Trong lúc Lục Nguyên xông hoa chi văn minh có kinh nhưng không hiểm, dù sao thực lực của hắn bày ra đó, không có phó chủ hoa chi văn minh ở, mấy người khác không làm gì hắn được. Tất nhiên đấy là bởi vì hoa chi đại trận của hoa chi văn minh chưa khởi động thôi, Lục Nguyên đến đi quá nhanh làm người hoa chi văn minh không kịp phản ứng, thế nên hắn mới đầu xuôi đuôi lọt trở ra. Nếu để hoa chi văn minh phản ứng lại, bày ra hoa chi đại trận thì Lục Nguyên muốn ra vào không phải chuyện dễ.
Thật ra còn có một nguyên nhân nữa là hoa chi văn minh cũng là một văn minh am hiểu ảo thuật, cố tình Lục Nguyên không sợ nhất là cái này, cho nên mới ra vào hoa chi văn minh dễ như chơi.
Tóm lại là Lục Nguyên biểu thị một lần truyền thuyết đạp nguyệt dạ lưu hương, hoa chi văn minh vạn hoa tùng trung tài thủ triêu tịch đại đạo hoa.
Vậy nên sính lễ thứ tám đương nhiên là đại đạo triêu tịch hoa.
Lễ hỏi thứ tám đại đạo triêu tịch hoa dấy lên giật mình, đây chính là báu vật của hoa chi văn minh không ngờ cũng lọt và tay Lục Nguyên. Người có mặt nghe nói việc Lục Nguyên một mình đạp nguyện trong vạn hao tùng xông hoa chi văn minh, cứ thế lan truyền Lục Nguyên càng lúc càng nổi tiếng.
Bây giờ đã đọc xong hết tám sính lễ rồi, hãy xem sính lễ thứ chín!
Tám cái đầu đã như vậy, không biết sính lễ thứ chín là cái gì.
Người xướng lễ rống lên:
- Sính lễ thứ chín là...!
Trái tim mọi người nhảy cao theo, bình thường thì cái thứ chín là áp trục, sính lễ trước đó Lục Nguyên đưa ra kinh người như là Vân Vô Tướng, ngân hà đồ. Mấy cái khác như Bạch Cừu Hồ Y, đại đạo triêu tịch hoa, Vạn Bảo Lưu Ly Lạc, tự do chi dực cái gì không thứ nào là đơn giản cả. Vậy cái cuối cùng áp trục sẽ là thứ gì? Có tuyệt hơn cả Vân Vô Tướng, ngân hà đồ hay không? Chuyện này rất là khó.
Trong sân lặng ngắt như tờ.
- Thiên đàn thiên hương dược vương châu.
Khi người xướng lễ báo ra sính lễ thì toàn trường giật nảy mình.
Thiên đàn thiên hương dược vương châu, cái này chẳng phải là báu vật của dược chi văn minh ư? Nghe nói nằm trong tay phó chủ dược chi văn minh.
Thiên đàn thiên hương dược vương châu nghe nói có thể không ngừng sảng sinh ra các loại đan dược, hơn nữa quan trọng nhất là thường thì ăn đan dược xong tăng cảnh giới sẽ không ổn định, căn cơ không vững, nhưng thiên đàn thiên hương dược vương châu sinh ra đan dược thì không có chuyện đó.
Nghe đến thiên đàn thiên hương dược vương châu, rất nhiều người có mặt bị hù giật nảy mình, đặc biệt là đại biểu dược chi văn minh đến dự lễ, Dược Hoa phó chủ văn minh chân mày co giật.
Lý do có phản ứng như vậy là vì rất nhiều người đều biết tám sính lễ của Lục Nguyên cái thứ hai ngân hà đồ là diệt Ngân Hà phó chủ văn minh mà có. Cái thứ ba văn minh miêu ngân là do diệt Miêu Đao, Miêu Cỏ phó chủ văn minh. Cái thứ tư Vạn Bảo Lưu Ly Lạc, tự do chi dực là do diệt Hoang Ôn phó chủ văn minh giúp đỡ pháp bảo văn minh mà có. Cái thứ sáu Vân Vô Tướng là do giết Tiên Chi Tử mà có. Cái thứ bảy Bạch Cừu Hồ Y là vì truy sát Bạch Hồ phó chủ văn minh có được, cái thứ tám đại đạo triêu tịch hoa là xông vô hoa chi văn minh cướp bóc mà ra.
Vậy thì cái thứ chín không lẽ là giết phó chủ dược chi văn minh hoặc là cướp từ trong tay lão sao?
Phó chủ dược chi văn minh chính là phó chủ văn minh chín kỷ nguyên.
Lục Nguyên đã...?
Không thể nào.
Đúng vậy, chắc chắn không thể.
Mới rồi chắc bị là tư duy theo lối mòn làm lầm lẫn thôi.
Dược Hoa phó chủ văn minh lật tức rống to:
- Lúc này là ngày vui mừng tân hôn của Lục Nguyên ngươi và Kiếm Linh Đế Cơ, vốn không nên hỏi thẳng nhưng vẫn muốn hỏi, Lục Nguyên ngươi từ đâu lấy được thiên đàn thiên hương dược vương châu?
Lục Nguyên mỉm cười nói:
- Lúc trước đi pháp cổ văn minh ngẫu nhiên gặp tiền bối phó chủ dược chi văn minh, có tham khảo chút ít về dược đạo với phó chủ dược chi văn minh, cuối cùng phó chủ dược chi văn minh tặng thiên đàn thiên hương dược vương châu cho ta.
Lục Nguyên giải thích như vậy Dược Hoa phó chủ văn minh mới từ từ ngồi xuống, chắc hắn không nói dối đâu, vì chuyện này không thể lừa được ai, hơn nữa phong cách hành động như vậy đúng là rất giống phó chủ dược chi văn minh.
Thì ra chuyện là như vậy.
Mặc dù sớm cảm thấy khả năng Lục Nguyên cướp thiên đàn thiên hương dược vương châu từ tay phó chủ dược chi văn minh không lớn nhưng nghe giải thích rồi mới yên lòng. Nhưng mà tâm tình phập phồng rồi thì phải tán thán một tiếng, Lục Nguyên rất lợi hại, không ngờ hắn có thể cùng đệ nhất dùng dược đại tông sư trong thiên địa như phó chủ dược chi văn minh tham khảo về dược đạo, cuối cùng phó chủ dược chi văn minh có chút thích hắn tặng cho thiên đàn thiên hương dược vương châu, đây cũng là một loại bản lĩnh.
Đợi mọi người phản ứng lại thì rốt cuộc hiểu ra, sính lễ thứ bảy đẳng cấp ngang với mấy cái trước, nhưng vì bị ý nghĩ Lục Nguyên diệt dược chi văn minh làm đám người giật nảy mình, tâm tình phập phồng.
Chín sính lễ tới đây bày ra hết.
Chín sính lễ không có cái nào là đơn giản.
Thứ nhất vạn kiếm linh thạch có mười bộ kiếm pháp cấp văn minh là dạo đầu, cái thứ hai ngân hà đồ là trung đẳng tiên thiên linh bảo còn là vật lãng mạn nhất khiến người cực kỳ rung động. Cái thứ ba một bộ văn minh miêu ngân cho người hơi thở ra chút, cái thứ tư Vạn Bảo Lưu Ly Lạc có thể tổ hợp thành tiên thiên linh bảo, cái thứ năm tự do chi dực bị gọi là có được pháp lực văn minh cảnh, ba thứ này cho người cơ hội thở ra.
Cái thứ sáu Vân Vô Tướng thì cho người cảm giác giật mình, cái thứ bảy Bạch Cừu Hồ Y có thể trừ tâm ma, phá ảo thuật, cái thứ tám đại đạo triêu tịch hoa có thể ngộ được đại đạo. Hai thứ này vừa để người thở ra cũng tạo không ít truyền thuyết lãng mạn cho Lục Nguyên thì cái thứ chín thiên đàn thiên hương dược vương châu khiến người tâm tình phập phồng làm dấu chấm hết.
Chín loại sính lễ này thật là một cái tiếp một cái, đợt sóng này xô đợt sóng trước hình thành liên hoàn.
Người trải qua chín loại sính lễ đều thầm kêu một tiếng hấp dẫn, bởi vì nó thật sự là đặc sắc không giống bình thường.
Liên hoàn chín loại sính lễ có thể nói ở kỷ nguyên này không có mấy ai làm được như vậy, trừ cái lần chủ hoang cổ văn minh cướp đế hậu ra. Nhưng chủ hoang cổ văn minh là người mạnh nhất sinh ra trong kỷ nguyên này, không có một trong, chịu thiên mệnh mà sinh, trời sinh liền mạnh mẽ không gì sánh bằng, là sinh linh mạnh nhất sinh ra ở bản kỷ nguyên.
Lần này Lục Nguyên đưa sính lễ như vậy sắp đuổi kịp chủ hoang cổ văn minh rồi, thật là quang vinh.
Vô số thiếu nữ mơ mộng kêu to lãng mạn, đúng vậy, quá lãng mạn. Đối với các thiếu nữ thì Lục Nguyên chính là người lãng mạn nhất, từ nay trong trung ương thiên triều truyền lưu một câu nói là: gả cho người thì phải giống như Lục Nguyên. Những quý phụ đế phi cũng rất rung động.
Thương Vân Đế Phi cảm giác nở mày nở mặt, bà gả con gái phong cảnh tràn đầy.
Diệp Phương và Diệp Viên cũng là lần đầu tiên thấy tình hình như vậy, thầm nghĩ sư huynh đệ chúng mình quen biết Lục sư huynh lâu như vậy, lần đầu tiên thấy hắn ra tay tán gái, đúng là không tầm thường, khâm phục khâm phục. Diệp Phương, Diệp Viên cảm thấy ở mặt này phải chăm chỉ học theo Lục sư huynh mới được.