Mục lục
[Dịch] Hoa Sơn Tiên Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trừ điều đó ra, hai tháng tu hành dưới nước kỳ thực cũng tu hành cả pháp lực, đẩy pháp lực lên đến trung kỳ luyện khí kỳ đệ bát tầng tế kinh vi mạch.

Dưới thác nước ầm ầm, Lục Nguyên cất tiếng cười.

Hai tháng tu hành có thành quả, Trường Hồng kiếm nhoáng lên một cái về vỏ, tốt lắm, lần này luyện kiếm hoàn tất. Hắn bước nhanh ra khỏi hồ nước, bước ranh ra khỏi vùng đầm lầy, chạy hướng Trường Xuân Cư. Qua hai tháng khổ tu, một khi tu tới mục đích liền thấy mệt mỏi vô cùng lan khắp người.

Trước ngủ một giấc rồi tính.

Ánh chiều tà ở núi tây biến đổi màu sắc, vô biên ráng màu nhuộm đỏ núi tây.

Mây biến đổi không ngừng.

Hoàng hôn khiến cây cỏ Trường Xuân Cư đều phu một tầng vàng nhạt, sắc hoàng hôn. Lục Nguyên đang đứng trong sân. Lý Nguyên Bạch râu tóc bạc trắng chắp tay đi trong sân.

- Tịch dương vô hạn hảo, chỉ là gần hoàng hôn.

Một câu thơ bao gồm nhiều ý.

Lục Nguyên không lên tiếng, biết bây giờ không cần hắn nói gì.

Lý Nguyên Bạch tay động, Thùy Mộ linh kiếm trong phòng bị ông hư không bắt lấy. Chỉ chiêu này đã vượt xa mình rồi, Lục Nguyên thầm nghĩ.

Lý Nguyên Bạch nhìn Lục Nguyên, nói:

- Ngày hôm nay hãy để sư đồ chúng ta thử một trận, xem coi thành quả hai tháng ngươi tu hành thế nào, lĩnh ngộ kiếm ý gì.

Lục Nguyên tu hành kiếm thuật tùy tính, đều là tu một mình, Lý Nguyên Bạch không hỏi han gì, mặc kệ hắn phát triển theo ý mình. Lục Nguyên rất thích hợp loại dạy học thế này, nếu cứng rắn muốn hắn dựa theo con đường thì hỏng hết. Có thể nói nếu Lục Nguyên làm đệ tử dưới tay Quân Tử Kiếm Tiên Phương Nho thì thua rồi.

Đương nhiên dù để mặc Lục Nguyên tự phát triển nhưng cần kiểm tra thành quả hắn tu hành.

Có thể làm sư phụ một ngày là một ngày đi.

Lý Nguyên Bạch thầm than. Cả đời ông chỉ có một thê tử, một đồ nhi. Thê tử sớm mất đi, chỉ còn lại đồ nhi.

Lý Nguyên Bạch nhàn nhạt nói:

- Ngươi tấn công, nếu có thể buộc ta di động một bước, coi như vi sư thua.

Tuy đã là xế chiều nhưng dù sao ông là một trong Bắc phong lục kiếm tiên, thực lực sâu không lường được.

Lục Nguyên gật đầu đáp:

- Vâng!

Dưỡng Ngô kiếm nhoáng một cái rút ra khỏi vỏ, thân kiếm sáng ngời đâm hướng Lý Nguyên Bạch, trước ra chiêu Cuồng Phong Quá Cảnh.

Cuồng Phong Quá Cảnh, vô cùng hung mãnh.

Chiêu này là thức nổi danh hung mãnh trong Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm. Chiêu này phát ra như cuồng phong thổi quét, chẳng những hung mãnh mà còn nhanh. Cuồng Phong Quá Cảnh quét hướng Lý Nguyên Bạch.

Tay Lý Nguyên Bạch động, Thùy Mộ linh kiếm trong tay giơ lên chặn lại, dường như kiếm chiêu của Lục Nguyên không thay đổi gì so với trước.

‘Vân Lai Phong Nhiễu’.

‘Phong Quá Giang Sơn Bất Lưu Ngân’, từng chiêu kiếm chiêu thi triển, Lý Nguyên Bạch càng lúc càng thấy lạ. Kiếm chiêu của đệ tử không khác gì trước, dường như không có thay đổi gì. Đệ tử mình tu hành hai tháng qua rốt cuộc tu về mặt nào, thật đáng giá nghiên cứu một phen.

Vào lúc này, Lục Nguyên lần thứ hai ra tay. Nhìn thủ thế kiếm chiêu thì là Phong Bất Khả Truy. Chiêu Phong Bất Khả Truy là chiêu thức tốc độ kiếm nhanh nhất trong Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm. Lý Nguyên Bạch không nhanh không chậm, ông cũng quen thuộc Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm, ông có ít nhất năm cách phá chiêu kiếm pháp này.

Tùy tiện một loại đều có thể phá Phong Bất Khả Truy của Lục Nguyên.

Vào lúc này, Lý Nguyên Bạch biến sắc mặt.

Giờ phút này, tốc độ kiếm của Lục Nguyên tăng gấp hai ban đầu, thật nhanh, cộng thêm chiêu Phong Bất Khả Truy, thật là nhanh đến cực điểm, nhanh đến Lý Nguyên Bạch suýt không kịp phản ứng.

Không sai, Lục Nguyên đợi chính là giờ phút này.

Bắt đầu dùng kiếm chiêu khác tốc độ cũ trước tê liệt sư phụ Lý Nguyên Bạch.

Tiếp theo bỗng dùng tốc độ kiếm nhanh hiện tại cùng thi triển ra chiêu Phong Bất Khả Truy nhanh nhất, thành công tấn công, đây là tính toán của Lục Nguyên.

Đấu kiếm là phải dựa vào đầu óc.

Vào lúc này, tay Lục Nguyên động. Thùy Mộ linh kiếm của ông dùng tốc độ nhanh nhất động, chớp mắt Lục Nguyên cảm giác tốc độ kiếm của mình bỗng bị giảm bớt. Cho nên nhát kiếm nhanh tuyệt cực kỳ này đã bị giảm tốc độ nhiều, mất uy lực.

- Thùy mộ kiếm ý như là cuối xuống mộ, giảm động tác của đối thủ.

Lý Nguyên Bạch nói:

- Nhưng có thể buộc ta sử dụng thùy mộ kiếm ý thì ngươi đã không tệ lắm.

Lý Nguyên Bạch cảm thán. Lần này khảo sát kiếm thuật của đệ tử không ngờ mình bị buộc ra thùy mộ kiếm ý.

- Xem ra hai tháng tu hành khiến tốc độ kiếm của ngươi tăng lên gấp hai ban đầu, rất tốt.

Thùy Mộ linh kiếm quay về vỏ. Nếu đã khảo sát tu vi đệ tử, thử ra thành quả bế quan luyện kiếm xong thì không cần đánh nữa.

Lục Nguyên đang suy tư.

Mới rồi sư phụ Lý Nguyên Bạch thi triển ra thùy mộ kiếm ý động tác chậm rãi, hắn rõ ràng cảm giác tối đi. Nếu thùy mộ kiếm ý hoàn toàn thi triển thì sẽ thấy xung quanh tối tăm, động tác cực kỳ chậm chạp. So sánh thì kiếm ý Tư Mã Trường Bạch khi thi triển e rằng ánh sáng chói lòa, ánh sáng nóng bức.

Tư Mã Trường Bạch đối địch với sư phụ của mình không phải không có lý do.

Nếu sư phụ là trạng thái đỉnh cao, Tư Mã Trường Bạch là trạng thái đỉnh cao, hai người đụng độ thì rất thú vị.

- Đúng rồi, đại thọ năm trăm tuổi của Nguyên Nguyên sư huynh là qua ba ngày nữa. Nghe nói khí tông Tây phong Liên Hoa Phong Thương Khí Kiếm Tiên Triệu Thương Chi cũng đến. Người này đến chắc là muốn tìm phiền phức với ta, ngươi phải cẩn thận chút.

- Vâng!

Lục Nguyên gật đầu, có biết một số ân oán của sư phụ.

Ví dụ như năm đó sư phụ có nửa kẻ thù chính là khí tông Tây phong Thương Khí Kiếm Tiên Triệu Thương Chi này. Nghe nói năm đó là vì sư nương dẫn đến xung đột, nghe nói năm đó sư nương cực kỳ xinh đẹp, như tiên nữ giáng trần, người truy đuổi sư nương rất nhiều, trong đó có sư phụ Lý Nguyên Bạch, cũng có Tây phong Thương Khí Kiếm Tiên Triệu Thương Chi.

Kết của cuối cùng sư nương chọn sư phụ, gả cho Lý gia, khiến Triệu Thương Chi từ nay về sau vô cùng hận thù sư phụ, chỉ là vì còn là đồng môn nên xem như nửa kẻ địch thôi.

…….

Đúng là nhắc tào tháo thì tào tháo đến.

Mới nói đến khí tông Tây phong Thương Khí Kiếm Tiên Triệu Thương Chi không lâu thì Triệu Thương Chi đã đến viếng Trường Xuân Cư. Vị này thoạt nhìn là người đàn ông chừng năm mươi tuổi, diện mạo bình thường không có gì lạ, đạo bào xám, đi đường không khí dao động, hiển nhiên pháp lực bất phàm. Khí tông cửu đại tri danh kiếm tiên có lẽ kiếm thuật kém chút nhưng pháp lực thì ai nấy bất phàm.

- Ngờ Lý sư huynh đã không còn bao nhiêu ngày, thật là đáng tiếc.

Tùy tiện trò chuyện vài câu Triệu Thương Chi đã nói đến đệ tử của gã, Triệu Nam. Theo gã nói thì đệ tử Triệu Nam chính là khí tông Tây phong đệ tam đệ tử chân truyền, pháp lực không tầm thường, đó là lời gã đã nói.

- Nghe nói đệ tử của Lý sư huynh rất lười biếng hả? Đệ tử Triệu Nam của ta thì không tệ chút nào, gần đây đến cảnh giới đỉnh cao luyện khí thất tầng.

Đệ tử chân truyền khí tông đúng là không tầm thường. Bắc phong đệ tam đệ tử chân truyền Lăng Ngọc Châu mới là sơ kỳ luyện khí lục tầng thì Tây phong đệ tam đệ tử chân truyền đã tới đỉnh cao luyện khí thất tầng.

- Đệ tử của ta đúng là làm biếng, nếu không thì nó có thể tới cảnh giới luyện khí bát tầng rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK