Sau đó là Thanh Thành tiên môn, bọn họ cũng có bộ dạng như vậy tới sáu bảy thành.
Phái Hoa Sơn cũng đi vào Lục Nguyên và bốn thượng nhân khác tổng cộng năm người.
Lúc tiến vào cung không gian yên tĩnh vô cùng, làm cho Lục Nguyên cảm thấy không ít áp bách.
Mà ở trong nội cung.
Trong đại điện có một tử bào nam tử đang đứng.
Trung Ương thiên triều dùng màu tím làm quý.
Thiên sứ các nơi đều mặc áo bào màu tím.
Mà vị thiên sứ mặc áo tím kia liền nói;
- Ta chính là một trong các phó sứ khảo thí, hiện tại cuộc khảo thí lần này do ta phụ trách.
Tử sắc phó sứ này cười cười;
- Ta tự nhiên không biết dùng bao nhiêu pháp lực như vây đi các ngươi có bao nhiêu pháp lực ta sẽ dùng bấy nhiêu pháp lực, quy tắc đơn giản vậy thôi, đằng sau ta còn có mười quả cầu bạch ngọc, trước bạch ngọc cầu kia ta sẽ phun một chút nước không thi triển toàn lực được.
- Mà sau bảy cái này ta sẽ dùng toàn lực, tuy nhiên tiểu quốc các ngươi không có thiên tài như vậy đâu...
Tử bào thiên sứ này không phải tự ngạo, hắn chỉ nói sự thật mà thôi, trước kia vô luận là người nào cũng không đánh bại bất kỳ một quả Bạch Ngọc cầu nào.
Có chiến tích như vậy vị tử bào phó sứ cũng không có bất kỳ kiêu ngạo như vậy, vốn là như thế, ai bảo hắn là người của Trung ương thiên triều.
Phó thiên sứ của Trung ương thiên triều nếu như vậy cũng không làm được thì làm sao xứng là phó thiên sứ.
Người đi lên trước nhất là Nguyên Dương thượng nhân Nguyên Dương thượng nhân rút hai thanh linh kiếm của mình ra, hai thanh linh kiếm này là nhất thể linh kiếm trong truyền thuyết có uy lực cực lớn, loại nhất thể linh kiếm này Lục Nguyên trong lúc đối phó với Tư Mã Trường Bạch từng nhìn thấy qua.
Không ngờ rằng Nguyên Dương thượng nhân lại có linh kiếm như vậy.
Nguyên Dương thượng nhân rút linh kiếm ra hành lễ, phó sứ mặc tử bào mỉm cười:
- Xin mời.
Nguyên Dương thượng nhân dĩ nhiên không khách khí, vừa ra tay đã đánh ra một Bạch Đế thải vân, phối hợp với nhất thể linh kiếm này chỉ thấy một đạo quang sắc ánh lên.
Thật nhanh so với mình còn nhanh hơn. Lục Nguyên khẽ giật mình, một thức Bạch Đế Thải Vân gian này so với Bạch Đế kiếm đạo của mình còn nhanh hơn không ít.
Mà bên kia Bạch Ngọc Châu đã bị đánh rớt bốn cái.
Nguyên Dương thượng nhân lại vung tay lên, lại đánh ra một kiếm nữa, một kiếm này so với lúc trước còn nhanh hơn, Bạch Ngọc cầu lại bị rớt thêm ba cái nữa, giờ khắc này Tử bào thiên sứ đã hơi động tâm, hắn khẽ phát linh kiếm bắn ra.
Một kiếm này không có bất kỳ kiếm chiêu cố định gì cả, Lục Nguyên cũng chưa từng thấy qua kiếm chiêu như vậy.
Trong chốc lát giống như là sao băng phá rách trời xanh.
Nguyên Dương thượng nhân nhìn thấy kiếm pháp như vậy thì biết rằng mình đã không còn cơ hội, vô số kiếm đạo tập trung vào đó ở Đại Tấn quốc hắn chưa bao giờ nhìn thấy kiếm chiêu như thế, Trung Ương Thiên triều đúng là Trung ương thiên triều.
Một kiếm của Nguyên Dương thượng nhân vẫn không ngừng cố gắng giờ khắc này mũi kiếm của hắn đã cách không xa Bạch Ngọc Cầu nhưng không thể tới nổi nữa.
Cho dù Nguyên Dương thượng nhân sau đó dùng tuyệt chiêu thế nào nữa thì vẫn vô dụng, vô số kiếm tập hợp trong một kiếm căn bản ngăn cản không cho y tới được nữa.
Thành tích cuối cùng vẫn là bảy trái cầu.
Người thứ hai chính là Hồi Phong thượng nhân, hồi Phong thượng nhân có tuyệt học chính là Bách Biến Thiên Huyễn Vân Vụ 1300 thức, kiếm chiêu này của y so với các trưởng lão ở Nam Phong thì mạnh hơn rất nhiều, tuy nhiên cũng chỉ có thể làm rơi sáu trái cầu mà thôi.
Mà sau đó Ngọc Chân tử thì càng có thực lực kém hơn, nàng phá được năm Bạch ngọc cầu.
Cuối cùng Tử Hà thượng nhân thì phá được bảy Bạch Ngọc cầu, y dùng rất nhiều pháp thuật cũng vô dụng.
Cuối cùng đến phiên Lục Nguyên rồi.
Cuối cùng cũng tới phiên mình.
Kỳ thật Lục Nguyên đã hiểu tại sao người của Côn Luân tiên môn cơ bản đều chỉ phá được bốn năm phần mà những tiên môn khác thì được sáu bảy phần cũng khó trách Côn Luân tiên môn mạnh về phương diện phòng thủ, đối với hành động lần này không có nhiều biện pháp.
Mà vị phó sứ của Trung Ương thiên triều này thật thú vị, một kiếm hóa ra tới mấy nghìn kiếm mấy vạn kiếm chiêu, tựa hồ đã tập hợp tinh hoa của kiếm đạo thật là thú vị.
Lục Nguyên giương tay lên một thanh kiếm rớt xuống tay hắn.
Ở đây linh khí nồng đậm cơ hồ khiến cho người ta hít thở không thông.
Ở những nơi xa xôi những người chưa từng tới Trung Ương thiên triều sẽ không biết nơi này cường đại thế nào.
Lục Nguyên khẽ đảo tay hành lễ, sau đó bắt đầu ra chiêu, một chiêu này của hắn cũng không gấp, tiện tay phóng một kiếm ý, hắn cũng thử cảm giác mà thôi vị Phó thiên sứ cũng không quá để ý tiện tay ứng phó.
Quả cầu thứ bảy đã bị rớt.
Rốt cuộc cũng tới quả cầu thứ tám, cũng tức là lúc phó sứ tử bào phải uy hiếp.
Vị tử bào phó sứ kia bắt đầu uy hiếp, từ trước tới giờ bốn mươi người đến từ Tấn quốc không ai có thể vượt qua sự uy hiếp.
Một kiếm này cơ hồ ẩn chứa không biết bao nhiêu tinh hoa của kiếm đạo, mấy nghìn chiêu mấy vạn chiêu kiếm tinh hoa trong nháy mắt được thể hiện.
Kiếm đạo tang thương kiếm đạo cảm giác, kiếm đạo đáng sợ kiếm đạo duy tân hiện ra.
Ở trung ương thiên triều lưu hành một loại đấu pháp.
Kiếm Đạo Vô Lượng thuật.
Rất nhiều kiếm chiêu phát ra tập trung vào một chỗ, trong nháy mắt đánh ra khiến cho người ta không thể nào tưởng tượng nổi.
Một kiếm phong kín trời đất.
Cả người của Lục Nguyên cũng bị bao phủ ở trong đó.
Giữa thiên địa vô số kiếm chiêu bắn ra.
Uy áp của kiếm thật lớn Lục Nguyên đem tâm linh đặt vào trong đó mà quát một tiếng, toàn thân như muốn phát nổ, ta làm kiếm vương, vua trong kiếm, trong kiếm xưng vương trong tích tắc Lục Nguyên xoay ngược lại một kiếm.
Một kiếm này biến hóa tuyệt đối hoàn mỹ, đánh về phía phó thiên sứ tử bào.
Đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi.
Tử bào phó thiên sứ khẽ giật mình thi triển vài kiếm chiêu, Lục Nguyên cũng vung vẩy vài kiếm, giống như là bạch long, không ngừng phá hủy.
Xoạt.
Tử bào phó thiên sứ không hổ là thiên sứ của Trung Ương thiên triều, vẫn có biện pháp ứng phó được.
Lục Nguyên hiện tại đã có thể khống chế kiếm thuật nhất điều long, toàn thân pháp lực sử dụng hết, tinh lực cũng hết hắn thoáng cái phải nghỉ ngơi dùng không ít trung phẩm linh thạch xong toàn thân tinh lực đã khôi phục nhiều mà bây giờ vấn đề của hắn chính là quả cầu thứ chín.
Tử bào phó thiên sứ nhìn về phía Lục Nguyên:
- Ngưởi ất cao minh, kiếm thuật nhất điều long, ngươi là người đầu tiên đánh rớt tám quả cầu tuy nhiên cũng chỉ tám quả mà thôi, thứ chín và thứ mười ta sẽ không cho ngươi có khả năng đạt được. Kiếm thuật nhất điều long, ta phá được.
- Vậy sao?
Lục Nguyên mỉm cười:
- Ta cũng tìm thấy sơ hở trong kiếm pháp của ngươi.
- Rất tốt.
Tử bào phó thiên sứ mỉm cười, người trẻ tuổi Tấn quốc này đúng là rất cao minh, nhưng mà còn kém xa mình, Kiếm thuật nhất điều long, mình chưa phải là chưa phá qua, vừa rồi chẳng qua bị bất ngờ mà thôi, tử bào phó thiên sứ lại tiếp tục huy động linh kiếm.