Sau cơn mưa sương mù chính là một mảnh tiên cảnh.
Những cái này đều là sương mù.
Chính mình đã nhìn qua sương mù.
Đầu óc chợt lóe sáng, đã hóa ra không biết bao nhiêu suy nghĩ.
Sương mù chi kiếm ý đã thành.
Lúc này đây ngộ ra sương mù chi kiếm ý, nhanh như thế cũng là có nguyên nhân. Thứ nhất là hắn đã hiểu thông bảy thủy hệ kiếm ý. Hiện tại muốn hiểu thông thêm một loại thì độ khó xuống thấp không ít.
Thứ hai chính là trong Vạn Độc Động, hắn đã xem qua toàn bộ quá trình lĩnh ngộ sương mù kiếm ý. Độ khó lại càng xuống thấp hơn. Đây là thời khắc sinh tử, khiến cho đột phá càng thêm thuận lợi.
Ba nguyên nhân hợp lại khiến cho hắn đã ngộ ra được sương mù chi kiếm ý.
Nhưng không thể nghi ngờ, hiểu thông sương mù chi kiếm ý đã khiến cho hiểu biết về Thủy hệ kiếm ý đã tăng lên tám loại. Nhưng điều này cũng không gia tăng thêm phần thắng cho Lục Nguyên. Nhìn đến thế công của Tư Mã Trường Bạch, tình hình của hắn ngày càng thêm nguy hiểm. Không bao lâu nữa chính hắn sẽ bị đánh xuống đài.
Không được, không thể tiếp tục như vậy được.
Muốn hiểu được Thủy hoàng kiếm đạo, nhưng Thủy hoàng kiếm đạo phải cần đến mười Thủy hệ kiếm ý mới có thể luyện thành.
Không đúng!
Lục Nguyên trong đầu lại hiện lên một việc không đúng. Vì sao Thủy hoàng kiếm đạo phải cần đến mười loại Thủy hệ kiếm ý mới có thể luyện thành? Yến tổ sư năm đó đã nói như thế này: “ngươi nếu có thể hiểu thông mười Thủy hệ kiếm ý, mượn từng người biểu hiện mười Thủy hệ thì sẽ hiểu được cái gì gọi là nước cơ bản, thủy hệ cơ bản. Sau đó, nhu hợp mười Thủy hệ kiếm ý hóa thành Thủy hoàng kiếm đạo”. Đơn giản mà nói, muốn hiểu thông trụ cột của Thủy hệ kiếm ý, thì phải nhu hợp nhiều loại mới trở thành Thủy hoàng kiếm đạo.
Mười loại? Nhất định phải mười loại sao? Tám loại không được sao?
Mười không phải là số lượng chuẩn xác mà chỉ là một đại khái.
Như vậy, thủy hệ kiếm ý trong đó là có dạng gì? Cụ thể liên hệ ở đâu?
Lục Nguyên lại lâm vào trầm tư.
Như thế nào là nước?
Trong Đạo Đức Kinh đã từng nói “Thượng Thiện Nhược Thủy”, vậy bản thân nước có dạng gì?
Thiên hạ không gì mềm bằng nước. Trong thiên hạ chính là lấy yếu thắng mạnh, lấy nhu thắng cương.
Nước hòa hợp với vạn vật mà không tranh giành.
Thân kiếm của Tư Mã Trường Bạch ngày càng đáng sợ. Mặt trời trong sân đã muốn bao toàn bộ sân bãi. Mặt trời này chính là Trung Thiên. Trung Thiên chính là mặt trời.
Lục Nguyên chỉ còn lại một giây yên ổn. Tư Mã Trường Bạch đã dùng thân kiếm cuồng liệt nhất chém về phía Lục Nguyên.
Vô số ánh sáng chói mắt phát ra từ kiếm quang hướng về Lục Nguyên chém tới.
Lục Nguyên sẽ phải thua.
Giờ khắc này, cơ hồ tất cả mọi người đều cho rằng Lục Nguyên nhất định phải thua. Vô luận trưởng lão hay đệ tử, vô luận là môn phái nào hay bổn môn đều nghĩ như vậy. Mấy vị kiếm tiên bị thương đều thở dài bất đắc dĩ. Lục Nguyên có thể đánh nhau đến nước này là không dễ dàng. Không biết làm sao Tư Mã Trường Bạch lại trở nên mạnh như vậy? Rõ ràng là có Nhất thể linh kiếm đồ vật quý này trong tay.
Chỉ trong nháy mắt, Tư Mã Trường Bạch trường kiếm đã chạm đến thân thể của Lục Nguyên. Đây sẽ là chiêu kiếm cuối cùng.
Sau một kiếm này, ta sẽ cướp lấy chức vị Bắc Phong Chi Chủ. Tư Mã Trường Bạch giờ phút này trong lòng tin tưởng thắng lợi tuyệt đối.
Mà giờ phút này, Lục Nguyên giống như là theo bản năng mà phát ra một kiếm.
Một kiếm này vừa ra, tựa hồ như nước từ trong kiếm hắn tuôn ra, vô cùng vô tận. Đó không phải là ý thức của Lục Nguyên ra tay. Hắn vẫn còn đang trong quá trình ngộ kiếm, chỉ là theo bản năng mà ra tay. Chính bản năng này đã làm cho mặt trời trong sân trở nên khuyết một chút, tạo không gian sống thêm cho Lục Nguyên.
Mà giờ phút này, những nhân vật Đại đạo cảnh bên ngoài đều bị chấn động.
Một kiếm này!
Một kiếm này!
Chủ trì ngày hôm nay chỉ có ba vị từ Xuất Vân Tiên Cảnh. Tôn Thanh Trì, Lục Thanh Đào và Tư Mã Thanh Quý sắc mặt không khỏi biến đổi.
Đồng thời, hai vị Phong chủ của Kiếm Tông Nguyên Dương Thượng Nhân và Hồi Phong Thượng Nhân cũng đột nhiên chấn động. Nguyên Dương Thượng Nhân đột nhiên nói:
- Kiếm thuật như vậy? Làm sao có thể?
Hai vị thượng nhân của Khí Tông cũng từng có tiếp xúc với Kiếm Tông nên nhận ra được chiêu kiếm này.
Kiếm thuật chia làm rất nhiều cấp độ.
Cấp độ thứ nhất chính là Kiếm chiêu là chết, người cũng chết.
Cấp độ thứ hai chính là Kiếm chiêu là chết, nhưng người là sống.
Cấp độ thứ ba, Kiếm ý cấp. Lĩnh ngộ một loại kiếm ý, đây là Trường Sinh cảnh giới.
Cấp độ thứ tư, lĩnh ngộ được nhiều kiếm ý. Đây là cảnh giới kiếm tiên cấp.
Cấp độ thứ năm, có thể đem rất nhiều kiếm ý dung hợp thành một chỗ rồi từ chính giữa chém ra. Đây giống như là cảnh giới của Đại đạo cảnh. Sau khi đạt đến cảnh giới này thì mới có tư cách trùng kích kiếm đạo cực hạn.
Cấp thứ sáu, nắm giữ một hệ kiếm ý cực hạn, luyện đến tình trạng hoàn mỹ. Khi đạt đến địa vị này thì kiếm ý được xưng vương, gọi là Kiếm Vương.
Cấp thứ bảy, ở giữa thiên đại có thập đại thiết quy. Thập đại thiết quy này đều từ lĩnh ngộ nhiều loại hệ kiếm ý, cực hạn hóa thành một loại cảnh giới. Ví dụ như luân hồi, là một trong thập đại thiết quy. Luân hồi phải do ngũ hệ kiếm vương mới có thể luyện thành. Luyện đến trình độ này có thể xưng là Kiếm hoàng.
Cấp độ thứ tám, đạt đến cảnh giới này thì có thể xưng là Kiếm Thánh. Kỳ thật, năm đó Yến Thương Thiên kiếm thuật đã đạt đến cảnh giới này. Ngũ đế ngũ hoàng Luân hồi kiếm đạo.
Cấp độ thứ chín là ba ngàn kiếm ý. Khi đạt đến cảnh giới này thì thiên hạ vạn vật đều có thể nhập kiếm, tiện tay mà làm, từ đó đạt đến kiếm chiêu cực điểm. Cảnh giới này được xưng là Kiếm Thần.
Đó chính là Kiếm trung chi thần chân chính.
Kiếm Thần nghe nói là không có tồn tại.
Mà Kiếm Thánh thì ở thế giới này là cực hạn.
Ngoại trừ Yến Thương Thiên thì tại Đại Tấn quốc này, Kiếm Vương đã là rất ít rồi.
Trong rất nhiều nhân vật Đại Đạo Cảnh, cũng chỉ có hai vị thượng nhân chuyên luyện kiếm của Kiếm Tông mới có thể lĩnh ngộ được cảnh giới của Kiếm Vương.
Những nhân vật Đại Đạo Cảnh khác tuy rằng là thượng nhân nhưng không đạt được cảnh giới Kiếm Vương.
Mà hết lần này đến lần khác, Lục Nguyên một kiếm này giống như đã bắt đầu luyện một hệ kiếm ý đến cực hạn. Lục Nguyên hiện tại rõ ràng đã đạt đến cảnh giới Kiếm Vương.
Nếu quả thật hắn trùng kích thành công, thì tại Tấn quốc này, không người nào có thể thắng được hắn.
Kiếm Vương, Kiếm trung chi vương.
Hắn có thể thành công sao?
Nguyên Dương Thượng Nhân quay sang nhìn Hồi Phong Thượng Nhân. Cả hai nhìn nhau với ánh mắt khiếp sợ.
Thật lâu sau, hai người mới phát hiện, bởi vì giật mình mà cả hai người đều đứng lên, không còn ung dung ngồi nữa.
Kiếm vương cảnh giới!
Kiếm vương cảnh giới!
Làm sao có thể? Tại Tấn quốc tu tiên giới, người đạt tới Kiếm vương cảnh giới tuyệt đối không vượt qua con số hai mươi.
Toàn bộ Tấn quốc có hai trăm bảy mươi bảy tỉnh, hơn ba nghìn phủ, nhân khẩu gần năm trăm triệu.
Trong số dân cư ở đây chỉ có hai mươi người đạt tới Kiếm vương cảnh giới. Có thể thấy được, đạt được cảnh giới này vô cùng khó khăn. Hoa Sơn là đệ nhất tiên môn. Hai vị Kiếm Tông Chi Chủ đời trước mới lĩnh ngộ được Kiếm vương cảnh giới. Còn những người khác thì không ai lĩnh ngộ được cảnh giới này.