết thúc rồi.
Máu đang đổ, lửa đang đốt.
Kiếm Môn vẫn đang tiếp tục chiến đấu.
Đại loạn nghiêng trời sụp đất.
Thượng Quan chí tôn nhìn Lục Nguyên, ngơ ngác hỏi:
- Ngươi, sao ngươi hấp thu được âm tiên xích? Sao có thể?
Thượng Quan chí tôn vốn cho rằng mọi chuyện đã định, dù gã chết nhưng phe ta thắng, sung sướng vô cùng. Tính kế thật lâu Kiếm Môn chính biến, thấy thành công rồi chết lại có sao đâu, không chút để ý.
Nhưng không ngờ Lục Nguyên phá hủy âm tiên xích.
Tuy nhiên, Thượng Quan chí tôn lập tức phản ứng lại, cười to:
- Ha ha ha ha, ha ha ha ha, tuy rằng âm tiên xích bị ngươi hấp thu, nhưng mà ngươi vốn rất có tiềm lực giờ bị hủy rồi. Âm tiên xích khiến thực lực của ngươi không thể tiến lên, sáu năm sau ngươi sẽ chết trong tay Kiếm Chi Tử!
Gã sung sướng cười ra tiếng. Hạ Hầu chí tôn, Bách Lý chí tôn, Công Dương chí tôn và đám Kiếm Hùng, Hiên Viên Thập Nhị, Kiếm Cửu, Kiếm Tiềm đều nhìn hướng Lục Nguyên. Đúng vậy, Lục Nguyên là có tiềm năng lớn của Kiếm Môn, chẳng lẽ vì muốn cứu Kiếm Môn một kiếp mà phế đi mình?
Mọi người nhìn Lục Nguyên, phát hiện sắc mặt hắn không đổi.
Lục Nguyên nhìn Thượng Quan Hạc, nói:
- Thượng Quan sư thúc, xem ra thọ mệnh cuối cùng của ngươi không lâu nữa, thôi được, đưa ngươi đoạn đường. Còn về pháp lực của ta có bị âm tiên xích hạn chế hay không, ngươi thử một kiếm cuối cùng của ta liền biết.
Dưỡng Ngô tiên kiếm vạch ra tia sáng lạnh chém xuống.
Lực lượng to lớn mười phần mười của hỗn động cảnh cửu tầng ẩn trong kiếm này.
Nhất kiếm kinh quỷ thần!
Mặt Thượng Quan Hạc hiện vẻ kinh sợ. Gã không sợ chết, vốn tuổi thọ sắp tận, chẳng qua gã không thể hiểu một kiếm của Lục Nguyên lại chứa pháp lực hỗn động cảnh cửu tầng, âm tiên xích không hạn chế hắn sao? Không đúng, Thái Sử Không mà còn bị âm tiên xích hạnchees, tại sao Lục Nguyên không có?
Không lẽ lần này mưu kế Kiếm Môn biến đã lâu sẽ tiêu tan sao?
Nếu là vậy thì thôi rồi.
Đây là ý nghĩ cuối cùng của Thượng Quan Hạc.
Cứ như vậy, trong Kiếm Môn chí tôn xếp hạng ba Thượng Quan chí tôn lìa đời, thân hồn tan biến.
Rốt cuộc giải quyét đại địch, Lục Nguyên thở ra. Muốn xử lý đại địch này đúng là không phải chuyện dễ, đại chưởng pháp lực cuốn lấy đồ vật Thượng Quan Hạc để lại vào trong kiếm chi không gian. Thượng Quan Hạc là nửa bước thế giới, để lại đồ vật không đơn giản, có rất rất là nhiều linh thạch, mấy tài nguyên khác cũng không ít.
Hạ Hầu chí tôn chợt hỏi:
- Âm tiên xích không tạo thành ảnh hưởng cho ngươi?
Hạ Hầu chí tôn rất quan tâm Lục Nguyên, một là vì hắn là đối tượng Kiếm Môn trọng yếu bồi dưỡng, hai là lần này hắn ra nhiều sức lợc cho Kiếm Môn, ba là vì sáu năm sau ước chiến với Kiếm Chi Tử, nếu bây giờ hắn bị âm tiên xích trói thì quá đáng tiếc.
- Không có.
Lục Nguyên lắc đầu đáp:
- Có thể phát huy hết sức.
Nghe Lục Nguyên nói vậy thì Hạ Hầu chí tôn yên lòng, cũng biết mỗi người có bí mật của mình, càng là tuyệt thế thiên tài như Lục Nguyên thì càng có không ít bí mật, nói không chừng trên người hắn có thứ gì khắc chế được âm tiên xích.
Lục Nguyên nói:
- Lần này Kiếm Môn loạn chia ba khối là kiếm tổ tinh thần bị kết giới phong lại, cái này không bàn tới. Khối thứ hai trên kiếm môn tinh thần, Hiên Viên chí tôn và sư phụ Thái Sử Không của ta đang đánh nhau. Một khối nữa là kiếm tu tinh thần, lấy Thượng Quan chí tôn dẫn đầu tại đây tinh luyện âm tiên xích. Bây giờ kiếm tu tinh thần đã kết thúc, bên ngoài không gian cũng kết giản.
Hắn nói là sự thật, thực lực phe Hiên Viên lấy Thượng Quan chí tôn dẫn đầu,nay gã bị đánh ngã thì đương nhiên phe Kiếm Chủ chiếm trên cơ tuyệt đối, thu thập tàn cục trước mắt không khó.
Lục Nguyên lại nói rằng:
- Ta đi kiếm môn tinh thần nhìn một cái, xem xem Hiên Viên và sư phụ ta chiến đấu đến trình độ nào.
Hạ Hầu chí tôn ngẩn ra, nói:
- Hai người thế giới cảnh nhị tầng chiến đấu, nếu nhúng tay vào rất có khả năng bị oanh sát.
Đúng vậy, cho dù sức chiến đấu của Lục Nguyên là đỉnh cao hỗn động cảnh nhưng thế giới cảnh và hỗn động cảnh là khái niệm hoàn toàn khác nhau, nếu bị cuốn vào thì rất có thể bị oanh sát.
Lục Nguyên lắc đầu nói:
- Không sao, ta có chút tự tin với núp, trốn, tốc độ chạy, thiết tắc, truyền tống. Nếu Hiên Viên Vọng muốn truy sát ta thì một cái hẩy ta là ta khó thoát cái chết, nhưng nay hắn đấu với sư phụ Thái Sử Không muốn dễ dàng giải quyết ta thì không dễ đâu.
Lục Nguyên nói rồi ngự một kiếm quang trắng bay hướng kiếm môn tinh thần.